Chương 45:
Lệ Hảo Đa Trấp
17/11/2024
Dù mắt đã bị che khuất, nhưng các giác quan của Khương Linh Trúc lại trở nên nhạy bén gấp bội. Chỉ vừa mới để phần đầu nấm của gậy thịt thâm nhập nhẹ vào cửa huyệt, eo nàng đã mềm nhũn đến mức không còn chút sức lực nào.
“A ha~... ưm...”
Nàng rên rỉ, tiếng thở dốc đầy ngọt ngào, đôi môi đỏ mọng đã bị hắn hôn đến mức không còn chút son nào, nhưng màu hồng tự nhiên ửng lên làm nàng càng gợi cảm hơn, vết thương nhỏ do cắn môi vẫn còn sưng nhẹ, tạo nên một vẻ quyến rũ khác thường.
Làn da trắng ngần của nàng, ngoại trừ mái tóc đen, còn được điểm xuyết bởi đủ loại màu đỏ. Dải lụa đỏ tươi che mắt, sắc đỏ nhạt xấu hổ hiện lên trên gương mặt, đôi môi đỏ mọng sưng tấy, hai bầu ngực trắng trẻo với nụ hoa đỏ hồng nhô lên, và cuối cùng là... nơi khe thịt hồng hào đang mở ra giữa hai chân nàng.
Gậy thịt của hắn đang được cắm vào giữa khe thịt, cửa huyệt màu hồng nhạt như chiếc miệng nhỏ, siết chặt lấy đầu nấm, làm Tạ Hoài Cẩn nuốt khan, cổ họng thắt lại. Hắn có thể tưởng tượng được khoái cảm tuyệt đỉnh khi hắn hoàn toàn đâm sâu vào trong nàng sẽ ra sao.
Khương Linh Trúc không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận rõ ràng rằng nàng vẫn chưa nuốt được bao nhiêu. Cảm giác căng tức không phải là điều đáng ngại nhất, mà sự co giật trong huyệt động mới thực sự khiến nàng khó chịu. Nơi đó ngứa ngáy, cứ như đang liên tục co thắt lại, đòi hỏi gậy thịt lấp đầy nàng.
Nhưng nàng không dám. Từ ma ma đã dặn nàng rằng nếu quá hấp tấp khi khai phá, không chỉ đau đớn mà còn có thể rách toạc. Vốn dĩ nàng đã sợ hãi kích thước của Tạ Hoài Cẩn, nên dù cẩn thận thế nào cũng không thấy đủ an tâm.
Từng chút một, nàng từ từ hạ eo xuống, phải mất một lúc lâu mới nhét được toàn bộ phần đầu vào. Mồ hôi lấm tấm trên trán nàng, nàng thở hổn hển, muốn dừng lại để nghỉ ngơi.
Tạ Hoài Cẩn cố nhẫn nhịn, dục vọng trong hắn như đang sôi trào, từng mạch máu trên cổ hắn nổi lên, căng ra như sắp vỡ tung. Hắn cố gắng không thúc giục nàng, để không tỏ ra quá tham lam trước dục vọng.
Nhưng nàng tiến triển quá chậm, lại còn đòi nghỉ, khiến hắn chắc chắn rằng nếu còn chần chừ thêm, hắn sẽ không thể kiềm chế được nữa.
Hắn nuốt khan để làm dịu cổ họng khô khốc, hắn khàn giọng: “Nàng muốn nghỉ thật sao? Nếu... nếu nước khô đi, sẽ còn đau hơn đấy.”
Khương Linh Trúc: “!”
Có lý nha!
“A ha~... ưm...”
Nàng rên rỉ, tiếng thở dốc đầy ngọt ngào, đôi môi đỏ mọng đã bị hắn hôn đến mức không còn chút son nào, nhưng màu hồng tự nhiên ửng lên làm nàng càng gợi cảm hơn, vết thương nhỏ do cắn môi vẫn còn sưng nhẹ, tạo nên một vẻ quyến rũ khác thường.
Làn da trắng ngần của nàng, ngoại trừ mái tóc đen, còn được điểm xuyết bởi đủ loại màu đỏ. Dải lụa đỏ tươi che mắt, sắc đỏ nhạt xấu hổ hiện lên trên gương mặt, đôi môi đỏ mọng sưng tấy, hai bầu ngực trắng trẻo với nụ hoa đỏ hồng nhô lên, và cuối cùng là... nơi khe thịt hồng hào đang mở ra giữa hai chân nàng.
Gậy thịt của hắn đang được cắm vào giữa khe thịt, cửa huyệt màu hồng nhạt như chiếc miệng nhỏ, siết chặt lấy đầu nấm, làm Tạ Hoài Cẩn nuốt khan, cổ họng thắt lại. Hắn có thể tưởng tượng được khoái cảm tuyệt đỉnh khi hắn hoàn toàn đâm sâu vào trong nàng sẽ ra sao.
Khương Linh Trúc không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận rõ ràng rằng nàng vẫn chưa nuốt được bao nhiêu. Cảm giác căng tức không phải là điều đáng ngại nhất, mà sự co giật trong huyệt động mới thực sự khiến nàng khó chịu. Nơi đó ngứa ngáy, cứ như đang liên tục co thắt lại, đòi hỏi gậy thịt lấp đầy nàng.
Nhưng nàng không dám. Từ ma ma đã dặn nàng rằng nếu quá hấp tấp khi khai phá, không chỉ đau đớn mà còn có thể rách toạc. Vốn dĩ nàng đã sợ hãi kích thước của Tạ Hoài Cẩn, nên dù cẩn thận thế nào cũng không thấy đủ an tâm.
Từng chút một, nàng từ từ hạ eo xuống, phải mất một lúc lâu mới nhét được toàn bộ phần đầu vào. Mồ hôi lấm tấm trên trán nàng, nàng thở hổn hển, muốn dừng lại để nghỉ ngơi.
Tạ Hoài Cẩn cố nhẫn nhịn, dục vọng trong hắn như đang sôi trào, từng mạch máu trên cổ hắn nổi lên, căng ra như sắp vỡ tung. Hắn cố gắng không thúc giục nàng, để không tỏ ra quá tham lam trước dục vọng.
Nhưng nàng tiến triển quá chậm, lại còn đòi nghỉ, khiến hắn chắc chắn rằng nếu còn chần chừ thêm, hắn sẽ không thể kiềm chế được nữa.
Hắn nuốt khan để làm dịu cổ họng khô khốc, hắn khàn giọng: “Nàng muốn nghỉ thật sao? Nếu... nếu nước khô đi, sẽ còn đau hơn đấy.”
Khương Linh Trúc: “!”
Có lý nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.