Quyển 6 - Chương 8: c Mộng Quay Trở Lại (1).
Shevaanh
18/03/2014
Hai giờ đêm .
Hoàng , Tuyết và Thư Lệ theo Thắng ra sân bay thành phố Nevada , Crawford và hai phụ tá của ông lúc này đang trên phi cơ chờ bọn họ . Tuyết khẽ cúi đầu chào Crawford rồi chỉ tay về phía Hoàng và Thư Lệ nói :
- Thưa sếp , đây là Scott và Helen , hai phụ tá đắc lực của em . Hai người này đều rất có năng lực , ngài có thể tin tưởng vào bọn họ .
Crawford , đội trưởng đội đặc vụ là một trung niên tuổi ngoài bốn mươi , mặc áo tay ngắn và đeo kính râm , đang thảo luận điều gì đó với Jimmy Price , nhà tâm lý học mới nổi gần đây , hiện đang là cộng sự của ông trong chiến dịch truy bắt Buffalo Bill lần này . Ông ta chỉ hơi nhíu mày khi nhìn lướt qua Hoàng và Thư Lệ rồi lại tiếp tục cuộc chuyện trò của mình . Một tập hồ sơ dày cộp đặt trên chiếc ghế cạnh đó , trên bìa có chữ BUFFALO BILL , trông giống hệt với tập hồ sơ mà Tuyết đưa cho Hoàng và Thư Lệ .
Chiếc trực thăng mang tên " Xuồng Xanh " cất cánh , chở tám người hướng về thượng nguồn sông Elk , nam quốc lộ 79 , nơi người ta vừa mới phát hiện thêm xác hai nạn nhân mới của Buffalo Bill . Tuyết nói nhỏ với Hoàng và Thư Lệ :
- Người đàn ông mặc áo Blouse trắng kia tên là Akin , bác sỹ pháp y , trưởng khoa ngoại của bệnh viện Baltimore . Còn trung niên đeo kính là nhà tâm lý kiêm tội phạm học Jimmy Price . Họ tất nhiên đều là nhân vật trong phim , song cũng là cộng sự của chúng ta lần này .
Trực thăng đậu xuống nhà tang lễ Potter , cách quốc lộ 79 mười hai kilomet . Bảy người lên một chiếc xe cảnh sát rồi đi thẳng tới hiện trường . Thư Lệ lúc này mới để ý rằng không có nhân vật nữ chính trong số mấy người ở đây , cô bèn hỏi :
- Clarice đâu ?
- Cô ta tới bang Florida làm nhiệm vụ rồi , phải vài hôm nữa mới quay trở về . Thắng đứng bên cạnh giải thích .
- Lạ nhỉ ? Tôi tưởng như trong phim thì Clarice lúc nào cũng theo dõi sát sao vụ này , sao lại tự ý bỏ đi làm việc khác ? Hoàng thắc mắc .
- Buffalo Bill đã quy ẩn hơn một năm nay rồi . Tuyết trả lời : Dạo này hắn mới bắt đầu ra tay trở lại , và con mồi chính là ... mười lăm người chúng ta . Mặc dù tôi biết khá ít về bộ phim này nhưng có vẻ kịch bản của nó đã bị "chủ thần ' thay đổi khá nhiều so với thực tế . Đơn cử như Hannibal Lecter -nhân vật phản diện thứ hai sau Buffalo trong phim này chẳng hạn , hắn ta đã vượt ngục được ... hơn một năm nay rồi .
Tới hiện trường , Crawford lấy trong túi ra một hũ dầu vaporud bôi một ít lên mũi rồi đưa cho những người còn lại . Tuyết đưa lọ dầu cho mấy người còn lại rồi nói :
- Mấy người cũng bôi một ít đi , sẽ tốt hơn là không đấy .
Mặc dù không biết để làm gì song bọn họ cũng học theo mấy người kia , thoa dầu lên cánh mũi . Trước mặt bảy người bọn họ bây giờ là hai cái xác được phủ bạt trắng . Hoàng khẽ nín thở khi người bác sĩ mặc blouse trắng tên Akin kia lật tấm vải bạt ra . Không biết ..hai người xấu số đó là ai trong số bọn họ ?
Là hai người mới .
Thư Lệ khẽ thở phào . Từ khi nhận được thông báo của "chủ thần " , cô lúc nào cũng lo ngay ngáy cho người thân nhất với mình trong đội là Hoài My , song có lẽ tới giờ vẫn chưa có chuyện gì xảy ra với cô bé ấy . Nạn nhân lần này của Buffalo Bill gồm một nam và một nữ . Chính là chàng trai tên Cường và cô gái tên Vân mà mấy người bọn họ đã từng tiếp xúc qua trong không gian chủ thần . Cường thì bị một phát đạn vào thái dương , sắc mặt cho tới chết vẫn còn giữ nguyên vẻ kinh hoàng . Vân thì bị giết rồi lột da một cách dã man . Từ một đường thẳng ngay dưới hai vú cho đến đầu gối của cô đều không còn mảng da nào hết , giữa ngực có một vết thương bị rách thịt to bằng bàn tay . Ở những nơi không có da , nước sông đã làm thịt bạc màu , hiển nhiên hai cái xác này đã bị ngâm trong nước ít nhất là hai ngày .
Cảm giác đôi mắt trợn trừng trắng bệch của cả hai như đang nhìn chằm chằm vào mình với vẻ giễu cợt , Thư Lệ không chịu nổi mà bắt đầu nôn oẹ . Ông bác sỹ pháp y tên Akin lại gần , vừa chiếu đèn pin vào hai cái xác vừa nói :
- Họ mới chết cách đây một vài ngày thôi . Cứ nhìn nước da đi thì biết .
- Có ai có ý kiến gì không ? Crawford cúi xuống vén một bên mi mắt của nạn nhân hỏi .
- Họ không phải là dân ở đây . Nhà tâm lý học Jimmy vừa đẩy gọng kính vừa nói : Nhìn cô gái kia đi , lỗ tai cô ta được bấm ba lỗ và móng tay có sơn . Lông chân cô ta nữa , mọi người có thấy là chúng quá mịn không ? Tôi nghĩ cô ta nhổ lông chân lần cuối cùng cũng phải cách đây hai tuần lễ rồi . Cả nách cũng vậy . Đây là một cô gái rất quan tâm chăm sóc tới diện mạo của mình . Nhưng rất tiếc , có vẻ thời gian gần đây cô ta đã không thể làm được điều đó nữa .
Crawford khẽ gật đầu rồi đứng thẳng dậy . Thắng đứng cạnh khẽ than :
- Thật là tàn nhẫn . Đúng là một tên bệnh hoạn .
- Nhìn này . Bác sỹ Akin hô lên : Có cái gì đó trong cuống họng của cô ta .
- Có phải là một con côn trùng không ?
Mấy người Hoàng đứng ngoài nghe vậy thì khẽ rùng mình . Một con côn trùng được đặt trong miệng nạn nhân , đây là đặc trưng dễ nhận thấy nhất của Buffalo Bill sau mỗi lần hành động . Tới đây thì không còn nghi ngờ gì nữa , kẻ sát nhân giấu mặt đang nhắm vào bọn họ , kẻ vừa sát hại Cường và Vân đúng là gã chứ không phải ai khác .
Hoàng thấy Thư Lệ lấy tay ôm đầu , sắc mặt tái nhợt , phải dựa vào Tuyết mới đứng vững được thì nhíu mày hỏi với vẻ quan tâm :
- Làm sao vậy ?
- .. Nguy rồi .
- Em có linh cảm rằng ... hắn đang ở gần đây . Đúng thế , có một người trong số chúng ta sắp gặp nguy hiểm . Không , là nhiều người thì đúng hơn .Cảm giác này ...không thể sai được . Thư Lệ khó khăn đáp .
Thắng và Tuyết nghe vậy thì hơi nhíu mày , riêng mình Hoàng là biến sắc .
- Có lẽ là cô thần hồn nát thần tính đó thôi . Thắng gạt đi .
Thư Lệ cắn môi không nói nữa . Lúc này xung quanh bọn họ có tới mấy chục người , không phải nhân viên FBI thì cũng là cảnh sát , nếu có chuyện xảy ra thì mới là lạ .
- Mọi người tốt nhất là cứ chú ý một chút đi thì hơn . Hoàng hít một hơi dài rồi quay sang nhìn Tuyết lúc này đang ngồi xổm gần hai cái xác hỏi :
- Thế nào rồi ? Có thu thập được gì không ?
Tuyết chờ đến khi mấy người Crawford bỏ đi hết để lo việc xử lý xác nạn nhân thì mới bắt đầu nói , hai tay vẫn đút trong túi áo khoác :
- Hắn là một kẻ đồng tính có vấn đề về mặt thần kinh , sở hữu một căn hộ riêng và một chiếc xe tải nhỏ . 90% là hắn sống một mình . Đó có thể là xe chở hàng hoặc một chiếc xe tải nhỏ không mui . Tạm thời mới chỉ có nhiêu đó thôi .
- Làm sao cô biết ? Thắng tròn mắt hỏi .
- Có một vết phỏng ở bắp chân của cả hai . Buffalo Bill chở hai cái xác trong một chiếc xe khá lớn để có thể cho nạn nhân nằm dài trên sàn . Đó là cách duy nhất để cho đôi chân của họ nằm gần ống xả khói . Trong điều kiện như thế , hai cái xác sẽ bị co sang một bên , và kết quả là ..như mọi người đã thấy đấy .
- Mọi người có chú ý thấy vết dây trói mờ trên cổ và vết xước ở chân nạn nhân không ? Vừa rồi tôi đã kiểm tra qua , xương cổ trật khớp .. đó là dấu hiệu của một vụ treo cổ , nguyên nhân thực sự dẫn tới cái chết của hai người bọn họ . Có rất nhiều người lựa chọn treo cổ để tự sát , họ có thể làm việc đó bằng nhiều cách khác nhau . Nhưng rất khó để treo cổ một người khác ...dù cho nạn nhân có bị trói đi chăng nữa . Một cái thang ư ? Chắc chắn là không được rồi . Chẳng ai có thể leo lên các bậc thang với đôi mắt bị bịt kín cả , và cũng sẽ chẳng bao giờ chịu bước lên đó nếu nhìn thấy nút thắt của thòng lọng . Nhưng ..nếu có môt cái cầu thang thì lại là chuyện khác .
- Đây là một cách rất đơn giản , lại khiến sự đề phòng của nạn nhân giảm xuống mức thấp nhất . Buffalo Bill đưa nạn nhân lên lầu với một cái khăn trùm kín đầu và mặt . Hắn tròng thòng lọng được cột sẵn trên tay vịn cầu thang vào cổ nạn nhân và đẩy người đó té xuống khi bước tới bậc cuối cùng . Rất đơn giản phải không nào ? Người ta chỉ có thể làm việc đó ...trong một ngôi nhà mà thôi . Dấu vết để lại trên người bọn họ là minh chứng rõ ràng nhất cho việc này . Vết đạn ở ngực .. chỉ là một hành động đánh lạc hướng vụng về để che giấu sự bệnh hoạn của hung thủ mà thôi .
- Còn vấn đề cuối cùng ... một tên giết người hàng loạt đã thành công giết hại năm phụ nữ , không hãm hiếp một ai mà chỉ lột da họ thì ..
- ...Thì nhất định là một tên có vấn đề về thần kinh chứ gì ? Thắng nói xen vào .
- Hắn rất có thể là một tên đồng tính , khoảng 70% , tôi chắc chắn là như vậy . Tuyết khẽ nhún vai .
Mấy người Hoàng nghe xong thì không khỏi cảm thán trong lòng . Từ một vài manh mối nhỏ mà có thể suy được tới như vậy , thực không hiểu đầu cô ta làm bằng gì nữa . Hai mắt Hoàng bỗng sáng rực lên vì hưng phấn . Chẳng lẽ điều cô ta cam kết đó là sự thật ? Mười ngày ... cô ta thực sự chỉ cần chừng đó thời gian để giải quyết một vụ án đã khiến Liên Bang Hoa Kỳ bó tay hơn một năm nay sao ?
- A lô .
Hoàng lấy điện thoại từ trong túi quần ra nghe , sắc mặt nhất thời tươi tỉnh hẳn .
- Đúng rồi , là khu chung cư A31 cạnh bệnh viện trung ương Baltimore . Hai người đang ở đâu ? À , rồi rồi ... đến nơi thì cứ đợi ở đó nhé , tầm hai tiếng nữa tôi sẽ tới đón hai người !
- Ai vậy ? Thư Lệ thấy hắn cúp máy thì hỏi .
- Là Lập và Hoài My . Hai người bọn họ giờ đang trên đường tới đây . Hoàng cười đáp : Cuối cùng thì cũng có kết quả rồi .
- Có phải là cô gái để tóc dài với khuôn mặt trái xoan không ? Cô ấy tên là Hoài My à , giờ tôi mới biết đấy . Thắng sáng mắt lên nhìn Hoàng , chờ một lời khẳng định từ phía gã .
- Ừ . Hai người họ đều là thành viên cốt yếu trong đội chúng ta . Có bọn họ chung tay giúp đỡ , việc đối phó với Buffalo sẽ có hy vọng hơn . An toàn của hai người cũng sẽ được bảo đảm hơn bây giờ nhiều . Hoàng gật đầu đáp .
- Hy vọng là như vậy .
Tuyết nhún vai nhìn gã nói .
---------------------
Chiếc " Xuồng Xanh " chở tám người quay trở về tiểu bang Nevada . Lúc mấy người Hoàng về đến nơi thì đã thấy Lập và Hoài My đứng trước cửa bệnh viện Baltimore chờ sẵn . Hoài My hôm nay mặc một chiếc áo khoác dày màu ghi , đeo khăn quàng cổ và diện một chiếc bốt màu nâu trông rất kiểu cách . Lập thì đơn giản hơn , vẫn diện bộ đồ từ lúc còn ở không gian chủ thần , khiến thỉnh thoảng lại có vài người đi đường quay lại nhìn ngó chỉ trỏ . Cũng chẳng trách được , tận mắt thấy một gã đàn ông mặc áo thun quần short đứng trên đường trong cái lạnh cắt da cắt thịt của Nevada lúc đông về , không kỳ mới là lạ .
Lúc đầu cả hai còn ngờ ngợ vì không thấy ai quen mặt ngoài Tuyết cả , phải tới khi Thư Lệ lên tiếng giải thích thì mọi chuyện mới êm xuôi .
- Anh , chị , mấy người vẫn khoẻ chứ ?
Hoài My nhào tới ôm tay Thư Lệ hỏi . Tuyết chào lấy lệ rồi kiếm cớ lui vào trong . Thắng thì hai hôm nay đã là chân sai vặt chuyên nghiệp của Tuyết , giờ còn đang ở sở cảnh sát tìm hiểu hai con côn trùng mà Buffalo cố ý để lại trong miệng nạn nhân . Hỏi ra mới biết , Hoài My và Lập được " chủ thần " đưa xuống tít tận tiểu bang Ohio , cách đây hơn một trăm kilomet . Hai người sau khi nhìn thấy thông báo tìm dân di cư trên đài , trong đó có ám hiệu của Hoàng và Thư Lệ thì liền lên đường tới đây ngay .
- .. Là bọn họ sao ? Em cũng nhận được thông báo từ phía " chủ thần " . Mấy hôm đầu sợ gần chết luôn ấy , song khi qua tivi biết chị và anh Hoàng vẫn an toàn thì cũng an tâm hơn không ít . Còn Hiệp , Thắm , Liên , Hiếu nữa ... chắc họ cũng đang trên đường tới đây . Vẫn chưa thấy họ liên lạc à ? Chắc là mấy người đó chờ sắp tới nơi mới gọi , như em và Lập vậy nè . Thế sắp tới chúng ta đã có kế hoạch gì chưa ?
Hoài My vừa gọt xoài bày ra đĩa vừa hỏi .
- Cũng có một vài manh mối . Nhóm chúng ta lần này may mắn có người được " chủ thần " an bài sẵn vào tổ đặc vụ truy bắt Buffalo của FBI , giờ vẫn đang tiến hành điều tra .
- Là ..cô gái tên Tuyết đó ? Lập nãy giờ vẫn im lặng bỗng cất tiếng .
- Ừ , còn cả một người mới tên là Thắng nữa , lúc này vẫn đang ở ngoài Sở chưa về . Lần này chủ thần cố tình chia chúng ta ra thành nhiều nhóm nhỏ , không hiểu là có ý gì .. Hai người như thế là còn may đấy . Tôi với Thư Lệ mới đặt chân vào đây đã mang thân phận là hai gã tử tù , suýt nữa thì làm bia trên pháp trường rồi , vất vả mãi mới thoát ra được , phải trốn chui trốn nhủi tới tận bây giờ đấy .
Thư Lệ đem tình hình hiện giờ kể sơ qua một lượt . Lập ngước mắt nhìn lên lầu rồi chép miệng :
- Liệu có tin được không ? Lần trước trong " The Ring " chúng ta cũng theo gã Phúc đó hết chạy đông rồi lại chạy tây , cuối cùng vẫn ... chết gần hết đó thôi .
Hoàng méo mặt cười khổ :
- Thì biết làm sao bây giờ ...tôi cũng đang nửa tin nửa ngờ đây . Thôi thì đến đâu thì biết tới đó vậy , chứ giờ còn biết làm sao nữa . Cậu có biết phá án không ? đừng nói là có nhé , tôi chẳng tin đâu . Nhưng mà .. nói nhỏ với hai người nhé , lần này chắc là có hy vọng đấy , tôi thấy cô ta cũng không phải là hạng thùng rỗng kêu to đâu .
- Ai mà biết .
Lập bĩu môi .
------------------------------
Tối hôm đó , sau khi cơm nước xong xuôi thì ai về phòng người nấy . Mấy ngày qua họ cũng đã tương đối mệt mỏi rồi . Thư Lệ ở chung phòng với Tuyết trên lầu ba . Phòng của Hoàng ở ngay bên cạnh , là do Tuyết yêu cầu từ trước . Hoài My và Lập thì mỗi người ngủ một phòng ở lầu hai . Thắng thì qua đêm ở Sở không về .
" Cạch " .
Hoài My mặc áo ngủ đi cầu thang xuống tầng trệt , vừa lấy tay dụi mắt vừa khẽ làu bàu trong miệng . Căn hộ này bố trí toilet ở cạnh cầu thang , riêng tầng hai thì không có . Phòng của Hoài My lại ở tầng hai , thế nên mỗi lần cần là lại phải leo cầu thang xuống tầng trệt , nói chung thì cũng có phần bất tiện .
Nhìn màn đêm đen đặc trước mặt , Hoài My chợt cảm thấy rùng mình . Cô với tay bật công tắc đèn rồi khẽ hít một hơi thật sâu .
" Hoài My à , mày không thể nhát đến mức ấy chứ ? có thế mà cũng sợ thì còn làm ăn gì nữa ? " Cô tự nhủ thầm trong lòng rồi chậm rãi bước xuống dưới .
" Tít "
Nghe tiếng " tít " quen thuộc vang lên , Hoài My giật nẩy mình giơ chiếc đồng hồ nhiệm vụ trên tay lên nhìn .
Lại có thêm một người chết nữa ?
Hai mắt cô nhất thời dại đi trong vô thức .
........
" Chuyện quái quỉ gì vậy nhỉ ? "
Hoài My nhấn nút xả bây giờ đã là lần thứ tư , thế nhưng vẫn không có chút nước nào xối ra cả . Cô vừa bực mình quay đi thì chợt nghe tiếng nước chảy ồng ộc . Hoài My nhíu mày quay lại với tay mở nắp , cơ mặt tức thì giật giật .
Lúc này bên trong bồn cầu nước đã rỉ ra , thế nhưng lại có màu đỏ lòm khác với bình thường . Hoài My nuốt một ngụm nước bọt xuống cổ họng , đóng nắp bồn lại rồi đờ đẫn bước ra ngoài .
Trước mặt cô bây giờ là một khung cảnh vô cùng quen thuộc .
Tầng trệt khách sạn Nam Hakone .
Hoàng , Tuyết và Thư Lệ theo Thắng ra sân bay thành phố Nevada , Crawford và hai phụ tá của ông lúc này đang trên phi cơ chờ bọn họ . Tuyết khẽ cúi đầu chào Crawford rồi chỉ tay về phía Hoàng và Thư Lệ nói :
- Thưa sếp , đây là Scott và Helen , hai phụ tá đắc lực của em . Hai người này đều rất có năng lực , ngài có thể tin tưởng vào bọn họ .
Crawford , đội trưởng đội đặc vụ là một trung niên tuổi ngoài bốn mươi , mặc áo tay ngắn và đeo kính râm , đang thảo luận điều gì đó với Jimmy Price , nhà tâm lý học mới nổi gần đây , hiện đang là cộng sự của ông trong chiến dịch truy bắt Buffalo Bill lần này . Ông ta chỉ hơi nhíu mày khi nhìn lướt qua Hoàng và Thư Lệ rồi lại tiếp tục cuộc chuyện trò của mình . Một tập hồ sơ dày cộp đặt trên chiếc ghế cạnh đó , trên bìa có chữ BUFFALO BILL , trông giống hệt với tập hồ sơ mà Tuyết đưa cho Hoàng và Thư Lệ .
Chiếc trực thăng mang tên " Xuồng Xanh " cất cánh , chở tám người hướng về thượng nguồn sông Elk , nam quốc lộ 79 , nơi người ta vừa mới phát hiện thêm xác hai nạn nhân mới của Buffalo Bill . Tuyết nói nhỏ với Hoàng và Thư Lệ :
- Người đàn ông mặc áo Blouse trắng kia tên là Akin , bác sỹ pháp y , trưởng khoa ngoại của bệnh viện Baltimore . Còn trung niên đeo kính là nhà tâm lý kiêm tội phạm học Jimmy Price . Họ tất nhiên đều là nhân vật trong phim , song cũng là cộng sự của chúng ta lần này .
Trực thăng đậu xuống nhà tang lễ Potter , cách quốc lộ 79 mười hai kilomet . Bảy người lên một chiếc xe cảnh sát rồi đi thẳng tới hiện trường . Thư Lệ lúc này mới để ý rằng không có nhân vật nữ chính trong số mấy người ở đây , cô bèn hỏi :
- Clarice đâu ?
- Cô ta tới bang Florida làm nhiệm vụ rồi , phải vài hôm nữa mới quay trở về . Thắng đứng bên cạnh giải thích .
- Lạ nhỉ ? Tôi tưởng như trong phim thì Clarice lúc nào cũng theo dõi sát sao vụ này , sao lại tự ý bỏ đi làm việc khác ? Hoàng thắc mắc .
- Buffalo Bill đã quy ẩn hơn một năm nay rồi . Tuyết trả lời : Dạo này hắn mới bắt đầu ra tay trở lại , và con mồi chính là ... mười lăm người chúng ta . Mặc dù tôi biết khá ít về bộ phim này nhưng có vẻ kịch bản của nó đã bị "chủ thần ' thay đổi khá nhiều so với thực tế . Đơn cử như Hannibal Lecter -nhân vật phản diện thứ hai sau Buffalo trong phim này chẳng hạn , hắn ta đã vượt ngục được ... hơn một năm nay rồi .
Tới hiện trường , Crawford lấy trong túi ra một hũ dầu vaporud bôi một ít lên mũi rồi đưa cho những người còn lại . Tuyết đưa lọ dầu cho mấy người còn lại rồi nói :
- Mấy người cũng bôi một ít đi , sẽ tốt hơn là không đấy .
Mặc dù không biết để làm gì song bọn họ cũng học theo mấy người kia , thoa dầu lên cánh mũi . Trước mặt bảy người bọn họ bây giờ là hai cái xác được phủ bạt trắng . Hoàng khẽ nín thở khi người bác sĩ mặc blouse trắng tên Akin kia lật tấm vải bạt ra . Không biết ..hai người xấu số đó là ai trong số bọn họ ?
Là hai người mới .
Thư Lệ khẽ thở phào . Từ khi nhận được thông báo của "chủ thần " , cô lúc nào cũng lo ngay ngáy cho người thân nhất với mình trong đội là Hoài My , song có lẽ tới giờ vẫn chưa có chuyện gì xảy ra với cô bé ấy . Nạn nhân lần này của Buffalo Bill gồm một nam và một nữ . Chính là chàng trai tên Cường và cô gái tên Vân mà mấy người bọn họ đã từng tiếp xúc qua trong không gian chủ thần . Cường thì bị một phát đạn vào thái dương , sắc mặt cho tới chết vẫn còn giữ nguyên vẻ kinh hoàng . Vân thì bị giết rồi lột da một cách dã man . Từ một đường thẳng ngay dưới hai vú cho đến đầu gối của cô đều không còn mảng da nào hết , giữa ngực có một vết thương bị rách thịt to bằng bàn tay . Ở những nơi không có da , nước sông đã làm thịt bạc màu , hiển nhiên hai cái xác này đã bị ngâm trong nước ít nhất là hai ngày .
Cảm giác đôi mắt trợn trừng trắng bệch của cả hai như đang nhìn chằm chằm vào mình với vẻ giễu cợt , Thư Lệ không chịu nổi mà bắt đầu nôn oẹ . Ông bác sỹ pháp y tên Akin lại gần , vừa chiếu đèn pin vào hai cái xác vừa nói :
- Họ mới chết cách đây một vài ngày thôi . Cứ nhìn nước da đi thì biết .
- Có ai có ý kiến gì không ? Crawford cúi xuống vén một bên mi mắt của nạn nhân hỏi .
- Họ không phải là dân ở đây . Nhà tâm lý học Jimmy vừa đẩy gọng kính vừa nói : Nhìn cô gái kia đi , lỗ tai cô ta được bấm ba lỗ và móng tay có sơn . Lông chân cô ta nữa , mọi người có thấy là chúng quá mịn không ? Tôi nghĩ cô ta nhổ lông chân lần cuối cùng cũng phải cách đây hai tuần lễ rồi . Cả nách cũng vậy . Đây là một cô gái rất quan tâm chăm sóc tới diện mạo của mình . Nhưng rất tiếc , có vẻ thời gian gần đây cô ta đã không thể làm được điều đó nữa .
Crawford khẽ gật đầu rồi đứng thẳng dậy . Thắng đứng cạnh khẽ than :
- Thật là tàn nhẫn . Đúng là một tên bệnh hoạn .
- Nhìn này . Bác sỹ Akin hô lên : Có cái gì đó trong cuống họng của cô ta .
- Có phải là một con côn trùng không ?
Mấy người Hoàng đứng ngoài nghe vậy thì khẽ rùng mình . Một con côn trùng được đặt trong miệng nạn nhân , đây là đặc trưng dễ nhận thấy nhất của Buffalo Bill sau mỗi lần hành động . Tới đây thì không còn nghi ngờ gì nữa , kẻ sát nhân giấu mặt đang nhắm vào bọn họ , kẻ vừa sát hại Cường và Vân đúng là gã chứ không phải ai khác .
Hoàng thấy Thư Lệ lấy tay ôm đầu , sắc mặt tái nhợt , phải dựa vào Tuyết mới đứng vững được thì nhíu mày hỏi với vẻ quan tâm :
- Làm sao vậy ?
- .. Nguy rồi .
- Em có linh cảm rằng ... hắn đang ở gần đây . Đúng thế , có một người trong số chúng ta sắp gặp nguy hiểm . Không , là nhiều người thì đúng hơn .Cảm giác này ...không thể sai được . Thư Lệ khó khăn đáp .
Thắng và Tuyết nghe vậy thì hơi nhíu mày , riêng mình Hoàng là biến sắc .
- Có lẽ là cô thần hồn nát thần tính đó thôi . Thắng gạt đi .
Thư Lệ cắn môi không nói nữa . Lúc này xung quanh bọn họ có tới mấy chục người , không phải nhân viên FBI thì cũng là cảnh sát , nếu có chuyện xảy ra thì mới là lạ .
- Mọi người tốt nhất là cứ chú ý một chút đi thì hơn . Hoàng hít một hơi dài rồi quay sang nhìn Tuyết lúc này đang ngồi xổm gần hai cái xác hỏi :
- Thế nào rồi ? Có thu thập được gì không ?
Tuyết chờ đến khi mấy người Crawford bỏ đi hết để lo việc xử lý xác nạn nhân thì mới bắt đầu nói , hai tay vẫn đút trong túi áo khoác :
- Hắn là một kẻ đồng tính có vấn đề về mặt thần kinh , sở hữu một căn hộ riêng và một chiếc xe tải nhỏ . 90% là hắn sống một mình . Đó có thể là xe chở hàng hoặc một chiếc xe tải nhỏ không mui . Tạm thời mới chỉ có nhiêu đó thôi .
- Làm sao cô biết ? Thắng tròn mắt hỏi .
- Có một vết phỏng ở bắp chân của cả hai . Buffalo Bill chở hai cái xác trong một chiếc xe khá lớn để có thể cho nạn nhân nằm dài trên sàn . Đó là cách duy nhất để cho đôi chân của họ nằm gần ống xả khói . Trong điều kiện như thế , hai cái xác sẽ bị co sang một bên , và kết quả là ..như mọi người đã thấy đấy .
- Mọi người có chú ý thấy vết dây trói mờ trên cổ và vết xước ở chân nạn nhân không ? Vừa rồi tôi đã kiểm tra qua , xương cổ trật khớp .. đó là dấu hiệu của một vụ treo cổ , nguyên nhân thực sự dẫn tới cái chết của hai người bọn họ . Có rất nhiều người lựa chọn treo cổ để tự sát , họ có thể làm việc đó bằng nhiều cách khác nhau . Nhưng rất khó để treo cổ một người khác ...dù cho nạn nhân có bị trói đi chăng nữa . Một cái thang ư ? Chắc chắn là không được rồi . Chẳng ai có thể leo lên các bậc thang với đôi mắt bị bịt kín cả , và cũng sẽ chẳng bao giờ chịu bước lên đó nếu nhìn thấy nút thắt của thòng lọng . Nhưng ..nếu có môt cái cầu thang thì lại là chuyện khác .
- Đây là một cách rất đơn giản , lại khiến sự đề phòng của nạn nhân giảm xuống mức thấp nhất . Buffalo Bill đưa nạn nhân lên lầu với một cái khăn trùm kín đầu và mặt . Hắn tròng thòng lọng được cột sẵn trên tay vịn cầu thang vào cổ nạn nhân và đẩy người đó té xuống khi bước tới bậc cuối cùng . Rất đơn giản phải không nào ? Người ta chỉ có thể làm việc đó ...trong một ngôi nhà mà thôi . Dấu vết để lại trên người bọn họ là minh chứng rõ ràng nhất cho việc này . Vết đạn ở ngực .. chỉ là một hành động đánh lạc hướng vụng về để che giấu sự bệnh hoạn của hung thủ mà thôi .
- Còn vấn đề cuối cùng ... một tên giết người hàng loạt đã thành công giết hại năm phụ nữ , không hãm hiếp một ai mà chỉ lột da họ thì ..
- ...Thì nhất định là một tên có vấn đề về thần kinh chứ gì ? Thắng nói xen vào .
- Hắn rất có thể là một tên đồng tính , khoảng 70% , tôi chắc chắn là như vậy . Tuyết khẽ nhún vai .
Mấy người Hoàng nghe xong thì không khỏi cảm thán trong lòng . Từ một vài manh mối nhỏ mà có thể suy được tới như vậy , thực không hiểu đầu cô ta làm bằng gì nữa . Hai mắt Hoàng bỗng sáng rực lên vì hưng phấn . Chẳng lẽ điều cô ta cam kết đó là sự thật ? Mười ngày ... cô ta thực sự chỉ cần chừng đó thời gian để giải quyết một vụ án đã khiến Liên Bang Hoa Kỳ bó tay hơn một năm nay sao ?
- A lô .
Hoàng lấy điện thoại từ trong túi quần ra nghe , sắc mặt nhất thời tươi tỉnh hẳn .
- Đúng rồi , là khu chung cư A31 cạnh bệnh viện trung ương Baltimore . Hai người đang ở đâu ? À , rồi rồi ... đến nơi thì cứ đợi ở đó nhé , tầm hai tiếng nữa tôi sẽ tới đón hai người !
- Ai vậy ? Thư Lệ thấy hắn cúp máy thì hỏi .
- Là Lập và Hoài My . Hai người bọn họ giờ đang trên đường tới đây . Hoàng cười đáp : Cuối cùng thì cũng có kết quả rồi .
- Có phải là cô gái để tóc dài với khuôn mặt trái xoan không ? Cô ấy tên là Hoài My à , giờ tôi mới biết đấy . Thắng sáng mắt lên nhìn Hoàng , chờ một lời khẳng định từ phía gã .
- Ừ . Hai người họ đều là thành viên cốt yếu trong đội chúng ta . Có bọn họ chung tay giúp đỡ , việc đối phó với Buffalo sẽ có hy vọng hơn . An toàn của hai người cũng sẽ được bảo đảm hơn bây giờ nhiều . Hoàng gật đầu đáp .
- Hy vọng là như vậy .
Tuyết nhún vai nhìn gã nói .
---------------------
Chiếc " Xuồng Xanh " chở tám người quay trở về tiểu bang Nevada . Lúc mấy người Hoàng về đến nơi thì đã thấy Lập và Hoài My đứng trước cửa bệnh viện Baltimore chờ sẵn . Hoài My hôm nay mặc một chiếc áo khoác dày màu ghi , đeo khăn quàng cổ và diện một chiếc bốt màu nâu trông rất kiểu cách . Lập thì đơn giản hơn , vẫn diện bộ đồ từ lúc còn ở không gian chủ thần , khiến thỉnh thoảng lại có vài người đi đường quay lại nhìn ngó chỉ trỏ . Cũng chẳng trách được , tận mắt thấy một gã đàn ông mặc áo thun quần short đứng trên đường trong cái lạnh cắt da cắt thịt của Nevada lúc đông về , không kỳ mới là lạ .
Lúc đầu cả hai còn ngờ ngợ vì không thấy ai quen mặt ngoài Tuyết cả , phải tới khi Thư Lệ lên tiếng giải thích thì mọi chuyện mới êm xuôi .
- Anh , chị , mấy người vẫn khoẻ chứ ?
Hoài My nhào tới ôm tay Thư Lệ hỏi . Tuyết chào lấy lệ rồi kiếm cớ lui vào trong . Thắng thì hai hôm nay đã là chân sai vặt chuyên nghiệp của Tuyết , giờ còn đang ở sở cảnh sát tìm hiểu hai con côn trùng mà Buffalo cố ý để lại trong miệng nạn nhân . Hỏi ra mới biết , Hoài My và Lập được " chủ thần " đưa xuống tít tận tiểu bang Ohio , cách đây hơn một trăm kilomet . Hai người sau khi nhìn thấy thông báo tìm dân di cư trên đài , trong đó có ám hiệu của Hoàng và Thư Lệ thì liền lên đường tới đây ngay .
- .. Là bọn họ sao ? Em cũng nhận được thông báo từ phía " chủ thần " . Mấy hôm đầu sợ gần chết luôn ấy , song khi qua tivi biết chị và anh Hoàng vẫn an toàn thì cũng an tâm hơn không ít . Còn Hiệp , Thắm , Liên , Hiếu nữa ... chắc họ cũng đang trên đường tới đây . Vẫn chưa thấy họ liên lạc à ? Chắc là mấy người đó chờ sắp tới nơi mới gọi , như em và Lập vậy nè . Thế sắp tới chúng ta đã có kế hoạch gì chưa ?
Hoài My vừa gọt xoài bày ra đĩa vừa hỏi .
- Cũng có một vài manh mối . Nhóm chúng ta lần này may mắn có người được " chủ thần " an bài sẵn vào tổ đặc vụ truy bắt Buffalo của FBI , giờ vẫn đang tiến hành điều tra .
- Là ..cô gái tên Tuyết đó ? Lập nãy giờ vẫn im lặng bỗng cất tiếng .
- Ừ , còn cả một người mới tên là Thắng nữa , lúc này vẫn đang ở ngoài Sở chưa về . Lần này chủ thần cố tình chia chúng ta ra thành nhiều nhóm nhỏ , không hiểu là có ý gì .. Hai người như thế là còn may đấy . Tôi với Thư Lệ mới đặt chân vào đây đã mang thân phận là hai gã tử tù , suýt nữa thì làm bia trên pháp trường rồi , vất vả mãi mới thoát ra được , phải trốn chui trốn nhủi tới tận bây giờ đấy .
Thư Lệ đem tình hình hiện giờ kể sơ qua một lượt . Lập ngước mắt nhìn lên lầu rồi chép miệng :
- Liệu có tin được không ? Lần trước trong " The Ring " chúng ta cũng theo gã Phúc đó hết chạy đông rồi lại chạy tây , cuối cùng vẫn ... chết gần hết đó thôi .
Hoàng méo mặt cười khổ :
- Thì biết làm sao bây giờ ...tôi cũng đang nửa tin nửa ngờ đây . Thôi thì đến đâu thì biết tới đó vậy , chứ giờ còn biết làm sao nữa . Cậu có biết phá án không ? đừng nói là có nhé , tôi chẳng tin đâu . Nhưng mà .. nói nhỏ với hai người nhé , lần này chắc là có hy vọng đấy , tôi thấy cô ta cũng không phải là hạng thùng rỗng kêu to đâu .
- Ai mà biết .
Lập bĩu môi .
------------------------------
Tối hôm đó , sau khi cơm nước xong xuôi thì ai về phòng người nấy . Mấy ngày qua họ cũng đã tương đối mệt mỏi rồi . Thư Lệ ở chung phòng với Tuyết trên lầu ba . Phòng của Hoàng ở ngay bên cạnh , là do Tuyết yêu cầu từ trước . Hoài My và Lập thì mỗi người ngủ một phòng ở lầu hai . Thắng thì qua đêm ở Sở không về .
" Cạch " .
Hoài My mặc áo ngủ đi cầu thang xuống tầng trệt , vừa lấy tay dụi mắt vừa khẽ làu bàu trong miệng . Căn hộ này bố trí toilet ở cạnh cầu thang , riêng tầng hai thì không có . Phòng của Hoài My lại ở tầng hai , thế nên mỗi lần cần là lại phải leo cầu thang xuống tầng trệt , nói chung thì cũng có phần bất tiện .
Nhìn màn đêm đen đặc trước mặt , Hoài My chợt cảm thấy rùng mình . Cô với tay bật công tắc đèn rồi khẽ hít một hơi thật sâu .
" Hoài My à , mày không thể nhát đến mức ấy chứ ? có thế mà cũng sợ thì còn làm ăn gì nữa ? " Cô tự nhủ thầm trong lòng rồi chậm rãi bước xuống dưới .
" Tít "
Nghe tiếng " tít " quen thuộc vang lên , Hoài My giật nẩy mình giơ chiếc đồng hồ nhiệm vụ trên tay lên nhìn .
Lại có thêm một người chết nữa ?
Hai mắt cô nhất thời dại đi trong vô thức .
........
" Chuyện quái quỉ gì vậy nhỉ ? "
Hoài My nhấn nút xả bây giờ đã là lần thứ tư , thế nhưng vẫn không có chút nước nào xối ra cả . Cô vừa bực mình quay đi thì chợt nghe tiếng nước chảy ồng ộc . Hoài My nhíu mày quay lại với tay mở nắp , cơ mặt tức thì giật giật .
Lúc này bên trong bồn cầu nước đã rỉ ra , thế nhưng lại có màu đỏ lòm khác với bình thường . Hoài My nuốt một ngụm nước bọt xuống cổ họng , đóng nắp bồn lại rồi đờ đẫn bước ra ngoài .
Trước mặt cô bây giờ là một khung cảnh vô cùng quen thuộc .
Tầng trệt khách sạn Nam Hakone .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.