Chương 45:
Mai Tân Thập Luật
19/07/2024
Chân Mộ Diên bị ép mở rộng ra, nơi mê hồn phơi bày không sót một cái gì, cô cảm thấy cực kỳ xấu hổ, khu rừng run rẩy trói chặt Phó Hàn Sanh lại làm hắn bắn thêm một luồng tinh dịch mới.
“Ưm… Đừng bắn vào trong…” Cô nhìn hình bóng tao nhã của Phó Hàn Sanh cầu xin, nếu bắn vào sẽ mang thai mất.
Phó Hàn Sanh nuốt trọn lời cô nói, bế cô xuống giường đưa tới trường kỷ cách đó không xa, để cô ngồi xuống sau đó tách hai đùi cô ra, cúi đầu nhìn một mảnh hỗn độn nơi hoa huyệt duỗi tay sờ soạng.
Nhẹ nhàng nói: “Chỗ này của bé sưng rồi, dùng miệng giúp ca ca được không?” Dứt lời liền đưa côn thịt đang hưng phấn ngẩng đầu đến bên miệng cô, dỗ dành: “Cho tôi bắn lần này nữa thì sẽ tha cho em…”
Hai má Mộ Diên đỏ ửng, đôi mắt hạnh mê ly, cô không còn phân biệt được ngày hay đêm nữa, chỉ biết ngoan ngoãn há miệng ra, Phó Hàn Sanh đưa quy đầu cọ xát ở ngoài môi cô, để tinh dịch bôi trơn nơi đó nhìn mê người vô cùng.
Phó Hàn Sanh nhẹ giọng cảm thán, thưởng thức mái tóc dài sườn mặt thanh thoát đôi mắt vì dục vọng mà câu hồn của cô.
Hắn chậm rãi cho dương vật tiến vào khoang miệng, cái lưỡi đinh hương bỗng dưng không có lùi lại, côn thịt càng lúc càng lớn dưới sự mút mát của cô.
Mềm như vậy, nhỏ như vậy tuy không có kỹ xảo liếm láp nhưng cũng đủ để làm cho hắn sướng rơn người, bàn tay đè đầu Mộ Diên di chuyển thọc vào rút ra, để cái lưỡi cô ma sát với huynh đệ của hắn, liều mạng đâm sâu vào bên trong.
Mộ Diên rất khó chịu, cô không thở được, khó khăn giãy giụa kêu những tiếng ô ô đáng thương, vặn vẹo phản kháng làm cho Phó Hàn Sanh có loại cảm giác sảng khoái nói không nên lời.
Vừa mới nếm thử tình dục hắn cũng thân bất do kỷ mà thôi, cự vật ở háng hung hăng va chạm miệng cô, một nửa ở bên ngoài kích thích thị giác, hắn duỗi tay bóp nắn hai cái vú của Mộ Diên, sống lưng cô căng thẳng, thở dốc: “Bé ngoan.”
Ra vào mấy chục cái đột nhiên Phó Hàn Sanh buông Mộ Diên ra, nắm lấy dương vật bắn tinh dịch đặc sệt lên gương mặt kiều diễm và cái cổ trắng ngần của cô.
Phó Tuân và người hầu Triệu Tứ đưa hộp thức ăn đến công quán, dây thường xuân leo đầy tường, xung quanh là khung cảnh tươi mát, Lục Võ đang ăn gỏi cuốn tơ vàng, uống trà Bích Loa Xuân nhàn nhã ngồi ở phòng khách, thấy hai người tới lập tức đứng dậy.
Hôm nay trường học cho nghỉ, Phó Tuân không có việc gì làm nên nhớ đến lần trước tam ca tặng anh mực Huy Châu rất tốt nên cùng người hầu mang một ít huyết yến đến để cảm ơn: “Bà nội mới có một tổ huyết yến, ở nhà không có ai ăn hết nghĩ tam ca thích ăn nên tôi mang đến đây một ít.”
“Đã làm phiền ngũ thiếu gia đến đây một chuyến, đáng lẽ ngài nên gọi cho tôi đến lấy dù sao tôi cũng rảnh rỗi không có việc gì làm.” Lục Võ gãi đầu nhận lấy huyết yến.
Phó Tuân mặc bộ đồ dài Tứ Xuyên đứng ở phòng khách nhìn một bòng: “Tam ca ở công quán hay đã đi thương hội rồi?”
Lục Võ sờ mũi, vô tình nhìn lên tầng: “Tam thiếu gia vẫn đang ngủ, mời ngũ thiếu gia đến thư phòng chờ, tôi sẽ mời tam thiếu gia đến đó.”
“Ưm… Đừng bắn vào trong…” Cô nhìn hình bóng tao nhã của Phó Hàn Sanh cầu xin, nếu bắn vào sẽ mang thai mất.
Phó Hàn Sanh nuốt trọn lời cô nói, bế cô xuống giường đưa tới trường kỷ cách đó không xa, để cô ngồi xuống sau đó tách hai đùi cô ra, cúi đầu nhìn một mảnh hỗn độn nơi hoa huyệt duỗi tay sờ soạng.
Nhẹ nhàng nói: “Chỗ này của bé sưng rồi, dùng miệng giúp ca ca được không?” Dứt lời liền đưa côn thịt đang hưng phấn ngẩng đầu đến bên miệng cô, dỗ dành: “Cho tôi bắn lần này nữa thì sẽ tha cho em…”
Hai má Mộ Diên đỏ ửng, đôi mắt hạnh mê ly, cô không còn phân biệt được ngày hay đêm nữa, chỉ biết ngoan ngoãn há miệng ra, Phó Hàn Sanh đưa quy đầu cọ xát ở ngoài môi cô, để tinh dịch bôi trơn nơi đó nhìn mê người vô cùng.
Phó Hàn Sanh nhẹ giọng cảm thán, thưởng thức mái tóc dài sườn mặt thanh thoát đôi mắt vì dục vọng mà câu hồn của cô.
Hắn chậm rãi cho dương vật tiến vào khoang miệng, cái lưỡi đinh hương bỗng dưng không có lùi lại, côn thịt càng lúc càng lớn dưới sự mút mát của cô.
Mềm như vậy, nhỏ như vậy tuy không có kỹ xảo liếm láp nhưng cũng đủ để làm cho hắn sướng rơn người, bàn tay đè đầu Mộ Diên di chuyển thọc vào rút ra, để cái lưỡi cô ma sát với huynh đệ của hắn, liều mạng đâm sâu vào bên trong.
Mộ Diên rất khó chịu, cô không thở được, khó khăn giãy giụa kêu những tiếng ô ô đáng thương, vặn vẹo phản kháng làm cho Phó Hàn Sanh có loại cảm giác sảng khoái nói không nên lời.
Vừa mới nếm thử tình dục hắn cũng thân bất do kỷ mà thôi, cự vật ở háng hung hăng va chạm miệng cô, một nửa ở bên ngoài kích thích thị giác, hắn duỗi tay bóp nắn hai cái vú của Mộ Diên, sống lưng cô căng thẳng, thở dốc: “Bé ngoan.”
Ra vào mấy chục cái đột nhiên Phó Hàn Sanh buông Mộ Diên ra, nắm lấy dương vật bắn tinh dịch đặc sệt lên gương mặt kiều diễm và cái cổ trắng ngần của cô.
Phó Tuân và người hầu Triệu Tứ đưa hộp thức ăn đến công quán, dây thường xuân leo đầy tường, xung quanh là khung cảnh tươi mát, Lục Võ đang ăn gỏi cuốn tơ vàng, uống trà Bích Loa Xuân nhàn nhã ngồi ở phòng khách, thấy hai người tới lập tức đứng dậy.
Hôm nay trường học cho nghỉ, Phó Tuân không có việc gì làm nên nhớ đến lần trước tam ca tặng anh mực Huy Châu rất tốt nên cùng người hầu mang một ít huyết yến đến để cảm ơn: “Bà nội mới có một tổ huyết yến, ở nhà không có ai ăn hết nghĩ tam ca thích ăn nên tôi mang đến đây một ít.”
“Đã làm phiền ngũ thiếu gia đến đây một chuyến, đáng lẽ ngài nên gọi cho tôi đến lấy dù sao tôi cũng rảnh rỗi không có việc gì làm.” Lục Võ gãi đầu nhận lấy huyết yến.
Phó Tuân mặc bộ đồ dài Tứ Xuyên đứng ở phòng khách nhìn một bòng: “Tam ca ở công quán hay đã đi thương hội rồi?”
Lục Võ sờ mũi, vô tình nhìn lên tầng: “Tam thiếu gia vẫn đang ngủ, mời ngũ thiếu gia đến thư phòng chờ, tôi sẽ mời tam thiếu gia đến đó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.