Quyển 6 - Chương 16: Manh Mối ?
Shevaanh
18/03/2014
Quán Arant , trong tiếng nhạc cổ điển êm dịu , Tuyết vừa mân mê cốc cafe trong tay vừa đánh giá cô gái trẻ ngồi trước mặt . Đó là một cô gái tóc vàng lanh lợi với đôi mắt huyền và hai bên má hây hây đỏ , nhân vật chính trong " The Silence Of The Lamb " Clarice Starling , nữ tập sự FBI . Có lẽ là do thời tiết , Nevada lúc này càng lúc càng ẩm và lạnh hơn. Một ít sương mù đến từ sông Mississipi, trôi bồng bềnh ngang tầm người trên bãi đậu xe rộng lớn . Tiếng nhạc vẫn dập dìu vang lên , là bản Ode To Yoy của Beethoven .
- Cô muốn biết những gì ? Chẳng lẽ đống hồ sơ của ban trọng án vẫn chưa đủ hay sao ?
Clarice cầm tấm thẻ chứng minh thân phận trong tay lên coi một hồi rồi nhíu mày nhìn Tuyết hỏi .
- Tất cả những gì bác sĩ Hannibal Lecter đã gợi ý cho cô về Buffalo Bill . Điều này rất quan trọng .
Tuyết gật đầu đáp .
- Tại sao cô lại có hứng thú với việc này ? Clarice hỏi với vẻ ngờ vực . Một năm trước , ban hình sự Baltimore và FBI đâu có ai chịu tin lời cô nói . Họ coi cô như một đứa trẻ chưa ráo máu đầu vậy . Cũng phải thôi , làm sao họ có thể đặt niềm tin vào một sinh viên còn chưa ra trường như cô được chứ . Vậy mà vị phó thanh tra FBI này hôm nay lại tự dưng có hứng thú với cô đến vậy , bảo sao Clarice không nghi ngờ cho được ?
Nếu đã từng xem qua The Silence Of The Lamb thì ai cũng biết , người duy nhất biết rõ về Buffalo chính là bác sĩ Lecter , nhân vật phản diện chính trong phim . Trí tuệ và sự hiểu biết về tâm lý con người của ông ta làm người khác phải hoảng sợ mỗi khi có cơ hội tiếp xúc . Rất tiếc , trong nhiệm vụ lần này của " chủ thần " , bác sĩ Lecter đã vượt ngục từ trước khi bọn họ đặt chân vào đây được hơn một năm rồi . Và Clarice , nhân vật nữ chính trong phim chính là sợi dây liên kết duy nhất với ông ta trong thời điểm này .
Tuyết đã tìm Clarice ngay khi biết mình được " chủ thần " ném vào thế giới này với thân phận là phó thanh tra FBI , thế nhưng cô lại gần như mất tích khi đang trên đường đi công tác . Tới khi người của FBI điện về báo đã tìm được tung tích của Clarice , Tuyết mới khẽ thở phào . Vậy là 30% thất bại mà cô lo lắng kia đã giảm xuống chỉ còn 10% , tất nhiên là tính tới thời điểm này .
- Tôi đã xem lại hồ sơ vụ án . Những thông tin mà bác sĩ Lecter bật mí rất có ích cho việc điều tra . Ông Crawford cũng có cùng quan điểm đó với tôi . Bác sĩ Lecter đã vượt ngục được hơn một năm và bặt vô âm tín cho đến giờ , vậy nên giờ chỉ có cô là giúp ích được cho việc điều tra của chúng tôi .
- Crawford ? Thật vậy sao ? hai má của Clarice hồng lên trông thấy , mắt sáng ngời . Công sức của mình được người khác thừa nhận , đó là một niềm vui lớn không thể diễn tả được bằng lời . Nếu cô biết tất cả chỉ là lời nói dối , và Crawford đã loại bỏ cái tên Clarice Starling ra khỏi trí nhớ từ rất lâu rồi thì không hiểu sẽ có thái độ gì nữa .
- Đúng vậy , nếu những thông tin của cô thực sự hữu ích với việc điều tra , cứu được con gái của bà Thượng Nghị Sĩ , cô sẽ là người có công đầu . Trở về chủ đề chính của chúng ta ngày hôm nay nhé , bác sĩ Lecter đã nói những gì với cô về Buffalo ? Hãy cố nhớ lại và liệt kê lại tất cả , tôi sẵn sàng lắng nghe rồi đây . Tuyết nói với vẻ nghiêm túc .
-Bác sĩ Lecter là một con người vô cùng tài giỏi , tôi chưa từng gặp ai có đôi mắt kỳ lạ như ông ta , một đôi mắt như thể muốn lột trần người đối diện . Trước khi người ta bắt ông ấy về tội giết người, bác sĩ Lecter đã hành nghề rất xuất sắc khoa tâm lý học trong nhiều năm . Ông ta đã làm nhiều cuộc giám định tâm lý học cho các tòa án của Maryland, Virginie và nhiều tiểu bang khác của miền đông duyên hải , và tiếp xúc với rất nhiều kẻ điên phạm tội . Chính Crawford cũng đã từng thừa nhận tài năng của ông ta trước mặt tôi . Clarice chậm rãi nói .
- Tôi biết , con người tài giỏi đó đã từng giết hại chín người và vượt ngục thành công vào tháng hai năm ngoái . Hãy quay về chủ đề chính đi , ông ta đã nói gì với cô ? Tuyết không kiên nhẫn cắt lời .
- Ông ta đã tiên đoán được trước việc Buffalo sẽ lột da đầu nạn nhân thứ ba , cả con bướm đêm trong miệng họ nữa . Những thông tin đó đều được FBI bảo quản tối mật , ngoài Buffalo và những thành viên trong tổ chuyên án ra thì chẳng có người thứ ba nào biết cả . Cô hiểu tôi đang nói gì chứ , Tuyết ? Rõ ràng ông ta đã biết trước điều gì đó hoặc từng tiếp xúc với hung thủ , vậy mà chẳng một ai chịu tin những gì tôi nói ...
Clarice nhấn mạnh câu cuối với vẻ bực tức . Tuyết đang định mở miệng nhắc thì cô bỗng nói tiếp :
- Bác sĩ Lecter từng nói với tôi rằng Buffalo không phải là một người tàn ác . Hắn giết người đơn giản chỉ vì sự thèm muốn . Đó là cách mà bản chất hắn hành động .
- Còn gì nữa không ? Tuyết hỏi .
- Hắn ở trong một căn nhà chứ không phải một căn hộ .
- Chỉ có vậy thôi sao ? Tuyết khẽ nhíu mày
- Để xem nào .. Clarice lấy tay chống cằm suy nghĩ . Rồi như đột nhiên nhớ ra được điều gì đó , cô nói với vẻ ngập ngừng : À , tôi nhớ rồi , còn một chuyện nữa . Một ngày như bao ngày khác , tôi theo lệnh của Crawford tới lấy thông tin từ ông ta , hôm ấy bác sĩ Lecter có tán gẫu với tôi về một phạm nhân bị giam trong đó . Anh ta tên là gì nhỉ ... đúng rồi , Sammie . Thực sự thì cho tới bây giờ tôi vẫn chưa hiểu được ẩn ý của ông ta ... bác sĩ Lecter chắc chắn đã ám chỉ điều gì đó về vụ án , ông ấy thừa hiểu mục đích của tôi tới đó là gì mà . Tôi vẫn nhớ rất rõ .. ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm mình khi ấy , một đôi mắt tràn ngập vẻ chế giễu .. nhất định là thế , chỉ là ... tôi thực sự không hiểu được mà thôi .
- Kể lại cho tôi nghe đi . Tuyết nói . Clarice hỏi mượn cô giấy bút rồi cặm cụi viết một hồi . Tuyết nhận tờ giấy từ tay cô ta , đó là một đoạn văn ngắn được viết bằng bút chì nguệch ngoạc và sai chính tả.
TÔI MƯỚN NHÀN THẤY JEDU
TÔI MƯỚN ĐI CÀNG CHÚA GIÊ XU
TÔI CÓ THỂ ĐI CÀNG JÉDU
NẾU TÔI NGOAN NGOÃN
SAMMIE
- Sammie là ai ? Tuyết hỏi .
- Một trong số những nạn nhân xấu số giam gần chỗ bác sĩ Lecter trong nhà tù Cục Quốc An . Sau cái đêm mà ông ấy nói chuyện đó với tôi , anh ta đã tự tử trong phòng giam với cái khay nhôm đựng thức ăn và không bao giờ có thể ngâm nga bài hát đó được nữa . Bác sĩ Lecter nói với tôi rằng , đó là sự kết thúc tất yếu của sự khép mình và tự huỷ nhân cách . Barney , người quản lý ở đó thì cam đoan với tôi rằng cái chết của anh ta có liên quan tới bác sĩ Lecter . Bằng cách nào đó , ông ta đã ám thị với gã . Và thế là Lecter bị phạt không báo chí , không ăn đêm suốt hai tuần liền , ngay cả cái bệ xí của ông ta cũng bị người ta lấy đi mất .
- Khoan đã nào , một bài hát ? Đây mà là một bài hát à ? Tuyết cau mày nhìn mẩu giấy viết sai chính tả tùm lum trong tay nhíu mày hỏi .
- Đúng vậy , những lỗi chính tả đó cũng là của Sammie , tôi vẫn còn nhớ như in cái cách mà hắn ngâm nga nó . Clarice vừa hát khe khẽ vừa lấy tay gõ nhịp thật nhẹ trên bàn , trông cô lúc này giống hệt một con gà mái đang mổ miếng bánh mì cứng trên mặt đất vậy .
- Đó là một sự tiến triển , bác sĩ Lecter có nói với tôi rằng Sammie đã tiến bộ hơn rất nhiều kể từ khi được ở gần ông ấy . " Gã đã biết được " Jesus " và " Chúa Giê su " thực ra chỉ là một người duy nhất , cô không biết sự tiến bộ đó to lớn tới nhường nào đâu " Đấy là nguyên văn lời ông ấy nói với tôi . Tôi vẫn chưa thực sự hiểu nó có ý gì , nhưng linh cảm cho tôi biết , đó nhất định không phải một câu chuyện phiếm vô thưởng vô phạt .
- Còn gì nữa không ? Tuyết dường như đã hết kiên nhẫn để tiếp tục lắng nghe về đề tài này .
- Hết rồi , à , khoan đã . Clarice thở hắt ra một hơi , hai gò má cũng bớt hồng hơn trước rất nhiều . À , bác sĩ Lecter còn đưa cho tôi một số tư liệu nữa , đều là những chuỗi trắc nghiệm tâm lý khảo sát tội phạm học . Xem nào , chuỗi trắc nghiệm thang độ Wechsler - Bellevue , trắc nghiệm Rorschack , trắc nghiệm cá nhân con người - cây-nhà , đương nhiên là có trắc nghiệm nhiều giai đoạn của Minnesota , và hai , ba thứ khác nữa . Có lẽ ông ấy muốn gợi ý tôi hãy tìm Buffalo dựa theo phương pháp đó . Với trắc nghiệm con người - cây - nhà , ông ta đã bảo với tôi rằng hãy điều tra và khoanh vùng những kẻ không vẽ mặt người phụ nữ trước tiên . Tôi đã thử điều tra theo hướng này , nhưng cuối cùng vẫn đi vào bế tắc .
- Một người phụ nữ không có mặt ? Tuyết trừng mắt nhìn Clarice như một con báo mẹ ngắm nghía bữa ăn tối của mình vậy . Rồi như phát hiện ra điều gì , cô đứng vụt dậy nói bằng giọng ra lệnh :
- Hãy đưa cho tôi những tài liệu đó , ngay bây giờ . Đừng nói là cô đã làm mất chúng rồi nhé ?
- Chúng ta đi luôn chứ ? Clarice hỏi .
-------------------------
Bản tin thời sự hôm nay trở nên nóng hơn bao giờ hết . Người ta đã phát hiện ra kẻ bắt cóc con gái của bà Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin , người đàn ông bị nghi ngờ là Buffalo Bill , kẻ sát nhân đã hoành hành và gieo rắc tội ác khắp nước Mỹ suốt hai năm trở lại đây .
Mười hai giờ hai mươi lăm phút đêm ( giờ địa phương ), nhân viên chỉ huy văn phòng FBI tại Memphis đã điện khẩn về bộ chỉ huy Washington , báo rằng đã phát hiện Catherine Baker Martin nằm trong tay một người đàn ông lạ trú gần quốc lộ 47 , nhờ sự giúp đỡ của một quần chúng giấu tên gọi thẳng tới tổng đài . Lực lượng cảnh sát thành phố Memphis đã ngay lập tức tiến hành bao vây và nhận sự kháng cự vô cùng quyết liệt . Hiện giờ người của FBI và cảnh sát địa phương vẫn đang tiến hành vây bắt người đàn ông này trên Đại lộ Virginia , bang Memphis . Thành phố Tennesse lập tức bị phong toả . Biệt đội phản ứng nhanh và biệt đội chống khủng bố đều đã lên đường . Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin đã đứng ra đích thân chỉ huy chiến dịch truy bắt , và hiện đang cùng đội tuỳ tùng của mình bay từ Florida tới Memphis .
Ảnh của người đàn ông này chỉ trong nửa giờ đã lan truyền trên hầu hết các các phương tiện thông tin đại chúng với tốc độ chóng mặt .
- Chuyện gì đã xảy ra với anh ấy trong ngôi nhà đó ?
Thư Lệ nhìn Thắm đăm đăm , như muốn tìm ra sự thật ẩn giấu đằng sau khuôn mặt phấn son nhoè nhoẹt ấy . Thế nhưng cô đã phải thất vọng , bởi thứ mà Thư Lệ nhận được chỉ là cái lắc đầu của Thắm .
- Có lẽ anh ấy đã bị " L " thao túng và điều khiển , như những gì mà hắn đã làm với Lập và Hoài My trước đây vậy . Thắng xoay ghế lại , hai tay khoanh trước ngực nói với vẻ u ám hiện rõ trên gương mặt : Với tình hình này , nếu anh ấy tiếp tục chống cự với người của chính phủ thì ... chúng ta phải chuẩn bị tâm lý để đối phó với mọi tình huống xấu nhất có thể xảy ra . Cụ thể là ...
Thắng do dự một hồi rồi dừng lại không nói nữa . Bây giờ dù muốn hay không thì họ cũng phải cắt đứt mọi mối liên quan với gã đội trưởng kia , nếu không muốn bị người của FBI sờ gáy . Đó là lối thoát và cũng là lựa chọn duy nhất của bọn họ lúc này . Thư Lệ nín thở nhìn chằm chằm tấm ảnh người đàn ông với mái tóc vàng lượn sóng xuất hiện nhan nhản trên màn hình , cùng những thước phim chiếu cảnh hắn xô xát với lực lượng vũ trang được cánh phóng viên thu lại . Gương mặt vô hồn và điên cuồng kia ... đó không phải là Hoàng mà cô biết .
Không được , cô phải làm một cái gì đó .
- Tôi .. Thắm nhìn theo bóng của Thư Lệ cho tới khi khuất hẳn sau cánh cửa phòng điều tra , miệng khẽ mấp máy muốn nói gì đó song lại thôi .
- Hy vọng rằng cô ấy không làm điều gì ngu ngốc . Thắng khẽ thở dài rồi với lấy điện thoại quay số gọi cho Tuyết , ngước cặp mắt mệt mỏi nhìn lên cuốn lịch treo tường treo trước bàn làm việc .
Còn hai mươi hai ngày nữa .
---------------------
Bước chân ra khỏi sở cảnh sát , Thư Lệ ngước mắt nhìn trời . Tại điểm cao nhất trên đường chân trời, cô thấy một vầng trăng lưỡi liềm nhỏ bé, nhợt nhạt và cong như một lưỡi câu bằng xương . Mưa đã bắt đầu nặng hạt , đường phố vắng hoe chẳng có một bóng người .
Cô phải chặn hắn lại . Với khả năng linh cảm và kỹ năng thao khống dây đàn ( String- Manipulation ) , có lẽ cô sẽ làm được . Một cú đánh bất ngờ vào gáy như anh ấy đã từng làm với Hoài My và Lập chẳng hạn .
Thư Lệ biết , bây giờ cô không thể tiếp tục dựa vào hắn được nữa .
Hắn đang cần cô hơn bao giờ hết .
Xách ba lô đi dọc theo đại lộ Hoàng Hôn , Thư Lệ vừa bước vừa nhìn trước ngó sau , mong có một chiếc taxi nào đó đi ngang qua . Và cô đã không phải thất vọng . Sau khi đi được tầm 100 mét , cô thấy một chiếc xe tải màu nâu đang đậu phía bên kia đường , giữa các xe cắm trại và các rờ moọc tàu . Phù , Thư Lệ khẽ thở phào một cái .
Lúc cô sắp sửa đi ngang qua đó , một ánh đèn bất chợt bật sáng trong sương mù… Đó là một chân đèn có chụp, nó chiếu sáng một ghế bành được bọc bằng vải có in hình bông hoa đỏ thật lớn, giống như chúng vừa mới nở trong sương mù vậy .
- Xin lỗi , anh có thể chở tôi tới nhà ga bây giờ được không ạ ?
Một người đàn ông bước xuống từ phía sau xe . Trong ánh đèn, Thư Lệ thấy cánh tay phải của gã bị băng bột và treo trên băng chéo . Gã giữ nó bằng cánh tay lành lặn còn lại và cố nhấc cái ghế lên bằng đầu gối. Cái ghế rớt xuống . Gã đứng lên và chùi ngón tay dính đất vào quần. Cô không hề cảm thấy tí nguy hiểm gì từ gã .
- Rất sẵn lòng , thưa cô . 15$ , cô có thể vào xe trước để tránh mưa , tôi còn vài chuyện phải làm với cái xe cà tàng này , nhưng cô có thể yên tâm , không lâu nữa đâu .
Gã đàn ông nói bằng giọng hết sức căng thẳng , không phải của dân địa phương.
- Để tôi giúp ông một tay - Thư Lệ nhíu mày đề nghị .
- Thật thế sao ? Xin cảm ơn .
Ánh đèn chiếu sáng phần dưới mặt gã làm biến dạng các nét, nhưng Thư Lệ vẫn thấy rất rõ thân hình của gã. Gã mặc quần kaki , áo da nai được mở rộng trước ngực đầy tàn nhang. Cằm và gò má của hắn hoàn toàn trơ trụi , láng như da của đàn bà vậy , hai mắt chỉ là hai điểm long lanh trong vùng tối của gò má. Gã nhìn cô chăm chăm . Thư Lệ đã quá quen với điều này . Khi cô bước lại gần cánh đàn ông , ít nhất 7/10 trong số họ phải ngạc nhiên vì thân hình của cô và có người che giấu phản ứng của mình tốt hơn người khác. Tất nhiên , gã tài xế này không nằm trong số ít ỏi đó .
- Tốt lắm . Gã nói.
Người gã thoát ra một mùi vô cùng khó chịu . Thư Lệ nhận thấy áo gã dính đầy lông , vài sợi trên vai và ở cánh tay đều quăn . Họ dễ dàng khiêng cái ghế lên sàn của chiếc xe tải.
- Chúng ta hãy đẩy nó về phía trước, cô nhé ! Gã leo vào bên trong để dịch chuyển vài món đồ , mấy cái chậu lớn người ta thường dùng để thay nhớt xe và một cái tời nhỏ quay tay.
Họ đẩy cái ghế bành đến sát các băng ghế.
- Quần áo cô mặc là cỡ bốn mươi bốn phải không? - Gã hỏi.
- Xin lỗi, ông muốn nói gì?
- Cô có thể đưa cho tôi cuộn dây thừng được không ? Ngay dưới chân cô đó.
Khi Thư Lệ khom người xuống , gã lập tức đập mạnh vào ót cô bằng cánh tay băng bột . Đó là một chiếc kìm chích điện . Mới đầu Thư Lệ còn tưởng mình vừa đụng đầu vào thành xe , song cô rất nhanh nhận ra rằng mình đã lầm . Cánh tay bó bột đó lại đập xuống một lần nữa , mạnh mẽ và dứt khoát . Hai mắt Thư Lệ hoa lên , đầu nặng trịch . Gã đánh cho đến khi cô té nhào trên cái ghế bành , lăn xuống sàn xe và nằm bất tỉnh.
Gã đàn ông đứng canh cô một lúc , sau đó tháo miếng băng bột và cái khăn chéo ra . Hắn nhanh chóng thu hồi cái đèn và đóng cánh cửa sau xe lại.
Gã xoay người Thư Lệ lại và soi ngọn đèn pin nhìn số của chiếc áo cánh . Hôm nay cô đã mắc phải một sơ sót chết người , đó là quên không mặc bộ Vie Suit.
- Hay lắm . Hắn thốt lên.
Gã cắt đôi cái áo ở phía sau lưng bằng kéo y khoa và lấy nó ra , còng hai tay cô ra đằng sau lưng . Hắn trải một tấm bạt xuống sàn xe và quấn nó quanh người Thư Lệ . Gã dùng ngón tay sờ nắn bộ ngực của cô qua lớp áo lót , để đánh giá sức nặng và độ mềm dẻo của chúng.
- Hay lắm.
Gã đàn ông lật người cô lại và xem xét phần sọ bằng cách bới mớ tóc dài óng mượt của cô. Ơn chúa , những cú đánh ban nãy của hắn không làm cho cô bị thương.
- Hhhaaay lllaắmm .
Bill nở nụ cười cuồng nhiệt . Hắn sắp có thứ mình muốn rồi , chắc chắn là như vậy .
Một chiếc áo vét có núm vú .
Chiếc xe tải màu nâu nổ máy rời đi dưới cơn mưa nặng hạt . Một tia sét rạch ngang bầu trời , thứ ánh sáng in lờ mờ trên mắt người mù . Tất cả lại chìm vào quên lãng .
- Cô muốn biết những gì ? Chẳng lẽ đống hồ sơ của ban trọng án vẫn chưa đủ hay sao ?
Clarice cầm tấm thẻ chứng minh thân phận trong tay lên coi một hồi rồi nhíu mày nhìn Tuyết hỏi .
- Tất cả những gì bác sĩ Hannibal Lecter đã gợi ý cho cô về Buffalo Bill . Điều này rất quan trọng .
Tuyết gật đầu đáp .
- Tại sao cô lại có hứng thú với việc này ? Clarice hỏi với vẻ ngờ vực . Một năm trước , ban hình sự Baltimore và FBI đâu có ai chịu tin lời cô nói . Họ coi cô như một đứa trẻ chưa ráo máu đầu vậy . Cũng phải thôi , làm sao họ có thể đặt niềm tin vào một sinh viên còn chưa ra trường như cô được chứ . Vậy mà vị phó thanh tra FBI này hôm nay lại tự dưng có hứng thú với cô đến vậy , bảo sao Clarice không nghi ngờ cho được ?
Nếu đã từng xem qua The Silence Of The Lamb thì ai cũng biết , người duy nhất biết rõ về Buffalo chính là bác sĩ Lecter , nhân vật phản diện chính trong phim . Trí tuệ và sự hiểu biết về tâm lý con người của ông ta làm người khác phải hoảng sợ mỗi khi có cơ hội tiếp xúc . Rất tiếc , trong nhiệm vụ lần này của " chủ thần " , bác sĩ Lecter đã vượt ngục từ trước khi bọn họ đặt chân vào đây được hơn một năm rồi . Và Clarice , nhân vật nữ chính trong phim chính là sợi dây liên kết duy nhất với ông ta trong thời điểm này .
Tuyết đã tìm Clarice ngay khi biết mình được " chủ thần " ném vào thế giới này với thân phận là phó thanh tra FBI , thế nhưng cô lại gần như mất tích khi đang trên đường đi công tác . Tới khi người của FBI điện về báo đã tìm được tung tích của Clarice , Tuyết mới khẽ thở phào . Vậy là 30% thất bại mà cô lo lắng kia đã giảm xuống chỉ còn 10% , tất nhiên là tính tới thời điểm này .
- Tôi đã xem lại hồ sơ vụ án . Những thông tin mà bác sĩ Lecter bật mí rất có ích cho việc điều tra . Ông Crawford cũng có cùng quan điểm đó với tôi . Bác sĩ Lecter đã vượt ngục được hơn một năm và bặt vô âm tín cho đến giờ , vậy nên giờ chỉ có cô là giúp ích được cho việc điều tra của chúng tôi .
- Crawford ? Thật vậy sao ? hai má của Clarice hồng lên trông thấy , mắt sáng ngời . Công sức của mình được người khác thừa nhận , đó là một niềm vui lớn không thể diễn tả được bằng lời . Nếu cô biết tất cả chỉ là lời nói dối , và Crawford đã loại bỏ cái tên Clarice Starling ra khỏi trí nhớ từ rất lâu rồi thì không hiểu sẽ có thái độ gì nữa .
- Đúng vậy , nếu những thông tin của cô thực sự hữu ích với việc điều tra , cứu được con gái của bà Thượng Nghị Sĩ , cô sẽ là người có công đầu . Trở về chủ đề chính của chúng ta ngày hôm nay nhé , bác sĩ Lecter đã nói những gì với cô về Buffalo ? Hãy cố nhớ lại và liệt kê lại tất cả , tôi sẵn sàng lắng nghe rồi đây . Tuyết nói với vẻ nghiêm túc .
-Bác sĩ Lecter là một con người vô cùng tài giỏi , tôi chưa từng gặp ai có đôi mắt kỳ lạ như ông ta , một đôi mắt như thể muốn lột trần người đối diện . Trước khi người ta bắt ông ấy về tội giết người, bác sĩ Lecter đã hành nghề rất xuất sắc khoa tâm lý học trong nhiều năm . Ông ta đã làm nhiều cuộc giám định tâm lý học cho các tòa án của Maryland, Virginie và nhiều tiểu bang khác của miền đông duyên hải , và tiếp xúc với rất nhiều kẻ điên phạm tội . Chính Crawford cũng đã từng thừa nhận tài năng của ông ta trước mặt tôi . Clarice chậm rãi nói .
- Tôi biết , con người tài giỏi đó đã từng giết hại chín người và vượt ngục thành công vào tháng hai năm ngoái . Hãy quay về chủ đề chính đi , ông ta đã nói gì với cô ? Tuyết không kiên nhẫn cắt lời .
- Ông ta đã tiên đoán được trước việc Buffalo sẽ lột da đầu nạn nhân thứ ba , cả con bướm đêm trong miệng họ nữa . Những thông tin đó đều được FBI bảo quản tối mật , ngoài Buffalo và những thành viên trong tổ chuyên án ra thì chẳng có người thứ ba nào biết cả . Cô hiểu tôi đang nói gì chứ , Tuyết ? Rõ ràng ông ta đã biết trước điều gì đó hoặc từng tiếp xúc với hung thủ , vậy mà chẳng một ai chịu tin những gì tôi nói ...
Clarice nhấn mạnh câu cuối với vẻ bực tức . Tuyết đang định mở miệng nhắc thì cô bỗng nói tiếp :
- Bác sĩ Lecter từng nói với tôi rằng Buffalo không phải là một người tàn ác . Hắn giết người đơn giản chỉ vì sự thèm muốn . Đó là cách mà bản chất hắn hành động .
- Còn gì nữa không ? Tuyết hỏi .
- Hắn ở trong một căn nhà chứ không phải một căn hộ .
- Chỉ có vậy thôi sao ? Tuyết khẽ nhíu mày
- Để xem nào .. Clarice lấy tay chống cằm suy nghĩ . Rồi như đột nhiên nhớ ra được điều gì đó , cô nói với vẻ ngập ngừng : À , tôi nhớ rồi , còn một chuyện nữa . Một ngày như bao ngày khác , tôi theo lệnh của Crawford tới lấy thông tin từ ông ta , hôm ấy bác sĩ Lecter có tán gẫu với tôi về một phạm nhân bị giam trong đó . Anh ta tên là gì nhỉ ... đúng rồi , Sammie . Thực sự thì cho tới bây giờ tôi vẫn chưa hiểu được ẩn ý của ông ta ... bác sĩ Lecter chắc chắn đã ám chỉ điều gì đó về vụ án , ông ấy thừa hiểu mục đích của tôi tới đó là gì mà . Tôi vẫn nhớ rất rõ .. ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm mình khi ấy , một đôi mắt tràn ngập vẻ chế giễu .. nhất định là thế , chỉ là ... tôi thực sự không hiểu được mà thôi .
- Kể lại cho tôi nghe đi . Tuyết nói . Clarice hỏi mượn cô giấy bút rồi cặm cụi viết một hồi . Tuyết nhận tờ giấy từ tay cô ta , đó là một đoạn văn ngắn được viết bằng bút chì nguệch ngoạc và sai chính tả.
TÔI MƯỚN NHÀN THẤY JEDU
TÔI MƯỚN ĐI CÀNG CHÚA GIÊ XU
TÔI CÓ THỂ ĐI CÀNG JÉDU
NẾU TÔI NGOAN NGOÃN
SAMMIE
- Sammie là ai ? Tuyết hỏi .
- Một trong số những nạn nhân xấu số giam gần chỗ bác sĩ Lecter trong nhà tù Cục Quốc An . Sau cái đêm mà ông ấy nói chuyện đó với tôi , anh ta đã tự tử trong phòng giam với cái khay nhôm đựng thức ăn và không bao giờ có thể ngâm nga bài hát đó được nữa . Bác sĩ Lecter nói với tôi rằng , đó là sự kết thúc tất yếu của sự khép mình và tự huỷ nhân cách . Barney , người quản lý ở đó thì cam đoan với tôi rằng cái chết của anh ta có liên quan tới bác sĩ Lecter . Bằng cách nào đó , ông ta đã ám thị với gã . Và thế là Lecter bị phạt không báo chí , không ăn đêm suốt hai tuần liền , ngay cả cái bệ xí của ông ta cũng bị người ta lấy đi mất .
- Khoan đã nào , một bài hát ? Đây mà là một bài hát à ? Tuyết cau mày nhìn mẩu giấy viết sai chính tả tùm lum trong tay nhíu mày hỏi .
- Đúng vậy , những lỗi chính tả đó cũng là của Sammie , tôi vẫn còn nhớ như in cái cách mà hắn ngâm nga nó . Clarice vừa hát khe khẽ vừa lấy tay gõ nhịp thật nhẹ trên bàn , trông cô lúc này giống hệt một con gà mái đang mổ miếng bánh mì cứng trên mặt đất vậy .
- Đó là một sự tiến triển , bác sĩ Lecter có nói với tôi rằng Sammie đã tiến bộ hơn rất nhiều kể từ khi được ở gần ông ấy . " Gã đã biết được " Jesus " và " Chúa Giê su " thực ra chỉ là một người duy nhất , cô không biết sự tiến bộ đó to lớn tới nhường nào đâu " Đấy là nguyên văn lời ông ấy nói với tôi . Tôi vẫn chưa thực sự hiểu nó có ý gì , nhưng linh cảm cho tôi biết , đó nhất định không phải một câu chuyện phiếm vô thưởng vô phạt .
- Còn gì nữa không ? Tuyết dường như đã hết kiên nhẫn để tiếp tục lắng nghe về đề tài này .
- Hết rồi , à , khoan đã . Clarice thở hắt ra một hơi , hai gò má cũng bớt hồng hơn trước rất nhiều . À , bác sĩ Lecter còn đưa cho tôi một số tư liệu nữa , đều là những chuỗi trắc nghiệm tâm lý khảo sát tội phạm học . Xem nào , chuỗi trắc nghiệm thang độ Wechsler - Bellevue , trắc nghiệm Rorschack , trắc nghiệm cá nhân con người - cây-nhà , đương nhiên là có trắc nghiệm nhiều giai đoạn của Minnesota , và hai , ba thứ khác nữa . Có lẽ ông ấy muốn gợi ý tôi hãy tìm Buffalo dựa theo phương pháp đó . Với trắc nghiệm con người - cây - nhà , ông ta đã bảo với tôi rằng hãy điều tra và khoanh vùng những kẻ không vẽ mặt người phụ nữ trước tiên . Tôi đã thử điều tra theo hướng này , nhưng cuối cùng vẫn đi vào bế tắc .
- Một người phụ nữ không có mặt ? Tuyết trừng mắt nhìn Clarice như một con báo mẹ ngắm nghía bữa ăn tối của mình vậy . Rồi như phát hiện ra điều gì , cô đứng vụt dậy nói bằng giọng ra lệnh :
- Hãy đưa cho tôi những tài liệu đó , ngay bây giờ . Đừng nói là cô đã làm mất chúng rồi nhé ?
- Chúng ta đi luôn chứ ? Clarice hỏi .
-------------------------
Bản tin thời sự hôm nay trở nên nóng hơn bao giờ hết . Người ta đã phát hiện ra kẻ bắt cóc con gái của bà Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin , người đàn ông bị nghi ngờ là Buffalo Bill , kẻ sát nhân đã hoành hành và gieo rắc tội ác khắp nước Mỹ suốt hai năm trở lại đây .
Mười hai giờ hai mươi lăm phút đêm ( giờ địa phương ), nhân viên chỉ huy văn phòng FBI tại Memphis đã điện khẩn về bộ chỉ huy Washington , báo rằng đã phát hiện Catherine Baker Martin nằm trong tay một người đàn ông lạ trú gần quốc lộ 47 , nhờ sự giúp đỡ của một quần chúng giấu tên gọi thẳng tới tổng đài . Lực lượng cảnh sát thành phố Memphis đã ngay lập tức tiến hành bao vây và nhận sự kháng cự vô cùng quyết liệt . Hiện giờ người của FBI và cảnh sát địa phương vẫn đang tiến hành vây bắt người đàn ông này trên Đại lộ Virginia , bang Memphis . Thành phố Tennesse lập tức bị phong toả . Biệt đội phản ứng nhanh và biệt đội chống khủng bố đều đã lên đường . Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin đã đứng ra đích thân chỉ huy chiến dịch truy bắt , và hiện đang cùng đội tuỳ tùng của mình bay từ Florida tới Memphis .
Ảnh của người đàn ông này chỉ trong nửa giờ đã lan truyền trên hầu hết các các phương tiện thông tin đại chúng với tốc độ chóng mặt .
- Chuyện gì đã xảy ra với anh ấy trong ngôi nhà đó ?
Thư Lệ nhìn Thắm đăm đăm , như muốn tìm ra sự thật ẩn giấu đằng sau khuôn mặt phấn son nhoè nhoẹt ấy . Thế nhưng cô đã phải thất vọng , bởi thứ mà Thư Lệ nhận được chỉ là cái lắc đầu của Thắm .
- Có lẽ anh ấy đã bị " L " thao túng và điều khiển , như những gì mà hắn đã làm với Lập và Hoài My trước đây vậy . Thắng xoay ghế lại , hai tay khoanh trước ngực nói với vẻ u ám hiện rõ trên gương mặt : Với tình hình này , nếu anh ấy tiếp tục chống cự với người của chính phủ thì ... chúng ta phải chuẩn bị tâm lý để đối phó với mọi tình huống xấu nhất có thể xảy ra . Cụ thể là ...
Thắng do dự một hồi rồi dừng lại không nói nữa . Bây giờ dù muốn hay không thì họ cũng phải cắt đứt mọi mối liên quan với gã đội trưởng kia , nếu không muốn bị người của FBI sờ gáy . Đó là lối thoát và cũng là lựa chọn duy nhất của bọn họ lúc này . Thư Lệ nín thở nhìn chằm chằm tấm ảnh người đàn ông với mái tóc vàng lượn sóng xuất hiện nhan nhản trên màn hình , cùng những thước phim chiếu cảnh hắn xô xát với lực lượng vũ trang được cánh phóng viên thu lại . Gương mặt vô hồn và điên cuồng kia ... đó không phải là Hoàng mà cô biết .
Không được , cô phải làm một cái gì đó .
- Tôi .. Thắm nhìn theo bóng của Thư Lệ cho tới khi khuất hẳn sau cánh cửa phòng điều tra , miệng khẽ mấp máy muốn nói gì đó song lại thôi .
- Hy vọng rằng cô ấy không làm điều gì ngu ngốc . Thắng khẽ thở dài rồi với lấy điện thoại quay số gọi cho Tuyết , ngước cặp mắt mệt mỏi nhìn lên cuốn lịch treo tường treo trước bàn làm việc .
Còn hai mươi hai ngày nữa .
---------------------
Bước chân ra khỏi sở cảnh sát , Thư Lệ ngước mắt nhìn trời . Tại điểm cao nhất trên đường chân trời, cô thấy một vầng trăng lưỡi liềm nhỏ bé, nhợt nhạt và cong như một lưỡi câu bằng xương . Mưa đã bắt đầu nặng hạt , đường phố vắng hoe chẳng có một bóng người .
Cô phải chặn hắn lại . Với khả năng linh cảm và kỹ năng thao khống dây đàn ( String- Manipulation ) , có lẽ cô sẽ làm được . Một cú đánh bất ngờ vào gáy như anh ấy đã từng làm với Hoài My và Lập chẳng hạn .
Thư Lệ biết , bây giờ cô không thể tiếp tục dựa vào hắn được nữa .
Hắn đang cần cô hơn bao giờ hết .
Xách ba lô đi dọc theo đại lộ Hoàng Hôn , Thư Lệ vừa bước vừa nhìn trước ngó sau , mong có một chiếc taxi nào đó đi ngang qua . Và cô đã không phải thất vọng . Sau khi đi được tầm 100 mét , cô thấy một chiếc xe tải màu nâu đang đậu phía bên kia đường , giữa các xe cắm trại và các rờ moọc tàu . Phù , Thư Lệ khẽ thở phào một cái .
Lúc cô sắp sửa đi ngang qua đó , một ánh đèn bất chợt bật sáng trong sương mù… Đó là một chân đèn có chụp, nó chiếu sáng một ghế bành được bọc bằng vải có in hình bông hoa đỏ thật lớn, giống như chúng vừa mới nở trong sương mù vậy .
- Xin lỗi , anh có thể chở tôi tới nhà ga bây giờ được không ạ ?
Một người đàn ông bước xuống từ phía sau xe . Trong ánh đèn, Thư Lệ thấy cánh tay phải của gã bị băng bột và treo trên băng chéo . Gã giữ nó bằng cánh tay lành lặn còn lại và cố nhấc cái ghế lên bằng đầu gối. Cái ghế rớt xuống . Gã đứng lên và chùi ngón tay dính đất vào quần. Cô không hề cảm thấy tí nguy hiểm gì từ gã .
- Rất sẵn lòng , thưa cô . 15$ , cô có thể vào xe trước để tránh mưa , tôi còn vài chuyện phải làm với cái xe cà tàng này , nhưng cô có thể yên tâm , không lâu nữa đâu .
Gã đàn ông nói bằng giọng hết sức căng thẳng , không phải của dân địa phương.
- Để tôi giúp ông một tay - Thư Lệ nhíu mày đề nghị .
- Thật thế sao ? Xin cảm ơn .
Ánh đèn chiếu sáng phần dưới mặt gã làm biến dạng các nét, nhưng Thư Lệ vẫn thấy rất rõ thân hình của gã. Gã mặc quần kaki , áo da nai được mở rộng trước ngực đầy tàn nhang. Cằm và gò má của hắn hoàn toàn trơ trụi , láng như da của đàn bà vậy , hai mắt chỉ là hai điểm long lanh trong vùng tối của gò má. Gã nhìn cô chăm chăm . Thư Lệ đã quá quen với điều này . Khi cô bước lại gần cánh đàn ông , ít nhất 7/10 trong số họ phải ngạc nhiên vì thân hình của cô và có người che giấu phản ứng của mình tốt hơn người khác. Tất nhiên , gã tài xế này không nằm trong số ít ỏi đó .
- Tốt lắm . Gã nói.
Người gã thoát ra một mùi vô cùng khó chịu . Thư Lệ nhận thấy áo gã dính đầy lông , vài sợi trên vai và ở cánh tay đều quăn . Họ dễ dàng khiêng cái ghế lên sàn của chiếc xe tải.
- Chúng ta hãy đẩy nó về phía trước, cô nhé ! Gã leo vào bên trong để dịch chuyển vài món đồ , mấy cái chậu lớn người ta thường dùng để thay nhớt xe và một cái tời nhỏ quay tay.
Họ đẩy cái ghế bành đến sát các băng ghế.
- Quần áo cô mặc là cỡ bốn mươi bốn phải không? - Gã hỏi.
- Xin lỗi, ông muốn nói gì?
- Cô có thể đưa cho tôi cuộn dây thừng được không ? Ngay dưới chân cô đó.
Khi Thư Lệ khom người xuống , gã lập tức đập mạnh vào ót cô bằng cánh tay băng bột . Đó là một chiếc kìm chích điện . Mới đầu Thư Lệ còn tưởng mình vừa đụng đầu vào thành xe , song cô rất nhanh nhận ra rằng mình đã lầm . Cánh tay bó bột đó lại đập xuống một lần nữa , mạnh mẽ và dứt khoát . Hai mắt Thư Lệ hoa lên , đầu nặng trịch . Gã đánh cho đến khi cô té nhào trên cái ghế bành , lăn xuống sàn xe và nằm bất tỉnh.
Gã đàn ông đứng canh cô một lúc , sau đó tháo miếng băng bột và cái khăn chéo ra . Hắn nhanh chóng thu hồi cái đèn và đóng cánh cửa sau xe lại.
Gã xoay người Thư Lệ lại và soi ngọn đèn pin nhìn số của chiếc áo cánh . Hôm nay cô đã mắc phải một sơ sót chết người , đó là quên không mặc bộ Vie Suit.
- Hay lắm . Hắn thốt lên.
Gã cắt đôi cái áo ở phía sau lưng bằng kéo y khoa và lấy nó ra , còng hai tay cô ra đằng sau lưng . Hắn trải một tấm bạt xuống sàn xe và quấn nó quanh người Thư Lệ . Gã dùng ngón tay sờ nắn bộ ngực của cô qua lớp áo lót , để đánh giá sức nặng và độ mềm dẻo của chúng.
- Hay lắm.
Gã đàn ông lật người cô lại và xem xét phần sọ bằng cách bới mớ tóc dài óng mượt của cô. Ơn chúa , những cú đánh ban nãy của hắn không làm cho cô bị thương.
- Hhhaaay lllaắmm .
Bill nở nụ cười cuồng nhiệt . Hắn sắp có thứ mình muốn rồi , chắc chắn là như vậy .
Một chiếc áo vét có núm vú .
Chiếc xe tải màu nâu nổ máy rời đi dưới cơn mưa nặng hạt . Một tia sét rạch ngang bầu trời , thứ ánh sáng in lờ mờ trên mắt người mù . Tất cả lại chìm vào quên lãng .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.