Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời
Chương 138: Không sợ vô tù ngồi bốc lịch à???
Hạ Tường Lam
03/09/2018
Băng Tâm làm theo ý kiến của Quỳnh Dao ghi tên hai đứa kia lên hai cục
gôm đặc cạnh nhau rồi cắm mỗi cục gôm ba cây ngòi bút chì đúng chất bia
mộ luôn nha.
Quỳnh Dao quay qua nhìn Băng Tâm rất hài lòng với cách bố trí của bạn mình rồi giơ ngón tay cái lên cho nhỏ một cái like, Quỳnh Dao, Thiện Ngôn và Băng Tâm cùng cười thỏa mãn trong khi chính chủ bia mộ thì chưa biết mô tê gì hết.
Một lúc sau, Lạc Sa thấy hiếu kỳ khi thấy ba cái đứa kia cứ ngồi nhìn mấy cục gôm trên bàn mà cười miết nên chồm người qua bàn của Băng Tâm rồi nổi máu điên gào lên:” A mấy cái đứa quỷ này dám chơi như vậy luôn á hả???? mau dẹp ngay”.
Lạc Sa tính đưa tay vơ lấy mấy cục gôm trên bàn thì bị Thiện Ngôn cản lại còn Băng Tâm thì nhanh tay lấy mấy cái “bia mộ” kia để xuống hộc bàn.
Lạc Sa không làm gì được gì liền quay sang mách lẽo với Đông Quân:” Ê tụi nó lập bia mộ của tao với mày kìa”.
Đông Quân ngu ngơ quay sang nhìn bàn của Thiện Ngôn và Băng Tâm rồi nói với Lạc Sa:” Bia mộ gì đâu?”.
“ Con Tâm nó bỏ vô học bàn rồi”.
Đông Quân nhướng mày nhìn Băng Tâm rồi nói:” Bia mộ của anh đâu dẹp đi”.
Băng Tâm hất mặt lên:” Ngu sao mà dẹp…tôi có lòng tốt đắp mộ cuộc tình cho hai người rồi không cảm ơn thì thôi còn kêu dẹp là sao????”.
Đông Quân nở nụ cười yêu nghiệt:” Đừng ép anh nha Tâm”.
Ai đó làm mặt lạnh kiểu như khiêu khích nói: Tao muốn xem thử mày sẽ làm gì.
Đông Quân đứng dậy tính đi vòng phía sau qua chỗ Băng Tâm ngồi nhưng Thiện Ngôn liền đạp một chân lên tường cản người lại:”Mày tính làm gì??”.
“ Chuyện của tao và Băng Tâm không liên quan đến mày”.
“ Băng Tâm là cô tao nên tao thích can thiệp đó rồi sao?”.
Đông Quân không manh động nữa mà ngồi yên về vị trí của mình cho nên cả Thiện Ngôn lẫn Băng Tâm đều bỏ lớp phòng thủ xuống, ai kia đã thành công đánh lạc hướng nên rất khoái chí.
Giờ ra chơi, Đồng Vy quay xuống hỏi bài Băng Tâm nên hai đứa thảo luận, Thiện Ngôn và Hoàng Lâm đứng gần đó cũng chụm đầu lại nghe, đột nhiên có tiếng Quỳnh Dao hét lên:” Băng Tâm coi chừng phía sau”.
Băng Tâm nhíu mày tính quay đầu xem phía sau có cái gì nhưng chưa kịp quay đầu lại thì đã bị ai đó ôm chầm từ phía sau nên nhỏ bấn loạn luôn…
Con hàng Đông Quân ôm Băng Tâm theo kiểu khóa hai tay của đối phương lại, áp sát bên tai của Băng Tâm rồi nói:” Đã cảnh báo là đừng có ép anh rồi nhưng mà em vẫn ngoan cố không chịu nghe đó thôi”.
Băng Tâm ý thức được Đông Quân đang ôm mình liền sống chết mà vùng vẫy gào lên:” Bỏ tay ra Đông Quân”.Một người càng giãy giụa thì một người càng ôm chặt hơn nữa…cánh tay phải của Đông Quân chặn ngang cổ của Băng Tâm nên ôm càng chặt cô càng thấy khó thở nên vô cùng hoảng loạn:” Đông Quân buông tay ra…em khó thở quá à”.
Đông Quân cứ tưởng Băng Tâm đang lừa mình nên mỉm cười như có như không:” Bộ ngu sao mà thả ra!!!”.
Băng Tâm giãy chết muốn thoát khỏi Đông Quân mà không được, sự ồn ào cuối lớp thu hút sự chú ý gần như của cả lớp.
Đông Quân như đùa như thật hỏi:” Tại sao em dám đắp mộ cuộc tình cho anh?”.
Câu hỏi này mà trả lời là trả lời luôn hai vấn đề luôn á nha, một là nghĩa đen chuyện hai cục gôm còn hai…chính là nghĩa bóng lý do thật sự mà Băng Tâm chia tay Đông Quân lúc trước là gì cái gì đây mà.
“ Buông tay ra khó thở quá…Đông Quân buông ra rồi nói”.
“ Không buông”.
Băng Tâm đưa mắt nhìn Thiện Ngôn cầu cứu, Thiện Ngôn liền kéo Đông Quân ra:” Mày điên hả??? tay mày đang siết cổ của Tâm đó nếu còn để lâu lát nữa xảy ra án mạng bây giờ”.
Đông Quân đanh mặt:“ Không liên quan tới mày”.
Ồ chẳng lẽ bị người ta chia tay nên tính giết người báo thù luôn à???
Chơi lớn dữ!!!
Không sợ vô tù ngồi bốc lịch à???
Vì một đứa con gái vứt bỏ mình mà hủy hoại tương lai vậy có đáng không???
Hoàng Lâm nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Băng Tâm thì biết nhỏ không phải đang giỡn mà là đang khó thở thật nên liền nhào tới kéo tay Đông Quân ra:” Buông Băng Tâm ra…mày điên hả???”.
Thế là Thiện Ngôn và Hoàng Lâm hợp sức với nhau lôi Đông Quân ra nhưng càng lôi kéo thì con hàng này siết tay chặt hơn…
Ai đó kẹt chính giữa xém mất luôn cái mạng quèn…đúng là không còn thiên lý nữa mà!!!
Sau một hồi giằng co hên là hai thằng kia áp đảo về sức mạnh nên kéo con hàng Đông Quân đẩy sang một bên, Băng Tâm ho sù sụ nhưng cũng may là sống sót sau tai nạn.
Nếu có ghét nhau thì nói một tiếng là được rồi hà cớ gì lại hành xác con người ta như vậy đúng là mất nhân tính mà!!
Quỳnh Dao quay qua nhìn Băng Tâm rất hài lòng với cách bố trí của bạn mình rồi giơ ngón tay cái lên cho nhỏ một cái like, Quỳnh Dao, Thiện Ngôn và Băng Tâm cùng cười thỏa mãn trong khi chính chủ bia mộ thì chưa biết mô tê gì hết.
Một lúc sau, Lạc Sa thấy hiếu kỳ khi thấy ba cái đứa kia cứ ngồi nhìn mấy cục gôm trên bàn mà cười miết nên chồm người qua bàn của Băng Tâm rồi nổi máu điên gào lên:” A mấy cái đứa quỷ này dám chơi như vậy luôn á hả???? mau dẹp ngay”.
Lạc Sa tính đưa tay vơ lấy mấy cục gôm trên bàn thì bị Thiện Ngôn cản lại còn Băng Tâm thì nhanh tay lấy mấy cái “bia mộ” kia để xuống hộc bàn.
Lạc Sa không làm gì được gì liền quay sang mách lẽo với Đông Quân:” Ê tụi nó lập bia mộ của tao với mày kìa”.
Đông Quân ngu ngơ quay sang nhìn bàn của Thiện Ngôn và Băng Tâm rồi nói với Lạc Sa:” Bia mộ gì đâu?”.
“ Con Tâm nó bỏ vô học bàn rồi”.
Đông Quân nhướng mày nhìn Băng Tâm rồi nói:” Bia mộ của anh đâu dẹp đi”.
Băng Tâm hất mặt lên:” Ngu sao mà dẹp…tôi có lòng tốt đắp mộ cuộc tình cho hai người rồi không cảm ơn thì thôi còn kêu dẹp là sao????”.
Đông Quân nở nụ cười yêu nghiệt:” Đừng ép anh nha Tâm”.
Ai đó làm mặt lạnh kiểu như khiêu khích nói: Tao muốn xem thử mày sẽ làm gì.
Đông Quân đứng dậy tính đi vòng phía sau qua chỗ Băng Tâm ngồi nhưng Thiện Ngôn liền đạp một chân lên tường cản người lại:”Mày tính làm gì??”.
“ Chuyện của tao và Băng Tâm không liên quan đến mày”.
“ Băng Tâm là cô tao nên tao thích can thiệp đó rồi sao?”.
Đông Quân không manh động nữa mà ngồi yên về vị trí của mình cho nên cả Thiện Ngôn lẫn Băng Tâm đều bỏ lớp phòng thủ xuống, ai kia đã thành công đánh lạc hướng nên rất khoái chí.
Giờ ra chơi, Đồng Vy quay xuống hỏi bài Băng Tâm nên hai đứa thảo luận, Thiện Ngôn và Hoàng Lâm đứng gần đó cũng chụm đầu lại nghe, đột nhiên có tiếng Quỳnh Dao hét lên:” Băng Tâm coi chừng phía sau”.
Băng Tâm nhíu mày tính quay đầu xem phía sau có cái gì nhưng chưa kịp quay đầu lại thì đã bị ai đó ôm chầm từ phía sau nên nhỏ bấn loạn luôn…
Con hàng Đông Quân ôm Băng Tâm theo kiểu khóa hai tay của đối phương lại, áp sát bên tai của Băng Tâm rồi nói:” Đã cảnh báo là đừng có ép anh rồi nhưng mà em vẫn ngoan cố không chịu nghe đó thôi”.
Băng Tâm ý thức được Đông Quân đang ôm mình liền sống chết mà vùng vẫy gào lên:” Bỏ tay ra Đông Quân”.Một người càng giãy giụa thì một người càng ôm chặt hơn nữa…cánh tay phải của Đông Quân chặn ngang cổ của Băng Tâm nên ôm càng chặt cô càng thấy khó thở nên vô cùng hoảng loạn:” Đông Quân buông tay ra…em khó thở quá à”.
Đông Quân cứ tưởng Băng Tâm đang lừa mình nên mỉm cười như có như không:” Bộ ngu sao mà thả ra!!!”.
Băng Tâm giãy chết muốn thoát khỏi Đông Quân mà không được, sự ồn ào cuối lớp thu hút sự chú ý gần như của cả lớp.
Đông Quân như đùa như thật hỏi:” Tại sao em dám đắp mộ cuộc tình cho anh?”.
Câu hỏi này mà trả lời là trả lời luôn hai vấn đề luôn á nha, một là nghĩa đen chuyện hai cục gôm còn hai…chính là nghĩa bóng lý do thật sự mà Băng Tâm chia tay Đông Quân lúc trước là gì cái gì đây mà.
“ Buông tay ra khó thở quá…Đông Quân buông ra rồi nói”.
“ Không buông”.
Băng Tâm đưa mắt nhìn Thiện Ngôn cầu cứu, Thiện Ngôn liền kéo Đông Quân ra:” Mày điên hả??? tay mày đang siết cổ của Tâm đó nếu còn để lâu lát nữa xảy ra án mạng bây giờ”.
Đông Quân đanh mặt:“ Không liên quan tới mày”.
Ồ chẳng lẽ bị người ta chia tay nên tính giết người báo thù luôn à???
Chơi lớn dữ!!!
Không sợ vô tù ngồi bốc lịch à???
Vì một đứa con gái vứt bỏ mình mà hủy hoại tương lai vậy có đáng không???
Hoàng Lâm nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Băng Tâm thì biết nhỏ không phải đang giỡn mà là đang khó thở thật nên liền nhào tới kéo tay Đông Quân ra:” Buông Băng Tâm ra…mày điên hả???”.
Thế là Thiện Ngôn và Hoàng Lâm hợp sức với nhau lôi Đông Quân ra nhưng càng lôi kéo thì con hàng này siết tay chặt hơn…
Ai đó kẹt chính giữa xém mất luôn cái mạng quèn…đúng là không còn thiên lý nữa mà!!!
Sau một hồi giằng co hên là hai thằng kia áp đảo về sức mạnh nên kéo con hàng Đông Quân đẩy sang một bên, Băng Tâm ho sù sụ nhưng cũng may là sống sót sau tai nạn.
Nếu có ghét nhau thì nói một tiếng là được rồi hà cớ gì lại hành xác con người ta như vậy đúng là mất nhân tính mà!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.