Một Trăm Phần Trăm

Quyển 6 - Chương 19: Bữa Tối Cuối Cùng (1)

Shevaanh

18/03/2014

- Bây giờ tôi đang bị bao vây .. nhưng nói chung việc này cũng không quan trọng cho lắm . Hoàng ngừng lại rồi lắng tai nghe ngóng . Có tiếng bước chân đang di chuyển từ dưới lên đây , tuy rất nhẹ nhàng cẩn trọng nhưng vẫn không thoát khỏi tai mắt của gã . Nên biết , trong trạng thái khai mở bản năng sinh tồn , các giác quan của con người cũng trở nên nhạy cảm hơn trước rất nhiều . Chưa kể tới việc hắn vẫn không ngừng khai mở thêm giới hạn cơ thể trong khi lăn lộn để sinh tồn ở cái " thế giới thứ hai " này nữa . Sau mấy nhiệm vụ vừa qua , Hoàng cũng đã nghiệm ra rằng càng là những tình huống hung hiểm , một khi vượt qua được thì lợi ích thu về tuyệt đối không nhỏ . Trong quy định đoàn chiến có đề cập tới ba loại bản năng có thể tự khai mở khi bản thân đáp ứng đủ độ cần thiết , trong đó bản năng sinh tồn đứng ở vị trí thấp nhất . Điều này có thể thấy rõ qua sự chênh lệch điểm thưởng khi triệt hạ thành viên của đội khác trong quy định của " chủ thần " . Riêng việc sở hữu bản năng sinh tồn đã có thể biến một người bình thường thành siêu nhân ngay lập tức , thực không dám tưởng tượng với 100% giới hạn cơ thể thì hắn sẽ đạt tới trình độ nào nữa ? " Thần " ư ?

" Alo , cậu còn ở đó không đấy ? "

Hoàng đang miên man suy nghĩ thì bị giọng nói của Tuyết kéo trở về hiện thực . Hắn không khỏi vỗ mạnh trán mình một cái . Giờ là lúc nào rồi mà còn mơ với chả tưởng , có yên ổn thoát khỏi chỗ này hay không còn chưa biết , thật đúng là ...

Từ từ , không bàn tới vấn đề sức mạnh ... bây giờ hắn đã khai mở được hơn 24% giới hạn cơ thể rồi , sao vẫn không thấy đầu óc tiến bộ hơn chút nào nhỉ ? À không , nói thế thì cũng không đúng lắm .. Bây giờ gã có thể thức trắng ba ngày ba đêm mà vẫn tỉnh như sáo , đấy cũng là một sự khác biệt không nhỏ rồi . Còn muốn đạt đến đầu óc của những bậc " vĩ nhân " thì ... chắc chẳng bao giờ có chuyện đó đâu . Nói về tiềm năng của bản thân thì mỗi người một khác , không có chuẩn mực nhất định nào cả . Mặt này có lẽ không vội được , phải từ từ chiêm nghiệm , nhất định là như thế .

Tiếng bước chân tới sát cửa phòng thì ngừng hẳn . Hoàng lúc này đang ở trên tầng năm của toà nhà Venus , cách quốc lộ 47 thành phố Tennesse mười hai cây số về phía đông nam . Toà cao ốc mười hai tầng này hiện giờ đã bị cảnh sát và lực lượng vũ trang phong toả hoàn toàn . Xe cảnh sát và bóng áo xanh bu đông như kiến , từng lớp từng lớp lấy nơi này làm trung tâm mà vây kín xung quanh , không khác gì thiên la địa võng . Thế nhưng tất cả cũng chẳng lọt được vào mắt gã . Hắn biết với thực lực của mình bây giờ , trừ phi chính phủ quyết định sử dụng vũ khí hạng nặng hoặc huỷ diệt hàng loạt ra thì chẳng có gì đáng lo ngại cả . Cánh tay phải cầm Magic Bamboo của Hoàng vô thức nắm chặt lại , nhãn thần có chút mê man .

Đây là sức mạnh của con người ư ?

Thực ra chính bản thân Hoàng cũng không biết lý do tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này , quay đi quay lại đã từ " công dân " gương mẫu của tiểu bang Nevada trở thành một tên tội phạm bị giới chức năng dốc toàn lực truy bắt . Điều này chắc chắn có liên quan tới cô gái tóc vàng đang nằm kia . Hoàng cười khổ nhìn cô bé , nếu hắn đoán không nhầm thì đây chính là con gái cưng của Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin , người vừa bị Buffalo bắt cóc cách đây ba ngày : Catherine Baker Martin . Rõ ràng hắn đang xâm nhập vào nhà gã đàn ông lạ mặt tình nghi là tên sát nhân hàng loạt Buffalo Bill theo lời kể của Thắm , thế mà đùng một cái đã trở thành mục tiêu truy bắt của cảnh sát thành phố Tennesse . Bọn họ gọi hắn là " Buffalo " . Cũng chẳng trách được , ai bảo người trên lưng gã lúc đó là Catherine Baker Martin , cô con gái cưng vừa bị mất tích của Thượng Nghị Sĩ Hoa Kỳ Ruth Martin kia chứ .

Hoàng hững hờ liếc mắt nhìn về phía cửa phòng , tất cả là mười hai người . Hắn thậm chí có thể phân biệt được tiếng thở dốc của từng người bọn họ . Hắn biết bọn họ sẽ chẳng dám tuỳ tiện xông vào khi Catherine , con tin quan trọng này vẫn đang nằm trong tay gã . Hoàng nói vào trong điện thoại :

- Được rồi , chi tiết mọi việc tôi sẽ kể lại sau . Bây giờ tôi đang ngồi ngắm trăng với con gái Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin ở Tennesse đây . Cảnh sát và người của FBI đã vây kín nơi này rồi , họ gọi tôi là Buffalo . Cô hiểu tôi đang nói gì rồi chứ ? Tuyết , tôi muốn nhờ cô một việc . Cô là phó thanh tra FBI phải không nào ? Cô có thể đứng ra giải thích chuyện này hộ tôi không ? Một lệnh bảo lãnh thôi cũng được . Lý do ư ? Đơn giản là vì .. tôi không muốn tay mình vấy máu thêm nữa . Nếu bọn họ tin tôi , tôi sẽ trả Catherine lại ..

- " Không được , anh nhất định phải giữ lấy cô ta làm con tin . Nhất định , nghe rõ không ? Điều này có liên quan mật thiết tới sự tồn vong của mấy người chúng tôi bây giờ đấy . Chờ đã , năm phút nữa tôi gọi lại , phải giữ liên lạc đấy nhé . Và nhớ là không được thả Catherine ra bằng -bất-cứ-giá-nào , hiểu rồi chứ ? "

Hoàng còn chưa kịp nói câu nào thì Tuyết đã ngắt cuộc gọi . Hắn khẽ thở dài một tiếng , đôi mắt vô tình quét xuống bộ quần áo thể thao dính đầy máu đang mặc . Mặc dù không muốn thừa nhận , nhưng hắn biết hai bàn tay mình bây giờ đã dính đầy máu tươi , không thể nào rửa sạch được nữa . Một cơn buồn nôn bất chợt dâng lên trong cổ họng nhưng bị hắn kìm lại được .

Tuy đã trải qua năm nhiệm vụ trong cái " thế giới thứ hai " này , tính ra cũng thuộc dạng " ma cũ " ở đây rồi , nhưng đây là lần đầu hắn tự tay giết nhiều người đến thế . Mặc dù việc này có thể đổ lỗi cho " L " , song hắn cũng không thể tránh được một phần trách nhiệm . Sắc mặt của Hoàng lộ vẻ khó coi khi nhớ tới người đàn ông mà gã gặp trong tầng hầm căn nhà hoang mấy tiếng trước , kẻ gián tiếp lấy mạng gần một trăm nhân viên cảnh sát vô tội của tiểu bang Memphis trong buổi tối ngày hôm nay .

" L " và Buffalo là một sao ?

" Alo , thay mặt cảnh sát liên bang , chúng tôi muốn thương lượng . Thomas , chắc chắn anh cũng muốn điều đó xảy ra phải không nào ? Bằng việc trả lại Catherine Baker Martin toàn vẹn cho cảnh sát , chúng tôi sẽ tiếp đón anh như một người hùng . Anh sẽ được hưởng án treo và tại ngoại , Thomas ạ . Anh sẽ không còn là một tử tù nữa , Thượng Nghĩ Sĩ Ruth Martin hứa sẽ khôi phục quyền công dân cho anh và coi anh như là một người bạn thân thiết , đúng như những gì bà ấy đã nói trên truyền hình . ALo , Thomas , tương lai đang nằm trong tay anh đấy ."

" Thomas ? Bọn họ đã điều tra ra được thân phận của mình rồi sao ? " Hoàng khẽ nhíu mày . Vậy thì mấy người Tuyết bây giờ cũng khó mà yên ổn được rồi . Chứa chấp tử tù của liên bang , thông đồng với khủng bố .. cái chức phó thanh tra của cô ta muốn không mất cũng khó . Xem ra không thể hy vọng vào thương thuyết được nữa rồi .

Tiếng loa phát thanh lại một lần nữa vang lên , lần này là giọng của bà Thượng Nghị Sĩ , mục đích cũng không ngoài việc khuyên Hoàng ra đầu thú để hưởng sự khoan hồng . Hắn còn đang phân vân không biết tính thế nào thì chiếc di động trong túi áo khoác lại một lần nữa rung lên bần bật . Chẳng cần nhìn số hiện lên trên màn hình thì gã cũng biết người gọi tới là ai .

- Alo.

- " Alo , tôi đây . Anh vẫn giữ Cath đấy chứ ? "

- Có gì nói nhanh đi .

- " Thế này nhé . Bây giờ anh nắm được bao nhiêu % cơ hội thoát khỏi chỗ đó ? Tất nhiên là phải mang Catherine theo bên người rồi ."



- Tầm 80% . Tình hình bên đó thế nào rồi ? Tất cả vẫn an toàn chứ ? Hoàng hỏi ngược lại .

- " Chưa bao giờ ổn hơn . Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin có mặt ở đó không ? "

- Có lẽ là có .

- " Tốt rồi . Hoàng , tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nhờ anh ... "

-------

- Sao còn chưa xông vào , còn chờ gì nữa ?

Một tay trinh sát trẻ ở cuối hàng thì thầm vào tai gã đồng đội đứng phía trên mình .

- Sếp bảo ..

Tay này vừa mấp máy môi chuẩn bị trả lời thì một tiếng " Rầm " lớn bất chợt vang lên . Cả hai vội ngẩng mặt nhìn lên , cánh cửa phòng 502 trước mặt họ lúc này đã bị phá tan tành , một bóng người sừng sững đứng đó , lạnh lùng nhìn mười chiến sĩ đặc nhiệm còn lại thuộc tổ phản ứng nhanh chống khủng bố đang vây kín chỗ này , trong đó có hai người vừa lao bổ vào gã giờ đang nằm lăn lóc dưới mặt đất . Cả hai đều gãy một tay và một chân .

Hoàng ôm Catherine Baker Martin chậm rãi bước xuống cầu thang , mặc kệ những đôi mắt hình viên đạn đang nhìn chòng chọc vào mình . Hắn cứ thế xuống tận tầng một rồi đi ra ngoài bằng cửa chính . Lực lượng cảnh sát bên ngoài có vẻ cũng đã nhận được tin báo , ngoài việc xiết chặt vòng vây ra thì không có động thái nào khác . Một gã trung niên đeo lon thiếu tá và hai viên cảnh sát bước tới đối diện hắn và nói bằng tiếng Anh :

- Rất hân hạnh được hợp tác với anh , Thomas Roscharsh . Sau khi anh thả tự do cho Catherine Baker Martin , chúng tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về an toàn của anh trong thời gian tới .

- Tôi cần gặp bà Ruth Martin ngay bây giờ . Không có thương lượng . Hoàng nói với vẻ quyết đoán . Hắn đã nhận ra thượng nghị sĩ Ruth Martin và đội hộ vệ của bà ta đứng cách đó hơn ba chục mét , hiện đang di chuyển về phía này .

- Anh muốn gặp bà nghị sĩ ? Chúng tôi hoàn toàn có thể thay mặt cho bà ấy xử lý việc này . Gã trung niên vẫn giữ thái độ mềm mỏng , song trong lời nói đã ẩn chứa sự đe doạ .

- Tôi không muốn nói nhiều . Tốt nhất là các anh nên suy nghĩ kỹ trước khi đưa ra quyết định . Tôi không muốn bất cứ chuyện gì đáng tiếc xảy ra với cô bé này đâu .

Hoàng vừa xốc lại Catherine Baker Martin lúc này đang gục mặt trên vai mình vừa gằn giọng . Cùng lúc đó , một dự cảm nguy hiểm bất chợt xẹt qua óc gã . Hoàng hừ một tiếng rồi ngả người ra sau , tránh một viên đạn súng ngắm bắn sượt qua đầu mình trong gang tấc . Sắc mặt của hắn nhất thời chuyển sang màu đen kịt vì giận dữ , tay phải cầm Magic Bamboo vụt mạnh xuống đất . Một vết nứt dài gần mười mét xuất hiện trên bậc tam cấp , chạy thẳng tới một nhóm cảnh sát đứng cách đó không xa làm bọn họ hốt hoảng lùi ngay lại . Tiếp đó hắn biến mất tại chỗ , trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin cùng đội hộ vệ của bà ta . Mấy người này thấy hắn như ma quỷ từ dưới đất trồi lên thì đều dựng hết cả tóc gáy , không ai bảo ai mà cùng lùi hết cả lại .

Im lặng .

Mặt tiền cao ốc Venus hiện đang tập trung tới gần hai trăm người , tất cả đều đang tròn mắt nhìn gã đàn ông đứng trước mặt Thượng Nghị Sĩ Martin với vẻ kinh hãi .

Hắn không phải là người !

Sau một hồi bàn bạc , Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin cuối cùng cũng đồng ý tự mình đàm phán với gã , tất nhiên là với sự bảo vệ đến từ tổ đặc nhiệm chống khủng bố khẩn cấp của FBI . Ánh mắt của mấy người này đều dán chặt vào Hoàng với vẻ đề phòng , rõ ràng là vẫn rất e ngại với những gì hắn vừa thể hiện trước mặt đông đảo mọi người . Gần hai tuần sống trong thế giới này , Hoàng bây giờ mới có cơ hội đối diện với Ruth Martin , người đàn bà quyền lực đang nắm giữ vị trí rất quan trọng trong nội các Hoa Kỳ ở thờì điểm hiện tại . Bà là một người phụ nữ to lớn sở hữu những đường nét thô kệch, không duyên dáng . Đôi mắt vốn rất có thần nay cũng không giấu được vẻ mệt mỏi . Một người mẹ hết lòng vì con , Hoàng thầm nghĩ .



- Cậu muốn gì ở tôi ? Bà đi thẳng vào vấn đề .

Hoàng bấm số của Tuyết rồi đưa cho bà ta , nhún vai đáp :

- Bà sẽ biết ngay thôi .

----------------------

- Em biết mà , mấy tên cảnh sát liên bang ăn hại đó chẳng làm gì được anh ấy đâu .

Hoài My vừa nhâm nhi phần pizza của mình vừa nói . Sau hai tuần sống ở đây , cô đã nhận ra pizza vào những năm 40 đúng là một lựa chọn không tồi , ít ra cũng hơn mấy món ăn đầy bơ và sữa mà cô phải miễn cưỡng nuốt vào bụng trong quãng thời gian ở trong phòng cách ly của cục điều tra Nevada . Trái lại , Tuyết và Thắm thì có vẻ hứng thú với món sandwich hơn . Lập vừa lấy giấy ăn lau một bên mép của mình vừa nói :

- Có lo thì cũng chỉ lo cho hai người Hiệp và Thư Lệ thôi . Bọn họ mất tích đã lâu , điện thoại thì không liên lạc được . Cứ chuẩn bị tinh thần trước đi là vừa .

- Nói thật , em cũng không ngờ Hiệp lại cầm cự được tới bây giờ đấy . Hi hi hi , có khi là tại cậu ta lọt vào ... mắt xanh của gã rồi cũng nên . Buffalo dù sao cũng là một tên đồng ..

Hoài My nói tới đây thì khựng lại , lén liếc mắt nhìn sang Thắm đang cắm cúi với món sandwich ngồi đối diện , thấy không có biểu tình gì khác lạ thì mới thở phào một cái . Là đồng đội của nhau gần nửa năm nay , cô biết Thắm luôn tỏ ra dị ứng khi nghe người khác vô tình hoặc cố ý nhắc tới chuyện này .

- Nếu tiếp tục đi theo lộ trình hiện giờ .. hoá ra Buffalo không sống ở tiểu bang Ohio à ? Có đúng không vậy ? Thắng nhìn Tuyết tò mò hỏi : Đã có kết quả điều tra rồi sao ? Nhưng chúng ta giờ đã không còn là người của FBI nữa , làm sao có thể ...

- Mọi người còn nhớ câu đó không : " Trong số chúng ta có một ... " rốt cuộc câu hoàn chỉnh là gì nhỉ ? Tuyết không thèm để ý đến gã mà lái câu chuyện sang hướng khác .

- Chị có nghe em hỏi không đấy ... Thắng bực bội nhắc . Trong số mấy người ở đây thì chỉ có Lập là không quan tâm mấy tới Buffalo . Nói trắng ra thì gã chỉ hứng thú với " L " , kẻ đã thôi miên mình mà thôi .

- Có lẽ là cậu ấy trong lúc hoảng loạn nói bừa .. Thắm chau mày đáp .

- Chuyện gì khiến cậu ấy hoảng loạn đến thế ? Tuyết nheo mắt nhìn Thắm hỏi với vẻ hào hứng .

- Bởi vì lúc đó ..

Thắm đang định nói tiếp thì bị ánh mắt như hai ngọn đèn pha của Tuyết nhìn xói vào làm giật mình . Cô cười gượng chuyển chủ đề :

- Làm sao tôi biết được ? ..Chúng ta còn bao nhiêu ngày nữa thì hoàn thành nhiệm vụ nhỉ ?

-Mười tám .

Thắng thuận miệng đáp luôn không cần suy nghĩ . Ngày kia là hết " kế hoạch mười ngày " của Tuyết .

Chỉ hai ngày nữa , tất cả sẽ kết thúc .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Một Trăm Phần Trăm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook