Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Chương 27: Phép Thuật Thứ 27

meo meo

07/01/2016

Hôm sau, mọi người từ từ vào cổng thì thấp thoáng thấy bóng anh và nó, tự dưng cậu nhớ gì đó bảo mọi người đi theo cậu, cậu chặn anh rồi hỏi :_Thần nam có phải cậu thích nhạc nhạc vì giọng hát , con người, đôi mắt, nụ cười hay không ??

Anh gật đầu nắm chặt tay nó. Cậu nhìn rồi hỏi :

_Cậu chắc đầy là người cậu yêu và bảo vệ suốt đời?? Hãy suy nghĩ đây là câu hỏi quan trọng quyết định mọi chuyện

Anh gật đầu rồi ôm nhỏ rời đi, cô đứng đó thất thần tự thương cảm cho bản thân và tự nói rằng' anh ấy có người yêu rồi, mày không có cửa đâu mà người yêu là em mày đó. Mà nếu có thì sao ?? mày mắc bệnh chưa chắc hết lỡ không qua khỏi lại bắt ai đó buồn vì mày ư ?? không , thôi thì mọi chuyện vậy đi em mày sẽ thay đổi lúc đó họ hạnh phúc , càn mày có lẽ cũng hạnh phúc''Cậu đứng nhìn cậu lắc đầu , vỗ vai cô và nhỏ đi lên lớp. Bỗng có thông báo " MỜI EM SONG LAM VỀ PHÒNG GIÁM THỊ GẤP'' Cô hơi ngạc nhiên , nhỏ thì kéo tay cô cô lắc đầu tỏ vẻ không sao rồi bước đi. Bước đến phòng giám thị, cô lên tiếng :

_Chào thầy, thầy gặp em có việc gì ạ??

Thầy gíam thị nói :

_em sẽ chuyển qua lớp chuyên văn,

Cô ngạc nhiên nói :

_Tại sao thưa thầy ?? em chưa vi phạm gì mà??

_Không, đó là lệnh , còn phần còn lại là chất văn em tốt vậy thôi . Em nên lên lớp đi

Cô thất thỉu về lớp, muốn qua văn cô phải qua Khu b của những con nhà giàu cô không thích, một chút cũng không. Đang đi thì gặp Kid, cô bước vội và kêu :

_Anh

Kid đang đi lên lớp dạy thấy cô chạy thế thì bước lại đỡ, trách yêu :

_Em muốn té sao ?? sức khỏe không tốt chớ làm càng

Cô mỉm cười yếu ớt, nhìn lại quãng đường cô chạy không xa nhưng đã gần trút hết sức lực của cô rồi, cô nhớ gì rồi nói :

_Anh giúp em , em bị chuyển lớp

Kid mở to mắt nhìn hỏi :



_Khu nào ??

_B, em không muốn

Kid thở dài , quả thật có người dàn dựng rồi chỉ mong tiểu thiên thần này chịu được."

_Em cố lên, có gì nói anh , hiện tại quả thật anh thua

Cô mỉm cười nhẹ,

_không sao ạ !!em đi trước

Kid nhìn rồi ậm ừ, đi tiếp. Cô vào lớp rồi lại tủ gom sách vở, nó thấy thì khẽ cười, rồi lại vờ hỏi bài để thu hút sự chú ý của anh, nhỏ và cậu hỏi :

_lam, cậu đi đâu thế nhở ??

Cô nói :

_Tớ chuyển qua khu B , tầng 2 phía trái

Cậu nói :

_Tại sao thế ??

_Tớ không biết nhưng không sao dù sao tớ.............cũng sắp đi rồi

Giong cô nhỏ dần, nhỏ thấy mắt hơi cay vồi quay đi lau lau rồi quay sang :

_Nào có sao, tớ sẽ qua khu b rủ cậu ăn nè, chơi này, đừng lo

Cô mỉm cười rồi đi, cả lớp từ từ vẫy tay tạm biệt, mặt trời nơi đây vẫn sáng nhưng bên kia liệu mặt trời còn chứ ??Hít một hơi không khí cuối ở đây, cô quay sang nhìn nó, nó cười với cô , cô biết là do nó làm cả nhưng cô làm gì được hiện tại cô không quyền . Mạnh dạn bước trên hành lang, cổng đại ngục dần hé ra.Ngước nhìn lớp chuyên văn, vừa bước vào, mùi nước hoa cùng son phấn ngát cả phòng. Cô nhìn xung quanh rồi giới thiệu rồi kiếm cái bạn trống ngồi, một đứa hỏi :



_Mày là song nhạc hay con ngốc song lam đó??

_Mày ngu, nhìn mặt nó là con ngốc song lam rồi !

_Ahhaha tao quên mày ơi!!

Cô thở dài, 3 tuần thôi mà không lâu đâu, nhưng còn nhiều việc cô phải làm, suốt tiết học hình như cô bị cô lập thì phải. Ra chơi nhỏ không tời được vì khu A không được qua khu B, cô buồn hiu nơi đây cô không có bạn, cô đứng dậy rời đi, cô nghe nói khu b có vườn bách hợp rất đẹp. Bước tới vườn hoa, cô thấy kì lạ không ai cả, bước vài bước nữa, cô nghe tiếng cười chưa định hình thì một xô nước cùng càng đất thảy vào cô, bột mì cũng có, nhìn cô nhếch nhách thật, Một giọng nói vang lên, ngọt ngào giống giọng cô:

_Đủ rồi, tha đi đừng làm vậy , tha đi

Cả đam người quay sang hết hồn lắp bắp :

_Lam hay nhạc ??

Nó không quan tâm mà nói :

_Nếu người bị vậy là tôi có lẽ là chị sẽ cứu tôi nhưng chị biết không, thấy chị như vậy tôi VUI lắm, ở đây không ai bảo vệ chị đâu, chị đừng ngoan cố rời đi đi, ấy chết ...haizz nên chết thì đúng hơn nhỉ ?? chị thấy sao ??_nó tiến cô lúi dần rồi thân cô ngã xuống nó cũng ngả thoe, bỗng nhỏ la:

_Em biết sao rồi, chị đừng làm vậy em ...a..em không biết bơi

Nếu ai không biết được ai là lam ai là nhạc thì sẽ không biết được sự thật . Vì hiện tại, một cô gái nhấn đầu một cô gái xuống và hai người đều xả tóc. Từ xa, một đám người tới (nó dặn mấy đứa kia báo cho anh ), anh nhảy xuống cứu nhưng không biết ai là nhạc, bỗng một người vẫy tay như ốc bơi , anh biết là nhạc. Còn cô, cô cười tử thần đón cô hơi sớm nhỉ ?? Cô khép mắt thì một bóng ai đó nhảy xuống , ôm lấy cô và kêu thất thanh :

_Hai à, hai đừng như vậy tình lại đi, không cho hai đi

Cô sặc nước, mở mắt là Ken, cô dơ tay chạm vào mặt ken thều thào nói :

_e.m ..về sớm..khụ khụ..thế

Ken nhìn rồi bế cố lên , lại chỗ mọi người dừng tại nó :

_Chào chị ba, mà chị này hộp nhạc của chị còn ở nhà em , chị nhờ em giữ giùm nê em giữ chiều ghé nha!! hừ.Chào huynh , chừng nào cưới CHỊ BA thì nói đệ biết

Nở nụ cười khinh bỉ, ken bồng cô lên phòng y tế, nếu ken không xuất hiện có lẽ ken đã mất người chị này rồi , nghe tin nhạc về ken lo cho cô lắm nhưng công việc chưa xong. lững thững bước đi về hướng phòng y tế

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook