Mỗi Lần Gả Chồng Đều Phải Chết
Chương 13: Tuyệt Sắc Nữ Tu Ở Hiện Đại ( Mười Hai)
Phi Tử Hiểu
11/10/2021
Editor: Bạch Lộc Thời
Beta : Phương Huyền
Công chúa: ta chuẩn bị lấy chồng rồi hahahaha!!!
------------------
“Ký chủ, hạ thủ lưu tình!”
Ánh mắt Cơ Tuệ ngưng lại, cuối cùng cũng ý thức được điều gì đó nên đao trong tay chếch đi hai tấc, tránh khỏi điểm yếu trên người Hình Phong, chỉ chém vào bờ vai của hắn. Máu lập tức tuôn ra rất nhiều kèm theo tiếng kêu thảm thiết của hắn, tay trái Hình Phong cứ thế bị chặt đi. Cơ Tuệ cũng thu Đường đao lại, vô cùng trang bức* đứng ở đó.
(*Trang bức là có tiền, có quyền có thực lực nhưng giả nghèo giả khổ, giả ngu dại yếu ớt đến 1 lúc nào đó mới thể hiện ra để áp bức người khác. - BLT)
“Hazz!!” Bị màn vừa rồi hù dọa đến mức thực thể hoá, hệ thống thấy vậy liền thở dài một hơi, trên mặt vẫn còn vẻ trắng bệch chưa tan. Hắn sợ hãi vỗ vỗ lồng ngực của mình, lòng vẫn còn run sợ nói với Cơ Tuệ: “Vừa rồi thực sự làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng rằng cô thật sự muốn giết luôn Hình Phong rồi đấy! May quá, may quá!”
“Yên tâm, bản cung cũng không phải người không có chừng mực, làm sao có thể làm ra loại chuyện ngu xuẩn này.” Lúc Cơ Tuệ nói lời này có vẻ điềm đạm và nhàn nhã, nhưng trong lòng cảm thấy có chút chột dạ. Thực ra ban nãy cô đánh quá hưng phấn, đã hoàn toàn quên mất quy tắc không được giết nhân vật chính, kết quả suýt chút nữa đã chơi đùa đến chết rồi. Cũng may hệ thống kịp thời nhắc nhở cô, nếu không...... Nghĩ tới đây trong lòng Cơ Tuệ cũng có chút run sợ.
Mặc dù không phải là cô sợ chết nhưng cũng tiếc mạng, cô không ngại việc lúc mà mình chiếm địa bàn, thu tiểu đệ hoặc đùa giỡn mỹ nhân sẽ bị người ta chém giết, nhưng cô không muốn mình sẽ chết bởi vì mấy cái chuyện không có chút giá trị nào.
Từ nhỏ Cơ Tuệ đã được dạy dỗ rằng cái chết không đáng sợ, cái chết mà không có giá trị gì mới là đáng sợ nhất, cũng là điều đáng xấu hổ, mà Cơ Tuệ hoàn toàn không muốn trở thành dạng người như vậy.
“Ừ, tôi cũng biết cô có chừng mực nhưng chỉ là sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thôi.” Hệ thống thật sự không nghi ngờ lời giải thích của Cơ Tuệ, hắn nhìn về phía Hình Phong bị chặt đứt một cánh tay đang tận lực kiềm chế bản thân mình, không khỏi cảm thấy khó xử.
Đúng vào lúc này lại có mấy tiếng súng vang lên. Cơ Tuệ đột nhiên nắm tay hệ thống kéo hắn vào trong ngực, đồng thời giơ Đường đao chắn trước người, động tác thuần thục trôi chảy lại có một loại soái khí* khó nói. Trong lúc nhất thời ở đây vang lên một loạt âm thanh “keng keng --” là tiếng kim loại va chạm vào nhau.
(*soái khí: ngầu, ngầu lòi, tuyệt vời - BLT)
Có lẽ là do cố kỵ Hình Phong vẫn đang ở đấy nên tiếng súng chỉ vang lên vài tiếng là dừng, Cơ Tuệ cũng thừa cơ kéo hệ thống đi vài bước rồi chạy vọt tới phía cái ngõ cụt trước mặt.
Cô cười nghiền ngẫm nhìn bức tường cao trước mặt, sau đó hệ thống cảm thấy trời đất quay cuồng đã bị Cơ Tuệ dùng phương thức ôm công chúa ôm vào trong lòng, khuôn mặt hắn đỏ lên.
Cơ Tuệ ôm hệ thống đột nhiên nhún xuống để mượn lực nhảy lên giống như lần trước. Nhưng mà lần này cô không mang theo móc câu ưng trảo nên cô dùng một lực mạnh để nhảy lên tường -- một loạt động tác này cũng chỉ mất có hai giây.
Cơ Tuệ lập tức xoay người, nở một nụ cười khiêu khích về phía đám người Ô Nhã, ôm hệ thống nhảy xuống giữa tiếng súng. Bóng hình có vài phần giống như đang cướp đoạt nam nhân một cách trắng trợn -- không hổ là một nữ lưu manh.
Mà chờ tới khi đám người Ô Nhã cũng vượt qua bức tường thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng của hai người, chỉ đành vội vàng đưa Hình Phong và Bạch Hiệu đang giận nổ phổi vào bệnh viện, đồng thời trong lòng hung hăng chửi hai người.
Vòng thứ ba: Hình Phong & Bạch Hiểu PK Cơ Tuệ, Cơ Tuệ toàn thắng!
......
“Anh nói em đó, không thể ít làm mấy cái chuyện nguy hiểm hay sao? Nếu như không phải vừa đúng lúc anh đi ngang qua đấy thì hai người có biết sẽ có bao nhiêu nguy hiểm không? An toàn là quan trọng nhất có biết không?”
Một chiếc xe ô tô chạy trên đường cao tốc, Mộc Thiên Thần vừa lái xe vừa mắng. Sắc mặt của hắn có chút khó coi, hiển nhiên là thật sự rất tức giận. Mà ở ghế sau, thái độ Cơ Tuệ bình thản, tùy ý sửa sang móng tay của mình, cái cảm giác không thèm đếm xỉa tới mình, không ngoài dự kiến đã dẫn đến lửa giận của Mộc Thiên Thần. Hắn đột nhiên giẫm mạnh phanh lại, khiến cái ô tô đang chạy trên cao tốc kéo lê thêm mấy mét mới miễn cưỡng dừng lại.
“Cơ Tuệ, anh đang nói chuyện với em đấy, em có nghe thấy không? Em có thái độ gì với tính mạng của mình thế?” Mộc Thiên Thần tức giận nói, rốt cuộc đã khiến Cơ Tuệ nhìn hắn một cái, nhưng giọng cô vẫn bình thản như cũ, “Nếu bản cung đã dám làm thì tất nhiên là đã có biện pháp thoát thân, hơn nữa kể cả có thật sự xảy ra chuyện gì thì người chết cũng chỉ là bản cung, cũng đâu có liên lụy tới anh, anh vội cái gì.”
Mộc Thiên Thần lại đột nhiên im lặng, tất cả tức giận trên mặt hắn tiêu tan gần như không còn thay vào đó là nụ cười khổ sở. Hắn nhìn Cơ Tuệ bằng ánh mắt có chút bị tổn thương, đến cả giọng nói cũng hết sức trầm, nhỏ nhẹ, “Em là vị hôn thê của anh, là người anh yêu...... Sao anh có thể không tức giận, làm sao có thể...... Không lo lắng cho em.”
Cơ Tuệ nheo mắt cũng không trả lời. Hệ thống đang ngồi bên cạnh cô có chút câu nệ rụt người lại một chút, cố gắng thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình. Thân là hệ thống tất nhiên hắn cũng có chút chỗ đặc biệt, ví dụ như có thể mơ hồ cảm nhận được tình cảm của người khác. Cho nên hắn biết rõ Mộc Thiên Thần cũng không tình cảm sâu đậm như hắn biểu hiện ra, thậm chí ngay cả việc yêu hay không cũng là một ẩn số. Mà hắn vô cùng hiểu rõ một sự thật: ký chủ của hắn có khả năng nhìn ra tình cảm của Mộc Thiên Thần.
Cho nên lúc này lại là một màn PK, hắn vẫn nên cố gắng làm mình trở nên trong suốt, giảm bớt cảm giác tồn tại của chính mình!!!
Quả nhiên một giây sau ký chủ nhà hắn cười nhẹ ra tiếng, nhưng mà làm hắn cảm thấy kinh ngạc là nụ cười của Cơ Tuệ lại có chút chân thật vui sướng.
Sao lại thế? Hệ thống kinh ngạc nhìn về phía cô.
“Ha ha!” Cơ Tuệ cười nhẹ, bỗng nhiên cô nghiêng cơ thể về phía trước nắm lấy tay của Mộc Thiên Thần, giọng nói hết sức hân hoan, “chúng ta kết hôn đi, Thiên Thần!”
“Cái gì?” Mộc Thiên Thần kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, rõ ràng là không nghĩ tới việc sẽ lại phát triển tới bước này, một cách thần kỳ như vậy.
“Bản cung nói --” Trong mắt Cơ Tuệ tràn đầy mong đợi và vui sướng, cô trịnh trọng nhắc lại: “chờ ta giải quyết xong chuyện Hình Phong, sau đó chúng ta kết hôn đi, Thiên Thần!” Sắc mặt có chút giống như một đứa trẻ cố chấp.
Mộc Thiên Thần nhìn dáng vẻ vui sướng và mong đợi của cô gái trước mặt, đột nhiên cảm giác tim của mình đập thật nhanh. Ma xui quỷ khiến hắn gật đầu một cái.
“Được!”
Sau đó hắn nhìn thấy cô gái ấy nở nụ cười, nụ cười hết sức chân thành.
Mà thực tế Cơ Tuệ cũng thật sự rất vui vẻ.
Cuối cùng thì cô...... đã có thể gả mình đi rồi.
Beta : Phương Huyền
Công chúa: ta chuẩn bị lấy chồng rồi hahahaha!!!
------------------
“Ký chủ, hạ thủ lưu tình!”
Ánh mắt Cơ Tuệ ngưng lại, cuối cùng cũng ý thức được điều gì đó nên đao trong tay chếch đi hai tấc, tránh khỏi điểm yếu trên người Hình Phong, chỉ chém vào bờ vai của hắn. Máu lập tức tuôn ra rất nhiều kèm theo tiếng kêu thảm thiết của hắn, tay trái Hình Phong cứ thế bị chặt đi. Cơ Tuệ cũng thu Đường đao lại, vô cùng trang bức* đứng ở đó.
(*Trang bức là có tiền, có quyền có thực lực nhưng giả nghèo giả khổ, giả ngu dại yếu ớt đến 1 lúc nào đó mới thể hiện ra để áp bức người khác. - BLT)
“Hazz!!” Bị màn vừa rồi hù dọa đến mức thực thể hoá, hệ thống thấy vậy liền thở dài một hơi, trên mặt vẫn còn vẻ trắng bệch chưa tan. Hắn sợ hãi vỗ vỗ lồng ngực của mình, lòng vẫn còn run sợ nói với Cơ Tuệ: “Vừa rồi thực sự làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng rằng cô thật sự muốn giết luôn Hình Phong rồi đấy! May quá, may quá!”
“Yên tâm, bản cung cũng không phải người không có chừng mực, làm sao có thể làm ra loại chuyện ngu xuẩn này.” Lúc Cơ Tuệ nói lời này có vẻ điềm đạm và nhàn nhã, nhưng trong lòng cảm thấy có chút chột dạ. Thực ra ban nãy cô đánh quá hưng phấn, đã hoàn toàn quên mất quy tắc không được giết nhân vật chính, kết quả suýt chút nữa đã chơi đùa đến chết rồi. Cũng may hệ thống kịp thời nhắc nhở cô, nếu không...... Nghĩ tới đây trong lòng Cơ Tuệ cũng có chút run sợ.
Mặc dù không phải là cô sợ chết nhưng cũng tiếc mạng, cô không ngại việc lúc mà mình chiếm địa bàn, thu tiểu đệ hoặc đùa giỡn mỹ nhân sẽ bị người ta chém giết, nhưng cô không muốn mình sẽ chết bởi vì mấy cái chuyện không có chút giá trị nào.
Từ nhỏ Cơ Tuệ đã được dạy dỗ rằng cái chết không đáng sợ, cái chết mà không có giá trị gì mới là đáng sợ nhất, cũng là điều đáng xấu hổ, mà Cơ Tuệ hoàn toàn không muốn trở thành dạng người như vậy.
“Ừ, tôi cũng biết cô có chừng mực nhưng chỉ là sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thôi.” Hệ thống thật sự không nghi ngờ lời giải thích của Cơ Tuệ, hắn nhìn về phía Hình Phong bị chặt đứt một cánh tay đang tận lực kiềm chế bản thân mình, không khỏi cảm thấy khó xử.
Đúng vào lúc này lại có mấy tiếng súng vang lên. Cơ Tuệ đột nhiên nắm tay hệ thống kéo hắn vào trong ngực, đồng thời giơ Đường đao chắn trước người, động tác thuần thục trôi chảy lại có một loại soái khí* khó nói. Trong lúc nhất thời ở đây vang lên một loạt âm thanh “keng keng --” là tiếng kim loại va chạm vào nhau.
(*soái khí: ngầu, ngầu lòi, tuyệt vời - BLT)
Có lẽ là do cố kỵ Hình Phong vẫn đang ở đấy nên tiếng súng chỉ vang lên vài tiếng là dừng, Cơ Tuệ cũng thừa cơ kéo hệ thống đi vài bước rồi chạy vọt tới phía cái ngõ cụt trước mặt.
Cô cười nghiền ngẫm nhìn bức tường cao trước mặt, sau đó hệ thống cảm thấy trời đất quay cuồng đã bị Cơ Tuệ dùng phương thức ôm công chúa ôm vào trong lòng, khuôn mặt hắn đỏ lên.
Cơ Tuệ ôm hệ thống đột nhiên nhún xuống để mượn lực nhảy lên giống như lần trước. Nhưng mà lần này cô không mang theo móc câu ưng trảo nên cô dùng một lực mạnh để nhảy lên tường -- một loạt động tác này cũng chỉ mất có hai giây.
Cơ Tuệ lập tức xoay người, nở một nụ cười khiêu khích về phía đám người Ô Nhã, ôm hệ thống nhảy xuống giữa tiếng súng. Bóng hình có vài phần giống như đang cướp đoạt nam nhân một cách trắng trợn -- không hổ là một nữ lưu manh.
Mà chờ tới khi đám người Ô Nhã cũng vượt qua bức tường thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng của hai người, chỉ đành vội vàng đưa Hình Phong và Bạch Hiệu đang giận nổ phổi vào bệnh viện, đồng thời trong lòng hung hăng chửi hai người.
Vòng thứ ba: Hình Phong & Bạch Hiểu PK Cơ Tuệ, Cơ Tuệ toàn thắng!
......
“Anh nói em đó, không thể ít làm mấy cái chuyện nguy hiểm hay sao? Nếu như không phải vừa đúng lúc anh đi ngang qua đấy thì hai người có biết sẽ có bao nhiêu nguy hiểm không? An toàn là quan trọng nhất có biết không?”
Một chiếc xe ô tô chạy trên đường cao tốc, Mộc Thiên Thần vừa lái xe vừa mắng. Sắc mặt của hắn có chút khó coi, hiển nhiên là thật sự rất tức giận. Mà ở ghế sau, thái độ Cơ Tuệ bình thản, tùy ý sửa sang móng tay của mình, cái cảm giác không thèm đếm xỉa tới mình, không ngoài dự kiến đã dẫn đến lửa giận của Mộc Thiên Thần. Hắn đột nhiên giẫm mạnh phanh lại, khiến cái ô tô đang chạy trên cao tốc kéo lê thêm mấy mét mới miễn cưỡng dừng lại.
“Cơ Tuệ, anh đang nói chuyện với em đấy, em có nghe thấy không? Em có thái độ gì với tính mạng của mình thế?” Mộc Thiên Thần tức giận nói, rốt cuộc đã khiến Cơ Tuệ nhìn hắn một cái, nhưng giọng cô vẫn bình thản như cũ, “Nếu bản cung đã dám làm thì tất nhiên là đã có biện pháp thoát thân, hơn nữa kể cả có thật sự xảy ra chuyện gì thì người chết cũng chỉ là bản cung, cũng đâu có liên lụy tới anh, anh vội cái gì.”
Mộc Thiên Thần lại đột nhiên im lặng, tất cả tức giận trên mặt hắn tiêu tan gần như không còn thay vào đó là nụ cười khổ sở. Hắn nhìn Cơ Tuệ bằng ánh mắt có chút bị tổn thương, đến cả giọng nói cũng hết sức trầm, nhỏ nhẹ, “Em là vị hôn thê của anh, là người anh yêu...... Sao anh có thể không tức giận, làm sao có thể...... Không lo lắng cho em.”
Cơ Tuệ nheo mắt cũng không trả lời. Hệ thống đang ngồi bên cạnh cô có chút câu nệ rụt người lại một chút, cố gắng thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình. Thân là hệ thống tất nhiên hắn cũng có chút chỗ đặc biệt, ví dụ như có thể mơ hồ cảm nhận được tình cảm của người khác. Cho nên hắn biết rõ Mộc Thiên Thần cũng không tình cảm sâu đậm như hắn biểu hiện ra, thậm chí ngay cả việc yêu hay không cũng là một ẩn số. Mà hắn vô cùng hiểu rõ một sự thật: ký chủ của hắn có khả năng nhìn ra tình cảm của Mộc Thiên Thần.
Cho nên lúc này lại là một màn PK, hắn vẫn nên cố gắng làm mình trở nên trong suốt, giảm bớt cảm giác tồn tại của chính mình!!!
Quả nhiên một giây sau ký chủ nhà hắn cười nhẹ ra tiếng, nhưng mà làm hắn cảm thấy kinh ngạc là nụ cười của Cơ Tuệ lại có chút chân thật vui sướng.
Sao lại thế? Hệ thống kinh ngạc nhìn về phía cô.
“Ha ha!” Cơ Tuệ cười nhẹ, bỗng nhiên cô nghiêng cơ thể về phía trước nắm lấy tay của Mộc Thiên Thần, giọng nói hết sức hân hoan, “chúng ta kết hôn đi, Thiên Thần!”
“Cái gì?” Mộc Thiên Thần kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, rõ ràng là không nghĩ tới việc sẽ lại phát triển tới bước này, một cách thần kỳ như vậy.
“Bản cung nói --” Trong mắt Cơ Tuệ tràn đầy mong đợi và vui sướng, cô trịnh trọng nhắc lại: “chờ ta giải quyết xong chuyện Hình Phong, sau đó chúng ta kết hôn đi, Thiên Thần!” Sắc mặt có chút giống như một đứa trẻ cố chấp.
Mộc Thiên Thần nhìn dáng vẻ vui sướng và mong đợi của cô gái trước mặt, đột nhiên cảm giác tim của mình đập thật nhanh. Ma xui quỷ khiến hắn gật đầu một cái.
“Được!”
Sau đó hắn nhìn thấy cô gái ấy nở nụ cười, nụ cười hết sức chân thành.
Mà thực tế Cơ Tuệ cũng thật sự rất vui vẻ.
Cuối cùng thì cô...... đã có thể gả mình đi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.