Chương 31:
Mai Tân Thập Luật
19/07/2024
Ánh mắt trầm xuống, Phó Hàn Sanh không quay đầu lại mà đi tiếp về phía trước, giọng điệu không nghe ra sự tức giận hay vui buồn nào: “Nếu đại ca đã nghĩ như vậy thì hôm nay là sinh nhật Tuân nhi, không bằng nhân cơ hội này xin bà nội đi.”
Người con gái đang dùng giọng hát của mình uyển chuyển truyền đạt nội dung, không biết là hận thù hay sao mà còn hát bài Hậu Đình Hoa.
Thứ nhất buổi tiệc này có một số tham gia để xem kịch, tại Phó gia, sau khi ăn cơm ở tiền viện xong thì các bà cô thái thái đều tụ tập ở Vân Nguyệt còn các học sinh thì ăn xong rồi về, Mộ Diên được ở lại vì thím của cô đến Giang Nam thăm bạn nên cô có thể chơi thoải mái.
Theo thứ tự ngồi thì có các vị của lão thái thái là ở phía trước còn Mộ Diên là khách nên ngồi bên cạnh các tiểu thư. Nhóm người thái thía ngồi xuống thì các người hầu đã nhanh chóng bưng trà lên.
Nghe người hầu rót trà nói Phó lão gia tử có rất nhiều con nối dõi, tính riêng mấy đứa con của vợ lẽ sinh ra cũng có gần sáu đứa con rồi.
Mộ Diên tò mò lại gần, đếm tới đếm lui mới chỉ có bốn vị thiếu gia và có một vị tiểu thư là năm người mà thôi.
“Nhìn cái gì thế? Nhị ca đã mất từ sớm rồi, khi chỉ mới mười sáu tuổi.” Tứ tiểu thư nhai bánh quế, lúc nói chuyện mang theo mùi hương dịu ngọt tỏa ra.
Ăn xong lại lấy khăn tay màu hồng được làm từ tơ tằm có thêu hình hoa mẫu đơn lau miệng, tuy không được tính là mỹ nhân nhưng ngũ quan ngây thơ trong sáng, khuôn mặt khuôn miệng tròn đều, có hơi giống con búp bê được vẽ vào ngày tết nhìn đáng yêu vô cùng.
Mộ Diên nhẹ nhàng dời tầm mắt đúng lúc chạm vào một đôi mắt ôn hòa như nước, trầm đen như mực, là Phó tam thiếu gia mấy ngày trước đã đưa cô về còn cho cô kẹo bạc hà nữa.
Lỗ tai có thể nghe thấp thoáng được lời bàn luận của mấy người hầu, đại loại như tam thiếu gia thật đẹp trai, ôi, hắn đang nhìn qua đây, là đang nhìn tôi sao? Ôi, hắn nhìn ta thật này! Mộ Diên cô nương, cô nói có đúng không?
Mộ Diên yên lặng thu hồi ánh mắt, cầm một miếng bánh quế nhân hạch đào có rắc vừng lên, từ từ đưa vào trong miệng, thật ra cô biết người mà Phó tam thiếu gia nhìn là ai.
Nhưng có hơi ít, chỉ còn vài miếng bánh quế nhân hạch mè vừng và mấy nắm hạt dưa, trên sân khấu đoàn kịch cứ xoay vài ba vòng sau đó y y a a cái gì đó, Mộ Diên nghe không hiểu liền ngáp một cái.
Người con gái đang dùng giọng hát của mình uyển chuyển truyền đạt nội dung, không biết là hận thù hay sao mà còn hát bài Hậu Đình Hoa.
Thứ nhất buổi tiệc này có một số tham gia để xem kịch, tại Phó gia, sau khi ăn cơm ở tiền viện xong thì các bà cô thái thái đều tụ tập ở Vân Nguyệt còn các học sinh thì ăn xong rồi về, Mộ Diên được ở lại vì thím của cô đến Giang Nam thăm bạn nên cô có thể chơi thoải mái.
Theo thứ tự ngồi thì có các vị của lão thái thái là ở phía trước còn Mộ Diên là khách nên ngồi bên cạnh các tiểu thư. Nhóm người thái thía ngồi xuống thì các người hầu đã nhanh chóng bưng trà lên.
Nghe người hầu rót trà nói Phó lão gia tử có rất nhiều con nối dõi, tính riêng mấy đứa con của vợ lẽ sinh ra cũng có gần sáu đứa con rồi.
Mộ Diên tò mò lại gần, đếm tới đếm lui mới chỉ có bốn vị thiếu gia và có một vị tiểu thư là năm người mà thôi.
“Nhìn cái gì thế? Nhị ca đã mất từ sớm rồi, khi chỉ mới mười sáu tuổi.” Tứ tiểu thư nhai bánh quế, lúc nói chuyện mang theo mùi hương dịu ngọt tỏa ra.
Ăn xong lại lấy khăn tay màu hồng được làm từ tơ tằm có thêu hình hoa mẫu đơn lau miệng, tuy không được tính là mỹ nhân nhưng ngũ quan ngây thơ trong sáng, khuôn mặt khuôn miệng tròn đều, có hơi giống con búp bê được vẽ vào ngày tết nhìn đáng yêu vô cùng.
Mộ Diên nhẹ nhàng dời tầm mắt đúng lúc chạm vào một đôi mắt ôn hòa như nước, trầm đen như mực, là Phó tam thiếu gia mấy ngày trước đã đưa cô về còn cho cô kẹo bạc hà nữa.
Lỗ tai có thể nghe thấp thoáng được lời bàn luận của mấy người hầu, đại loại như tam thiếu gia thật đẹp trai, ôi, hắn đang nhìn qua đây, là đang nhìn tôi sao? Ôi, hắn nhìn ta thật này! Mộ Diên cô nương, cô nói có đúng không?
Mộ Diên yên lặng thu hồi ánh mắt, cầm một miếng bánh quế nhân hạch đào có rắc vừng lên, từ từ đưa vào trong miệng, thật ra cô biết người mà Phó tam thiếu gia nhìn là ai.
Nhưng có hơi ít, chỉ còn vài miếng bánh quế nhân hạch mè vừng và mấy nắm hạt dưa, trên sân khấu đoàn kịch cứ xoay vài ba vòng sau đó y y a a cái gì đó, Mộ Diên nghe không hiểu liền ngáp một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.