Chương 46: Ôn Tồn Hương (H)
Mai Tân Thập Luật
19/07/2024
Căn phòng ngập mùi tinh dịch, khung cảnh dâm đãng diễm lệ.
Phó Hàn Sanh phóng tinh xong thì bế người con gái còn đang thất thần về giường, côn thịt dưới háng vẫn còn ngóc đầu to lớn phô diễn vẻ đẹp đút vào hoa huyệt không chịu rút ra, hắn thích cảm giác dương vật của mình cắm sâu vào Mộ Diên, cùng cô làm chuyện vợ chồng giống như trong chốc lát hai người là một cá thể liền kề không thể tách ra mà hoa huyệt của cô là nơi dung nhập, nơi hút chặt lấy hắn.
Hắn vén mấy sợi tóc ướt đẫm của cô sang một bên, góc mặt mềm mại tinh xảo lưu luyến hôn lên hai má ửng hồng của cô.
Mộ Diên nhíu mày nằm thở dốc, sau một hồi hoan ái quyết liệt đã tiêu hao hết thể lực của cô mặc dù dư âm vẫn còn nhưng lý trí đang dần dần trở về.
Hôm nay cô đã thấy được bộ mặt xảo trá của Phó Hàn Sanh, cảm giác tức giận pha lẫn sự hổ thẹn quấn quanh trái tim cô, khiến cho lương tâm bứt rứt.
“Tam gia, anh mau nói cho tôi biết, có biện pháp nào đó?” Mộ Diên vẫn nhắm mắt lại nhẹ nhàng nói: “Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, anh không được lừa tôi!”
Phó Hàn Sanh nhìn Mộ Diên ở dưới thân mình, quyến rũ kiều mị, bỗng nhiên ánh mắt hắn trầm xuống, cúi người nói nhỏ bên tai cô.
Mắt Mộ Diên mở to, thấy hắn không nói đùa liền nói: “Khi đến tháng giao hoan có phải sẽ rất đau không?”
“Không đâu.” Phó Hàn Sanh ôn nhu nói, nghiêm túc: “Nếu em không tin thì khi đến ngày tôi không ngại thực hành với em.”
Cô không còn cách nào khác, càng không thể cứ mãi rên rỉ dưới thân Phó tam gia, thà dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng.
“Nghĩ cái gì thế?” Phó Hàn Sanh bất mãn nhìn cô đi vào cõi khác, cắn lên đầu vú một cái, Mộ Diên mắng: “Đau, tam gia đừng cắn nữa.”
Đẩy cơ ngực rắn chắc của hắn: “Mau đi ra đi.” Khi hắn đang nói chuyện nơi đó đã lặng lẽ giơ cao, trướng đầy trong hoa huyệt cô.
“Em nghỉ một lát, tí nữa ta tiếp tục.” Phó Hàn Sanh hôn lên thái dương cô, người Mộ Diên thơm ngát ngọt ngào tựa như mật sừng Giang Nam đang tỏa hương kêu gọi.
Nói xong đã đưa tay đi xuống chỗ yêu đương của cây gậy và khu rừng bí mật, nhão nhão dinh dính, đó là tinh dịch và dâm thủy của cả hai người, hắn hài lòng cười nhẹ.
“Không được.” Mộ Diên đỏ mặt, mím môi: “Từ hôm nay trở đi tam gia đừng tìm tôi, tôi cũng không cần tam gia chịu trách nhiệm.”
Phó Hàn Sanh phóng tinh xong thì bế người con gái còn đang thất thần về giường, côn thịt dưới háng vẫn còn ngóc đầu to lớn phô diễn vẻ đẹp đút vào hoa huyệt không chịu rút ra, hắn thích cảm giác dương vật của mình cắm sâu vào Mộ Diên, cùng cô làm chuyện vợ chồng giống như trong chốc lát hai người là một cá thể liền kề không thể tách ra mà hoa huyệt của cô là nơi dung nhập, nơi hút chặt lấy hắn.
Hắn vén mấy sợi tóc ướt đẫm của cô sang một bên, góc mặt mềm mại tinh xảo lưu luyến hôn lên hai má ửng hồng của cô.
Mộ Diên nhíu mày nằm thở dốc, sau một hồi hoan ái quyết liệt đã tiêu hao hết thể lực của cô mặc dù dư âm vẫn còn nhưng lý trí đang dần dần trở về.
Hôm nay cô đã thấy được bộ mặt xảo trá của Phó Hàn Sanh, cảm giác tức giận pha lẫn sự hổ thẹn quấn quanh trái tim cô, khiến cho lương tâm bứt rứt.
“Tam gia, anh mau nói cho tôi biết, có biện pháp nào đó?” Mộ Diên vẫn nhắm mắt lại nhẹ nhàng nói: “Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, anh không được lừa tôi!”
Phó Hàn Sanh nhìn Mộ Diên ở dưới thân mình, quyến rũ kiều mị, bỗng nhiên ánh mắt hắn trầm xuống, cúi người nói nhỏ bên tai cô.
Mắt Mộ Diên mở to, thấy hắn không nói đùa liền nói: “Khi đến tháng giao hoan có phải sẽ rất đau không?”
“Không đâu.” Phó Hàn Sanh ôn nhu nói, nghiêm túc: “Nếu em không tin thì khi đến ngày tôi không ngại thực hành với em.”
Cô không còn cách nào khác, càng không thể cứ mãi rên rỉ dưới thân Phó tam gia, thà dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng.
“Nghĩ cái gì thế?” Phó Hàn Sanh bất mãn nhìn cô đi vào cõi khác, cắn lên đầu vú một cái, Mộ Diên mắng: “Đau, tam gia đừng cắn nữa.”
Đẩy cơ ngực rắn chắc của hắn: “Mau đi ra đi.” Khi hắn đang nói chuyện nơi đó đã lặng lẽ giơ cao, trướng đầy trong hoa huyệt cô.
“Em nghỉ một lát, tí nữa ta tiếp tục.” Phó Hàn Sanh hôn lên thái dương cô, người Mộ Diên thơm ngát ngọt ngào tựa như mật sừng Giang Nam đang tỏa hương kêu gọi.
Nói xong đã đưa tay đi xuống chỗ yêu đương của cây gậy và khu rừng bí mật, nhão nhão dinh dính, đó là tinh dịch và dâm thủy của cả hai người, hắn hài lòng cười nhẹ.
“Không được.” Mộ Diên đỏ mặt, mím môi: “Từ hôm nay trở đi tam gia đừng tìm tôi, tôi cũng không cần tam gia chịu trách nhiệm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.