Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Chương 5: Chương Úm Bala : Phép Thuật Thứ 5

meo meo

18/12/2015

Hai người rời nhua và mỉm cười, nhất bảo tự hứa '' sẽ làm cho cô vui để chuộc lỗi với cô '' Đến phòng nhạc, cô lộ vẻ vui mừng nói với mọi người:_Mọi người Bài hãy ôm lấy em nam chính là Nhất bảo còn nữ chính là Ngọc tuyết

Nhất bảo nháy mắt và khẽ cúi đầu như xin lỗi, Cả bọn trừ anh ai cũng lại vỗ vai và nói chuyện cả. Nhưng khi lướt một vòng, cô bắt gặp ánh mắt không mấy thiện cảm của ngọc tuyết đối với cô , cô tự hỏi'' Cô làm gì sai sao ? '' Cô không nói gì khẽ nói để tách nhóm người kia khỏi nhất bảo trước khi nạn nhân thiếu oxi:

_Mọi người mau tập thôi,

_được_Đồng thanh

Ai ai cũng tạo phong cách mới cho '' Ngầu''. Anh thì hát cùng cô , nhỏ thì chơi trống, cậu thì chơi ghita, ken thì ôm gấu teddy cỗ vũ ( ê mặt) tập ròng rã suốt 5 giờ cũng chưa được tha mà còn phải múa. Cô thấy ai cũng mệt , chỉ mỗi anh là còn nghe headphone dựa tường thôi, chứ đám kia thì sải lai hết rồi. Cô nói :

_Cô ơi !! phần còn lại là tiết mục đặc biệt , tụi em sẽ tập ở nhà

Cô nhạc trầm ngầm nói :

_Liệu ổn không??

Cô nhìn bằng đối mắt chân thành và giọng chắc nịch

_Được cả mà cô !

_umk, cô tin các em, cô lên nhé

Cả bọn sống dở chết dở kia nghe xong liền có sức sống dậy gom đồ luôn, đã vậy còn cãi lộn rồi trêu nhau nữa. Chỉ riêng mổi Ngọc tuyết thì bén mảng tới chỗ anh để xin số điện thoại , anh nhìn chướng mắt quát lớn :

_Đồ mặt dày, đả có bảo mà còn kiếm tôi, cô muốn chết !!_anh gằn giọng xuống

Nguyên đám quay qua nhìn , nhất là nhất bảo, sai thật rồi, chỉ vì con nhỏ đó àm anh lỡ mất tình yêu đời mình, nhưng đành bỏ thôi. Bảo lại nói :

_Tốt nhất cô về đi, và sau này đừng tới đây nữa

Ngọc tuyết không cam lòng nói ;

_Được, các người nhớ đó, nhất là cô



Cánh tay chỉ thẳng mặt cô, cô hơi ngạc nhiên nhưng thôi .Ả tức quá dậm chân đi về, Hoàng hôn tắt dần, để ánh đêm lên .Cả đám vừa tức vì Ngọc tuyết đáng ghét, vừa lo cho cô vừa đói vừa mệt nữa. Trến chiếc xe vision, cô mật ngả trên lưng và ôm chắc ken. Ken cũng giảm nhịp xe lại không để chị mình lạnh. Dừng chân tại nhà trẻ , cả đám ăn nhanh rồi tập tiếp, cô thấy hơi mệt nhưng vẫn cố tập, Đó là tiết mục vẻ tranh thư pháp và thôi sáo bài bụi phấn. Lũ trẻ cũng vui vẻ mà ngồi coi văn nghệ miễn phí. Thấy nhất bảo, lũ trẻ ôm chầm lấy, có đứa còn oán trách :

_Người đáng ghét, ta đây không chơi với người, ngươi y như chú mặt khỉ

_đúng

Nhất bảo khẻ hỏi :

_Chú mặt khỉ là ai thế ??

Cả đám ngưng tập chỉ vào anh, anh tức giận nói :

_Phiền phức , hứ_Xong bỏ ra ngoài

Để lại cả l;ủ không ăn năn mà còn cười như điên nữa.10 giờ, mọi thứ đâu vào đấy, lũ trẻ ngủ và lũ lớn cũng ngủ, chỉ còn mỗi cô là ngồi trước cửa đợi anh thôi. Nhìn đồng hồ, đã quá giờ rồi, Cô mang dép và ra ngõ đứng đợi. Trời lạnh thế này, anh cũng không đem áo lạnh theo thế nào cũng cảm cho xem. Cô liền đi lên các hàng xóm khác xin ít gừng và chút trà, ai nhìn cô cũng thương nên cho tất. Giờ đây, mọi người đang thấy một cô gái với chiếc áo lông to, và mang theo một chiếc áo khác. Cô tự nghĩ ' mình thích anh ấy ư ??'' lắc đầu, cô cười chua chát, cô không muốn bị bỏ rơi nữa, gia đình bỏ , tình yêu bỏ , cô không dám thử nữa, cô sợ mình chết vì tình yêu mất. Có lẽ, cô nên đóng chặt trái tim mình lại. Cô chỉ xem anh là anh thôi không gì cả, đứng đợi đó, tận 12 giờ mấy, cũng thấy bóng người, cô vẫy tay và khoác cho anh chiếc áo khoác và mỉm cười nói :

_Vào nhà thôi!!

Anh nhìn cô và nói :

_Đứng đây chi ??

Cô gãi đầu và nói :

_Tôi ngủ không được , trời lạnh quá nên tôi xin ít gừng với ít trà á mà!!

_Còn cái áo này ??

_tôi đem theo , nếu có anh thì cho anh khoác nhưng may là có. thôi vào nhà

_đừng làm chuyện ngu ngốc_Anh bỏ cái áo khoác ra và vào nhà để lại mình cô đứng đó. Cô nhặt lên và cũng theo vào trong, vào bếp cô phá ít trà gừng , anh thì ngồi đó nghe headphone, cô thắc mắc anh nghe gì mà thấy rảnh là nghe, kệ. Đang pha giữa chừng, thấy ken đi xuống, con gấu không mang, cô nhìn ken lo lắng nói :



_Ken em sao vậy ??

Ken lạnh lùng nói :

_hết rồi

Anh ngạc nhiên gỡ tay phone và vào trong :

_Cậu sao vậy ??

Cô ngăn anh không đến gần, cô ôm lấy Ken thì bị cậu cào một lằn dài trên tay , máu theo đó mà đồ xuống. Cô kéo tay áo màu đen dài xuống che vệt máu thì lúc này Ken đã gục tên vai cô. Cô nhìn anh, anh hiểu liền đỡ Ken lên phòng, còn cô lấy đồ băng lại vết thương. Anh nhìn cô hỏi :

_Chuyện gì thế ??

_Nó bị ác mộng hồi nhỏ ám ảnh, lâu rồi chưa tái phát

_vết thương ??

_Không sao

Hai người rơi vào trạng thái im lặng, mất trắng một đêm ngủ. Sáng sớm, ken thức dậy sớm nhất và ôm lấy chị mình và hỏi :

_Chị hai , sáng tốt nha

Cô hôn nhẹ lên ám Ken và nói :

_Em cũng vậy, kêu mọi người ăn sáng thôi

6gio10, cả đám mặc đồng phục và mang theo chút đồ lỉnh kỉnh vào trường. Cô đi đằng sau anh nói :

_chuyện hôm qua, anh đừng nói ai nghe nhé !! cám ơn

anh gật đầu rồi theo mọi người đi chuẩn bị

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook