Một Phần Hai

Chương 17

ZuzuLinh

25/09/2015

CHƯƠNG VI.A

Chương VI: Hoa nở giữa trời đêm

A.

Siêu thị giờ cao điểm, tất cả quầy thanh toán đã chật kín, từng tốp người xếp hàng chờ đợi. Khu vực rau quả sạch thu hút khá đông người tiêu dùng, Ann len lỏi xe đẩy hàng để thuận lợi cho việc chọn lựa. Dù sao bên ngoài trời cũng mưa to nên cứ thong thả.

“Sao anh không chọn kĩ mà cứ lấy bừa vậy?” – Ann làu bàu rồi lại bỏ ra hết những thứ Hoàng vừa tiện tay cho vào giỏ hàng. Đội trưởng hôm nay cao hứng chở cô nhân viên đi mua sắm, chả biết có phải vì muốn nhờ cô chọn đồ giúp cho cha mẹ hay không nhưng nãy giờ anh ta không hề để tâm những gì cô nói.

“Này. Bọn đàn ông con trai các anh chỉ dùng mắt để nhìn linh tinh thôi ư?” – Cô kéo tay áo anh, chất giọng bực dọc.

“Suỵt! Thấy người vận áo đỏ hướng 4 giờ không?” – Hoàng cúi đầu ghé sát vào tai cô nói.

“Thấy, ăn mặc quá mát mẻ!” – Ann nhìn cô gái đó chằm chằm, đó là một cô gái với làn da trắng bóc, đôi môi đỏ mọng, cô gái vận áo quây và zip ngắn, tay cầm quyển sách. Nãy giờ cánh nam giới nhìn ả mãi không thôi.

“Nhìn xa hơn đi, nhiệm vụ của cô là giữ chân người đàn ông đó!” – Hoàng nói rồi đi thẳng.

Ann cố nheo mắt nhìn xa hơn. Là một người đàn ông trông khá chững chạc.

Linh đi vào nhà vệ sinh, cô dùng vòi rửa mặt. Hôm nay là ngày thứ ba kể từ ngày gặp Frank. Ngước mắt nhìn vào gương, Goura đứng đó tự khi nào. Cô nàng đã chán ẩn mình theo dõi, nở nụ cười không rõ ẩn ý rồi rời khỏi với một cuốn truyện để sau lưng, bìa của nó có hình khẩu súng. Dường như nếu Hải Linh không theo vụ này, viên đạn từ khẩu súng của Goura sẽ đưa tiễn cô về miền cực lạc.

“Kế hoạch mới à?” – Hoàng không nói mà chỉ dùng ám hiệu khi đang thử mùi nước hoa nam giới.

“…”



Tuy nhiên anh ta không nhận lại được hồi âm từ Phong.

Phong vẫn hai tay để trong túi áo da, anh đặt chân vào bậc thang cuốn lên tầng trên. Vẻ như vụ này anh muốn tham gia một mình.

Mưa vẫn rơi dày đặc ngoài trung tâm mua sắm, nếu nói là thuận lợi thì không hẳn đúng, ít nhất là với Hải Linh. Tiếng mưa làm lên giai điệu, và nếu như một phát súng nổ đoàng cũng không làm ảnh hưởng mấy. Cô ra khỏi siêu thị, trên chiếc xe ô tô của mình, bật nhạc khá to, cô đã vào vị trí hành động. Mật vụ Python sắp sửa ra ngoài, mọi sự việc quá trôi chảy để cô đưa tiễn anh ta sang thế giới bên kia.

Người đàn ông xách một ít đồ đã bước ra, là Python. Anh chuẩn bị một số thực phẩm cho tuần tới, dường như vẫn chưa linh cảm thấy giây phút cuối cùng của cuộc đời.

“Xin lỗi, hình như tôi gặp anh ở đâu rồi thì phải?”

Goura lắc đầu, lại là USMS, luôn luôn là USMS. Họ luôn xuất hiện vào những lúc người của Quỷ Xám tiến hành nhiệm vụ. Con nhỏ đang tìm cách bảo vệ Python chính là nhân viên của gã USMS Hoàng Miller. Goura tiếp tục theo dõi động tĩnh từ chiếc xe Nissan nồi đồng cối đá của Oysters (Hải Linh).

Python biết không nên nói chuyện với cô nàng bên USMS vì đã phát hiện ra Goura từ xa và đánh hơi được nhiệm vụ thủ tiêu mình của “đàn em”, anh tìm mọi cách kết thúc câu chuyện với Ann rồi bật ô và xuống vỉa hè. Tuy nhiên Ann vẫn cố nài nỉ đi theo, cô cùng anh che chung một chiếc ô màu đen.

Thật tiếc là họ che ô. Morus đứng nhìn từ trên xuống, mặc một bộ đồ đen xì với chiếc mũ lưỡi trai che kín mặt. Không có mái che nên người anh ướt sũng, duy chỉ có con mắt được gìn giữ cẩn thận. Tay anh đã sẵn sàng. Khẩu súng chĩa thẳng xuống cái ô đen. Không thể bắn vì mục tiêu cầm ô và đi hai người. Giọt nước mưa khiến hai tay anh lạnh buốt, đường gân nổi lên.

Trước khi trở thành một “chó săn” cho Interpol, FBI hay bất kỳ tổ chức nào khác, người tham gia đã phải xác định sẵn sàng bị chính đồng nghiệp trừ khử bất cứ lúc nào. Bài ca muôn thuở này đến giờ chẳng lẽ Python lại phải nhắc lại với đàn em Hải Linh sao. Anh chấp nhận hy sinh để cô tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ, vì thế anh bước nhanh hơn cô gái cảnh sát Hoa Kỳ USMS để tạo khoảng trống cho Hải Linh bắn mình.

“Đoàng!”

Chiếc ô bị gãy, đổ rụp. Python giật mình. Hướng đạn nằm ngang nhưng trượt. Chính Hải Linh là người bắn. Cô thở nhẹ nhõm. Chỉ cần nói rằng vì trời mưa rất khó bắn trúng, rồi chuyện gì muốn đến thì đến.

Trong tình thế này Python phải thuận theo kế hoạch rất tệ của Hải Linh, anh buộc lòng phải chạy trốn, vì chẳng có thằng ngốc nào thấy người ta bắn mình mà đứng im được. Tiếng súng hòa vào tiếng mưa nhưng một số cái tai nhạy bén như Hoàng đã nghe thấy, anh chạy nhào ra bảo vệ.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!” – Ba phát súng liên tiếp, lần này hướng đạn từ trên tầng năm của tòa nhà. Phong xả súng liên tục rồi rút ngay lập tức. Goura chỉ thấy một bóng đen phía trên, dáng người đó chắc chắn là của Morus. Anh ta thích can thiệp vào chuyện của con bé Oysters ư?

Python bị trúng đạn, một phát ở vai, một phát ở bắp chân và đáy lưng. Máu tuôn ra ào ào, dù không vào những vị trí hiểm nhưng nếu không cầm máu kịp thời anh sẽ chết.



Hải Linh vẫn còn cầm khẩu súng trên tay. Vị trí bắn của cô vẫn thuận lợi. Nếu bây giờ cô không kết thúc cuộc sống của anh ta thì thân phận cô sẽ bị nghi ngờ. Điều quan trọng nhất là Morus sẽ liên lụy. Anh ta tham gia vào vụ này là vì cô, vì muốn tạo động lực buộc cô phải bắn. Bắn hay không? Nếu không Frank sớm muộn sẽ lần ra mối quan hệ giữa những “chó săn” của pháp luật.

‘Mình tuyệt đối phải dứt khoát’ – Hải Linh nhắm một bên mắt, lấy điểm ngắm bắn.

“Đoàng!” – vì thế cô bắn thêm một viên nữa vào ngực trái nạn nhân, viên đạn xoẹt qua Ann khiến cô gái bị bỏng một đường trên khuỷu tay. Ngay sau đó Hải Linh phóng chiếc xe của mình đi.

Ann cùng một số người xung quanh đưa nạn nhân đến bệnh viện. Chừng nửa tiếng sau thì trời tạnh mưa. Hoàng chạy đuổi theo nhưng thay vì mượn một chiếc xe dọc đường, anh đã để cho chiếc xe đó thoát một cách khéo léo.

*

Mọi chuyện thật suôn sẻ, Python có một cái chết giả khi đã bọc vải chống đạn quanh lồng ngực. Oysters (Hải Linh) được Goura xác nhận đã giết chết kẻ phản bội tổ chức. Về phần Morus, anh được tiếng “chu đáo”. Goura nghĩ rằng Morus vốn không ưa Frank nên đã “chăm sóc” cho người của hắn mà cụ thể là con nhỏ Oysters. Với khuôn mặt đào hoa của Morus, Goura không tin anh ta không có hứng thú với phụ nữ. Có thể là tán tỉnh rồi bỏ rơi nó chẳng hạn.

Vì thế Frank càng ghét gã Morus hơn vì luôn thích nhúng mũi vào việc của người khác. Tuy nhiên qua vụ này Hải Linh biết ơn Phong rất nhiều.

Trái lại, Interpol tức tối vô cùng, đặc biệt là ông Taylor. Trước đây Vũ và Vanessa cùng trong tổ chức, không bàn về cái chết đặc biệt của Vanessa, hai người đó chưa từng để lộ bất kỳ một sợi dây liên kết nào vậy mà họ vẫn luôn hỗ trợ được cho nhau. Trong khi đó, một tài năng được kỳ vọng nhất, một trinh sát mất bao nhiêu công Interpol đào tạo lại chỉ vì một đứa con gái bên FBI mà sẵn sàng gỡ bỏ lớp mặt nạ kỳ công gây dựng.

Cái bản tính xía vào chuyện người khác của Phong vẫn không đổi, dù đã huấn luyện bao nhiêu lần chăng nữa. Là tình yêu nam nữ chăng? Thật nực cười.

Còn nhớ Vanessa từng nói với Phong rằng:

“Cậu nhóc đáng yêu, cậu phải bị dìm xuống tận đáy mới đánh thức được thứ chúng tôi cần ở cậu.”

Sếp của ông Taylor khẽ nheo mắt, ông Taylor gật đầu nhận lệnh. Thời điểm đó sắp tới gần rồi.

(Còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Một Phần Hai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook