Mối Tình Đầu Tâm Cơ Của Giáo Bá
Chương 46:
Lâm Miên Miên
01/09/2022
Giang Dịch Hàn có nghĩ thế nào cũng không ngờ Nguyễn Khê sẽ xóa WeChat của anh.
Tâm trạng anh không vui, trở về phòng học, đá văng ghế, tạo ra tiếng động rất lớn, đám học sinh giỏi bị ảnh hưởng giận mà không dám nói gì, ai cũng không dám trêu chọc.
Hoắc Văn Đạt ngậm bánh trứng đi vào, vừa thấy cảnh tượng này, cắn ba cắn hết bữa sáng xong, mới đi đến dựng ghế lên, cẩn thận hỏi anh: “Đại ca, làm sao vậy?”
“Không có việc gì.” Giang Dịch Hàn tùy ý hoạt động cổ tay một cái: “Điều tra ra là ai thu phí bảo vệ chưa?”
Nếu làm trùm trường, vậy chắc chắn phải bảo vệ các học sinh trong trường không bị học sinh lưu manh trường khác ăn hiếp.
Hoắc Văn Đạt không nghĩ tới Giang Dịch Hàn lại có đạo đức nghề nghiệp như vậy, dù sao trùm trường trước đó cũng không quan tâm mấy chuyện như này, cậu ta kéo ghế qua ngồi xuống: “Chính là đám trường Trung học phổ thông số bốn kia.”
Trường Trung học trong thành phố cũng không tính là nhiều, về cơ bản đều ngầm thừa nhận trường Trung học phổ thông số một là trường trung học trọng điểm, có điểm chuẩn rõ ràng, học sinh thi vào chiếm đa số, những học sinh khác ví dụ như Hoắc Văn Đạt là phụ huynh tài trợ để đưa vào.
Tiếp đó là trường Trung học phổ thông số năm, điểm chuẩn thua trường Trung học phổ thông số một không nhiều lắm, phụ huynh không có ý định tài trợ, sẽ đưa con mình tới trường Trung học phổ thông số năm, học tập tất nhiên sẽ kém hơn trường Trung học phổ thông số một, hàng năm cũng sẽ có lượng lớn học sinh thi được đầu bảng.
Thua kém nhất chính là trường Trung học phổ thông số bốn, trong lòng các phụ huynh, học sinh trường Trung học phổ thông số bốn đều là học từ trung học cơ sở lên, trong nhà có điều kiện sẽ cho con học đại học, nhà không có điều kiện thì liền ra xã hội luôn, chỉ là trường Trung học phổ thông số bốn mới đổi hiệu trưởng mấy năm trước, không khí dần dần trở nên tốt hơn, nhất là kì thi tuyển sinh đại học năm ngoái, không học sinh nào không thi… Giang Dịch Hàn a lên một tiếng, ngắm nghía bật lửa, tâm trạng anh không tốt lắm, phải trút ra: “Sau khi tan học tới trường Trung học phổ thông số bốn.”
Nhiều lúc, Giang Dịch Hàn rất dễ ở chung, đám Hoắc Văn Đạt cũng biết, tuy nhìn đại ca hung dữ, tính khí nóng nảy, nhưng tính tình cũng không tồi, chỉ là lúc này, cậu ta nhìn ra được, tâm trạng đại ca rất không tốt.
Hoắc Văn Đạt cũng không dám trêu chọc anh, ngoan ngoãn trở về vị trí, làm bộ đọc sách.
Năng suất của giáo viên rất nhanh, thành tích thi tháng đã có, theo như thông thường, mỗi người đều được phát một tờ danh sách kết quả học tập, bên trên viết rõ điểm của từng môn.
Giang Dịch Hàn không có hứng nhìn, kết quả vừa phát tới anh liền nhét vào bên trong bàn học.
Hoắc Văn Đạt vừa cắn bánh mì vừa nhìn kết quả, lúc nhìn thấy số 25 là Giang Dịch Hàn, cậu ta chớp chớp mắt, sau khi xác nhận mình không gặp ảo giác, mới lại gần nói một tiếng: “Đại ca, anh là học sinh giỏi hả?”
“Rõ ràng là xếp thứ 25!” Lý Triết cũng rất giật mình: “Điểm này không chừng có thể lọt vào top 300 toàn cấp.”
Top 300 toàn cấp… Giang Dịch Hàn: “…”
Cũng không biết anh có suy nghĩ gì, liền nói với Lý Triết: “Đi hỏi thăm tình hình.”
Lý Triết nghiêng tai lắng nghe: “Đại ca, anh nói đi.”
“Xem Chu Trừng kia thi được bao nhiêu điểm.”
Lý Triết: “…”
Chưa đến mấy phút, Lý Triết liền dùng WeChat hỏi thành tích của Chu Trừng, nói cho Giang Dịch Hàn nghe: “Cậu ta đứng thứ mười trong lớp.”
Giang Dịch Hàn lười biếng hỏi: “Tôi với cậu ta còn cách nhau bao nhiêu điểm.”
Lý Triết có chút không đành lòng: “Cũng không nhiều, chỉ hơn 110 điểm.”
Giang Dịch Hàn hít sâu một hỏi, đáng lẽ muốn hỏi Nguyễn Khê ham hư vinh, chê nghèo ham giàu thi được bao nhiêu điểm, lại không nói ra miệng được, cũng đừng tự ngược đãi mình.
Bởi vì thành tích của Giang Dịch Hàn, lại cộng thêm tác phong làm việc hàng ngày của anh, phản ứng đầu tiên của chủ nhiệm lớp không phải là “Anh là học sinh học tập nghiêm túc”, mà là “anh đã gian lận.”, đáng lẽ thành tích này mỗi tháng đều có, cho dù có gian lận, giáo viên cũng chẳng để ý, trừ phi kết quả quá cao hoặc là bị thầy giám thị bắt được ở phòng thi, nếu không, các giáo viên đều mở một mắt nhắm một mắt, dùng câu nói mà bọn họ hay nói chính là “Các cô các cậu không lừa được giáo viên đâu, chỉ lừa được chính mình thôi”.
Chủ nhiệm lớp của Giang Dịch Hàn là một người đàn ông trung niên, ông ấy có một cái tên rất kêu, là Mai Ích Xuyên, học sinh các lớp đều gọi ông ấy là Mai Mai.
Tuy Mai Ích Xuyên nghi ngờ Giang Dịch Hàn gian lận, nhưng cũng không tìm anh để nói chuyện, mà là nói chuyện với chủ nhiệm lớp bên của Nguyễn Khê: “Tôi không thể gọi em ấy ra nói chuyện riêng được, dù sao đã tầm tuổi này rồi, nếu không xử lý tốt, nói không chừng sẽ xúc phạm tới nội tâm của học sinh, thầy Chương, anh nói xem chuyện này nên làm thế nào? Tôi chỉ sợ em ấy quen gian lận, đến lúc thi tuyển sinh vẫn làm vậy, bị bắt được lúc thi tháng thì không tính là gì, nếu bị bắt trong kỳ thi tuyển sinh, sẽ càng ảnh hưởng tới sau này của em ấy.”
Cách làm của Ba Ba luôn đơn giản mà thô bạo, ông nhấp một ngụm trà sữa, thuận miệng nói: “Nói chuyện với phụ huynh em ấy.”
Mai Ích Xuyên lắc lắc đầu: “Cái này không được, học sinh trong thời kỳ trưởng thành cực kì mẫn cảm, nói chuyện với phụ huynh em ấy không bằng nói chuyện với anh, nếu phụ huynh em ấy tính tình nóng nảy, khả năng sự việc sẽ tệ hơn.”
Tâm trạng anh không vui, trở về phòng học, đá văng ghế, tạo ra tiếng động rất lớn, đám học sinh giỏi bị ảnh hưởng giận mà không dám nói gì, ai cũng không dám trêu chọc.
Hoắc Văn Đạt ngậm bánh trứng đi vào, vừa thấy cảnh tượng này, cắn ba cắn hết bữa sáng xong, mới đi đến dựng ghế lên, cẩn thận hỏi anh: “Đại ca, làm sao vậy?”
“Không có việc gì.” Giang Dịch Hàn tùy ý hoạt động cổ tay một cái: “Điều tra ra là ai thu phí bảo vệ chưa?”
Nếu làm trùm trường, vậy chắc chắn phải bảo vệ các học sinh trong trường không bị học sinh lưu manh trường khác ăn hiếp.
Hoắc Văn Đạt không nghĩ tới Giang Dịch Hàn lại có đạo đức nghề nghiệp như vậy, dù sao trùm trường trước đó cũng không quan tâm mấy chuyện như này, cậu ta kéo ghế qua ngồi xuống: “Chính là đám trường Trung học phổ thông số bốn kia.”
Trường Trung học trong thành phố cũng không tính là nhiều, về cơ bản đều ngầm thừa nhận trường Trung học phổ thông số một là trường trung học trọng điểm, có điểm chuẩn rõ ràng, học sinh thi vào chiếm đa số, những học sinh khác ví dụ như Hoắc Văn Đạt là phụ huynh tài trợ để đưa vào.
Tiếp đó là trường Trung học phổ thông số năm, điểm chuẩn thua trường Trung học phổ thông số một không nhiều lắm, phụ huynh không có ý định tài trợ, sẽ đưa con mình tới trường Trung học phổ thông số năm, học tập tất nhiên sẽ kém hơn trường Trung học phổ thông số một, hàng năm cũng sẽ có lượng lớn học sinh thi được đầu bảng.
Thua kém nhất chính là trường Trung học phổ thông số bốn, trong lòng các phụ huynh, học sinh trường Trung học phổ thông số bốn đều là học từ trung học cơ sở lên, trong nhà có điều kiện sẽ cho con học đại học, nhà không có điều kiện thì liền ra xã hội luôn, chỉ là trường Trung học phổ thông số bốn mới đổi hiệu trưởng mấy năm trước, không khí dần dần trở nên tốt hơn, nhất là kì thi tuyển sinh đại học năm ngoái, không học sinh nào không thi… Giang Dịch Hàn a lên một tiếng, ngắm nghía bật lửa, tâm trạng anh không tốt lắm, phải trút ra: “Sau khi tan học tới trường Trung học phổ thông số bốn.”
Nhiều lúc, Giang Dịch Hàn rất dễ ở chung, đám Hoắc Văn Đạt cũng biết, tuy nhìn đại ca hung dữ, tính khí nóng nảy, nhưng tính tình cũng không tồi, chỉ là lúc này, cậu ta nhìn ra được, tâm trạng đại ca rất không tốt.
Hoắc Văn Đạt cũng không dám trêu chọc anh, ngoan ngoãn trở về vị trí, làm bộ đọc sách.
Năng suất của giáo viên rất nhanh, thành tích thi tháng đã có, theo như thông thường, mỗi người đều được phát một tờ danh sách kết quả học tập, bên trên viết rõ điểm của từng môn.
Giang Dịch Hàn không có hứng nhìn, kết quả vừa phát tới anh liền nhét vào bên trong bàn học.
Hoắc Văn Đạt vừa cắn bánh mì vừa nhìn kết quả, lúc nhìn thấy số 25 là Giang Dịch Hàn, cậu ta chớp chớp mắt, sau khi xác nhận mình không gặp ảo giác, mới lại gần nói một tiếng: “Đại ca, anh là học sinh giỏi hả?”
“Rõ ràng là xếp thứ 25!” Lý Triết cũng rất giật mình: “Điểm này không chừng có thể lọt vào top 300 toàn cấp.”
Top 300 toàn cấp… Giang Dịch Hàn: “…”
Cũng không biết anh có suy nghĩ gì, liền nói với Lý Triết: “Đi hỏi thăm tình hình.”
Lý Triết nghiêng tai lắng nghe: “Đại ca, anh nói đi.”
“Xem Chu Trừng kia thi được bao nhiêu điểm.”
Lý Triết: “…”
Chưa đến mấy phút, Lý Triết liền dùng WeChat hỏi thành tích của Chu Trừng, nói cho Giang Dịch Hàn nghe: “Cậu ta đứng thứ mười trong lớp.”
Giang Dịch Hàn lười biếng hỏi: “Tôi với cậu ta còn cách nhau bao nhiêu điểm.”
Lý Triết có chút không đành lòng: “Cũng không nhiều, chỉ hơn 110 điểm.”
Giang Dịch Hàn hít sâu một hỏi, đáng lẽ muốn hỏi Nguyễn Khê ham hư vinh, chê nghèo ham giàu thi được bao nhiêu điểm, lại không nói ra miệng được, cũng đừng tự ngược đãi mình.
Bởi vì thành tích của Giang Dịch Hàn, lại cộng thêm tác phong làm việc hàng ngày của anh, phản ứng đầu tiên của chủ nhiệm lớp không phải là “Anh là học sinh học tập nghiêm túc”, mà là “anh đã gian lận.”, đáng lẽ thành tích này mỗi tháng đều có, cho dù có gian lận, giáo viên cũng chẳng để ý, trừ phi kết quả quá cao hoặc là bị thầy giám thị bắt được ở phòng thi, nếu không, các giáo viên đều mở một mắt nhắm một mắt, dùng câu nói mà bọn họ hay nói chính là “Các cô các cậu không lừa được giáo viên đâu, chỉ lừa được chính mình thôi”.
Chủ nhiệm lớp của Giang Dịch Hàn là một người đàn ông trung niên, ông ấy có một cái tên rất kêu, là Mai Ích Xuyên, học sinh các lớp đều gọi ông ấy là Mai Mai.
Tuy Mai Ích Xuyên nghi ngờ Giang Dịch Hàn gian lận, nhưng cũng không tìm anh để nói chuyện, mà là nói chuyện với chủ nhiệm lớp bên của Nguyễn Khê: “Tôi không thể gọi em ấy ra nói chuyện riêng được, dù sao đã tầm tuổi này rồi, nếu không xử lý tốt, nói không chừng sẽ xúc phạm tới nội tâm của học sinh, thầy Chương, anh nói xem chuyện này nên làm thế nào? Tôi chỉ sợ em ấy quen gian lận, đến lúc thi tuyển sinh vẫn làm vậy, bị bắt được lúc thi tháng thì không tính là gì, nếu bị bắt trong kỳ thi tuyển sinh, sẽ càng ảnh hưởng tới sau này của em ấy.”
Cách làm của Ba Ba luôn đơn giản mà thô bạo, ông nhấp một ngụm trà sữa, thuận miệng nói: “Nói chuyện với phụ huynh em ấy.”
Mai Ích Xuyên lắc lắc đầu: “Cái này không được, học sinh trong thời kỳ trưởng thành cực kì mẫn cảm, nói chuyện với phụ huynh em ấy không bằng nói chuyện với anh, nếu phụ huynh em ấy tính tình nóng nảy, khả năng sự việc sẽ tệ hơn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.