Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Chương 142: Hai người tới quấy rối 6
Chân Huyến Lệ
19/10/2014
A Trung len lén bấm tay Cố Tại Viễn một cái
Cố thiếu a, ngài cũng không thể nói lời tốt đẹp hơn sao, lão đại mà nghe được sẽ đem ngài băm thịt làm nhân bánh đó.
Hoắc Phi Đoạt không nói lời nào, chỉ thoáng lên nụ cười như có như không, tiếp tục nhìn Ngũ Y Y biểu diễn.
Đang lúc Ngũ Y Y hát câu thứ hai, Hoắc Phi Đoạt liền tháo mắt kính xuông, mắt phượng xinh đẹp nhìn chăm chú lên đài.
Một đám gái háo sắc hút một ngụm khí.
Phía sau đài còn có hai cô trực tiếp ngất xỉu, có người kình hô lên , “Có người ngất xỉu, mau kêu bác sĩ! Bác sĩ”
Ngũ Y Y mắt lóe lên, cô thật sự không dám nhìn Hoắc Phi Đoạt , nhưng mắt lại không nhịn được nhìn về phía anh mấy cái.
Hát cái gì cô đều không biết, dù sao so với bình thường cô hát cũng chẳng hay gì.
Cuối cùng cũng hát xong, Ngũ Y Y cúi chào, chuẩn bị trống đi, nhưng không ngờ, một tiếng vỗ tay vang lên, Hoắc Phi Đoạt đột nhiên nhìn cô nói, “Ai cho em khoác cái áo rát đó hả?”
!
Toàn trường an tĩnh, tập thể choáng váng.
Trên đài Ngũ Y Y mặt mày choáng váng.
Chú Hoắc……Cứ như vậy trước mặt mọi người mả hỏi trống không sao?
Ngũ Y Y há miệng, “Không phải của ai cả, tự tôi phối đồ thôi”
“Khó coi” Vô cùng xúc tích Hoắc lão đại nhận xét.
Ngũ Y Y bị chọc tức, kêu lên ,”Khó coi liền khó coi, chú quản được sao? Tôi thích mặc đó! Hừ”
Ghét chú Hoắc, không thèm chơi với chú, tôi đi.
Ngũ Y Y nói xong, quyệt miêngNgũ Y Y bị chọc tức, kêu lên ,”Khó coi liền khó coi, chú quản được sao? Tôi thích mặc đó! Hừ”
Ghét chú Hoắc, không thèm chơi với chú, tôi đi.
Ngũ Y Y nói xong, quyệt miệng, thân lắc một cái, lè lưỡi với anh/
Phó thị trượng bị dọa mắt trắng bệch
Ngũ Phong Tập càng bị dọa mặt trắng không khác gì hóa trang.
Trời ạ, tiểu nha đầu không biết trời cao đất rộng mà, dám nổi đóa với Hoắc lão đại?
Còn dám nói “Chú quản được sao?” , loại đại nghịch bất đạo này?
Phó thị trưởng chớp mắt một cái, vỗ mạnh ghế đứng lên, quát “Vô lễ! Nha đầu này là ai? Không biết lễ Phép như vậy? Dám nói chuyện như vậy với Hoắc tổng?”
Ngũ Phong Tập một tay che ngực, cả người run rẩy, miệng cũng run rẩy “Chết rồi, chết rồi, đặc tội Hoắc tổng, về sau công ty của ta chết chắc……”
Hắn không hề nghĩ cho an nguy của Ngũ Y Y, hắn chỉ suy tính cho công ty của hắn( Chu tươc: cha bất nhân)
Toan thể mọi người cũng căng thẳng không kém, cho là Hoắc Phi Đoạt sẽ lập tức xử lý Ngũ Y Y
Nhưng không ngờ, Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng cười một tiếng, xoay người nói với Cố Tại Viễn, “Nha đầu này, mạnh miệng như vậy”
Vẻ mặt nhu hòa, bộ dạng cưng chiều không dứt
Phó thị trưởng mắt chớp chớp, thân thể run lên, không hổ là cáo già sống lâu năm trên quan trường, chỉ trong chốc lát liền nặn ra nụ cười, một mặt ngồi xuống, một mặt cười nói, “ Đúng vậy a, Hoắc tổng, ngài xem tiểu hải tử, tính tình tốt như vậy, thật đáng yêu a. Ha ha ha “
Tất cả mọ người đỏ mồ hôi lạnh.
Phó thị trưởng này không sao chứ, mới vừa rồi còn hung hăn mắn người chớp mắt một cái, liền khen ngợi người ta lên tận mây xanh, từ không hiểu lễ phep1` liền biến thành đáng yêu.
Cố Tại Viễn lúc này ngoan cực kỳ, nhỏ giọng nói với Hoắc Phi Đoạt, “Ai! Anh luôn cung chiều con nhóc đó”
Con vẹt kia làm mưa làm gió, cũng bị nha đầu này chỉnh cho chết đi sống lại mà.
Hoắc Phi Đoạt nhìn Cố Tại Viễn, gian trá nói, “Nếu như chú phẫu thuật thành nữ nhân, ta cũng sẽ cưng chiều như vậy, như thế nào”
Cố Tại Viễn sửng sốt, cắn răng nói, “Cảm tạ”
Người chủ trì nói, “Có người nào muốn quyên tiền cho tiết mục vừa rồi hay không?”
Cố thiếu a, ngài cũng không thể nói lời tốt đẹp hơn sao, lão đại mà nghe được sẽ đem ngài băm thịt làm nhân bánh đó.
Hoắc Phi Đoạt không nói lời nào, chỉ thoáng lên nụ cười như có như không, tiếp tục nhìn Ngũ Y Y biểu diễn.
Đang lúc Ngũ Y Y hát câu thứ hai, Hoắc Phi Đoạt liền tháo mắt kính xuông, mắt phượng xinh đẹp nhìn chăm chú lên đài.
Một đám gái háo sắc hút một ngụm khí.
Phía sau đài còn có hai cô trực tiếp ngất xỉu, có người kình hô lên , “Có người ngất xỉu, mau kêu bác sĩ! Bác sĩ”
Ngũ Y Y mắt lóe lên, cô thật sự không dám nhìn Hoắc Phi Đoạt , nhưng mắt lại không nhịn được nhìn về phía anh mấy cái.
Hát cái gì cô đều không biết, dù sao so với bình thường cô hát cũng chẳng hay gì.
Cuối cùng cũng hát xong, Ngũ Y Y cúi chào, chuẩn bị trống đi, nhưng không ngờ, một tiếng vỗ tay vang lên, Hoắc Phi Đoạt đột nhiên nhìn cô nói, “Ai cho em khoác cái áo rát đó hả?”
!
Toàn trường an tĩnh, tập thể choáng váng.
Trên đài Ngũ Y Y mặt mày choáng váng.
Chú Hoắc……Cứ như vậy trước mặt mọi người mả hỏi trống không sao?
Ngũ Y Y há miệng, “Không phải của ai cả, tự tôi phối đồ thôi”
“Khó coi” Vô cùng xúc tích Hoắc lão đại nhận xét.
Ngũ Y Y bị chọc tức, kêu lên ,”Khó coi liền khó coi, chú quản được sao? Tôi thích mặc đó! Hừ”
Ghét chú Hoắc, không thèm chơi với chú, tôi đi.
Ngũ Y Y nói xong, quyệt miêngNgũ Y Y bị chọc tức, kêu lên ,”Khó coi liền khó coi, chú quản được sao? Tôi thích mặc đó! Hừ”
Ghét chú Hoắc, không thèm chơi với chú, tôi đi.
Ngũ Y Y nói xong, quyệt miệng, thân lắc một cái, lè lưỡi với anh/
Phó thị trượng bị dọa mắt trắng bệch
Ngũ Phong Tập càng bị dọa mặt trắng không khác gì hóa trang.
Trời ạ, tiểu nha đầu không biết trời cao đất rộng mà, dám nổi đóa với Hoắc lão đại?
Còn dám nói “Chú quản được sao?” , loại đại nghịch bất đạo này?
Phó thị trưởng chớp mắt một cái, vỗ mạnh ghế đứng lên, quát “Vô lễ! Nha đầu này là ai? Không biết lễ Phép như vậy? Dám nói chuyện như vậy với Hoắc tổng?”
Ngũ Phong Tập một tay che ngực, cả người run rẩy, miệng cũng run rẩy “Chết rồi, chết rồi, đặc tội Hoắc tổng, về sau công ty của ta chết chắc……”
Hắn không hề nghĩ cho an nguy của Ngũ Y Y, hắn chỉ suy tính cho công ty của hắn( Chu tươc: cha bất nhân)
Toan thể mọi người cũng căng thẳng không kém, cho là Hoắc Phi Đoạt sẽ lập tức xử lý Ngũ Y Y
Nhưng không ngờ, Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng cười một tiếng, xoay người nói với Cố Tại Viễn, “Nha đầu này, mạnh miệng như vậy”
Vẻ mặt nhu hòa, bộ dạng cưng chiều không dứt
Phó thị trưởng mắt chớp chớp, thân thể run lên, không hổ là cáo già sống lâu năm trên quan trường, chỉ trong chốc lát liền nặn ra nụ cười, một mặt ngồi xuống, một mặt cười nói, “ Đúng vậy a, Hoắc tổng, ngài xem tiểu hải tử, tính tình tốt như vậy, thật đáng yêu a. Ha ha ha “
Tất cả mọ người đỏ mồ hôi lạnh.
Phó thị trưởng này không sao chứ, mới vừa rồi còn hung hăn mắn người chớp mắt một cái, liền khen ngợi người ta lên tận mây xanh, từ không hiểu lễ phep1` liền biến thành đáng yêu.
Cố Tại Viễn lúc này ngoan cực kỳ, nhỏ giọng nói với Hoắc Phi Đoạt, “Ai! Anh luôn cung chiều con nhóc đó”
Con vẹt kia làm mưa làm gió, cũng bị nha đầu này chỉnh cho chết đi sống lại mà.
Hoắc Phi Đoạt nhìn Cố Tại Viễn, gian trá nói, “Nếu như chú phẫu thuật thành nữ nhân, ta cũng sẽ cưng chiều như vậy, như thế nào”
Cố Tại Viễn sửng sốt, cắn răng nói, “Cảm tạ”
Người chủ trì nói, “Có người nào muốn quyên tiền cho tiết mục vừa rồi hay không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.