Mối Tình Đầu Tâm Cơ Của Giáo Bá

Chương 44:

Lâm Miên Miên

01/09/2022

Chờ Nguyễn Khê thanh toán xong, nhìn vẻ Giang Dịch Hàn mờ mịt đang đứng ở cửa, đi qua khẽ nói: “Đi thôi, bây giờ cũng không còn sớm.”

Giang Dịch Hàn “ừm” một tiếng, đẩy xe đạp đi trên phố ăn vặt với cô. Một lát sau, anh đột nhiên hỏi: “Cậu thật sự thích cậu ta sao?” Lại nghĩ đến toàn bộ hành trình vừa rồi bị cô chi phối, anh lập tức giành nói: “Đừng nói! Để tớ nói!

Để tớ nói!”

Nguyễn Khê nghĩ thầm, tính tình thằng nhóc này còn nóng nảy lắm.

Vì thế không nói nữa, cho anh cơ hội nói chuyện.

“Lúc trước cậu từng nói, cậu chấm điểm người ta trên mấy lĩnh vực. Tớ đã kiểm tra rồi, thành tích của Chu Trừng không tốt như thế đâu, ít nhất cậu ta không thể thi đậu trường đại học giống cậu. Không phải cậu đã nói sao không chấp nhận mối quan hệ lâu dài nếu khác trường đại học sao, sao giờ lại như thế này.” Tốc độ của Giang Dịch Hàn hơi nhanh: “Đối với cậu tiền bạc mới quan trọng nhất, nhà cậu ta có tiền, vậy nên cậu mới nhìn trúng cậu ta.”

Nguyễn Khê thở dài một hơi: “Tớ thật sự thích cậu ấy, lý do vì sao thích cậu ấy không quan trọng.”

“Cậu thích tiền của cậu ta.”

“Tớ muốn hỏi cậu một chút, có người thích một người bởi vì vẻ bề ngoài, có người thích vì chiều cao, cũng có người thích chỉ vì… tay đối phương đẹp. Vậy thì trên thế giới này không cho phép một người vì tiền mà sinh ra tình cảm với người kia sao? Vậy thì thích một người vì thứ gì mới là chính xác?” Nguyễn Khê tiếp tục mở chế độ súng liên thanh: “Huống hồ tớ thích Chu Trừng không chỉ vì nhà cậu ấy có tiền.”

“Để tớ kể cậu ưu điểm của cậu ấy.” Nguyễn Khê liếc Giang Dịch Hàn đang bối rối một cái: “Thứ nhất, có thể cạau ấy không đẹp, nhưng mà chắc chắn không xấu. Tớ không yêu cầu cao về vẻ ngoài của bạn trai, Chu Trừng vừa đạt tiêu chuẩn. Thứ hai, dáng người của cậu ấy khá được, tế bào vận động cũng phát triển, có thể bảo vệ tớ. Thứ ba, mặc dù thành tích của cậu ấy không tốt bằng tớ, nhưng mà làm kiểm tra thì không thành vấn đề. Thứ tư, cậu ấy rất tốt với tớ, cực kì thích tớ. Căn cứ vào mấy điểm đó, mặt không xấu, dáng người lại đẹp, IQ và EQ đều phù hợp tiêu chuẩn của tớ, hợp với tiết tấu của tớ. Cậu ấy có thể cho tớ một tương lai tương sáng, tớ bị mù mới không thích cậu ấy.”

Giang Dịch Hàn không nói gì, đương nhiên đang tiêu hóa lời này của cô.

Phố ăn vặt khá gần khu chung cư của bọn họ, Nguyễn Khê ngồi trên ghế sau xe đạp của anh. Sau khi đến khu chung cư, Giang Dịch Hàn mới tìm lại được suy nghĩ của mình, trầm giọng nói: “Vậy trong lòng cậu trừ những điều kiện đó ra, cậu thích cậu ta sao?”

Nguyễn Khê cảm thấy lúc nãy mình nói nhiều với Giang Dịch Hàn như thế đã đủ rồi. Cô nhìn Giang Dịch Hàn, hỏi: “Tớ thích Chu Trừng khiến cậu khó chịu vậy sao?”

Sau khi nói xong, cô bỏ mặc Giang Dịch Hàn, một mình đi vào tòa nhà.

Sau khi Giang Dịch Hàn dắt xe đẹp, có lẽ trong lòng hơi bực bội, dứt khoát ngồi ở cầu thang, lấy điếu thuốc và bật lửa trong túi ra.



Vậy thì mọi chuyện đã rõ, dù cho tài ăn nói của Nguyễn Khê khá tốt, dù cho có vài lần thiếu chút nữa anh đã bị cô qua mắt, nhưng mà có một điều rất rõ, Nguyễn Khê không đơn giản như cô thể hiện.

Giang Dịch Hàn hút xong điếu thuốc, cũng đi lên tầng.

Anh lên tầng 4, ngây ngốc đứng trước cửa nhà họ Nguyễn, sau đó lấy chìa khóa mở cửa phòng bên cạnh.

Hiển nhiên Nguyễn Khê không đặt Giang Dịch Hàn ở trong lòng. Hôm sau ra khỏi cửa, đúng lúc đụng mặt anh, cô còn chào hỏi anh như không có việc gì: “Buổi sáng tốt lành.”

Giang Dịch Hàn lười đáp cô, bình sinh anh ghét nhất loại người ham hư vinh này.

Bên cạnh bố anh có thư ký như thế, bộ dạng dịu dàng vô hại, thực chất lại xấu xa vô cùng. Sau đó còn muốn làm kẻ thứ ba muốn đuổi mẹ anh đi. Có một khoảng thời gian mẹ anh đi du lịch không có ở nhà, anh trốn học về nhà, thấy đôi giày cao gót màu đỏ ở huyền quan mà đau cả mắt.

Kẻ thứ ba kia cũng không thích bố anh, chỉ thích tiền và gia thế nhà họ Giang mà thôi.

Lúc trước còn muốn mang thai sinh con, buộc bố mẹ anh ly hôn. Kết quả bụng còn chưa kịp to lên, nhà họ Giang đã thất thế. Khóc lóc trước mặt mẹ anh, nói rằng cô ta và bố anh yêu nhau thật lòng, mong mẹ anh có thể thành toàn cho đôi tình nhân đáng thương bọn họ. Vài ngày sau, cô ta ôm được một số tiền lớn rồi bỏ trốn, đương nhiên trước khi trốn, ả ta còn thẳng tay bỏ đứa bé trong bụng.

Nguyễn Khê không biết Giang Dịch Hàn phát điên cái gì, nhưng mà cô sẽ không mặt nóng áp mông lạnh của người ta. Xuống lầu ra khỏi khu chung cư, nhìn thấy xe Chu Trừng dừng ở đường cái đối diện, cô lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.

Giang Dịch Hàn đạp xe đạp, dừng bên trạm xe buýt, tiện tay mua một bát mì xào, lạnh lùng nhìn Nguyễn Khê trên chiếc xe kia.

Nghĩ đến nụ cười dịu dàng của cô khi nhìn Chu Trừng, chắc chắn sẽ dùng ngữ khí vừa e lệ lại sùng bái, anh đã muốn nôn.

“Thối cháu 5 xu.” Ông chủ quán mì lấy 5 xu từ hộp ra, nam sinh trẻ tuổi kia đã đạp xe đi rồi.

Ông chủ không khỏi cảm khái: “Vẻ mặt của tên nhóc vừa rồi cũng thật là…”

Ông ấy cũng không dám nhìn thêm, sợ gặp lưu manh đập bể quán của ông.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mối Tình Đầu Tâm Cơ Của Giáo Bá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook