Một Khắc Rung Động, Cả Đời Vấn Vương
Chương 48: Ghét từ trong trứng
Vương Khiết Băng (Yu)
12/04/2024
Vào giờ cơm thì Chân Nam Nam cũng đã xuống nhà để ăn với mọi người, khi cô nhìn Trương Thất thì vẫn rất bình tĩnh, tựa như là không hề có chút khúc mắc nào nữa. Nhưng ánh nhìn của Trương Thất nhìn cô thì vẫn có rất nhiều chuyện muốn nói, cuối cùng thì vẫn là không nói gì cả.
Trong suốt bữa ăn Trương Thất cũng đã chú ý đến hành động mà Tiêu Trọng Triết dành cho cô, phải nói rằng anh rất quan tâm và chăm sóc cô vô cùng tỉ mỉ, thiếu điều là đem cô đội lên đầu mà thôi.
Nhìn biểu hiện của Trương Thất thì Dương Long Phi cũng tốt bụng nói:
- Đừng nhìn chằm chằm vợ chồng người ta nữa, nếu không thì cậu sẽ bị xem là biến thái đó.
- Cậu mới là biến thái thì có!
- Trương Thất, hiện tại Trọng Triết và Nam Nam rất hạnh phúc, cậu đừng lo, cho dù cho tên đó mười lá gan thì cũng không dám phản bội chị dâu đâu.
Trương Thất nhìn ra chứ, Tiêu Trọng Triết đã thích thầm Chân Nam Nam từ những ngày đầu khi cô mới vào trường, khi đó tới Trương Thất cũng không biết, mãi cho đến khi cậu ta và Chân Nam Nam chia tay thì cậu ta mới biết. Nhưng vì lúc đó tình bạn của Trương Thất với Tiêu Trọng Triết chỉ mới được xây dựng, nếu như nói ra thì e rằng tình bạn mới xây dựng kia sẽ biến mất, cho nên Trương Thất vẫn luôn giấu nhẹm đi.
Mãi cho tới khi nghe tin Tiêu Trọng Triết kết hôn thì cậu ấy còn âm thầm vui mừng, ban đầu cậu ta nghĩ rằng anh cuối cùng cũng buông bỏ được Chân Nam Nam rồi, nhưng ai mà có ngờ, người Tiêu Trọng Triết cưới lại là Chân Nam Nam.
Cơ mà lúc nghe đến ba chữ “Chân Nam Nam” thì Trương Thất còn nghĩ Tiêu Trọng Triết chỉ đang dùng thế thân của cô thôi, bây giờ nhìn tận mắt, cậu ta cuối cùng cũng hiểu bản thân thua kém ở điểm nào rồi.
Chính là niềm tin, khi Trương Thất và Chân Nam Nam hẹn hò thì cậu ta vẫn luôn nghi ngờ tình cảm mà cô dành cho mình, cậu ta luôn cho rằng Chân Nam Nam chỉ đang lợi dụng mình để lấp đầy khoảng trống ở chỗ của Tiêu Trọng Triết, nhưng không ngờ là cô lúc đó đã thật lòng muốn cho bản thân một cơ hội, cũng là cho Trương Thất một cơ hội… Nhưng đáng tiếc, cả hai vẫn chẳng thể đi đến đâu.
[…]
Dùng cơm xong thì mọi người cũng ngồi lại chơi thêm một lúc rồi mới về, trước khi về nhà thì Trương Thất cũng đã kịp đứng ở gần cô, nhỏ giọng nói:
- Nam Nam, anh xin lỗi.
Chân Nam Nam đưa mắt nhìn Trương Thất, nhưng rồi cô cũng chỉ mỉm cười gật đầu. Hiển nhiên sau đó Tiêu Trọng Triết cũng đã choàng tay ôm lấy eo của cô, nói:
- Cậu ta nói gì với em vậy?
- Anh ấy nói xin lỗi em.
- Ồ, vậy sao?
- Hủ giấm nhà anh đừng có đổ nữa. Em và anh ấy đã sớm không có gì rồi.
Tiêu Trọng Triết cũng chỉ bật cười, sau đó anh liền hôn một cái lên môi cô, nói:
- Anh biết mà, hơn nữa bây giờ trong bụng em còn có con của anh, muốn chạy theo người khác cũng đừng hòng.
Chân Nam Nam phì cười, tên này sao càng ngày càng trở nên vô sỉ vậy chứ?
Khi này hai người bốn mắt nhìn nhau, không gian xung quanh cũng đột nhiên nóng lên, anh bắt đầu hôn lấy môi cô đầy nhiệt huyết, vốn dĩ Chân Nam Nam còn nghĩ Tiêu Trọng Triết đã nhịn đủ lâu và muốn làm chút gì đó trước khi cô lâm bồn sinh con, nhưng anh chỉ mới hôn thôi là đứa nhỏ trong bụng đã đưa chân đá anh một cái.
Khi đó Chân Nam Nam và Tiêu Trọng Triết cũng đưa mắt nhìn nhau, sau đó anh lại phải ghé tai vào bụng cô, nhưng đứa nhỏ lại tiếp tục đưa chân đá thêm một cái, tựa như muốn nói “Đừng tới gần mẹ tui nha ông già!”
Tiêu Trọng Triết ngơ ra luôn mà, con còn chưa sinh mà anh bị ghét bỏ rồi á?
- Vợ, em xem nó kìa, nó dám đá anh.
- Con anh mà, anh tự nói chuyện đi chứ.
Sau đó Chân Nam Nam cũng ngồi vào ghế sofa để nghỉ ngơi, Tiêu Trọng Triết lúc này lại cố gắng áp tai vào bụng cô, nhưng anh áp vào đâu là đứa bé lại đá vào đấy, đúng kiểu là ghét cha từ trong trứng luôn ấy. Nhìn biểu hiện của chồng của hơi ấm ức một chút nên Chân Nam Nam cũng thử đưa tay chạm vào bụng…
Một phút… Hai phút… Ba phút rồi năm phút trôi qua… Nhưng mà đứa bé không hề có chút phản ứng nào.
Đến đây cô còn cầm tay chồng mình đặt lên bụng, nhưng chỉ vừa mới đặt lên chưa được một phút thì đứa nhỏ lại bắt đầu truyền bóng trong bụng cô rồi.
Vì sợ vợ đau nên Tiêu Trọng Triết liền rút tay lại, khóe môi anh giật giật, rồi cái đứa nhỏ này có thiệt sự là con của anh không vậy?
- Tiêu Trọng Triết, hình như anh không được lòng con lắm nhỉ?
- Vợ… Em xem kìa, nó bắt nạt anh.
Sau đó Tiêu Trọng Triết còn “yếu đuối” tựa đầu lên vai cô đầy “ấm ức”, hành động đó của anh thật sự là quá buồn cười, khiến cho Chân Nam Nam phải phì cười, lại nhẹ nhàng đưa tay xoa xoa đầu anh, nói:
- Được rồi, được rồi, anh đừng buồn, quen là được rồi.
Tiêu Trọng Triết á khẩu, rồi vợ anh an ủi dữ chưa?
Nhưng rồi sau đó anh cũng chỉ nhìn cô rồi cười khổ, lại hôn nhẹ lên môi cô một cái, nói:
- Lúc nãy đứa nhỏ đá em có đau không?
- Không sao, em cảm thấy đứa nhỏ hiếu động như vậy thì là chuyện tốt, chứng tỏ là một đứa bé khỏe mạnh.
- Hơn nữa anh nghĩ nó là nam!
Cô cũng không biết nữa, nhưng hình như mọi người xunh quanh đoán là nữ thai!
#Yu~
Trong suốt bữa ăn Trương Thất cũng đã chú ý đến hành động mà Tiêu Trọng Triết dành cho cô, phải nói rằng anh rất quan tâm và chăm sóc cô vô cùng tỉ mỉ, thiếu điều là đem cô đội lên đầu mà thôi.
Nhìn biểu hiện của Trương Thất thì Dương Long Phi cũng tốt bụng nói:
- Đừng nhìn chằm chằm vợ chồng người ta nữa, nếu không thì cậu sẽ bị xem là biến thái đó.
- Cậu mới là biến thái thì có!
- Trương Thất, hiện tại Trọng Triết và Nam Nam rất hạnh phúc, cậu đừng lo, cho dù cho tên đó mười lá gan thì cũng không dám phản bội chị dâu đâu.
Trương Thất nhìn ra chứ, Tiêu Trọng Triết đã thích thầm Chân Nam Nam từ những ngày đầu khi cô mới vào trường, khi đó tới Trương Thất cũng không biết, mãi cho đến khi cậu ta và Chân Nam Nam chia tay thì cậu ta mới biết. Nhưng vì lúc đó tình bạn của Trương Thất với Tiêu Trọng Triết chỉ mới được xây dựng, nếu như nói ra thì e rằng tình bạn mới xây dựng kia sẽ biến mất, cho nên Trương Thất vẫn luôn giấu nhẹm đi.
Mãi cho tới khi nghe tin Tiêu Trọng Triết kết hôn thì cậu ấy còn âm thầm vui mừng, ban đầu cậu ta nghĩ rằng anh cuối cùng cũng buông bỏ được Chân Nam Nam rồi, nhưng ai mà có ngờ, người Tiêu Trọng Triết cưới lại là Chân Nam Nam.
Cơ mà lúc nghe đến ba chữ “Chân Nam Nam” thì Trương Thất còn nghĩ Tiêu Trọng Triết chỉ đang dùng thế thân của cô thôi, bây giờ nhìn tận mắt, cậu ta cuối cùng cũng hiểu bản thân thua kém ở điểm nào rồi.
Chính là niềm tin, khi Trương Thất và Chân Nam Nam hẹn hò thì cậu ta vẫn luôn nghi ngờ tình cảm mà cô dành cho mình, cậu ta luôn cho rằng Chân Nam Nam chỉ đang lợi dụng mình để lấp đầy khoảng trống ở chỗ của Tiêu Trọng Triết, nhưng không ngờ là cô lúc đó đã thật lòng muốn cho bản thân một cơ hội, cũng là cho Trương Thất một cơ hội… Nhưng đáng tiếc, cả hai vẫn chẳng thể đi đến đâu.
[…]
Dùng cơm xong thì mọi người cũng ngồi lại chơi thêm một lúc rồi mới về, trước khi về nhà thì Trương Thất cũng đã kịp đứng ở gần cô, nhỏ giọng nói:
- Nam Nam, anh xin lỗi.
Chân Nam Nam đưa mắt nhìn Trương Thất, nhưng rồi cô cũng chỉ mỉm cười gật đầu. Hiển nhiên sau đó Tiêu Trọng Triết cũng đã choàng tay ôm lấy eo của cô, nói:
- Cậu ta nói gì với em vậy?
- Anh ấy nói xin lỗi em.
- Ồ, vậy sao?
- Hủ giấm nhà anh đừng có đổ nữa. Em và anh ấy đã sớm không có gì rồi.
Tiêu Trọng Triết cũng chỉ bật cười, sau đó anh liền hôn một cái lên môi cô, nói:
- Anh biết mà, hơn nữa bây giờ trong bụng em còn có con của anh, muốn chạy theo người khác cũng đừng hòng.
Chân Nam Nam phì cười, tên này sao càng ngày càng trở nên vô sỉ vậy chứ?
Khi này hai người bốn mắt nhìn nhau, không gian xung quanh cũng đột nhiên nóng lên, anh bắt đầu hôn lấy môi cô đầy nhiệt huyết, vốn dĩ Chân Nam Nam còn nghĩ Tiêu Trọng Triết đã nhịn đủ lâu và muốn làm chút gì đó trước khi cô lâm bồn sinh con, nhưng anh chỉ mới hôn thôi là đứa nhỏ trong bụng đã đưa chân đá anh một cái.
Khi đó Chân Nam Nam và Tiêu Trọng Triết cũng đưa mắt nhìn nhau, sau đó anh lại phải ghé tai vào bụng cô, nhưng đứa nhỏ lại tiếp tục đưa chân đá thêm một cái, tựa như muốn nói “Đừng tới gần mẹ tui nha ông già!”
Tiêu Trọng Triết ngơ ra luôn mà, con còn chưa sinh mà anh bị ghét bỏ rồi á?
- Vợ, em xem nó kìa, nó dám đá anh.
- Con anh mà, anh tự nói chuyện đi chứ.
Sau đó Chân Nam Nam cũng ngồi vào ghế sofa để nghỉ ngơi, Tiêu Trọng Triết lúc này lại cố gắng áp tai vào bụng cô, nhưng anh áp vào đâu là đứa bé lại đá vào đấy, đúng kiểu là ghét cha từ trong trứng luôn ấy. Nhìn biểu hiện của chồng của hơi ấm ức một chút nên Chân Nam Nam cũng thử đưa tay chạm vào bụng…
Một phút… Hai phút… Ba phút rồi năm phút trôi qua… Nhưng mà đứa bé không hề có chút phản ứng nào.
Đến đây cô còn cầm tay chồng mình đặt lên bụng, nhưng chỉ vừa mới đặt lên chưa được một phút thì đứa nhỏ lại bắt đầu truyền bóng trong bụng cô rồi.
Vì sợ vợ đau nên Tiêu Trọng Triết liền rút tay lại, khóe môi anh giật giật, rồi cái đứa nhỏ này có thiệt sự là con của anh không vậy?
- Tiêu Trọng Triết, hình như anh không được lòng con lắm nhỉ?
- Vợ… Em xem kìa, nó bắt nạt anh.
Sau đó Tiêu Trọng Triết còn “yếu đuối” tựa đầu lên vai cô đầy “ấm ức”, hành động đó của anh thật sự là quá buồn cười, khiến cho Chân Nam Nam phải phì cười, lại nhẹ nhàng đưa tay xoa xoa đầu anh, nói:
- Được rồi, được rồi, anh đừng buồn, quen là được rồi.
Tiêu Trọng Triết á khẩu, rồi vợ anh an ủi dữ chưa?
Nhưng rồi sau đó anh cũng chỉ nhìn cô rồi cười khổ, lại hôn nhẹ lên môi cô một cái, nói:
- Lúc nãy đứa nhỏ đá em có đau không?
- Không sao, em cảm thấy đứa nhỏ hiếu động như vậy thì là chuyện tốt, chứng tỏ là một đứa bé khỏe mạnh.
- Hơn nữa anh nghĩ nó là nam!
Cô cũng không biết nữa, nhưng hình như mọi người xunh quanh đoán là nữ thai!
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.