Chương 27: Bình Thường
Aki Tưởng Hát Trân Châu Nãi Trà
01/10/2023
Lily đến thư viện để tìm thông tin nhưng lại chẳng thấy gì cả.
Trong nhiều ngày liên tiếp, cô bị mắc kẹt trong giấc mơ với nam nhân ngư đó, đêm nào cũng bị anh ta lăn qua lộn lại hết lần này đến lần khác.
Cuối cùng, cô thậm chí còn không dám ngủ.
Cô uống rất nhiều cà phê, đọc sách suốt đêm, hôm sau đến lớp thỉnh thoảng lại chợp mắt hai phút. Nếu ngủ vào ban ngày thì cô cũng có ít khả năng rơi vào dâm mộng hơn.
“Chỉ cần không ngủ quên trong lớp của Kylo là được.” Lily liên tục tự nhắc nhở bản thân.
Nhưng mọi chuyện lại không như mong muốn.
Trong lớp học ngôn ngữ cổ tuần này, Lily đã ngủ quên sau khi thức quá khuya.
Cô bị lay tỉnh, vừa mở mắt ra thì thấy Kylo đang nhìn cô từ bàn bên cạnh.
Sắc mặt anh ta không thay đổi chút gì, thản nhiên nói: “Không khỏe à?”
Lily có cảm giác như bị anh ta nhìn thấu.
“Không, không có, thưa thầy.”
“Sau giờ học đến văn phòng của tôi đi.” Kylo quay lại bục giảng và tiếp tục bài học lúc nãy.
Các bạn cùng lớp thì thầm khe khẽ, nhìn Lily với ánh mắt ghen tị.
Kylo luôn dạy lớp A, có yêu cầu cao đối với học sinh, hơn nữa từ trước đến nay luôn nghiêm khắc và vô tình. Vì vậy dù là lớp ngôn ngữ cổ đại có nội dung nhàm chán cũng không ai dám ngủ trong giờ của anh ta. Lúc trước có mấy đứa xui xẻo, bị anh ta mắng đến thương tích đầy mình, đến giờ vẫn không dám nhìn thẳng vào anh ta.
Bây giờ Lily lại bị bắt gặp khi đang ngủ gật, thế mà anh ta lại không hề tức giận, thậm chí còn hỏi cô có phải “không khoẻ” không.
Đối xử quá tốt rồi.
Các bạn học nhỏ giọng bàn tán.
“Chắc là đặc quyền của lớp trưởng đó.”
“Hả, cậu ta không phải lớp trưởng ở môn của thầy ấy.”
“Có thể do là học sinh mới, lần đầu tiên thì không sao, nhưng về sau chắc sẽ không thể bỏ qua đâu.”
“Đã lúc nào cậu thấy thầy ấy đối xử khác với học sinh mới chưa?”
“Im lặng.” Kylo gõ lên bục giảng.
Tiếng nói bên dưới lập tức biến mất.
Sau giờ học, Lily lo lắng theo Kylo đến văn phòng.
Suốt đường đi đều im lặng.
Sau khi vào cửa, Kylo bảo cô ngồi xuống.
“Gần đây em có nằm mơ nữa không?”
“Không.” Lily nói dối.
Kylo tháo chiếc kính đơn tròng xuống, đặt sang một bên. Nhìn thế này, ánh mắt anh ta lại càng thêm phần sắc bén, khí chất lạnh lùng cũng khiến người ta không dám giấu diếm điều gì.
“Em không theo kịp bài, nên dạo gần đây em luôn thức khuya để đọc sách.” Lily kiên trì nói dối đến cùng: “Em xin lỗi, sau này em sẽ không làm như vậy nữa.”
Kylo vẫn ung dung thản nhiên như cũ, chỉ nhìn cô.
“Có thật không?”
Lily gật đầu thật mạnh.
“Em xin thề.”
“Hôm nay đến ngủ với tôi đi.” Anh ta nói.
“…” Lily nghi ngờ mình nghe nhầm: “Sao ạ?”
Giọng điệu của Kylo rất tự nhiên: “Tôi sẽ giám sát em uống thuốc, tiện thể quan sát tình trạng của em.”
Lily lo lắng từ chối: “Em chỉ thức mấy đêm thôi, thầy đừng lo ạ.”
“Lo ư?” Kylo nhướng một bên lông mày, vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng: “Sự cảnh giác của em hơi thừa rồi đấy. Chủ yếu là tôi chỉ xuất phát từ sự lo lắng cho bản thân mình thôi, hy vọng có thể bảo vệ được sự riêng tư trong giấc mơ, sự cân nhắc của bản thân, chứ không phải “lo lắng” cho em.”
Trong nhiều ngày liên tiếp, cô bị mắc kẹt trong giấc mơ với nam nhân ngư đó, đêm nào cũng bị anh ta lăn qua lộn lại hết lần này đến lần khác.
Cuối cùng, cô thậm chí còn không dám ngủ.
Cô uống rất nhiều cà phê, đọc sách suốt đêm, hôm sau đến lớp thỉnh thoảng lại chợp mắt hai phút. Nếu ngủ vào ban ngày thì cô cũng có ít khả năng rơi vào dâm mộng hơn.
“Chỉ cần không ngủ quên trong lớp của Kylo là được.” Lily liên tục tự nhắc nhở bản thân.
Nhưng mọi chuyện lại không như mong muốn.
Trong lớp học ngôn ngữ cổ tuần này, Lily đã ngủ quên sau khi thức quá khuya.
Cô bị lay tỉnh, vừa mở mắt ra thì thấy Kylo đang nhìn cô từ bàn bên cạnh.
Sắc mặt anh ta không thay đổi chút gì, thản nhiên nói: “Không khỏe à?”
Lily có cảm giác như bị anh ta nhìn thấu.
“Không, không có, thưa thầy.”
“Sau giờ học đến văn phòng của tôi đi.” Kylo quay lại bục giảng và tiếp tục bài học lúc nãy.
Các bạn cùng lớp thì thầm khe khẽ, nhìn Lily với ánh mắt ghen tị.
Kylo luôn dạy lớp A, có yêu cầu cao đối với học sinh, hơn nữa từ trước đến nay luôn nghiêm khắc và vô tình. Vì vậy dù là lớp ngôn ngữ cổ đại có nội dung nhàm chán cũng không ai dám ngủ trong giờ của anh ta. Lúc trước có mấy đứa xui xẻo, bị anh ta mắng đến thương tích đầy mình, đến giờ vẫn không dám nhìn thẳng vào anh ta.
Bây giờ Lily lại bị bắt gặp khi đang ngủ gật, thế mà anh ta lại không hề tức giận, thậm chí còn hỏi cô có phải “không khoẻ” không.
Đối xử quá tốt rồi.
Các bạn học nhỏ giọng bàn tán.
“Chắc là đặc quyền của lớp trưởng đó.”
“Hả, cậu ta không phải lớp trưởng ở môn của thầy ấy.”
“Có thể do là học sinh mới, lần đầu tiên thì không sao, nhưng về sau chắc sẽ không thể bỏ qua đâu.”
“Đã lúc nào cậu thấy thầy ấy đối xử khác với học sinh mới chưa?”
“Im lặng.” Kylo gõ lên bục giảng.
Tiếng nói bên dưới lập tức biến mất.
Sau giờ học, Lily lo lắng theo Kylo đến văn phòng.
Suốt đường đi đều im lặng.
Sau khi vào cửa, Kylo bảo cô ngồi xuống.
“Gần đây em có nằm mơ nữa không?”
“Không.” Lily nói dối.
Kylo tháo chiếc kính đơn tròng xuống, đặt sang một bên. Nhìn thế này, ánh mắt anh ta lại càng thêm phần sắc bén, khí chất lạnh lùng cũng khiến người ta không dám giấu diếm điều gì.
“Em không theo kịp bài, nên dạo gần đây em luôn thức khuya để đọc sách.” Lily kiên trì nói dối đến cùng: “Em xin lỗi, sau này em sẽ không làm như vậy nữa.”
Kylo vẫn ung dung thản nhiên như cũ, chỉ nhìn cô.
“Có thật không?”
Lily gật đầu thật mạnh.
“Em xin thề.”
“Hôm nay đến ngủ với tôi đi.” Anh ta nói.
“…” Lily nghi ngờ mình nghe nhầm: “Sao ạ?”
Giọng điệu của Kylo rất tự nhiên: “Tôi sẽ giám sát em uống thuốc, tiện thể quan sát tình trạng của em.”
Lily lo lắng từ chối: “Em chỉ thức mấy đêm thôi, thầy đừng lo ạ.”
“Lo ư?” Kylo nhướng một bên lông mày, vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng: “Sự cảnh giác của em hơi thừa rồi đấy. Chủ yếu là tôi chỉ xuất phát từ sự lo lắng cho bản thân mình thôi, hy vọng có thể bảo vệ được sự riêng tư trong giấc mơ, sự cân nhắc của bản thân, chứ không phải “lo lắng” cho em.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.