Quyển 4 - Chương 8: Phục Kích
Shevaanh
02/12/2013
Thư Lệ biết
chẳng thể từ chối được nên liền đứng lên hát vài bài . Từ đầu tới cuối , Lập tất nhiên là người vỗ tay to nhất trong số các thính giả có mặt tại đây . Hoài My than thở :
- Đúng là ca sĩ chuyên nghiệp hát có khác . Chị ơi , dạy em hát với , được không ?
Thư Lệ gật đầu cười xòa rồi ngồi xuống cạnh Hoài My . Hai người tuy chỉ mới làm quen được vài ngày song rất nhanh thân thiết như hai chị em vậy . Thư Lệ sau khi mất nguyên một đêm ngủ cùng với cô nhóc này thì đã hiểu thêm được rất nhiều điều . Bây giờ thì cô đã biết chắc chắn rằng : đây hoàn toàn không phải là một giấc mơ .
Thư Lệ nhìn qua mấy người đàn ông ngồi đây một lượt rồi dừng lại ở chỗ Lập và Hoàng . Cô biết với tình thế nguy hiểm hiện nay , việc tìm một người có thể nương tựa được là rất quan trọng .
Vấn đề là , nên chọn ai bây giờ ?
Hoài My thấy Hiệp nãy giờ cứ ngỏng đầu lên nhìn về phía căn nhà gỗ cách đó khá xa thì lạ lùng hỏi :
- Cậu nhìn gì vậy ?
Hiệp lấy tay gãi đầu rồi ngượng ngùng cười cười nhìn cô không nói . Lập lúc này đang ngồi giữa Phúc và Thắm thấy thế thì tự dưng cười phá lên . Hoàng ho khan một cái rồi nghiêm mặt nhìn Hiệp nói :
- Tối nay cậu có đi chơi đâu thì nhớ dẫn Hoài My đi cùng nghe chưa ? Không được bỏ cô ấy lại đâu đó .
Hiệp cười nham nhở :
- Tất nhiên rồi , mong còn chả được nữa là . Hoài My nè , tối nay tôi nguyện làm vệ sĩ không công cho cô luôn ! Có được không ?
Hoài My nhìn mấy người Hoàng , Lập và Hiệp lúc này đang cùng nhau cười tủm tỉm với vẻ khó hiểu . Mãi cho tới khi Thư Lệ ghé tai nói nhỏ gì đó thì cô mới đỏ mặt gắt :
- Mấy người ...******
( Đoạn này nếu ai không hiểu thì xin xem phim , đại khái là " cảnh nóng " của hai nhân vật chính nên ... )
Phúc cất giọng đều đều :
- Nói vậy thôi , tối nay mọi người tốt nhất là không được động tới bia rượu , để sáng mai còn hành động .
Hiệp nghe thế thì không khỏi cụt hứng . Hoàng quay sang hỏi Phúc :
- Phúc , về vụ đó , cậu thấy thế nào ?
Mấy hôm trước Hoàng có nêu vấn đề thưởng điểm khi hoàn thành nhiệm vụ ẩn ra với tất cả mọi người để bàn luận song chưa có kết quả gì . Hai ngày đó Phúc chẳng biết vì sao mà lúc nào cũng lầm lầm lì lì , ai hỏi gì cũng chỉ đáp lấy lệ cho qua . Nay thấy thái độ của gã có vẻ thay đổi thì Hoàng liền đề cập tới ngay .
Phúc nhìn gã chậm rãi đáp :
- Cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai ? cô gái tên Hằng đó từng bảo nếu ai tùy tiện can dự vào tình tiết phim sẽ bị trừ điểm đúng không ? Thế nhưng lần trước .. thôi đi , thực sự đây cũng chỉ là bộ phim thứ hai của tôi thôi , mọi suy luận cho tới giờ vẫn chỉ là giả thiết . Phải có thời gian và cơ hội mới kiểm chứng được .
Hoàng nghe gã nói vậy thì cũng chẳng biết nói gì hơn nữa . Hắn liếc xuống nhìn đồng hồ thấy cũng đã hơn chín giờ đêm thì quay sang kéo vai Lập nhắc :
- Này , nhớ gì không ? đừng nói với tôi là quên đấy nhé , nói bây giờ hay lát nữa ?
Lập nghe vậy thì mỉm cười thần bí , khẽ phủi quần đứng lên rồi hào hứng đáp :
- Quên thế nào được . Nào , đi theo tôi !
*****
- Cẩn thận nhé .
Hoàng cởi bộ Vie suit trên người ra , vừa bẻ ngón tay vừa nhìn Lập cười nói . Sau trận chiến ở mỏ than , hắn đã dần nắm được cách điều khiển và phát huy thực lực hiện giờ của bản thân . Hoàng hiểu rõ , chỉ có trải qua thực chiến , không ngừng chiến đấu thì mới có thể tích lũy được kinh nghiệm , kích hoạt được giới hạn bản thân .
Gã cần phải mạnh hơn nữa , phải mạnh lên thật nhanh thì mới có thể sống sót được trong cái thế giới này .
- Bọn họ định đánh nhau thật đấy à ?
Hoài My khẽ lầm bầm vẻ khó hiểu . Thư Lệ lúc này đang đứng cạnh cô bé nghe vậy thì hai mắt lóe lên , nhìn chằm chằm về phía Hoàng và Lập lúc này đang gườm gườm nhìn nhau với vẻ hết sức tập trung .
- Anh Hoàng sẽ thắng !
Hiệp vừa xoa cằm vừa nói .
- Tôi tới đây !
Hoàng bước lại gần một cây cổ thụ gần đấy rồi đột nhiên vung tay chặt một nhành cây ném về phía Lập . Thấy súc gỗ vùn vụt lao tới , Lập không dám ngạnh kháng mà vội nhảy sang một bên để tránh né . Chỉ là gã vừa mới ổn định được thân hình thì trước mặt đã xuất hiện thêm một người nữa .
- Hự !
Thế trận rất nhanh nghiêng về một bên , Lập bị Hoàng đánh cho tối tăm mặt mũi . Đừng nhìn những đòn Hoàng tùy tiện đánh ra trông bề ngoài có vẻ bình thường , mỗi một đấm của hắn khi trúng mục tiêu đều như " đục " thẳng vào người đối phương . Đây là thành quả mấy ngày nay Hoàng theo Hoài My " học mót " . Sau khi kết thúc màn combo của mình bằng một cú song phi , Hoàng lộn người lao tới .
- Chịu thua chưa ?
Thấy Lập có vẻ đã không còn sức để phản kháng , Hoàng hơi do dự rồi dừng tay lại . Đúng lúc này , Lập ngẩng đầu lên nhìn gã hét lớn :
- Cẩn thận đấy !
Lập gồng mình lao tới phản công . Tự tin với thực lực của mình , Hoàng tiến lên thật nhanh rồi nắm hờ tay phải lại thành quyền đánh tới .
Lấy cứng đối cứng !
" Rầm "
Hoàng cắn răng lùi lại ba bước . Lúc này từ bả vai phải gã trở xuống đã tê dại không còn chút cảm giác nào . Trong khi đó Lập vẫn tiếp tục chồm tới tấn công . Nhìn khuôn mặt đỏ ké cùng một bên mép sùi bọt trắng xóa của gã lúc này , Hoàng không khỏi giật mình sợ hãi .
Rất bình tĩnh , Hoàng sau khi chờ khoảng cách giữa hai người đủ gần thì xoạc chân lên trước rồi cúi người xuống , tung một cú đá quét vào ống quyển của gã .
" Chát "
Lập không thèm né tránh mà vươn tay ra chụp vào cổ Hoàng . Một cước của Hoàng tuy trúng mục tiêu song không khác gì lấy trứng chọi đá vậy , ngoài " đau chân " ra thì chẳng lợi lộc gì . Hắn thấy năm ngón tay của Lập đã mổ xuống gần sát mặt thì vội giơ tay trái lên đỡ .
Lập cũng không phải hạng vừa . Gã thấy thế thì lập tức biến chiêu , tóm chặt cổ tay của gã . Hoàng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị gã bẻ ngoặt tay ra đằng sau . Lập hét lớn :
- Chịu thua chư..?
Lập còn chưa dứt lời thì đã bị một cùi chỏ vào giữa mặt . Gã lấy tay ôm mặt theo bản năng , song vẫn kịp tặng cho Hoàng một cú đá vào giữa sống lưng .
Hoàng vừa mới nhổm dậy thì Lập đã lao tới , trên tay là một khúc cây còn lớn hơn của Hoàng ban nãy tới năm , sáu lần .
- Bốp !
Hoàng vội ngã người sang một bên để tránh né , không quên thừa cơ đá một phát toàn lực vào bụng gã .
- Ái da ....
Lập sau khi dính đòn thì ôm bụng nhăn nhó rồi quỳ mọp xuống đất . Hoàng thấy gã tỏ vẻ đau đớn như vậy thì lạ lắm .Thằng cha này ban nãy còn khỏe như trâu cơ mà , sao mới đây đã mềm như bún rồi ?
- Có sao không , có sao không ?
Hoàng nhìn mấy người Hoài My lúc này đang bu lại đỡ Lập lên cười nói :
- Không sao đâu , mới thế đã nhằm nhò gì , Lập nhỉ ?
Thư Lệ lại gần nhìn Hoàng hỏi với vẻ quan tâm :
- Anh không sao chứ ?
Hoàng cau mày lắc đầu đáp :
- Tôi không sao , cảm ơn cô .
" Ái chà , mình vừa được người nổi tiếng quan tâm cơ đấy . " Hoàng nghĩ thầm trong bụng .
Lập mặt mày nhăn nhó nhổm dậy nhìn gã nói :
- Không sao cái ***** mày , đau quặn cả bụng lên rồi , nhớ đấy !
Hoàng nhíu mày hỏi :
- Vừa nãy còn khỏe lắm cơ mà ? Sao tự dưng xuống sức vậy ?
Lập hít một hơi dài rồi thở ra , méo mặt đáp :
- Vừa nãy ... có lẽ là giới hạn cao nhất của tôi rồi .. Đâu có duy trì được lâu đâu ! Tôi cũng không biết phải nói thế nào nữa .. Đại khái là sau bộ phim " The Ring " lần trước , tôi đã phát hiện ra mình có năng lực này . Đúng , từ lúc đó đấy !
Phúc thấy gã ngừng lại thì mở miệng giục :
- Nói tiếp đi , năng lực đó là gì vậy ?
Lập lấy tay xoa trán rồi nói với vẻ khó khăn :
- Cái này .. có thể hiểu đơn giản là : tôi có khả năng trong một thời gian ngắn nâng sức mạnh cơ bắp , độ bền , tốc độ , sức chịu đựng ... nói chung là toàn bộ năng lực liên quan đến chiến đấu lên gấp rưỡi , gấp đôi .. cao nhất là gấp ba , có lẽ vậy .. tôi chỉ ước lượng vậy thôi , chứ còn chính xác đến đâu thì chưa biết . Trước giờ tôi chưa bao giờ làm được như vậy ! Thật đó , mãi tới ngày cuối trong "The Ring " tôi mới nhận ra mình có năng lực này !
Hoàng nhớ tới màn biểu diễn khó tin của gã mấy hôm trước ở mỏ than thì hai mắt sáng lên hỏi :
- Hóa ra .. đấy là điều cậu úp úp mở mở mấy ngày nay à ? Lúc đó .. có phải là cậu đã dùng nó hay không ?
Lập gật đầu đáp :
- Đúng vậy , hôm đó .. mục đích chính của tôi là muốn kiểm chứng thử kỹ năng này trong chiến đấu để coi sao thôi ..Ha ha , bây giờ tôi đã nắm bắt và vận dụng được nó một các tương đối thành thạo rồi . Ngoài mấy điểm bất tiện như phải mất một ít thời gian để chuẩn bị , hao tốn thể lực ra thì không có gì khó khăn cả ... Ấy quên , tôi bây giờ chỉ duy trì được trạng thái cường hóa cao nhất là năm phút thôi , với điều kiện chỉ tăng sức mạnh lên gấp đôi .. hình như nâng lên mức độ càng cao thì thời gian duy trì được càng ngắn thì phải .. vừa nãy là một ví dụ đó , nếu như quá lạm dụng thì sau khi trở về trạng thái bình thường tới đứng vững còn khó chứ đừng nói đến chuyện khác .
Hắn nói tới đây thì lấy tay vò đầu ca cẩm :
- Chẹp , tôi vẫn đang đau đầu mấy hôm nay vì không biết đặt tên cho " nó " là gì đây ... Mọi người có ý kiến gì không ?
Phúc nói :
- Đó là " Unlimited Break ". Khỏi cần tìm nữa .
Phúc rút chiếc điện thoại trong túi quần sau ra thao tác một hồi rồi trầm giọng nói tiếp :
- " Unlimited Break " - năng lực tiềm ẩn có số thứ tự thứ ba trăm bốn mươi bảy trên hai ngàn năm trăm sáu mươi mốt khả năng đặc biệt trong danh sách của " chủ thần " . Nó nằm trong nhóm kỹ năng chiến đấu cấp B+ , có thể trong nháy mắt cường hóa sức mạnh cơ bắp của chủ nhân lên nhiều lần trong một thời gian nhất định , chia ra làm ba cấp : sơ , trung và cao . Giá của nó ở " khu trao đổi của thần linh " ở mức độ sơ cấp là 15000 điểm thưởng và yêu cầu người mua phải kích hoạt ít nhất 30% giới hạn bản thân . Số người sở hữu năng lực này trên thế giới hiện nay là chín mươi sáu .
Hiệp ồ lên một tiếng rồi nhìn Lập nói với vẻ ngưỡng mộ :
- Ôi , anh Lập ăn gì mà may mắn thế , kỹ năng này tốn mười lăm ngàn điểm thưởng chứ ít à !
Nhất thời ánh mắt của mọi người xung quanh đều dồn hết cả vào Lập . Ngưỡng mộ có , đố kỵ có .. làm gã nhất thời đỏ mặt lên vì ngượng .
Hoàng gật gù nói :
- Điều đó có nghĩa là .. những kỹ năng có ở chỗ chủ thần không phải chỉ có mỗi một cách duy nhất để sở hữu là dùng điểm để mua mà còn có thể thu được qua thực chiến nữa , trong phim chưởng hay gọi là " ngộ " đó ! Đúng không mọi người ?
Phúc lắc đầu nói :
- Tôi nghĩ không dễ dàng như vậy đâu . Nếu ai cũng có thể " ngộ " ra được như cậu nói thì còn cần gì tới cái gọi là " điểm số " khi hoàn thành nhiệm vụ nữa chứ ? Tôi nghiêng theo giả thiết đó là năng lực bẩm sinh tiềm ẩn của mỗi người hơn , chỉ có thể " ngộ " ra khi được mở khóa gen ở chỗ của chủ thần mà thôi . Lúc này việc mở khóa gen thông qua " chúc phúc " ở không gian chủ thần sẽ là điều kiện cần , và điều kiện đủ chính là " ngộ tính " , may mắn cùng nỗ lực của bản thân người đó , như vậy thì hợp lý hơn .
Phúc dừng lại một hồi rồi nói tiếp :
- Nếu giả thiết của tôi là đúng thì .. những người được chủ thần đưa tới đây nhất định không phải là ngẫu nhiên mà đều có một khả năng đặc biệt nhất định nào đó . Vấn đề là họ có sống sót tới lúc tìm ra và kích hoạt được nó như Lập bây giờ hay không mà thôi ..
Hiệp nghe vậy thì hưng phấn thốt lên :
- Nhất định là thế rồi .. khả năng đặc biệt, khả năng đặc biệt .. hóa ra mình cũng hơn bao người đấy chứ . Ha ha ha ..
Hoàng ngửa mặt nhìn trời chép miệng :
- " Khả năng đặc biệt " à ....
Lập xua tay nói :
- Được rồi , " Unlimited Break " phải không ? Tên gì mà khó đọc thế không biết .. Còn chuyện sáng mai thì thế nào , có thay đổi gì không ?
Phúc lắc đầu đáp :
- Không có gì thay đổi .
..o0o..
Sáng hôm sau , Cường thức dậy từ rất sớm rồi lén ra ngoài một mình . Gã đi một mạch chừng nửa cây số tới một bờ sông gần đó thì dừng lại hút thuốc . Chừng nửa tiếng sau , một gã đàn ông mặc vest đen xuất hiện thong thả đi về phía gã . Hắn chẳng phải ai xa lạ mà chính là Sỹ - chỉ huy đặc vụ của Pháp và cũng là cấp trên của Cường .
- Bộ mày nghĩ rằng mình có thể bốc hơi luôn khỏi cõi đời này... và đi lấy vợ luôn hay sao ?
Cường lặng im không nói . Sỹ sau khi nhắc lại kế hoạch một lần nữa cho gã nghe thì gằn giọng :
- Mày và con đào của mày , cẩn thận đấy .
Cường từ đầu tới cuối vẫn im lặng không nói năng gì , song khi thấy Sỹ dợm bước định đi thì cất giọng hỏi :
- Tôi có thể rút lui bây giờ được không ?
Sỹ quay lại nhướn mày nhìn gã rồi hừm một cái .
*******
" ****** , thằng này .. coi bộ không được rồi . "
Sỹ lầm lũi vừa đi vừa nghĩ về thái độ và câu hỏi ban nãy của Cường . Với con mắt lão luyện và tinh đời của một con cáo già thành tinh , gã tất nhiên đã nhận ra rằng Cường đang dao động và rất có khả năng sẽ phản bội mình .
" Hừ , mà dù có thế thật thì đã làm sao ? "
Sỹ cười gằn .
Đột nhiên , mi mắt trái của gã giật liên hồi như bị trúng gió vậy .
" ẦM , ẦM , ẦM "
Ba tiếng nổ lớn nối nhau vang lên , tiếp theo đó là hơn mười vụ nổ nhỏ hơn . Cả một vùng bán kính hơn ba mươi mét gần chỗ Sỹ đứng trong nháy mắt bị cày lên thành một đống hỗn độn . Tiếng mìn nổ vang cả khu rừng , chim chóc gần đó thấy động thì đua nhau bay tán loạn .
- Quá đẹp , còn hơn cả phim hành động !
Đợi cho lớp khói bụi tan đi gần hết , Lập mới ôm khẩu M79 của Hoàng nhảy từ trên gò cao xuống đất . Gã đảo mắt nhìn quanh một hồi rồi chép miệng nói .
Lần lượt Phúc , Hoàng rồi tới Hiệp nối tiếp nhau lộ diện , ai nấy đều lăm lăm súng ống trong tay . Phúc vừa thận trọng bước lại gần chỗ Cường đứng ban nãy vừa nói :
- Cẩn thận , còn năm quả chưa nổ đấy !
Hoàng đứng xa lẩm bẩm :
- Không có thông báo trừ hay thưởng điểm từ chỗ chủ thần . Chẳng lẽ ..
Đột nhiên , sắc mặt Hiệp co rút lại .
- Cẩn thận , đằng sau !
- Đúng là ca sĩ chuyên nghiệp hát có khác . Chị ơi , dạy em hát với , được không ?
Thư Lệ gật đầu cười xòa rồi ngồi xuống cạnh Hoài My . Hai người tuy chỉ mới làm quen được vài ngày song rất nhanh thân thiết như hai chị em vậy . Thư Lệ sau khi mất nguyên một đêm ngủ cùng với cô nhóc này thì đã hiểu thêm được rất nhiều điều . Bây giờ thì cô đã biết chắc chắn rằng : đây hoàn toàn không phải là một giấc mơ .
Thư Lệ nhìn qua mấy người đàn ông ngồi đây một lượt rồi dừng lại ở chỗ Lập và Hoàng . Cô biết với tình thế nguy hiểm hiện nay , việc tìm một người có thể nương tựa được là rất quan trọng .
Vấn đề là , nên chọn ai bây giờ ?
Hoài My thấy Hiệp nãy giờ cứ ngỏng đầu lên nhìn về phía căn nhà gỗ cách đó khá xa thì lạ lùng hỏi :
- Cậu nhìn gì vậy ?
Hiệp lấy tay gãi đầu rồi ngượng ngùng cười cười nhìn cô không nói . Lập lúc này đang ngồi giữa Phúc và Thắm thấy thế thì tự dưng cười phá lên . Hoàng ho khan một cái rồi nghiêm mặt nhìn Hiệp nói :
- Tối nay cậu có đi chơi đâu thì nhớ dẫn Hoài My đi cùng nghe chưa ? Không được bỏ cô ấy lại đâu đó .
Hiệp cười nham nhở :
- Tất nhiên rồi , mong còn chả được nữa là . Hoài My nè , tối nay tôi nguyện làm vệ sĩ không công cho cô luôn ! Có được không ?
Hoài My nhìn mấy người Hoàng , Lập và Hiệp lúc này đang cùng nhau cười tủm tỉm với vẻ khó hiểu . Mãi cho tới khi Thư Lệ ghé tai nói nhỏ gì đó thì cô mới đỏ mặt gắt :
- Mấy người ...******
( Đoạn này nếu ai không hiểu thì xin xem phim , đại khái là " cảnh nóng " của hai nhân vật chính nên ... )
Phúc cất giọng đều đều :
- Nói vậy thôi , tối nay mọi người tốt nhất là không được động tới bia rượu , để sáng mai còn hành động .
Hiệp nghe thế thì không khỏi cụt hứng . Hoàng quay sang hỏi Phúc :
- Phúc , về vụ đó , cậu thấy thế nào ?
Mấy hôm trước Hoàng có nêu vấn đề thưởng điểm khi hoàn thành nhiệm vụ ẩn ra với tất cả mọi người để bàn luận song chưa có kết quả gì . Hai ngày đó Phúc chẳng biết vì sao mà lúc nào cũng lầm lầm lì lì , ai hỏi gì cũng chỉ đáp lấy lệ cho qua . Nay thấy thái độ của gã có vẻ thay đổi thì Hoàng liền đề cập tới ngay .
Phúc nhìn gã chậm rãi đáp :
- Cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai ? cô gái tên Hằng đó từng bảo nếu ai tùy tiện can dự vào tình tiết phim sẽ bị trừ điểm đúng không ? Thế nhưng lần trước .. thôi đi , thực sự đây cũng chỉ là bộ phim thứ hai của tôi thôi , mọi suy luận cho tới giờ vẫn chỉ là giả thiết . Phải có thời gian và cơ hội mới kiểm chứng được .
Hoàng nghe gã nói vậy thì cũng chẳng biết nói gì hơn nữa . Hắn liếc xuống nhìn đồng hồ thấy cũng đã hơn chín giờ đêm thì quay sang kéo vai Lập nhắc :
- Này , nhớ gì không ? đừng nói với tôi là quên đấy nhé , nói bây giờ hay lát nữa ?
Lập nghe vậy thì mỉm cười thần bí , khẽ phủi quần đứng lên rồi hào hứng đáp :
- Quên thế nào được . Nào , đi theo tôi !
*****
- Cẩn thận nhé .
Hoàng cởi bộ Vie suit trên người ra , vừa bẻ ngón tay vừa nhìn Lập cười nói . Sau trận chiến ở mỏ than , hắn đã dần nắm được cách điều khiển và phát huy thực lực hiện giờ của bản thân . Hoàng hiểu rõ , chỉ có trải qua thực chiến , không ngừng chiến đấu thì mới có thể tích lũy được kinh nghiệm , kích hoạt được giới hạn bản thân .
Gã cần phải mạnh hơn nữa , phải mạnh lên thật nhanh thì mới có thể sống sót được trong cái thế giới này .
- Bọn họ định đánh nhau thật đấy à ?
Hoài My khẽ lầm bầm vẻ khó hiểu . Thư Lệ lúc này đang đứng cạnh cô bé nghe vậy thì hai mắt lóe lên , nhìn chằm chằm về phía Hoàng và Lập lúc này đang gườm gườm nhìn nhau với vẻ hết sức tập trung .
- Anh Hoàng sẽ thắng !
Hiệp vừa xoa cằm vừa nói .
- Tôi tới đây !
Hoàng bước lại gần một cây cổ thụ gần đấy rồi đột nhiên vung tay chặt một nhành cây ném về phía Lập . Thấy súc gỗ vùn vụt lao tới , Lập không dám ngạnh kháng mà vội nhảy sang một bên để tránh né . Chỉ là gã vừa mới ổn định được thân hình thì trước mặt đã xuất hiện thêm một người nữa .
- Hự !
Thế trận rất nhanh nghiêng về một bên , Lập bị Hoàng đánh cho tối tăm mặt mũi . Đừng nhìn những đòn Hoàng tùy tiện đánh ra trông bề ngoài có vẻ bình thường , mỗi một đấm của hắn khi trúng mục tiêu đều như " đục " thẳng vào người đối phương . Đây là thành quả mấy ngày nay Hoàng theo Hoài My " học mót " . Sau khi kết thúc màn combo của mình bằng một cú song phi , Hoàng lộn người lao tới .
- Chịu thua chưa ?
Thấy Lập có vẻ đã không còn sức để phản kháng , Hoàng hơi do dự rồi dừng tay lại . Đúng lúc này , Lập ngẩng đầu lên nhìn gã hét lớn :
- Cẩn thận đấy !
Lập gồng mình lao tới phản công . Tự tin với thực lực của mình , Hoàng tiến lên thật nhanh rồi nắm hờ tay phải lại thành quyền đánh tới .
Lấy cứng đối cứng !
" Rầm "
Hoàng cắn răng lùi lại ba bước . Lúc này từ bả vai phải gã trở xuống đã tê dại không còn chút cảm giác nào . Trong khi đó Lập vẫn tiếp tục chồm tới tấn công . Nhìn khuôn mặt đỏ ké cùng một bên mép sùi bọt trắng xóa của gã lúc này , Hoàng không khỏi giật mình sợ hãi .
Rất bình tĩnh , Hoàng sau khi chờ khoảng cách giữa hai người đủ gần thì xoạc chân lên trước rồi cúi người xuống , tung một cú đá quét vào ống quyển của gã .
" Chát "
Lập không thèm né tránh mà vươn tay ra chụp vào cổ Hoàng . Một cước của Hoàng tuy trúng mục tiêu song không khác gì lấy trứng chọi đá vậy , ngoài " đau chân " ra thì chẳng lợi lộc gì . Hắn thấy năm ngón tay của Lập đã mổ xuống gần sát mặt thì vội giơ tay trái lên đỡ .
Lập cũng không phải hạng vừa . Gã thấy thế thì lập tức biến chiêu , tóm chặt cổ tay của gã . Hoàng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị gã bẻ ngoặt tay ra đằng sau . Lập hét lớn :
- Chịu thua chư..?
Lập còn chưa dứt lời thì đã bị một cùi chỏ vào giữa mặt . Gã lấy tay ôm mặt theo bản năng , song vẫn kịp tặng cho Hoàng một cú đá vào giữa sống lưng .
Hoàng vừa mới nhổm dậy thì Lập đã lao tới , trên tay là một khúc cây còn lớn hơn của Hoàng ban nãy tới năm , sáu lần .
- Bốp !
Hoàng vội ngã người sang một bên để tránh né , không quên thừa cơ đá một phát toàn lực vào bụng gã .
- Ái da ....
Lập sau khi dính đòn thì ôm bụng nhăn nhó rồi quỳ mọp xuống đất . Hoàng thấy gã tỏ vẻ đau đớn như vậy thì lạ lắm .Thằng cha này ban nãy còn khỏe như trâu cơ mà , sao mới đây đã mềm như bún rồi ?
- Có sao không , có sao không ?
Hoàng nhìn mấy người Hoài My lúc này đang bu lại đỡ Lập lên cười nói :
- Không sao đâu , mới thế đã nhằm nhò gì , Lập nhỉ ?
Thư Lệ lại gần nhìn Hoàng hỏi với vẻ quan tâm :
- Anh không sao chứ ?
Hoàng cau mày lắc đầu đáp :
- Tôi không sao , cảm ơn cô .
" Ái chà , mình vừa được người nổi tiếng quan tâm cơ đấy . " Hoàng nghĩ thầm trong bụng .
Lập mặt mày nhăn nhó nhổm dậy nhìn gã nói :
- Không sao cái ***** mày , đau quặn cả bụng lên rồi , nhớ đấy !
Hoàng nhíu mày hỏi :
- Vừa nãy còn khỏe lắm cơ mà ? Sao tự dưng xuống sức vậy ?
Lập hít một hơi dài rồi thở ra , méo mặt đáp :
- Vừa nãy ... có lẽ là giới hạn cao nhất của tôi rồi .. Đâu có duy trì được lâu đâu ! Tôi cũng không biết phải nói thế nào nữa .. Đại khái là sau bộ phim " The Ring " lần trước , tôi đã phát hiện ra mình có năng lực này . Đúng , từ lúc đó đấy !
Phúc thấy gã ngừng lại thì mở miệng giục :
- Nói tiếp đi , năng lực đó là gì vậy ?
Lập lấy tay xoa trán rồi nói với vẻ khó khăn :
- Cái này .. có thể hiểu đơn giản là : tôi có khả năng trong một thời gian ngắn nâng sức mạnh cơ bắp , độ bền , tốc độ , sức chịu đựng ... nói chung là toàn bộ năng lực liên quan đến chiến đấu lên gấp rưỡi , gấp đôi .. cao nhất là gấp ba , có lẽ vậy .. tôi chỉ ước lượng vậy thôi , chứ còn chính xác đến đâu thì chưa biết . Trước giờ tôi chưa bao giờ làm được như vậy ! Thật đó , mãi tới ngày cuối trong "The Ring " tôi mới nhận ra mình có năng lực này !
Hoàng nhớ tới màn biểu diễn khó tin của gã mấy hôm trước ở mỏ than thì hai mắt sáng lên hỏi :
- Hóa ra .. đấy là điều cậu úp úp mở mở mấy ngày nay à ? Lúc đó .. có phải là cậu đã dùng nó hay không ?
Lập gật đầu đáp :
- Đúng vậy , hôm đó .. mục đích chính của tôi là muốn kiểm chứng thử kỹ năng này trong chiến đấu để coi sao thôi ..Ha ha , bây giờ tôi đã nắm bắt và vận dụng được nó một các tương đối thành thạo rồi . Ngoài mấy điểm bất tiện như phải mất một ít thời gian để chuẩn bị , hao tốn thể lực ra thì không có gì khó khăn cả ... Ấy quên , tôi bây giờ chỉ duy trì được trạng thái cường hóa cao nhất là năm phút thôi , với điều kiện chỉ tăng sức mạnh lên gấp đôi .. hình như nâng lên mức độ càng cao thì thời gian duy trì được càng ngắn thì phải .. vừa nãy là một ví dụ đó , nếu như quá lạm dụng thì sau khi trở về trạng thái bình thường tới đứng vững còn khó chứ đừng nói đến chuyện khác .
Hắn nói tới đây thì lấy tay vò đầu ca cẩm :
- Chẹp , tôi vẫn đang đau đầu mấy hôm nay vì không biết đặt tên cho " nó " là gì đây ... Mọi người có ý kiến gì không ?
Phúc nói :
- Đó là " Unlimited Break ". Khỏi cần tìm nữa .
Phúc rút chiếc điện thoại trong túi quần sau ra thao tác một hồi rồi trầm giọng nói tiếp :
- " Unlimited Break " - năng lực tiềm ẩn có số thứ tự thứ ba trăm bốn mươi bảy trên hai ngàn năm trăm sáu mươi mốt khả năng đặc biệt trong danh sách của " chủ thần " . Nó nằm trong nhóm kỹ năng chiến đấu cấp B+ , có thể trong nháy mắt cường hóa sức mạnh cơ bắp của chủ nhân lên nhiều lần trong một thời gian nhất định , chia ra làm ba cấp : sơ , trung và cao . Giá của nó ở " khu trao đổi của thần linh " ở mức độ sơ cấp là 15000 điểm thưởng và yêu cầu người mua phải kích hoạt ít nhất 30% giới hạn bản thân . Số người sở hữu năng lực này trên thế giới hiện nay là chín mươi sáu .
Hiệp ồ lên một tiếng rồi nhìn Lập nói với vẻ ngưỡng mộ :
- Ôi , anh Lập ăn gì mà may mắn thế , kỹ năng này tốn mười lăm ngàn điểm thưởng chứ ít à !
Nhất thời ánh mắt của mọi người xung quanh đều dồn hết cả vào Lập . Ngưỡng mộ có , đố kỵ có .. làm gã nhất thời đỏ mặt lên vì ngượng .
Hoàng gật gù nói :
- Điều đó có nghĩa là .. những kỹ năng có ở chỗ chủ thần không phải chỉ có mỗi một cách duy nhất để sở hữu là dùng điểm để mua mà còn có thể thu được qua thực chiến nữa , trong phim chưởng hay gọi là " ngộ " đó ! Đúng không mọi người ?
Phúc lắc đầu nói :
- Tôi nghĩ không dễ dàng như vậy đâu . Nếu ai cũng có thể " ngộ " ra được như cậu nói thì còn cần gì tới cái gọi là " điểm số " khi hoàn thành nhiệm vụ nữa chứ ? Tôi nghiêng theo giả thiết đó là năng lực bẩm sinh tiềm ẩn của mỗi người hơn , chỉ có thể " ngộ " ra khi được mở khóa gen ở chỗ của chủ thần mà thôi . Lúc này việc mở khóa gen thông qua " chúc phúc " ở không gian chủ thần sẽ là điều kiện cần , và điều kiện đủ chính là " ngộ tính " , may mắn cùng nỗ lực của bản thân người đó , như vậy thì hợp lý hơn .
Phúc dừng lại một hồi rồi nói tiếp :
- Nếu giả thiết của tôi là đúng thì .. những người được chủ thần đưa tới đây nhất định không phải là ngẫu nhiên mà đều có một khả năng đặc biệt nhất định nào đó . Vấn đề là họ có sống sót tới lúc tìm ra và kích hoạt được nó như Lập bây giờ hay không mà thôi ..
Hiệp nghe vậy thì hưng phấn thốt lên :
- Nhất định là thế rồi .. khả năng đặc biệt, khả năng đặc biệt .. hóa ra mình cũng hơn bao người đấy chứ . Ha ha ha ..
Hoàng ngửa mặt nhìn trời chép miệng :
- " Khả năng đặc biệt " à ....
Lập xua tay nói :
- Được rồi , " Unlimited Break " phải không ? Tên gì mà khó đọc thế không biết .. Còn chuyện sáng mai thì thế nào , có thay đổi gì không ?
Phúc lắc đầu đáp :
- Không có gì thay đổi .
..o0o..
Sáng hôm sau , Cường thức dậy từ rất sớm rồi lén ra ngoài một mình . Gã đi một mạch chừng nửa cây số tới một bờ sông gần đó thì dừng lại hút thuốc . Chừng nửa tiếng sau , một gã đàn ông mặc vest đen xuất hiện thong thả đi về phía gã . Hắn chẳng phải ai xa lạ mà chính là Sỹ - chỉ huy đặc vụ của Pháp và cũng là cấp trên của Cường .
- Bộ mày nghĩ rằng mình có thể bốc hơi luôn khỏi cõi đời này... và đi lấy vợ luôn hay sao ?
Cường lặng im không nói . Sỹ sau khi nhắc lại kế hoạch một lần nữa cho gã nghe thì gằn giọng :
- Mày và con đào của mày , cẩn thận đấy .
Cường từ đầu tới cuối vẫn im lặng không nói năng gì , song khi thấy Sỹ dợm bước định đi thì cất giọng hỏi :
- Tôi có thể rút lui bây giờ được không ?
Sỹ quay lại nhướn mày nhìn gã rồi hừm một cái .
*******
" ****** , thằng này .. coi bộ không được rồi . "
Sỹ lầm lũi vừa đi vừa nghĩ về thái độ và câu hỏi ban nãy của Cường . Với con mắt lão luyện và tinh đời của một con cáo già thành tinh , gã tất nhiên đã nhận ra rằng Cường đang dao động và rất có khả năng sẽ phản bội mình .
" Hừ , mà dù có thế thật thì đã làm sao ? "
Sỹ cười gằn .
Đột nhiên , mi mắt trái của gã giật liên hồi như bị trúng gió vậy .
" ẦM , ẦM , ẦM "
Ba tiếng nổ lớn nối nhau vang lên , tiếp theo đó là hơn mười vụ nổ nhỏ hơn . Cả một vùng bán kính hơn ba mươi mét gần chỗ Sỹ đứng trong nháy mắt bị cày lên thành một đống hỗn độn . Tiếng mìn nổ vang cả khu rừng , chim chóc gần đó thấy động thì đua nhau bay tán loạn .
- Quá đẹp , còn hơn cả phim hành động !
Đợi cho lớp khói bụi tan đi gần hết , Lập mới ôm khẩu M79 của Hoàng nhảy từ trên gò cao xuống đất . Gã đảo mắt nhìn quanh một hồi rồi chép miệng nói .
Lần lượt Phúc , Hoàng rồi tới Hiệp nối tiếp nhau lộ diện , ai nấy đều lăm lăm súng ống trong tay . Phúc vừa thận trọng bước lại gần chỗ Cường đứng ban nãy vừa nói :
- Cẩn thận , còn năm quả chưa nổ đấy !
Hoàng đứng xa lẩm bẩm :
- Không có thông báo trừ hay thưởng điểm từ chỗ chủ thần . Chẳng lẽ ..
Đột nhiên , sắc mặt Hiệp co rút lại .
- Cẩn thận , đằng sau !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.