Một Trăm Phần Trăm

Quyển 6 - Chương 15: Thật Và Ảo

Shevaanh

18/03/2014

Bỏ tí thời gian like page Tàng Thư Viện nha mọi người

Ngày cuối trong The Ring , ngoài Hoài My và Phúc giam mình trong phòng ra thì mấy người còn lại đều chọn phương án ra ngoài giải trí để bình ổn lại tinh thần . Sáu ngày kinh hoàng vừa qua đối với họ đã là quá đủ , chẳng ai muốn tiếp tục ở trong cái khu nghỉ dưỡng ma ám này lâu thêm nữa . Lập là người rời khỏi khu nghỉ dưỡng Villa Log Cabin đầu tiên , mới bảy giờ sáng đã không thấy mặt mũi đâu rồi .

- Chị cũng hút thuốc à ? Thế mà bây giờ em mới biết .

Hoàng vừa đổ phin cafe vào cốc , hoà với kem sữa rồi lấy thìa khuấy đều vừa nói . Trước mặt hắn lúc này là một cô gái để tóc xoã ngang vai mặc áo liền váy màu xanh lá , đang thả hồn nhìn ra ngoài cửa sổ , nhìn vào nỗi cô đơn đang xoáy lốc sau làn nước hắt ra từ chiếc xe hơi vừa mới phóng vụt qua . Ngoài trời lúc này đang mưa . Cô gái gẩy tro trên điếu thuốc lá rồi mỉm cười , đôi mắt không giấu nổi vẻ buồn bã :

- Không có việc gì thì hút thôi , cũng chẳng có gì to tát cả .

Hoàng nhún vai rồi quay ra nhìn ngắm dòng xe cộ đang ngược xuôi ngoài đường , mãi một hồi lâu sau mới nhẹ giọng nói :

- Mười lăm người tham gia , và cuối cùng chỉ có sáu người sống sót . Không biết khi nào thì tới lượt mình đây ?

- Ai mà biết được ? Có thể là ngày mai , ngày kia .. ngay từ lúc bị " chủ thần " kéo vào thế giới này , chúng ta đã bị tước đi quyền tự định đoạt số mệnh của mình rồi . Hằng nói với vẻ đùa cợt . Tự tử cũng là một giải pháp không tồi . Nhẹ nhàng và thanh thản , không phải chịu nhiều đau đớn . Tất cả là tuỳ ở cậu thôi .

- Ồ không , em vẫn còn ham sống lắm . Hoàng đáp lại lời nói đùa của Hằng bằng nụ cười nửa miệng , hai mắt nhất thời sáng rỡ : Thực ra cũng không đến nỗi quá bi quan , cái gì cũng có hai mặt của nó . Nếu may mắn sống sót qua vài bộ phim , chúng ta sẽ có không ít điểm số để cường hoá và trao đổi lấy vật phẩm ở chỗ của " chủ thần " . Rồi khi nhiệm vụ kết thúc , được trở về thế giới thực .. chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy hưng phấn rồi . Chị hiểu ý em chứ ?

- Ồ , cậu nói cũng đúng . Nhưng theo như tôi được biết thì trừ lượng cơ thể đã khai mở ra thì cậu chẳng mang được gì về thế giới hiện thực đâu , dù chỉ là một cắc . Hằng nhún vai đáp với vẻ chế giễu : Cậu nghĩ trở thành siêu nhân dễ như vậy chắc ?

- Vậy à , tiếc nhỉ .. Hoàng nghe vậy thì khẽ nhíu mày rồi thở dài một hơi . Thôi cũng được , chí ít thì lúc đó mình cũng mạnh hơn người bình thường mười mấy lần , gọi là siêu nhân cũng không phải là quá . Thế nhưng điều đó sẽ giúp ích được gì cho bản thân gã cơ chứ ? Đã qua cái thời mà cơ bắp có thể giải quyết được tất cả mọi chuyện từ lâu rồi .

- Sáu nhiệm vụ ... em khâm phục chị thật đấy , để đạt được thành tích đó thực chẳng đơn giản chút nào . Như em mới có ba nhiệm vụ đã trầy vi tróc vảy suýt chết mấy lần rồi nữa là . Chị có bí quyết gì không vậy ? bật mí cho thằng em này nghe với được không ?



- Bí quyết gì chứ . Hằng lắc đầu đáp : Chẳng qua cũng là do may mắn , đâu có gì đáng tự hào cơ chứ . Nhiều lúc cũng thấy mệt mỏi , muốn buông xuôi , nhưng còn quá nhiều thứ phải níu kéo , quá nhiều thứ không thể buông bỏ được . Thế là tôi lại cắn răng tiếp tục giãy dụa , tiếp tục hy vọng rằng mình sẽ là một trong số những người sống sót trở về . Bí quyết ? Để xem nào ... có khi đó chính là bí quyết của tôi cũng nên , bởi nếu không có nó , tôi cũng không chắc là mình sẽ tồn tại được tới giờ phút này .

Hoàng chăm chú nhìn Hằng . Hắn thấy ở đó vẻ buồn thảm và tuyệt vọng , ẩn chứa đằng sau đôi mắt mạnh mẽ và kiên định thường ngày . Thứ sức mạnh nào đã chống đỡ cho chị ta tới tận bây giờ ? Hắn thực sự tò mò về điều đó . Do dự một hồi , gã ngập ngừng hỏi tiếp :

- Chẳng lẽ .. chị chưa bao giờ thấy mệt mỏi hay sao ?

- Tất nhiên là có rồi , tôi cũng là người chứ đâu phải là gỗ đá ? Thế nhưng .. cũng không thể dựa mãi vào đó để trốn tránh sự thật đúng không nào ? Cuộc sống là một đường chạy vượt rào, nếu không cố gắng thì ta sẽ không thể vượt qua bất kỳ rào cản nào. Nơi này thực ra cũng chẳng khác gì thế giới hiện thực , chỉ khác nhau ở mức độ khốc liệt mà thôi . Và ... cuộc sống cũng là một đường chạy tiếp sức . Chỉ cần tất cả chúng ta cùng đoàn kết và cố gắng hết sức thì nhất định sẽ giành được chiến thắng ... Hằng cười đáp : Đó là những gì mà tôi đúc kết được từ trước tới giờ , chỉ có đoàn kết mới làm nên sức mạnh . Tất nhiên , rồi sẽ có người phải gục ngã , lúc đó trách nhiệm sẽ đặt lên vai những người còn lại . Nếu tất cả mọi người đều đồng lòng chung sức , nhiệm vụ dù khó đến mấy cũng sẽ có cách vượt qua .

- T12 - Việt Nam Đội của chúng ta đã trải qua biết bao nhiêu lần thay máu rồi , điều mà tôi thấy thiếu nhất bây giờ không phải là vấn đề thực lực , mà là một người có khả năng kết nối các thành viên trong đội thành một thể . Một người có thể làm chỗ dựa cho tất cả các thành viên trong đội . Tùng chưa làm được điều đó . Anh ta quá cầu toàn và luôn đặt bản thân mình lên trên hết .

- Sắp tới rất có khả năng Tùng sẽ bỏ chúng ta mà gia nhập IOT , thực lực của T12 - Việt Nam Đội sẽ lại một lần nữa giảm mạnh . Sẽ có nhiều người phải chết hơn . Cậu cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lý đi , nhiệm vụ tới nhất định sẽ rất khó khăn đấy . Không ngừng phấn đấu , không ngừng mạnh lên .. đó là điều tiên quyết để sống sót trong cái thế giới này . Tôi tin rằng , cái ngày mà T12- Việt Nam Đội có một người đội trưởng đúng nghĩa của nó sẽ không còn xa nữa .

-Một người đội trưởng đúng nghĩa ư .. Hoàng khẽ lẩm bẩm trong lòng . Cho tới bây giờ , hắn đôi khi vẫn còn tự hỏi mình rằng , thế nào là một người đội trưởng đúng nghĩa ? Giống như những lời Hằng nói sao ? Khi mà đồng đội trở thành gánh nặng , hoặc trong trường hợp bắt buộc phải vứt bỏ người yếu hoặc tân nhân để phục vụ cho mục đích của cả đội .. người đội trưởng sẽ có quyết định như thế nào ? Đừng đem ba mớ luân lý sặc mùi sách vở ra để nói trong trường hợp này .Bởi khi tánh mạng bản thân của chính bản thân mình bị đe dọa , sẽ chẳng có ai thèm để ý tới nó đâu .

Một người đội trưởng thực sự …

Nửa đêm .

Những giấc mơ kỳ lạ vẫn ám ảnh Hoàng , như những cơn ác mộng dày vò cả đầu óc lẫn tâm hồn mỗi khi màn đêm buông xuống . Hắn bật người dậy như một cái lò xo , hơi thở dồn dập , hai mắt trợn trừng . Có điều gì đó không ổn , Hoàng chắc chắn thế . Hắn vẫn còn nhớ như in những gì vừa thấy trong cơn ác mộng đó . Nó như một cái máy quay soi cuộn phim mang nhãn hiệu “ tương lai “ vào đầu óc của gã vậy . Và nếu như những gì hắn thấy trong mơ đó là sự thật , thì ngày mai Hằng chắc chắn sẽ …

Hắn vẫn còn đủ thời gian để hành động . Đúng vậy , cẩn thận còn hơn không . Hoàng hít một hơi dài lấy lại bình tĩnh rồi ngồi dậy thay quần áo . Còn tám tiếng đồng hồ nữa , hắn phải thuyết phục Hằng rời khỏi khu nghỉ dưỡng bị ma ám này ngay bây giờ . Bởi chuyện đó nếu hắn không nhầm thì sẽ xảy ra ngay tại đây , ngay tại khu nghỉ dưỡng Villa Log Cabin khởi nguồn cho ác mộng này . Phải tránh Sadako càng xa càng tốt , tránh xa nơi này càng xa càng tốt . Con ác quỷ đó vẫn chưa hoàn toàn biến mất khỏi thế gian như mấy người Trương Chấn Vũ đó quả quyết , ít nhất là cho tới thời điểm này .

- Cậu … cậu định làm gì ? Hằng vừa kéo chăn lên vừa thét lên với vẻ kinh hoàng .

- Em .. Hoàng tất nhiên là nhận ra được ánh mắt khó chịu của Hằng đang nhìn mình . Thề có ông trời chứng giám , vừa nãy hắn chẳng nhìn thấy gì cả , tới màu chiếc áo lót thấp thoáng đó chính xác là xanh hay đen cũng không rõ nữa . Sau một hồi cân nhắc , hắn quyết định làm ra vẻ nghiêm túc , vừa bước lùi lại vừa nói :



- Em chờ chị bên ngoài nhé ,có việc quan trọng lắm .

Thế nhưng hắn vừa lui tới gần cửa sổ thì đã sợ tới lạnh hết cả người . Bên ngoài ban công khu nghỉ dưỡng Nam Hakone hiện giờ đang có hàng trăm bóng trắng vật vờ vây kín cửa ra vào . Tâm trạng bay bổng của gã lập tức bị đập nát bởi một cõi thế giới hiện tại và niềm quặn thắt , một cõi thế giới đầy những hồn ma đang kêu gào chỉ chực nuốt chửng lấy hắn . Hoàng quay ngoắt lại nhìn Hằng lúc này đang ôm chăn nằm trên giường , hai mắt sáng rực gằn giọng :

- Rời khỏi nơi này , nhanh lên !

Hằng có vẻ cũng đã nhận ra điều gì đó, sắc mặt nhất thời tái đi , song vẫn ngồi yên không động đậy . Hoàng lúc này đã khai mở Bản Năng Sinh Tồn , hai mắt sáng rực như ngọn đèn pha trong đêm đen u tối . Hắn chạy lại gần định giục Hằng song cánh tay vừa chạm vào người thì đã bị chị ta gạt ra . Hằng thu mình vào một góc , nhìn hắn bằng cặp mắt lạ lùng và run sợ . Hoàng gấp tới nỗi chẳng kịp suy xét gì nữa , cứ thế ôm Hằng vào lòng rồi dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra ngoài .

Hoàng vừa chạy ra ngoài cầu thang thì đã chạm trán hai oan hồn Sadako đang bò từ dưới lên . Một con giơ cánh tay gầy guộc xương xẩu về phía gã , cái miệng ngoác rộng ra , đen ngòm và tởm lợm . Hoàng sầm mặt tung chân đá thẳng vào người nữ quỷ nọ , nó chỉ kịp kêu ré lên một tiếng rồi ngã lăn lông lốc xuống dưới . Con thứ hai cũng bị hắn hạ bằng phương pháp tương tự . Trong khi đó Hằng ở trên lưng không hiểu sao cứ luôn tay cào cấu lên người hắn , còn há miệng cắn vào vai gã nữa .

Mặc dù thấy cô có những hành động khác lạ so với mọi ngày , song giờ Hoàng không còn tâm trạng nào để để ý tới nó nữa . Bên dưới cầu thang , có rất nhiều ma nữ trắng bệch thân hình vặn vẹo đang thi nhau bò lên đây , con nào con nấy đều giương hai hốc mắt đen ngòm và gương mặt trắng bủng beo nhìn gã . Không biết mấy người Tùng đi đâu rồi nữa ? Một ý nghĩ thoáng vụt qua đầu óc hắn .

Nhìn đám oan hồn đông nhung nhúc bên dưới , Hoàng do dự một hồi rồi quay trở lại ban công . Rõ ràng nhảy từ tầng ba xuống dưới khả thi hơn phải đối đầu với bọn ma nữ đang xếp hàng chật kín chờ hắn phía bên kia rất nhiều . Hoàng khẽ động tâm , một thanh tre xanh bóng lập tức hiện ra trong tay . Tới lúc này thì hắn cũng chẳng còn tâm trí đâu mà thắc mắc về việc này nữa . Hành động của Hoàng bây giờ hoàn toàn do Bản Năng Sinh Tồn chi phối , các loại trực giác và dự cảm nguy hiểm , kĩ xảo chiến đấu và khống chế sức mạnh bản thân đều không ngừng tràn vào óc gã . Hoàng vừa tiếp đất thì đã rơi vào vòng vây của mấy chục nữ quỷ bên dưới , con gần nhất chỉ cách hắn có hơn năm mét . Vô số cánh tay trắng bệch phóng tới tấn công , nhưng bị gã tránh không sót một cái nào .

Cùng lúc đó , Hoàng cảm thấy một luồng sức mạnh bộc phát trong nháy mắt lan toả mọi ngõ ngách trong cơ thể , giống như một cây củi khô gặp lửa , được thể bùng cháy dữ dội hơn bao giờ hết . Hắn chỉ vừa mới động ý niệm là đã áp sát một quỷ hồn gần nhất . Magic Bamboo vung lên loang loáng , một gậy đánh tan xác bốn quỷ hồn cùng lúc . Nếu bây giờ có người ngoài nhìn vào thì chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc , bởi chỉ cần hắn xuất hiện ở đâu, số quỷ hồn ở đó đều bị giết sạch không còn một mống . Trận chiến chỉ vừa mới bắt đầu đã nghiêng hẳn về một phía .

Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên , cả người Hoàng vấy đầy máu . Hằng ở sau lưng hắn thì vẫn không ngừng giãy dụa , thậm chí còn cất tiếng chửi thề nữa . Hắn lấy tay quệt vết máu trên má làm nó loang ra một mảng lớn rồi chạy thẳng tới chỗ mấy chiếc xe hơi đậu gần đó . Mấy hồn ma Sadako cản đường đều bị Magic Bamboo trong tay hắn một gậy đánh chết tươi .

Hoàng chui vào trong xe rồi nổ máy . Hắn đưa cánh tay áo lên mũi ngửi , hai hàng lông mày nhất thời nhíu chặt lại .

Mùi máu người …không thể sai được .

Thế là thế nào ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Một Trăm Phần Trăm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook