Chương 43: Gia vị tình yêu (Vị ngọt)
Tĩnh Dạ Nguyệt Xuân
16/08/2022
Dạo gần đây, công việc có hơi bận bịu, bởi vì sắp tới thi cuối cấp của các sinh viên, nên phải gấp rút luyện tập.
Vậy nên những ngày nghỉ, tôi dành hết thời gian trên chiếc giường êm ái.
Nhưng dường như cậu ấy không muốn để tôi ngủ xíu nào mà cứ lỗi kéo tôi dậy suốt thôi.
" Hạ Hạ, bé con ơi, cục bông ơi, mau dậy đi chơi với tớ nào ~ "
" Ưm, không đi đâu, mệt lắm, muốn ngủ cơ! "
Tôi vùi mặt vào chiếc gối mềm mại, chỉ hở mỗi đôi mắt nhắm nghiền, giọng nói ngái ngủ dâdu kháng cự.
" Thôi nào, Hạ Hạ yêu dấu, cả tuần thì cậu dành thời gian cho đám học sinh rồi, đến cuối tuần thì lại lăn lộn trên chăn ấm nệm êm? Tớ chỉ có mỗi cuối tuần để được ở bên cạnh cậu thôi, không thể nào lãng phí thế được, dậy đi chơi với tớ đi ~ "
Vừa nói, cậu ấy vừa mò vào trong chăn, nhắm thẳng cái eo tôi làm loạn.
" Hahaa, nhột quá, dừng lại đi "
Cậu ấy đây là muốn làm nhột tôi đến chết luôn hay sao.
" Nếu cậu không dậy thì tớ cũng không ngừng lại đâu! "
" Haha, được rồi, được rồi, tớ dậy là được chứ gì! "
Nói vậy cậu ấy mới chịu dừng lại mà rời giường.
" Cậu mau vào rửa mặt đi rồi ra ăn sáng! "
" Biết rồi, biết rồi mà! "
Tôi mắt nhắm mắt mở mà loạng choạng từng bước đi vào nhà tắm, mọi thứ trước mắt đều mơ hồ. Nhìn mình trong gương, tôi mới giật mình tỉnh ngủ luôn á. Một bên mí mắt của tôi sưng húp lên, trông cứ như mắt nổ mắt xịt á trời, hài hước dã man.
Tôi phải rửa mặt nhiều lần trông mới đỡ hơn một chút.
Vệ sinh cá nhân xong, tôi ra ngồi xuống bên bàn ăn, rất nhiều món ăn với màu sắc bắt mắt được trang trí tinh tế đẹp mắt.
Chỉ là bữa sáng mà khoa trương như vậy.
" Tất cả là do tớ tự làm hết đó, mau ăn đi rồi cho tớ nhận xét! "
" Cũng chỉ là bữa sáng, ăn cái bánh mì với uống hộp sữa là được rồi, không cần tốn công làm nhiều món như thế này! "
" Hầy, tớ là muốn đảm bảo dinh dưỡng cho bạn gái tớ mà, cậu nhìn xem cậu gầy đến thế này, tớ phải vỗ béo cậu mới được! "
" Không, béo thì xấu lắm! "
Cậu ấy xoa đầu tôi mỉm cười.
" Không có xấu, con gái phải có tí da tí thịt mới đáng yêu. Má bánh bao của cậu giờ đây cũng không còn nữa rồi, cậu không xót cho bản thân nhưng tớ xót cho cậu. Nào, tớ nấu rất nhiều, bắt buộc cậu phải ăn bằng no bể bụng thì thôi! "
" Được rồi, đồ ăn bạn trai làm thì phải ăn hết, không thể để cậu phí công như thế được! "
Ăn xong, cậu ấy chủ động thu dọn, rửa bát. Trời ơi, người yêu ai mà đảm đang, tâm lý chưa kìa.
" Cậu lại vẽ à? "
" Ừm, tớ đang tập luyện một chút để ghi lại kinh nghiệm, rồi chia sẻ lại cho mấy em học sinh lớp tớ "
" Haizz, ngày nghỉ mà cậu cũng làm việc sao? Dành thời gian cho tớ đi, cái này để sau rồi làm! "
" Không được đâu, sắp thi rồi, với lại cái này làm một xíu là xong thôi à, đợi tớ, khi nào xong chúng ta đi chơi có được không? "
Cậu ấy bĩu môi nhưng rồi cũng phải gật đầu thỏa thuận, mặc dù không bằng lòng cho lắm.
Đến tối.
Tôi vươn người đứng dậy.
" Ưm, cuối cùng cũng xong, vậy là hoàn hảo rồi nhỉ! "
Vừa đi ra phòng khách thì giật mình, cậu ấy đang ngồi cuộn tròn trước màn hình tivi, vẻ mặt vô cùng buồn bực.
" Sao cậu nói một xíu là xong? Bây giờ trời đã tối luôn rồi kìa, muốn cả ngày hôm nay bên cạnh cậu, kết quả....."
Tôi đi tới ngồi xuống bên cạnh, ôm cậu ấy.
" Thôi mà, tớ xin lỗi ~ "
" Bây giờ tối rồi thì còn có thể đi đâu nữa chứ, bắt đền cậu đó, phải đền bù cho tớ! "
Sao hôm nay như trẻ con vậy kìa.
" Hay là, chúng ta đi ngắm sao đi. Tớ sẽ đền bù hôm khác cho cậu được không? Nha ~ "
Cậu ấy im lặng một lúc lâu, sau đó thở dài.
" Thôi được, tạm chấp nhận. Vậy chúng ta đi thôi. Lên núi ngắm sao "
Gió trên đỉnh núi nhẹ nhàng, mang theo vài phần hương vị ngọt ngào.
Trời hoàn toàn tối đen, hai chúng tôi đem thảm chống ẩm đặt ở trên mặt cỏ, ngồi lên, ngước đầu, nhìn những vì sao trên bầu trời đêm.
Bầu trời cao vút, như một bức tranh màu đen được điểm tô vài ngôi sao lấp lánh thêm nổi bật.
Tay phải cậu ấy chống trên mặt đất, tay trái ôm lấy vai tôi.
||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Sống Chung |||||
Cậu ấy cúi xuống nhìn chằm chằm tôi.
" Hạ Hạ, cậu xinh đẹp thật đấy "
Tôi bật cười.
" Cậu cũng rất đẹp trai! "
Không kịp phản ứng, cậu ấy đã hôn trộm tôi một cái.
" Đang ở bên ngoài mà, sẽ có người nhìn thấy đó, ngại lắm! "
" Kệ người ta, họ muốn nhìn thì để họ nhìn! "
" Không biết xấu hổ! "
Độ nhiên có tiếng ai đó vọng to lên.
" A, sao băng kìa! "
Nghe thấy vậy, tôi cũng vội vàng nhắm mắt lại, hai tay nắm trước ngực, ước nguyện với sao băng.
Cậu ấy không nghiêm chỉnh lại lén hôn tôi.
" Cậu hôn tớ làm gì, mau ước đi! "
" Cậu đẹp và thu hút hơn sao băng kia nhiều. Với lại tớ cũng không cần ước nguyện.
Tớ chỉ mong hai đứa mình mãi mãi hạnh phúc bên nhau, và điều đó, tớ sẽ tự mình thực hiện được mà không cần phải ước với sao băng! "
Vậy nên những ngày nghỉ, tôi dành hết thời gian trên chiếc giường êm ái.
Nhưng dường như cậu ấy không muốn để tôi ngủ xíu nào mà cứ lỗi kéo tôi dậy suốt thôi.
" Hạ Hạ, bé con ơi, cục bông ơi, mau dậy đi chơi với tớ nào ~ "
" Ưm, không đi đâu, mệt lắm, muốn ngủ cơ! "
Tôi vùi mặt vào chiếc gối mềm mại, chỉ hở mỗi đôi mắt nhắm nghiền, giọng nói ngái ngủ dâdu kháng cự.
" Thôi nào, Hạ Hạ yêu dấu, cả tuần thì cậu dành thời gian cho đám học sinh rồi, đến cuối tuần thì lại lăn lộn trên chăn ấm nệm êm? Tớ chỉ có mỗi cuối tuần để được ở bên cạnh cậu thôi, không thể nào lãng phí thế được, dậy đi chơi với tớ đi ~ "
Vừa nói, cậu ấy vừa mò vào trong chăn, nhắm thẳng cái eo tôi làm loạn.
" Hahaa, nhột quá, dừng lại đi "
Cậu ấy đây là muốn làm nhột tôi đến chết luôn hay sao.
" Nếu cậu không dậy thì tớ cũng không ngừng lại đâu! "
" Haha, được rồi, được rồi, tớ dậy là được chứ gì! "
Nói vậy cậu ấy mới chịu dừng lại mà rời giường.
" Cậu mau vào rửa mặt đi rồi ra ăn sáng! "
" Biết rồi, biết rồi mà! "
Tôi mắt nhắm mắt mở mà loạng choạng từng bước đi vào nhà tắm, mọi thứ trước mắt đều mơ hồ. Nhìn mình trong gương, tôi mới giật mình tỉnh ngủ luôn á. Một bên mí mắt của tôi sưng húp lên, trông cứ như mắt nổ mắt xịt á trời, hài hước dã man.
Tôi phải rửa mặt nhiều lần trông mới đỡ hơn một chút.
Vệ sinh cá nhân xong, tôi ra ngồi xuống bên bàn ăn, rất nhiều món ăn với màu sắc bắt mắt được trang trí tinh tế đẹp mắt.
Chỉ là bữa sáng mà khoa trương như vậy.
" Tất cả là do tớ tự làm hết đó, mau ăn đi rồi cho tớ nhận xét! "
" Cũng chỉ là bữa sáng, ăn cái bánh mì với uống hộp sữa là được rồi, không cần tốn công làm nhiều món như thế này! "
" Hầy, tớ là muốn đảm bảo dinh dưỡng cho bạn gái tớ mà, cậu nhìn xem cậu gầy đến thế này, tớ phải vỗ béo cậu mới được! "
" Không, béo thì xấu lắm! "
Cậu ấy xoa đầu tôi mỉm cười.
" Không có xấu, con gái phải có tí da tí thịt mới đáng yêu. Má bánh bao của cậu giờ đây cũng không còn nữa rồi, cậu không xót cho bản thân nhưng tớ xót cho cậu. Nào, tớ nấu rất nhiều, bắt buộc cậu phải ăn bằng no bể bụng thì thôi! "
" Được rồi, đồ ăn bạn trai làm thì phải ăn hết, không thể để cậu phí công như thế được! "
Ăn xong, cậu ấy chủ động thu dọn, rửa bát. Trời ơi, người yêu ai mà đảm đang, tâm lý chưa kìa.
" Cậu lại vẽ à? "
" Ừm, tớ đang tập luyện một chút để ghi lại kinh nghiệm, rồi chia sẻ lại cho mấy em học sinh lớp tớ "
" Haizz, ngày nghỉ mà cậu cũng làm việc sao? Dành thời gian cho tớ đi, cái này để sau rồi làm! "
" Không được đâu, sắp thi rồi, với lại cái này làm một xíu là xong thôi à, đợi tớ, khi nào xong chúng ta đi chơi có được không? "
Cậu ấy bĩu môi nhưng rồi cũng phải gật đầu thỏa thuận, mặc dù không bằng lòng cho lắm.
Đến tối.
Tôi vươn người đứng dậy.
" Ưm, cuối cùng cũng xong, vậy là hoàn hảo rồi nhỉ! "
Vừa đi ra phòng khách thì giật mình, cậu ấy đang ngồi cuộn tròn trước màn hình tivi, vẻ mặt vô cùng buồn bực.
" Sao cậu nói một xíu là xong? Bây giờ trời đã tối luôn rồi kìa, muốn cả ngày hôm nay bên cạnh cậu, kết quả....."
Tôi đi tới ngồi xuống bên cạnh, ôm cậu ấy.
" Thôi mà, tớ xin lỗi ~ "
" Bây giờ tối rồi thì còn có thể đi đâu nữa chứ, bắt đền cậu đó, phải đền bù cho tớ! "
Sao hôm nay như trẻ con vậy kìa.
" Hay là, chúng ta đi ngắm sao đi. Tớ sẽ đền bù hôm khác cho cậu được không? Nha ~ "
Cậu ấy im lặng một lúc lâu, sau đó thở dài.
" Thôi được, tạm chấp nhận. Vậy chúng ta đi thôi. Lên núi ngắm sao "
Gió trên đỉnh núi nhẹ nhàng, mang theo vài phần hương vị ngọt ngào.
Trời hoàn toàn tối đen, hai chúng tôi đem thảm chống ẩm đặt ở trên mặt cỏ, ngồi lên, ngước đầu, nhìn những vì sao trên bầu trời đêm.
Bầu trời cao vút, như một bức tranh màu đen được điểm tô vài ngôi sao lấp lánh thêm nổi bật.
Tay phải cậu ấy chống trên mặt đất, tay trái ôm lấy vai tôi.
||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Sống Chung |||||
Cậu ấy cúi xuống nhìn chằm chằm tôi.
" Hạ Hạ, cậu xinh đẹp thật đấy "
Tôi bật cười.
" Cậu cũng rất đẹp trai! "
Không kịp phản ứng, cậu ấy đã hôn trộm tôi một cái.
" Đang ở bên ngoài mà, sẽ có người nhìn thấy đó, ngại lắm! "
" Kệ người ta, họ muốn nhìn thì để họ nhìn! "
" Không biết xấu hổ! "
Độ nhiên có tiếng ai đó vọng to lên.
" A, sao băng kìa! "
Nghe thấy vậy, tôi cũng vội vàng nhắm mắt lại, hai tay nắm trước ngực, ước nguyện với sao băng.
Cậu ấy không nghiêm chỉnh lại lén hôn tôi.
" Cậu hôn tớ làm gì, mau ước đi! "
" Cậu đẹp và thu hút hơn sao băng kia nhiều. Với lại tớ cũng không cần ước nguyện.
Tớ chỉ mong hai đứa mình mãi mãi hạnh phúc bên nhau, và điều đó, tớ sẽ tự mình thực hiện được mà không cần phải ước với sao băng! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.