Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Chương 13:

Mai Tân Thập Luật

19/07/2024

Đôi môi Liễu Nguyệt Vân mấp máy, đang muốn khóc thì bị ánh mắt sắc lạnh của Phó Hàn Sanh chiếu đến, ra hiệu cho Trần Thạch xử lý mọi chuyện, rồi bế Mộ Diên lên tầng.

Màn đêm yên tĩnh, mùi hoa thơm ngát.

Mộ Diên vừa ngửi mùi thơm vừa vùi đầu vào cổ tam gia như đang ngủ.

Phó Hàn Sanh cúi đầu, che ý cười ở trong mắt, cắn gò má bầu của Mộ Diên một cái.

“Bé, tại sao lại tỏ ra không quen biết tôi?”

Hắn đã phát hiện ra từ lâu.

Người trong ngực run rẩy, mặt đỏ bừng, gương mặt Mộ Diên căng thẳng: “Nếu để họ biết được em có quen anh thì sẽ nói anh lấy việc công giải quyết việc tư, sẽ truyền chuyện xấu ra ngoài, tam gia sẽ bị em làm ảnh hưởng.”

Chỗ rẽ ở cầu thang, Phó Hàn Sanh cọ má cô không nói gì, bế cô vào phòng ngủ của mình.

Ánh trăng dừng bên ngoài cửa sổ, đặt Mộ Diên lên giường, bộ sườn xám bao lấy cơ thể đẫy đà, ngực nở nang, giấu hai viên mật đào nhiều nước.

Lớn hơn trước rất nhiều.



Phó Hàn Sanh híp mắt lại, sự tức giận trong ba năm qua đều trào lên ngực, gương mặt lạnh lùng ôn nhu bóp eo cô, một tay kìm hai cổ tay trắng nõn của cô để lên đầu giường.

“Bé hư, sao lại bỏ tôi mà đi? Còn muốn tự sát, chẳng lẽ em muốn làm gia tức chết mới vừa lòng?”

Mới hôn mê tỉnh lại, bây giờ lại bị kìm lại, chút sức cũng không có, Mộ Diên mềm mại ở trong ngực hắn, thẹn thùng, cắn môi nói: “Tam gia sao lại nói em vậy? Sao có thể bỏ rơi chứ?”

Phó Hàn Sanh bị cô chọc tức cười, nghe Liễu Nguyệt Vân nói Lưu lão gia muốn phá trinh của Mộ Diên?

Tiểu hoa đáng yêu đã bị hắn phá từ sớm rồi, nếu người khác biết thì phải nói sao đây?

“Đồ lừa đảo, em đã làm việc vợ chồng với tôi từ sớm, còn nói không quen à? Còn không biết xấu hổ mà nói mình là cô nương.”

Hắn kéo nút sườn xám, môi dừng trên cổ Mộ Diên, đằng sau lớp vải là làn da trắng mịn, mềm mại, Phó Hàn Sanh cười cắn một miếng, lưu lại nước bọt và vết cắn đỏ sậm.

Bàn tay thô ráp đặt lên môi cô vẽ một vòng, Mộ Diên đỏ mặt né tránh, bộ mặt giả của cô đã bị hắn chọc thủng đúng là ngượng chết mất.

Hốc mắt đỏ lên. tức giận cắn ngón tay của hắn: “Đó là bị tam gia lừa. tam gia còn nhớ anh đã dạy em như thế nào không?”

Bây giờ đổ lỗi cho cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook