Chương 48:
Thanh Đăng
25/02/2024
Thịt mềm trong lỗ nhỏ co rút cắn chặt côn thịt hút vào trong. Trên hai cánh hoa môi dính một vệt chất lỏng, sợi tơ bạc dính đầy chỗ đám lông thưa, cho đến khi gậy thịt chạm tới tận cùng trong hoa huyệt cô, cái miệng nhỏ nhắn bị chọc vào, hăng hái khép mở, vẫn còn có một đoạn ngắn ở bên ngoài, côn thịt anh không thể đút toàn bộ vào hoa huyệt chật hẹp của cô được.
Toàn bộ hoa huyệt cô bị nhét đầy, tất cả các nếp gấp chồng chéo đều được mở ra, da thịt non mềm nhạy cảm căng ra tạo thành một mạng lưới dây thần kinh, phóng đại mọi kích thích trong cơ thể cô. Huyết mạch trên cây gậy thịt nóng rực phồng lên, có thứ gì đó bị đè nén cần được giải tỏa, chuyển hóa thành nhiệt huyết thiêu đốt truyền đến thân dưới của anh.
Khi côn thịt rút ra thì bị hoa huyệt cắn chặt hôn mút, khó khăn lắm anh mới rút ra, nhưng quy đầu vẫn cắm trong hia huyệt cô, thậm chí còn kéo theo cả thịt mềm trong lỗ nhỏ ra. Hoa đâm bị anh cọ sát liên tục cực kỳ mẫn cảm, mỗi lần đều là một đợt khoái cảm quấn lấy toàn thân giống như một tấm lưới khổng lồ không có kẽ hở, khiến cô không có đường lui, không có chỗ nào thoát ra.
Nghi hoặc với sự dịu dàng hơi ấm của anh, cô chưa kịp thanh tỉnh đã bị kéo vào vực thẳm của dục vọng không lối thoát. Sau khi tăng tốc, cây gậy thịt sẽ vô tình tuột ra, gân xanh trên đó lộ ra, quy đầu long lanh mở trừng trừng một mắt, thẳng tắp hơi run rẩy mà đâm về phía trước, giống như một cây gậy hổ quý, vô cùng hưng phấn.
Mỗi lần anh nhét nó vào, cô lại cảm giác như nó chọc lên đến tận lồng ngực mình vậy, nó cứ như một con sâu đang từ từ ngoe nguẩy, trườn trên móng vuốt đầy gai nhọn của nó, châm chích vào từng dây thần kinh nhạy cảm khiến cô như bị kim châm vào da thịt.
Cô bất giác khẽ rên lên một tiếng, máu toàn thân bùng cháy trào dâng, giữa hai chân cô có một cỗ nóng cháy như bị thiêu đốt, khắp phòng tản ra một mùi tanh ngọt, mằn mặn và tanh tưởi.
Những tiếng va chạm nơi hạ thể vang lên ‘bạch bạch..’, càng lúc càng lớn, nước nơi hạn thể bắn tung toé theo từng lần va chạm, gần như chỉ có tiếng giao hợp phóng túng vang lên tứ phía. Trần Kiều hơi sững sờ, cho dù đây chỉ là gian phòng ở phía đông, nhưng ai ở trong phòng chính cũng đều có thể nghe thấy, thân thể cô giống như người nghiện thuốc được thỏa mãn cơn nghiện, trong nháy mắt, linh hồn cô như bay bổng trong khoái cảm kích thích của dục vọng.
Nước mắt cô giàn giụa trên đôi mắt đỏ hoe, gương mặt ngây ngô của người thiếu niên thấp thoáng như ẩn như hiện trong đôi mắt mê mang của cô. Anh ta dường như đang rất kìm nén, hai hàm răng anh nghiến chặt, làn da màu đồng ẩn hiện thấp thoáng, hơi thở anh toát ra mùi tươi mát của lá hồ tra, khuôn mặt chất phác sạch sẽ của anh bây giờ đang chìm đắm trong dục vọng bất tận.
Trần Kiều đột nhiên cảm thấy xúc động, cơ thể cô càng ngày càng mềm nhũn ra.
Lý Tồn Căn có một chiếc răng khểnh, lúc cười càng làm lộ ra lúm đồng xu vòng nhỏ trên má anh, vừa thẹn thùng lại vừa quyến rũ. Nếu còn đi học, chắc chắn anh sẽ là người nổi nhất trường và là người tình trong mộng trong trái tim của biết bao cô gái. Nhưng anh vốn sinh ra ở vùng quê bụi bặm, cuộc đời dạy anh cách tồn tại trước tiên, rồi thuận theo tâm nguyện của người lớn tuổi, đến lúc phải lấy vợ thì sẽ lấy vợ sinh con rồi cứ an ổn sinh sống ở cái nơi khỉ họ cò gáy này. Anh chưa bao giờ có được sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, thành phố xa hoa càng không thể tưởng tượng nổi, những thứ đắt tiền lại càng ở một thế giới xa vời khác.
Cô bây giờ mới chợt hiểu tại sao trước đây cô nói sẽ cho anh nhiều tiền để chuộc thân mà anh lại không quan tâm, bởi vì chuyện này chưa từng có tiền lệ và cô cũng chưa từng thấy qua ở đây. Ở nơi này, mua vợ là chuyện đương nhiên, nhà nhà đời này qua kiếp khác đều sẽ tiếp tục, đơn giản tựa như chuyện ăn uống vậy.
Toàn bộ hoa huyệt cô bị nhét đầy, tất cả các nếp gấp chồng chéo đều được mở ra, da thịt non mềm nhạy cảm căng ra tạo thành một mạng lưới dây thần kinh, phóng đại mọi kích thích trong cơ thể cô. Huyết mạch trên cây gậy thịt nóng rực phồng lên, có thứ gì đó bị đè nén cần được giải tỏa, chuyển hóa thành nhiệt huyết thiêu đốt truyền đến thân dưới của anh.
Khi côn thịt rút ra thì bị hoa huyệt cắn chặt hôn mút, khó khăn lắm anh mới rút ra, nhưng quy đầu vẫn cắm trong hia huyệt cô, thậm chí còn kéo theo cả thịt mềm trong lỗ nhỏ ra. Hoa đâm bị anh cọ sát liên tục cực kỳ mẫn cảm, mỗi lần đều là một đợt khoái cảm quấn lấy toàn thân giống như một tấm lưới khổng lồ không có kẽ hở, khiến cô không có đường lui, không có chỗ nào thoát ra.
Nghi hoặc với sự dịu dàng hơi ấm của anh, cô chưa kịp thanh tỉnh đã bị kéo vào vực thẳm của dục vọng không lối thoát. Sau khi tăng tốc, cây gậy thịt sẽ vô tình tuột ra, gân xanh trên đó lộ ra, quy đầu long lanh mở trừng trừng một mắt, thẳng tắp hơi run rẩy mà đâm về phía trước, giống như một cây gậy hổ quý, vô cùng hưng phấn.
Mỗi lần anh nhét nó vào, cô lại cảm giác như nó chọc lên đến tận lồng ngực mình vậy, nó cứ như một con sâu đang từ từ ngoe nguẩy, trườn trên móng vuốt đầy gai nhọn của nó, châm chích vào từng dây thần kinh nhạy cảm khiến cô như bị kim châm vào da thịt.
Cô bất giác khẽ rên lên một tiếng, máu toàn thân bùng cháy trào dâng, giữa hai chân cô có một cỗ nóng cháy như bị thiêu đốt, khắp phòng tản ra một mùi tanh ngọt, mằn mặn và tanh tưởi.
Những tiếng va chạm nơi hạ thể vang lên ‘bạch bạch..’, càng lúc càng lớn, nước nơi hạn thể bắn tung toé theo từng lần va chạm, gần như chỉ có tiếng giao hợp phóng túng vang lên tứ phía. Trần Kiều hơi sững sờ, cho dù đây chỉ là gian phòng ở phía đông, nhưng ai ở trong phòng chính cũng đều có thể nghe thấy, thân thể cô giống như người nghiện thuốc được thỏa mãn cơn nghiện, trong nháy mắt, linh hồn cô như bay bổng trong khoái cảm kích thích của dục vọng.
Nước mắt cô giàn giụa trên đôi mắt đỏ hoe, gương mặt ngây ngô của người thiếu niên thấp thoáng như ẩn như hiện trong đôi mắt mê mang của cô. Anh ta dường như đang rất kìm nén, hai hàm răng anh nghiến chặt, làn da màu đồng ẩn hiện thấp thoáng, hơi thở anh toát ra mùi tươi mát của lá hồ tra, khuôn mặt chất phác sạch sẽ của anh bây giờ đang chìm đắm trong dục vọng bất tận.
Trần Kiều đột nhiên cảm thấy xúc động, cơ thể cô càng ngày càng mềm nhũn ra.
Lý Tồn Căn có một chiếc răng khểnh, lúc cười càng làm lộ ra lúm đồng xu vòng nhỏ trên má anh, vừa thẹn thùng lại vừa quyến rũ. Nếu còn đi học, chắc chắn anh sẽ là người nổi nhất trường và là người tình trong mộng trong trái tim của biết bao cô gái. Nhưng anh vốn sinh ra ở vùng quê bụi bặm, cuộc đời dạy anh cách tồn tại trước tiên, rồi thuận theo tâm nguyện của người lớn tuổi, đến lúc phải lấy vợ thì sẽ lấy vợ sinh con rồi cứ an ổn sinh sống ở cái nơi khỉ họ cò gáy này. Anh chưa bao giờ có được sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, thành phố xa hoa càng không thể tưởng tượng nổi, những thứ đắt tiền lại càng ở một thế giới xa vời khác.
Cô bây giờ mới chợt hiểu tại sao trước đây cô nói sẽ cho anh nhiều tiền để chuộc thân mà anh lại không quan tâm, bởi vì chuyện này chưa từng có tiền lệ và cô cũng chưa từng thấy qua ở đây. Ở nơi này, mua vợ là chuyện đương nhiên, nhà nhà đời này qua kiếp khác đều sẽ tiếp tục, đơn giản tựa như chuyện ăn uống vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.