Chương 52: Chơi Game Cùng Nhau
Lục Nhị Kiêu
03/03/2024
Vân: "Mới tải được một trò chơi mới."
Hướng Ca nhìn thấy tin nhắn này là biết ngay, ý của Sở Vân Kiêu là muốn cô dạy anh chơi game.
Lúc này là hơn mười giờ tối, bình thường Hướng Ca đã quen ngủ muộn nên đối với cô mà nói, bây giờ vẫn còn sớm chán.
Cô nhẹ nhàng kéo rèm che lại rồi bật máy tính lên.
Sau đó nói với Sở Vân Kiêu: "Chơi với anh đến mười hai giờ nhé?"
Vân: "Cảm ơn."
Hỏi tên trò chơi, sau khi tìm thấy nó trên trang web thì bắt đầu tải xuống và đăng nhập.
Đang định hỏi Sở Vân Kiêu cho nhân vật mặc trang phục nào thì anh đã gửi yêu cầu gọi video tới.
Hướng Ca ngẩn người, theo bản năng lấy tai nghe trong hộp ra đeo vào, sau đó mới chấp nhận chia sẻ video.
Gương mặt điển trai không góc chết của Sở Vân Kiêu lại xuất hiện trước mắt, Hướng Ca không kìm được, hô hấp thoáng chậm lại.
Giọng nói của anh trầm thấp tràn đầy từ tính, ban đầu là lười biếng gọi cô một tiếng: "Cô giáo Hướng "
Sau đó giọng điệu mới đứng đắn hơn một chút: "Lại làm phiền cô rồi."
Hướng Ca liên tục xua tay: "Không đâu không đâu"
Chơi game với anh thôi mà, không phiền.
Hơn nữa cô còn sắp đến bộ phận thiết kế làm việc nên cũng đang muốn tìm mấy trò chơi mới để tích lũy cảm hứng.
Hôm nay cô không đeo băng đô, mái tóc dài được cô tùy ý vén ra sau tai.
Áo thun màu trắng mặc thành áo ngủ, cổ áo hơi lệch về phía bên phải, để lộ hàng xương quai xanh xinh đẹp.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, hình ảnh Hướng Ca hiện lên trong camera xinh đẹp dịu dàng đến mê người.
Sở Vân Kiêu hơi thất thần, sau đó lặng lẽ thu hồi tầm mắt.
Anh thấp giọng báo tọa độ của mình rồi bất lực nói: "Chạy đến chỗ này thì gặp phải một nhiệm vụ tàng hình, tôi tìm mãi vẫn không thấy."
"Đợi một lát, tôi đến ngay đây." Hướng Ca di chuyển chuột, rất nhanh đã đuổi kịp tiến độ của Sở Vân Kiêu.
Những tình tiết trong game rất quen thuộc, lúc dừng lại, rốt cuộc Hướng Ca cũng nhớ ra cốt truyện của trò chơi này cũng do chính tay cô viết nên.
Hướng Ca nhìn thấy tin nhắn này là biết ngay, ý của Sở Vân Kiêu là muốn cô dạy anh chơi game.
Lúc này là hơn mười giờ tối, bình thường Hướng Ca đã quen ngủ muộn nên đối với cô mà nói, bây giờ vẫn còn sớm chán.
Cô nhẹ nhàng kéo rèm che lại rồi bật máy tính lên.
Sau đó nói với Sở Vân Kiêu: "Chơi với anh đến mười hai giờ nhé?"
Vân: "Cảm ơn."
Hỏi tên trò chơi, sau khi tìm thấy nó trên trang web thì bắt đầu tải xuống và đăng nhập.
Đang định hỏi Sở Vân Kiêu cho nhân vật mặc trang phục nào thì anh đã gửi yêu cầu gọi video tới.
Hướng Ca ngẩn người, theo bản năng lấy tai nghe trong hộp ra đeo vào, sau đó mới chấp nhận chia sẻ video.
Gương mặt điển trai không góc chết của Sở Vân Kiêu lại xuất hiện trước mắt, Hướng Ca không kìm được, hô hấp thoáng chậm lại.
Giọng nói của anh trầm thấp tràn đầy từ tính, ban đầu là lười biếng gọi cô một tiếng: "Cô giáo Hướng "
Sau đó giọng điệu mới đứng đắn hơn một chút: "Lại làm phiền cô rồi."
Hướng Ca liên tục xua tay: "Không đâu không đâu"
Chơi game với anh thôi mà, không phiền.
Hơn nữa cô còn sắp đến bộ phận thiết kế làm việc nên cũng đang muốn tìm mấy trò chơi mới để tích lũy cảm hứng.
Hôm nay cô không đeo băng đô, mái tóc dài được cô tùy ý vén ra sau tai.
Áo thun màu trắng mặc thành áo ngủ, cổ áo hơi lệch về phía bên phải, để lộ hàng xương quai xanh xinh đẹp.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, hình ảnh Hướng Ca hiện lên trong camera xinh đẹp dịu dàng đến mê người.
Sở Vân Kiêu hơi thất thần, sau đó lặng lẽ thu hồi tầm mắt.
Anh thấp giọng báo tọa độ của mình rồi bất lực nói: "Chạy đến chỗ này thì gặp phải một nhiệm vụ tàng hình, tôi tìm mãi vẫn không thấy."
"Đợi một lát, tôi đến ngay đây." Hướng Ca di chuyển chuột, rất nhanh đã đuổi kịp tiến độ của Sở Vân Kiêu.
Những tình tiết trong game rất quen thuộc, lúc dừng lại, rốt cuộc Hướng Ca cũng nhớ ra cốt truyện của trò chơi này cũng do chính tay cô viết nên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.