Quyển 6 - Chương 7: Mười Ngày Đếm Ngược.
Shevaanh
18/03/2014
Thật khó để tìm ra Clarice Starling , một sinh viên tập sự của FBI đối với hai người mang thân phận đặc thù như Hoàng và Thư Lệ lúc này . Đó là suy nghĩ của Hoàng lúc bước chân vào cổng bệnh viện trung ương Baltimore , nhưng sự thật thì lại hoàn toàn khác .
- Trời đất , vậy là hai người trốn chui trốn nhủi trong thành phố suốt từ hôm đó đến giờ trong bộ dạng này ?
Hoàng và Thư Lệ nhìn nhau rồi cùng cười khổ đáp :
- Vậy cô nghĩ chúng tôi có thể làm được gì hơn nữa ?
Lúc này cả hai người bọn họ đang ở trong một căn phòng rộng hơn mười mét vuông nằm trên tầng ba bệnh viện trung ương Baltimore , nội thất bên trong tương đối đơn giản , chỉ có một chiếc bàn làm việc , một cái máy tính và máy fax , đến ghế ngồi cũng không có . Trước mặt họ là Tuyết - Phạm Minh Tuyết , một trong sáu người mới trong nhiệm vụ lần này . Với bộ cánh màu xanh lá và huy hiệu cài bên vai áo , trông Tuyết lúc này chẳng khác một nhân viên FBI mà bọn họ từng gặp trên đường là bao cả .
Tuyết khẽ lắc đầu , lấy trong ngăn kéo bàn làm việc một chiếc túi nilon màu đen để ra trước mặt hai người .
- Đây là ..
Hoàng mở túi nilon trước mặt ra , thấy bên trong có đủ thứ lỉnh kỉnh thì nghi hoặc hỏi . Thư Lệ lôi từng thứ một trong túi ra , miệng lẩm bẩm :
- Thuốc nhuộm tóc , dao cạo , bút kẻ lông mày ... còn cái đèn này dùng để làm gì vậy ?
- Đó là đèn làm rám da . Hai người tút lại vẻ ngoài của mình đi . Tôi không muốn sáng ngày mai tỉnh dậy đã thấy mình trong xà lim vì tội đồng loã chứa chấp tội phạm đâu . Cũng may là mấy nhân viên FBI quanh bệnh viện Baltimore đều là người của tôi bố trí từ trước , nếu để Crawford và cấp dưới của ông ta phát hiện ra thì tôi cũng đành bó tay , phải tự trông cậy vào vận may của hai người thôi .
Sau hai giờ " trang điểm " , Hoàng đã trở thành một thanh niên da màu với mái tóc vàng lượn sóng , trong khi Thư Lệ thì biến thành một cô gái tóc ngắn với nước da màu bánh mật . Lúc này hắn mới có thời gian quay sang hỏi Tuyết về những chuyện xảy ra trong mấy ngày gần đây .
- Có vẻ như không có nhiều người trong số chúng ta xem qua bộ phim này , bọn họ có lẽ đều đang tận dụng cơ hội để đi du lịch cũng nên . Tuyết cười với vẻ trào phúng . Tôi đã cho người phong toả cả bệnh viện Baltimore và trường Đại Học Virginie , hai địa điểm mà nhân vật chính Clarice Starling hay lui tới song đã bốn ngày trôi qua mà chỉ bắt gặp được hai người . Anh là thành viên cũ, có cách nào liên lạc với bọn họ không ?
- Không . Tạm thời thì không . Còn cô , thân phận này... là do đâu mà có ? Chẳng lẽ là do " chủ thần " ..
- Đúng vậy , là do dự xắp xếp mặc định của "chủ thần " . Tôi và Thắng , cả hai từ lúc đặt chân tới đây đều đã được " chủ thần " chỉ định là cấp trên của Clarice , nhân vật chính , làm việc dưới quyền của thanh tra Crawford , đội trưởng đội đặc vụ chịu trách nhiệm truy bắt Buffalo Bills của FBI . Vậy là chúng ta đã tập hợp được tất cả là bốn người rồi . Tuyết vừa lật đống hồ sơ trong tay vừa nói : Tôi đã liên lạc với các phương tiện thông tin đại chúng để nhờ đăng tin tìm những người còn lại , muộn nhất là tối nay sẽ có phản hồi từ phía nhà đài . Anh cho tôi lý lịch sơ bộ của bọn họ đi nào .
Hoàng sầm mặt nói :
- 4 người ..vậy là còn tới 9 người nữa . Mấy người mới thì tôi không rõ , nhưng những thành viên cũ chỉ cần xem được tin báo thì nhất định sẽ tìm cách liên lạc với chúng ta ngay , tôi chắc chắn là như vậy . Đã có hai người mất mạng dưới tay Buffalo , tôi không hy vọng có thêm một cái chết nào nữa .
Tuyết nghe vậy thì khẽ nhíu mày ,với tay lấy một tập san trong chồng báo cao vợi trên mặt bàn đưa cho gã , nhún vai nói :
- Ai bảo anh họ chết là vì Buffalo ? Đọc cái này đi rồi nói tiếp , bài đầu tiên trang 3 ấy .
Hoàng nhíu mày cầm tờ báo trong tay cô ta xem thử . Hắn giở tới trang thứ ba , khi thấy một bài viết về vụ rơi máy bay ở tiểu bang Kentucky , là chuyến bay từ Nevada sang Thượng Hải lúc 21h tối hôm kia khiến tất cả hành khách đều chết thảm , trong đó có hai người Châu Á thì khẽ giật mình .
- Đúng là hai trong số sáu người mới lần này rồi . Hoá ra bọn họ chết là vì tai nạn à ? Tôi đúng là quá sơ ý rồi , sao lại không chú ý tới mấy tin tức kiểu này nhỉ ?
- Tại sao lại trùng hợp như vậy ? Thư Lệ hỏi với vẻ ngập ngừng .
- Bởi họ đã lựa chọn chạy trốn , và đây là hình phạt mà chủ thần dành tặng cho những kẻ trốn chạy . Bây giờ thì em đã tin những lời anh nói mấy hôm trước rồi chứ ? Chúng ta chỉ có một con đường sống duy nhất là đối mặt với hiểm nguy phía trước , dù bất cứ giá nào cũng không được lùi bước . Ý của " chủ thần " là vậy đó .
Tuyết nói :
- Mặc dù những chuyện này thực sự quá ư là hoang đường , nhưng hiện giờ ngoài lựa chọn tin vào nó ra thì tôi cũng chẳng có cách nào hay hơn cả . Tóm lại , chỉ cần bắt được Buffalo Bill là xong chuyện , ok ? Dù sao hắn ta cũng chỉ là một gã đàn ông da trắng bình thường , với thực lực của mấy người bọn anh thì chắc cũng không cần lo lắng đến thế đúng không nào ? Chưa kể bộ Vie Suit của chúng ta đều có tác dụng chống đạn vô cùng tốt . Nói tới đây mới nhớ, mấy ngày nay tôi đã gửi nó đến tổ giám nghiệm , mọi người có biết không ? chất liệu của nó ...
Hoàng nghe đến đây thì xen vào :
- Không đơn giản vậy đâu . Nếu Buffalo chỉ là một kẻ bình thường như trong phim ...thì làm sao đủ sức để uy hiếp chúng ta chứ ? đây là một nhiệm vụ có độ khó mười lăm người , kịch bản của nó chắc chắn là đã bị "chủ thần " thay đổi rồi . Có khi ... người mà chúng ta phải đối phó là một con quái vật cũng chưa biết chừng . Tuyết , tôi công nhận rằng cô là người tương đối có đầu óc , song về mặt này thì ... một người chưa từng có kinh nghiệm sinh tồn trong thế giới phim kinh dị như cô không thể nào hiểu nổi đâu ! Tôi nói vậy là để cảnh tỉnh cô , đừng bao giờ coi thường những thử thách mà "chủ thần " đặt ra cho chúng ta trong thế giới phim kinh dị , trừ phi xác định bỏ cuộc ngay từ đầu hoặc lựa chọn phương án tự sát .
Sắc mặt của Tuyết thoáng lộ vẻ khó chịu song rất nhanh biến mất . Cô lạnh lùng nhìn hắn nói :
- Ai bảo anh là tôi coi thường gã ?
" Tít "
Nghe thấy thứ âm thanh quen thuộc này vang lên , cả Hoàng và Thư Lệ đều không tự chủ được mà khẽ rùng mình . Tuyết cau mày nhìn xuống chiếc đồng hồ nhiệm vụ đeo trên cổ tay phải , cất giọng lạnh tanh :
- .. Thêm hai người nữa . Vậy là cho tới thời điểm này , chúng ta còn tất cả ... mười một người .
-------------------------------------
- Không , chúng ta sao có thể ngồi chết dí ở đây mãi được ? Bốn người rồi .. mới bốn ngày mà đã có bốn người chết rồi ! Nếu cứ thế này thì ...
Tuyết lúc này đang mặc đồ ngủ , cầm một túi khoai tây chiên ngồi trên ghế sofa xem tivi , sắc mặt vẫn bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra . Thư Lệ đang ngồi pha trà cạnh đó . Nửa ngày nay cô bị Thắng cuốn lấy , không phải chuyện trò linh tinh thì cũng là xin chữ ký , rồi lưu bút ... phải mất không ít công sức mới tạm thời cắt bỏ được cái đuôi này .
- Này , anh đứng chắn màn hình của tôi rồi .
Tuyết bực mình gắt . Cô thấy Hoàng hầm hầm bỏ đi ra ngoài thì nói với theo :
- Nhớ đừng tắt máy đấy nhé ! Họ có thể gọi tới bất cứ lúc nào đấy . Cũng đừng đi đâu quá xa , còn nhớ bản hợp đồng tối qua của hai chúng ta chứ ?
Thư Lệ nhíu mày hỏi :
- Hợp đồng gì vậy ?
Tuyết nhún vai nhìn cô đáp :
- Chẳng có gì đâu , một bản cam kết nhỏ ấy mà .
Thư Lệ nghe vậy thì khẽ ừm một tiếng , đang định hỏi cho rõ thì Tuyết đã rời ghế sofa vươn vai đi lên gác , không quên cầm gói Snack đang ăn dở của mình đi theo .
- Tôi đi chợp mắt một lát . Thư Lệ này , nếu có ai gọi đến thì nhớ lưu số lại rồi báo cho tôi nhé . Cô cũng nên đi ngủ một giấc đi , thức khuya không có lợi cho da đâu .
Thư Lệ khẽ gật đầu rồi vẫn tiếp tục dán mắt vào màn hình tivi , song đầu óc thì để ở tận đâu đâu . Đã hai ngày trôi qua kể từ khi bọn họ đăng một loạt các thông báo tìm người trên truyền hình , đài phát thanh và báo chí , song vẫn chưa có một tín hiệu phản hồi nào cả .
Số người chết vẫn cứ tăng lên theo thời gian , và chưa có dấu hiệu dừng lại .
Một sự im lặng đáng sợ .
Mặc dù vậy , hai ngày nay tâm lý của Thư Lệ cũng khá là thoải mái . Ít ra thì cô cũng không có thêm một dự cảm xấu nào kể từ lúc tới hội họp với Thắng và Tuyết cả . Buffalo Bills vẫn chưa có ý định tìm đến cô , chắc chắn là như vậy .
Hơn nửa tiếng sau , Hoàng trở về với một tập hồ sơ dày cộp trong tay . Hắn ngả người xuống chiếc ghế sofa đặt ở góc phòng , chỗ ngủ của mình suốt hai ngày nay , để tập hồ sơ lên đùi lật giở từng trang .
Thư Lệ chỉ nhìn qua cũng biết đó là tập hồ sơ tội phạm của Buffalo Bills lấy từ chỗ Tuyết . Cô đã thấy hắn mang nó ra đọc không dưới chục lần trong hai ngày nay rồi .
Với những gì người ta biết được cho tới thời điểm này , Buffalo Bill đã thực hiện trót lọt tất cả là năm vụ án mạng. Hắn bắt cóc, giết và lột da những nạn nhân của mình rồi ném xác xuống sông hoặc một ngã tư xa lộ nào đó , mỗi vụ lại ứng với một tiểu bang khác nhau . Có khi người ta tìm được cái xác khá sớm và xác định được chính xác ngày giờ mà nạn nhân chết , điều đó giúp cho cảnh sát biết thêm thông tin về tên giết người , và cũng có khi là ngược lại . Không có một sự liên quan hợp lý nào giữa nơi Buffalo Bill bắt cóc các nạn nhân với nơi mà hắn vứt xác họ cả.
Điều làm cho dân chúng hoảng sợ nhất , đó là Buffalo Bills luôn giam các nạn nhân của mình từ ba tới bảy ngày trong khi chắc chắn rằng hắn sẽ giết họ . Như vậy hắn phải có một nơi để giam giữ các nạn nhân , một nơi mà hắn có thể hoạt động trong bí mật . Hắn không phải là một tên vô gia cư. Hắn có một chỗ ẩn trốn ở đâu đó. Ngoài ra Buffalo còn sở hữu một khẩu súng ngắn, với sáu đường khương tuyến và sáu hộc đạn, có thể là một khẩu Colt... hoặc một bản sao của Colt . Những dấu vết được tìm thấy trên các viên đạn cho thấy hắn thích bắn loại đạn cỡ 38 đặc biệt với một nòng dài hơn , đặc trưng của khẩu 357.
Có thể hắn là người da trắng , vì tất cả các nạn nhân cũng đều là người da trắng . Hắn là đàn ông , bởi cho đến bây giờ vẫn chưa có một tên sát nhân hàng loạt nào là phụ nữ.
Hai người bị treo cổ, ba bị giết bằng súng. Theo khám nghiệm, Buffalo Bills không ngược đãi hoặc hãm hiếp họ trước khi lột da , và tất cả các báo cáo giám nghiệm không bao giờ đề cập đến bất cứ một thay đổi đặc trưng nào của bộ phận sinh dục . Song các chuyên gia pháp y nhấn mạnh là họ gần như không thể quả quyết việc đó với những thi hài bị hư hỏng quá nhiều.
Đó là tất cả những gì mà mấy người Hoàng biết về Buffalo Bill - kẻ sát nhân giấu mặt đang nhắm tới bọn họ cho tới thời điểm này .
- Anh đã tìm được gì mới chưa ? Thư Lệ đưa cho hắn một tách trà rồi thuận miệng hỏi .
- Tới giờ thì chưa .
- ....
- Bản cam kết mà chị Tuyết nói .. là cái gì vậy ?
Hoàng đặt tập hồ sơ lên mặt bàn , lấy tay bóp trán đáp :
- Cũng không có gì ..cô ta hứa sẽ giúp chúng ta tóm được Buffalo Bills nội trong vòng mười ngày , kể từ khi phát hiện được xác hai nạn nhân mới nhất của gã . Với điều kiện là tôi phải làm vệ sĩ cho cô ấy 24/24 . Đơn giản vậy thôi .
Thư Lệ khẽ ồ một tiếng ra vẻ đã hiểu , chép miệng nói tiếp :
- Vậy à ? Thế thì tốt quá , có lẽ chị ấy đã nghĩ ra biện pháp nào đó rồi cũng nên .
" Biện pháp ? " " Mấy hôm nay cô ta không buồn rời khỏi nhà nửa bước , suốt ngày ôm lấy tivi và máy vi tính , chỉ như vậy cũng đủ để nghĩ ra biện pháp ? " Hoàng càng lúc càng nghi ngờ , phải chăng cô ta chỉ lo cho an toàn của bản thân mình , đem cái bánh ảo đó ra để lừa hắn làm vệ sĩ không công ? Không được , sao hắn có thể mù quáng đặt niềm tin vào một người lạ mặt chưa tiếp xúc được bao lâu như cô ta kia chứ ? Hoàng , bài học của Phúc vẫn còn đó , chẳng lẽ mày đã quên rồi sao ?
Không đúng ...nếu có thêm vài người chết nữa thì chính cô ta cũng không thoát khỏi số phận bị chủ thần mạt sát ... chẳng lẽ cô ta đã có cách thật sao ? Mười ngày ... tại sao cô ta dám khẳng định với hắn như vậy ?
Chính lúc Hoàng còn đang do dự không biết nên làm gì tiếp theo thì Thắng từ ngoài mở cửa bước vào . Đây là một chàng trai trẻ tuổi với khuôn mặt lãng tử , sở hữu nụ cười ấn tượng với hai chiếc răng khểnh rất duyên , gây cho người mới lần đầu tiếp xúc một cảm giác thân thiện , dễ gần , ít ra thì Hoàng cũng cảm thấy là như vậy .
- Hoàng , Thư Lệ , hai người vẫn còn thức sao ? Đúng lúc thật .
Thắng đứng ở thềm cửa , vừa cởi giầy vừa cất tiếng chào hỏi , không quên cười với Thư Lệ một cái .
- Tuyết đâu ? Chúng ta có tung tích của Buffalo Bill rồi . Hắn nhìn Hoàng hỏi .
- Tung tích ?
Hoàng thấy lòng chùng hẳn xuống . Hắn hiểu rất rõ ý tứ của câu nói vừa rồi của gã . Bảo là " tung tích " thì chẳng bằng nói luôn rằng đã tìm thấy xác hai người trong đội mình thì đúng hơn . Nhưng .. là ai trong số chín người còn lại mới được chứ ?
- Đi thôi . Crawford và người của ông ấy đang đợi chúng ta .
Thắng nhìn lên trên lầu nhẹ giọng nói .
- Trời đất , vậy là hai người trốn chui trốn nhủi trong thành phố suốt từ hôm đó đến giờ trong bộ dạng này ?
Hoàng và Thư Lệ nhìn nhau rồi cùng cười khổ đáp :
- Vậy cô nghĩ chúng tôi có thể làm được gì hơn nữa ?
Lúc này cả hai người bọn họ đang ở trong một căn phòng rộng hơn mười mét vuông nằm trên tầng ba bệnh viện trung ương Baltimore , nội thất bên trong tương đối đơn giản , chỉ có một chiếc bàn làm việc , một cái máy tính và máy fax , đến ghế ngồi cũng không có . Trước mặt họ là Tuyết - Phạm Minh Tuyết , một trong sáu người mới trong nhiệm vụ lần này . Với bộ cánh màu xanh lá và huy hiệu cài bên vai áo , trông Tuyết lúc này chẳng khác một nhân viên FBI mà bọn họ từng gặp trên đường là bao cả .
Tuyết khẽ lắc đầu , lấy trong ngăn kéo bàn làm việc một chiếc túi nilon màu đen để ra trước mặt hai người .
- Đây là ..
Hoàng mở túi nilon trước mặt ra , thấy bên trong có đủ thứ lỉnh kỉnh thì nghi hoặc hỏi . Thư Lệ lôi từng thứ một trong túi ra , miệng lẩm bẩm :
- Thuốc nhuộm tóc , dao cạo , bút kẻ lông mày ... còn cái đèn này dùng để làm gì vậy ?
- Đó là đèn làm rám da . Hai người tút lại vẻ ngoài của mình đi . Tôi không muốn sáng ngày mai tỉnh dậy đã thấy mình trong xà lim vì tội đồng loã chứa chấp tội phạm đâu . Cũng may là mấy nhân viên FBI quanh bệnh viện Baltimore đều là người của tôi bố trí từ trước , nếu để Crawford và cấp dưới của ông ta phát hiện ra thì tôi cũng đành bó tay , phải tự trông cậy vào vận may của hai người thôi .
Sau hai giờ " trang điểm " , Hoàng đã trở thành một thanh niên da màu với mái tóc vàng lượn sóng , trong khi Thư Lệ thì biến thành một cô gái tóc ngắn với nước da màu bánh mật . Lúc này hắn mới có thời gian quay sang hỏi Tuyết về những chuyện xảy ra trong mấy ngày gần đây .
- Có vẻ như không có nhiều người trong số chúng ta xem qua bộ phim này , bọn họ có lẽ đều đang tận dụng cơ hội để đi du lịch cũng nên . Tuyết cười với vẻ trào phúng . Tôi đã cho người phong toả cả bệnh viện Baltimore và trường Đại Học Virginie , hai địa điểm mà nhân vật chính Clarice Starling hay lui tới song đã bốn ngày trôi qua mà chỉ bắt gặp được hai người . Anh là thành viên cũ, có cách nào liên lạc với bọn họ không ?
- Không . Tạm thời thì không . Còn cô , thân phận này... là do đâu mà có ? Chẳng lẽ là do " chủ thần " ..
- Đúng vậy , là do dự xắp xếp mặc định của "chủ thần " . Tôi và Thắng , cả hai từ lúc đặt chân tới đây đều đã được " chủ thần " chỉ định là cấp trên của Clarice , nhân vật chính , làm việc dưới quyền của thanh tra Crawford , đội trưởng đội đặc vụ chịu trách nhiệm truy bắt Buffalo Bills của FBI . Vậy là chúng ta đã tập hợp được tất cả là bốn người rồi . Tuyết vừa lật đống hồ sơ trong tay vừa nói : Tôi đã liên lạc với các phương tiện thông tin đại chúng để nhờ đăng tin tìm những người còn lại , muộn nhất là tối nay sẽ có phản hồi từ phía nhà đài . Anh cho tôi lý lịch sơ bộ của bọn họ đi nào .
Hoàng sầm mặt nói :
- 4 người ..vậy là còn tới 9 người nữa . Mấy người mới thì tôi không rõ , nhưng những thành viên cũ chỉ cần xem được tin báo thì nhất định sẽ tìm cách liên lạc với chúng ta ngay , tôi chắc chắn là như vậy . Đã có hai người mất mạng dưới tay Buffalo , tôi không hy vọng có thêm một cái chết nào nữa .
Tuyết nghe vậy thì khẽ nhíu mày ,với tay lấy một tập san trong chồng báo cao vợi trên mặt bàn đưa cho gã , nhún vai nói :
- Ai bảo anh họ chết là vì Buffalo ? Đọc cái này đi rồi nói tiếp , bài đầu tiên trang 3 ấy .
Hoàng nhíu mày cầm tờ báo trong tay cô ta xem thử . Hắn giở tới trang thứ ba , khi thấy một bài viết về vụ rơi máy bay ở tiểu bang Kentucky , là chuyến bay từ Nevada sang Thượng Hải lúc 21h tối hôm kia khiến tất cả hành khách đều chết thảm , trong đó có hai người Châu Á thì khẽ giật mình .
- Đúng là hai trong số sáu người mới lần này rồi . Hoá ra bọn họ chết là vì tai nạn à ? Tôi đúng là quá sơ ý rồi , sao lại không chú ý tới mấy tin tức kiểu này nhỉ ?
- Tại sao lại trùng hợp như vậy ? Thư Lệ hỏi với vẻ ngập ngừng .
- Bởi họ đã lựa chọn chạy trốn , và đây là hình phạt mà chủ thần dành tặng cho những kẻ trốn chạy . Bây giờ thì em đã tin những lời anh nói mấy hôm trước rồi chứ ? Chúng ta chỉ có một con đường sống duy nhất là đối mặt với hiểm nguy phía trước , dù bất cứ giá nào cũng không được lùi bước . Ý của " chủ thần " là vậy đó .
Tuyết nói :
- Mặc dù những chuyện này thực sự quá ư là hoang đường , nhưng hiện giờ ngoài lựa chọn tin vào nó ra thì tôi cũng chẳng có cách nào hay hơn cả . Tóm lại , chỉ cần bắt được Buffalo Bill là xong chuyện , ok ? Dù sao hắn ta cũng chỉ là một gã đàn ông da trắng bình thường , với thực lực của mấy người bọn anh thì chắc cũng không cần lo lắng đến thế đúng không nào ? Chưa kể bộ Vie Suit của chúng ta đều có tác dụng chống đạn vô cùng tốt . Nói tới đây mới nhớ, mấy ngày nay tôi đã gửi nó đến tổ giám nghiệm , mọi người có biết không ? chất liệu của nó ...
Hoàng nghe đến đây thì xen vào :
- Không đơn giản vậy đâu . Nếu Buffalo chỉ là một kẻ bình thường như trong phim ...thì làm sao đủ sức để uy hiếp chúng ta chứ ? đây là một nhiệm vụ có độ khó mười lăm người , kịch bản của nó chắc chắn là đã bị "chủ thần " thay đổi rồi . Có khi ... người mà chúng ta phải đối phó là một con quái vật cũng chưa biết chừng . Tuyết , tôi công nhận rằng cô là người tương đối có đầu óc , song về mặt này thì ... một người chưa từng có kinh nghiệm sinh tồn trong thế giới phim kinh dị như cô không thể nào hiểu nổi đâu ! Tôi nói vậy là để cảnh tỉnh cô , đừng bao giờ coi thường những thử thách mà "chủ thần " đặt ra cho chúng ta trong thế giới phim kinh dị , trừ phi xác định bỏ cuộc ngay từ đầu hoặc lựa chọn phương án tự sát .
Sắc mặt của Tuyết thoáng lộ vẻ khó chịu song rất nhanh biến mất . Cô lạnh lùng nhìn hắn nói :
- Ai bảo anh là tôi coi thường gã ?
" Tít "
Nghe thấy thứ âm thanh quen thuộc này vang lên , cả Hoàng và Thư Lệ đều không tự chủ được mà khẽ rùng mình . Tuyết cau mày nhìn xuống chiếc đồng hồ nhiệm vụ đeo trên cổ tay phải , cất giọng lạnh tanh :
- .. Thêm hai người nữa . Vậy là cho tới thời điểm này , chúng ta còn tất cả ... mười một người .
-------------------------------------
- Không , chúng ta sao có thể ngồi chết dí ở đây mãi được ? Bốn người rồi .. mới bốn ngày mà đã có bốn người chết rồi ! Nếu cứ thế này thì ...
Tuyết lúc này đang mặc đồ ngủ , cầm một túi khoai tây chiên ngồi trên ghế sofa xem tivi , sắc mặt vẫn bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra . Thư Lệ đang ngồi pha trà cạnh đó . Nửa ngày nay cô bị Thắng cuốn lấy , không phải chuyện trò linh tinh thì cũng là xin chữ ký , rồi lưu bút ... phải mất không ít công sức mới tạm thời cắt bỏ được cái đuôi này .
- Này , anh đứng chắn màn hình của tôi rồi .
Tuyết bực mình gắt . Cô thấy Hoàng hầm hầm bỏ đi ra ngoài thì nói với theo :
- Nhớ đừng tắt máy đấy nhé ! Họ có thể gọi tới bất cứ lúc nào đấy . Cũng đừng đi đâu quá xa , còn nhớ bản hợp đồng tối qua của hai chúng ta chứ ?
Thư Lệ nhíu mày hỏi :
- Hợp đồng gì vậy ?
Tuyết nhún vai nhìn cô đáp :
- Chẳng có gì đâu , một bản cam kết nhỏ ấy mà .
Thư Lệ nghe vậy thì khẽ ừm một tiếng , đang định hỏi cho rõ thì Tuyết đã rời ghế sofa vươn vai đi lên gác , không quên cầm gói Snack đang ăn dở của mình đi theo .
- Tôi đi chợp mắt một lát . Thư Lệ này , nếu có ai gọi đến thì nhớ lưu số lại rồi báo cho tôi nhé . Cô cũng nên đi ngủ một giấc đi , thức khuya không có lợi cho da đâu .
Thư Lệ khẽ gật đầu rồi vẫn tiếp tục dán mắt vào màn hình tivi , song đầu óc thì để ở tận đâu đâu . Đã hai ngày trôi qua kể từ khi bọn họ đăng một loạt các thông báo tìm người trên truyền hình , đài phát thanh và báo chí , song vẫn chưa có một tín hiệu phản hồi nào cả .
Số người chết vẫn cứ tăng lên theo thời gian , và chưa có dấu hiệu dừng lại .
Một sự im lặng đáng sợ .
Mặc dù vậy , hai ngày nay tâm lý của Thư Lệ cũng khá là thoải mái . Ít ra thì cô cũng không có thêm một dự cảm xấu nào kể từ lúc tới hội họp với Thắng và Tuyết cả . Buffalo Bills vẫn chưa có ý định tìm đến cô , chắc chắn là như vậy .
Hơn nửa tiếng sau , Hoàng trở về với một tập hồ sơ dày cộp trong tay . Hắn ngả người xuống chiếc ghế sofa đặt ở góc phòng , chỗ ngủ của mình suốt hai ngày nay , để tập hồ sơ lên đùi lật giở từng trang .
Thư Lệ chỉ nhìn qua cũng biết đó là tập hồ sơ tội phạm của Buffalo Bills lấy từ chỗ Tuyết . Cô đã thấy hắn mang nó ra đọc không dưới chục lần trong hai ngày nay rồi .
Với những gì người ta biết được cho tới thời điểm này , Buffalo Bill đã thực hiện trót lọt tất cả là năm vụ án mạng. Hắn bắt cóc, giết và lột da những nạn nhân của mình rồi ném xác xuống sông hoặc một ngã tư xa lộ nào đó , mỗi vụ lại ứng với một tiểu bang khác nhau . Có khi người ta tìm được cái xác khá sớm và xác định được chính xác ngày giờ mà nạn nhân chết , điều đó giúp cho cảnh sát biết thêm thông tin về tên giết người , và cũng có khi là ngược lại . Không có một sự liên quan hợp lý nào giữa nơi Buffalo Bill bắt cóc các nạn nhân với nơi mà hắn vứt xác họ cả.
Điều làm cho dân chúng hoảng sợ nhất , đó là Buffalo Bills luôn giam các nạn nhân của mình từ ba tới bảy ngày trong khi chắc chắn rằng hắn sẽ giết họ . Như vậy hắn phải có một nơi để giam giữ các nạn nhân , một nơi mà hắn có thể hoạt động trong bí mật . Hắn không phải là một tên vô gia cư. Hắn có một chỗ ẩn trốn ở đâu đó. Ngoài ra Buffalo còn sở hữu một khẩu súng ngắn, với sáu đường khương tuyến và sáu hộc đạn, có thể là một khẩu Colt... hoặc một bản sao của Colt . Những dấu vết được tìm thấy trên các viên đạn cho thấy hắn thích bắn loại đạn cỡ 38 đặc biệt với một nòng dài hơn , đặc trưng của khẩu 357.
Có thể hắn là người da trắng , vì tất cả các nạn nhân cũng đều là người da trắng . Hắn là đàn ông , bởi cho đến bây giờ vẫn chưa có một tên sát nhân hàng loạt nào là phụ nữ.
Hai người bị treo cổ, ba bị giết bằng súng. Theo khám nghiệm, Buffalo Bills không ngược đãi hoặc hãm hiếp họ trước khi lột da , và tất cả các báo cáo giám nghiệm không bao giờ đề cập đến bất cứ một thay đổi đặc trưng nào của bộ phận sinh dục . Song các chuyên gia pháp y nhấn mạnh là họ gần như không thể quả quyết việc đó với những thi hài bị hư hỏng quá nhiều.
Đó là tất cả những gì mà mấy người Hoàng biết về Buffalo Bill - kẻ sát nhân giấu mặt đang nhắm tới bọn họ cho tới thời điểm này .
- Anh đã tìm được gì mới chưa ? Thư Lệ đưa cho hắn một tách trà rồi thuận miệng hỏi .
- Tới giờ thì chưa .
- ....
- Bản cam kết mà chị Tuyết nói .. là cái gì vậy ?
Hoàng đặt tập hồ sơ lên mặt bàn , lấy tay bóp trán đáp :
- Cũng không có gì ..cô ta hứa sẽ giúp chúng ta tóm được Buffalo Bills nội trong vòng mười ngày , kể từ khi phát hiện được xác hai nạn nhân mới nhất của gã . Với điều kiện là tôi phải làm vệ sĩ cho cô ấy 24/24 . Đơn giản vậy thôi .
Thư Lệ khẽ ồ một tiếng ra vẻ đã hiểu , chép miệng nói tiếp :
- Vậy à ? Thế thì tốt quá , có lẽ chị ấy đã nghĩ ra biện pháp nào đó rồi cũng nên .
" Biện pháp ? " " Mấy hôm nay cô ta không buồn rời khỏi nhà nửa bước , suốt ngày ôm lấy tivi và máy vi tính , chỉ như vậy cũng đủ để nghĩ ra biện pháp ? " Hoàng càng lúc càng nghi ngờ , phải chăng cô ta chỉ lo cho an toàn của bản thân mình , đem cái bánh ảo đó ra để lừa hắn làm vệ sĩ không công ? Không được , sao hắn có thể mù quáng đặt niềm tin vào một người lạ mặt chưa tiếp xúc được bao lâu như cô ta kia chứ ? Hoàng , bài học của Phúc vẫn còn đó , chẳng lẽ mày đã quên rồi sao ?
Không đúng ...nếu có thêm vài người chết nữa thì chính cô ta cũng không thoát khỏi số phận bị chủ thần mạt sát ... chẳng lẽ cô ta đã có cách thật sao ? Mười ngày ... tại sao cô ta dám khẳng định với hắn như vậy ?
Chính lúc Hoàng còn đang do dự không biết nên làm gì tiếp theo thì Thắng từ ngoài mở cửa bước vào . Đây là một chàng trai trẻ tuổi với khuôn mặt lãng tử , sở hữu nụ cười ấn tượng với hai chiếc răng khểnh rất duyên , gây cho người mới lần đầu tiếp xúc một cảm giác thân thiện , dễ gần , ít ra thì Hoàng cũng cảm thấy là như vậy .
- Hoàng , Thư Lệ , hai người vẫn còn thức sao ? Đúng lúc thật .
Thắng đứng ở thềm cửa , vừa cởi giầy vừa cất tiếng chào hỏi , không quên cười với Thư Lệ một cái .
- Tuyết đâu ? Chúng ta có tung tích của Buffalo Bill rồi . Hắn nhìn Hoàng hỏi .
- Tung tích ?
Hoàng thấy lòng chùng hẳn xuống . Hắn hiểu rất rõ ý tứ của câu nói vừa rồi của gã . Bảo là " tung tích " thì chẳng bằng nói luôn rằng đã tìm thấy xác hai người trong đội mình thì đúng hơn . Nhưng .. là ai trong số chín người còn lại mới được chứ ?
- Đi thôi . Crawford và người của ông ấy đang đợi chúng ta .
Thắng nhìn lên trên lầu nhẹ giọng nói .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.