Một Trăm Phần Trăm

Quyển 1 - Chương 2: Truyền Thuyết Thành Cổ Loa

Shevaanh

02/12/2013

Lúc này , từ trên không trung đột nhiên xuất hiện một cỗ ánh sáng ngũ sắc chiếu thẳng xuống bục nơi năm người đang đứng . Hoàng và gã thanh niên cầm Ak -47 kia nhìn thấy cảnh tượng này thì đều không khỏi cảm thán , cảm giác như đang bước trên cầu vồng sau mưa vậy .

- Bắt đầu rồi ..

Trái ngược với bọn họ , hai gã đàn ông và cô gái mặc bộ đồ bằng da bó sát người màu nâu kia ai nấy cũng đều tỏ vẻ lo lắng . Gã thanh niên tóc vuốt keo đeo kính mát màu đen vừa nãy còn nói nói cười cười giờ cũng sầm mặt xuống như sắp gặp chuyện gì đó khủng khiếp lắm vậy .

- Hy vọng .. chúng ta vẫn có thể sống sót trở về ..

Cô gái cột tóc đuôi gà nhắm mắt lẩm bẩm .

Đột nhiên Hoàng thấy hai mắt tối sầm , cả người nhẹ bỗng như đang đi trong thang máy vậy .Cảm giác này kéo dài tầm ba phút thì biến mất .Tới khi hắn tỉnh lại thì khung cảnh chung quanh đã không còn giống như trước nữa .

- Đây là đâu ?

Hoàng căng mắt quan sát xung quanh . Bên cạnh hắn bây giờ vẫn là bốn nam một nữ kia , nhưng cái bục lớn và khoảng không gian màu trắng xóa vô bờ bến ban nãy đã biến thành một vùng đất trống trải không một bóng người . Trước lúc hắn kịp nhận ra điều gì đang xảy ra với mình thì một giọng nói vô cảm đột nhiên vang lên trong đầu :

-" Hộ Tống An Dương Vương thành công tới núi Dạ Sơn , mỗi thành viên được thưởng ba ngàn điểm . Bắt được Triệu Đà chúa đất Nam Hải thưởng mười lăm ngàn điểm và kích hoạt miễn phí 7 % giới hạn cơ thể .Cứ mỗi một người chết , các thành viên trong đội đều bị trừ 500 điểm "

Hoàng nhìn tòa thành bằng đất cực lớn trước mặt mình lắp bắp :

- Đây .. đây không phải là sự thật . Chúng ta đang mơ .. có phải không ?

Gã thanh niên tóc vuốt keo đeo cặp kính mát kêu lên :

- Ôi trời , 7 % ! Tùng , Hằng , anh chị có nghe thấy gì không ? tận những 7% , 7 % cơ đấy ! Phen này chúng ta trúng lớn rồi !! Nhiệm vụ lần này không ngờ lại dễ dàng đến thế ! Với hỏa lực của chúng ta thì còn sợ ai ở thời đại này nữa cơ chứ ?

Gã đàn ông da ngăm đen nhíu mày suy nghĩ hồi lâu rồi lắc đầu nói :

- Không đơn giản như vậy đâu , phần thưởng hậu hĩnh luôn đi đôi với nguy hiểm chết người . Cậu nghĩ chỉ dựa vào hỏa lực của mấy người chúng ta là đủ để lấy mạng Triệu Đà ư ? Đấy là chưa kể chúng ta bây giờ còn chưa biết làm sao để tiếp cận An Dương Vương nữa là đằng khác .

Hắn quay sang nhìn cô gái đứng cạnh lắc đầu một cái ra hiệu. Cô ta khẽ gật đầu rồi nhìn Hoàng và gã thanh niên cầm Ak -47 kia chậm rãi nói :



- Có lẽ các bạn còn đang thắc mắc tại sao mình lại có mặt ở đây phải không ? Xin tự giới thiệu : tôi là Hằng - Nguyễn Thu Hằng . Người này là Thắng - Lê Văn Thắng . Còn đây là đội trưởng của chúng tôi , anh Tùng - Nguyễn Thanh Tùng . Kể từ giờ chúng tôi sẽ xem xét và giúp đỡ hai bạn trong khả năng cho phép . Nhưng xin nhắc trước một điều , nếu bất cứ người nào trong hai bạn cố ý gây trở ngại hay phá hỏng kế hoạch của cả nhóm thì đừng trách chúng tôi xuống tay độc ác .

Hoàng lạnh lùng nhìn ba người trước mặt mình không nói . Cô gái cột tóc đuôi gà tên Hằng kia có vẻ cũng tương đối hài lòng với biểu hiện của hai người . Sau khi để cho cả hai có đủ thời gian ghi nhớ tên của ba người bọn họ vào đầu , cô ta nói tiếp :

- Hai bạn đang tự hỏi mình tại sao lại ở chỗ này , và đây là đâu đúng không ? Thực sự thì chúng tôi cũng giống các bạn thôi , nghĩa là cũng không rõ kẻ nào đã tạo ra thế giới này và lôi mình vào đây bằng cách nào , nhưng có một điều chắc chắn rằng : Nếu các bạn không hoàn thành nhiệm vụ được giao thì chỉ có duy nhất một kết cục mà thôi - Đó là " chết " . Không một ai là ngoại lệ cả .

Gã thanh niên đầu tóc bóng mượt nói xen vào :

- Cái " Nhiệm vụ " mà cô nói có phải là việc .. hộ tống gì gì đó hay không ?

Cô gái khẽ gật đầu rồi nói tiếp :

- Các bạn hãy nhắm mắt lại thử xem , có cảm giác được một chấm đỏ đang di chuyển vô cùng chậm chạp hay không ?

Hoàng tuy không tin lắm song vẫn thử làm theo lời cô gái kia xem thế nào . Hắn vừa nhắm mắt lại thì đã cảm thấy một chấm đỏ đang di chuyển vô cùng chậm chạp , thậm chí còn có thể tự ước lượng được vị trí của nó cách mình là bao xa nữa thì không khỏi kinh ngạc , đối với lời nói của cô gái kia cũng đã tin mấy phần .

Nhìn thấy vẻ nghi hoặc hiện trên khuôn mặt của hai người , cô gái kia cười mỉm một cái rồi chậm rãi giải thích :

-Đó cũng chính là một ràng buộc của nhiệm vụ lần này . Theo kinh nghiệm của chúng tôi , nếu các bạn để chấm đỏ đó vượt ra khỏi phạm vi khống chế của bản thân mình thì cũng đồng nghĩa với nhiệm vụ thất bại . Chuyện gì xảy ra tiếp theo thì không cần tôi phải nhắc lại nữa chứ ?

Hoàng nhíu mày nhìn cô gái tên Hằng trước mặt mình hỏi :

- Nếu như điều cô nói là sự thực thì nơi này chẳng lẽ .. chính là Âu Lạc năm 207 trước công nguyên hay sao ? Cô nghĩ chúng tôi sẽ tin vào việc hoang đường này ư ?

Gã đàn ông da ngăm đen cất giọng lạnh tanh :

- Tin hay không là tùy mày . Hằng , chúng ta đi .

Lúc này có hơn chục người đàn ông đi chân trần đóng khố , dẫn đầu là một lão già cưỡi ngựa lại gần . Ông ta vừa tới đã chỉ tay vào mấy người Hoàng đứng đó nói lớn :



- Các ngươi là người của chiềng nào ? Sao giờ này còn tụ tập ở đây , mau về vị trí !

Thời này Việt Nam được gọi là nước Văn Lang , quân chủ là An Dương Vương ( Thục Phán ). Người dân sinh sống chủ yếu bằng việc săn bắn, hái lượm và trồng trọt... Họ không dùng vỏ cây làm áo nữa mà đã biết trồng gai, đay, nuôi tằm, ươm tơ, dệt vải. Đàn bà thường mặc váy , đàn ông thì cởi trần đóng khố . Đứng đầu bộ máy hành chính ở trung ương là Vua và Lạc Hầu Lạc Tướng , đứng đầu các bộ là Lạc Tướng , đứng đầu các chiềng, chạ là Bồ chính .

Gã đội trưởng tên Tùng lại gần nói với lão già kia mấy câu rồi ra hiệu cho hai người Thắng và Hằng đi theo . Hoàng và gã thanh niên kia nhìn nhau một hồi rồi cũng cất bước chạy theo mấy người bọn họ . Hoàng bắt chuyện :

- Anh bạn , tôi là Lê Minh Hoàng , cứ gọi là Hoàng đi cho tiện . Theo anh thì những lời bọn họ nói có đáng tin hay không ?

Gã thanh niên mặc trang phục công sở gật đầu đáp :

-Tôi cũng chưa tin mấy người đó cho lắm . Nhưng cậu nhìn đi , đây chẳng phải là một cơ hội đi du lịch miễn phí rất tốt hay sao ? Mấy người này trông có vẻ là thổ dân của một bộ lạc ít người nào đó . Thế nhưng tòa thành này lại rất đồ sộ , niên đại chắc cũng phải tới mấy ngàn năm rồi cũng nên !

Hắn ta nói đến đây thì chợt lấy tay ôm đầu vẻ nuối tiếc :

-Ôi , biết thế thì tôi đã mang máy ảnh theo rồi , giờ có về kể lại cho những người ở nhà thì chưa chắc họ đã tin ! À , tôi tên Phạm Thanh Huy , cậu cứ gọi Huy là được .

Hắn ta vừa dứt lời thì đã giơ khẩu AK -47 trong tay lên ngắm bắn , trông có vẻ thích thú lắm . Hoàng thấy vậy thì chỉ biết lắc đầu ngao ngán . Năm người theo chân lão già kia đi sâu vào trong tòa thành cổ . Tòa thành này có ba vòng , được xây theo phương pháp đào đất đến đâu, khoét hào đến đó, thành đắp đến đâu, lũy xây đến đó . Chu vi ngoài khoảng 9 km, vòng giữa 7 km, vòng trong tầm 3 km. Mặt ngoài lũy, dốc thẳng đứng, mặt trong xoải để đánh vào thì khó, trong đánh ra thì dễ. Lũy được xây rất nhiều xung quanh thành , chiều cao trung bình là 5- 6 m .

Hoàng vừa đi vừa nhìn ngang nhìn ngửa , miệng lẩm nhẩm ước lượng thiết kế của tòa thành trước mắt . Với một tay kỹ sư coi chuyện thiết kế và tính toán kích thước lỗ khoan ngoài giàn là công việc hàng ngày như hắn thì việc này cũng không mấy khó khăn .

Năm người được đưa tới một cái chòi ở phía đông thành . Chờ cho lão già kia đi khỏi , gã đội trưởng tên Tùng kia mới rút một điếu thuốc lá châm lên hút rồi nhìn cô gái bên cạnh nói :

- Hằng , đánh giá tình hình hiện giờ của chúng ta đi .

Cô gái kia khẽ gật đầu , hít một hơi dài rồi nói :

- Chắc mọi người đối với câu chuyện cổ tích truyền miệng của dân gian nước ta ngày xưa cũng chẳng lạ gì nữa , đúng không ? Chuyện xảy ra vào năm 208 trước công nguyên , bắt nguồn từ việc Triệu Đà , một viên quan lại của nhà Tần ở Quảng Đông mang binh sang xâm lược Âu Lạc nhưng bị An Dương Vương đánh bại . Triệu Đà biết không đánh nổi bèn dùng kế cầu hoà , An Dương Vương đồng ý . Nhân cơ hội đó Triệu Đà cầu hôn Mỵ Châu cho con trai mình là Trọng Thủy và kết thông gia với An Dương Vương. Trọng Thuỷ sang ở rể tại Âu Lạc và lợi dụng cơ hội đó để tìm hiểu các bí mật quân sự của Âu Lạc mà cụ thể là Nỏ thần. Mỵ Châu tin vào chồng nên đã để lộ và bị Trọng Thuỷ phá huỷ lẫy nỏ . Nước Văn Lang vì thế mà mất . Có ai phản đối gì không ?

Hoàng còn mấy chỗ nghi hoặc về thiết kế của thành Cổ Loa nên dợm bước định đi theo lão già kia . Gã đàn ông da ngăm đen thấy hắn rời bỏ đội ngũ thì hừ một tiếng , giơ khẩu MP7A1 ngắm vào vai trái hắn bắn một phát .

"A !"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Một Trăm Phần Trăm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook