Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Chương 38: Phép Thuật Thứ 38

meo meo

19/02/2016

Cuối cùng cánh cửa mở ra và đó là Bạch Phàm , nó và Ken khẻ thở phào, nhưng chưa gì đã nghe tiếng khóc nức nở của nhỏ , nhỏ vừa khóc vừa nắm lấy bả vai nó mà hỏi :_Con kia , Lam đâu , trả lời !! lam đâu , tại sao lại gạt tao! Ken trả lời chị mau ! Lam đâu ?

Ken nắm lấy tay nhỏ rồi bắt đầu nói :

_Chị bình tĩnh nhìn vào em này ! Em sẽ kể chị nghe tất cả nhưng chị phải bình tỉnh , mọi chuyện không phải do Chị Nhạc , chị ấy thay đổi rồi. Chị nhìn xem !

Nhỏ quay sang , nhỏ giờ mới thấy , nhỏ quệt nước mắt hỏi :

_Lý do khiến cô thay đổi ?

_Từ lúc chị Lam bệnh , tớ đã nghĩ thông rồi , sau khi xong vỡ diễn này tớ sẽ đi nước ngoài.

Nhỏ trầm ngâm rồi ôm lấy nó vừa nói :

_Chào mừng cậu !

Nó ôm lại nhỏ , lúc này nó mới cảm nhận được tình bạn chân thành là gì rồi !Vừa lúc đó cửa mở ra , là anh , anh thấy nó vs cậu và nhỏ thì hỏi :

_Lam , em .....

Nó cười , nụ cười tươi rói gật đầu . Anh nhìn nhỏ chợt hỏi :

_Sao cô khóc ?

Nhỏ quệt mắt nói :

_Tôi mừng quá nên khóc chả có gì , thôi nhanh đi rồi về nhà tình thương nữa chứ !

Anh gật đầu rồi soạn đồ , Ken và nhỏ nhìn nó và anh mà mỉm cười , ở đây tốt đẹp rồi , vậy còn bên cô mọi chuyện có như vậy không ? câu hỏi cho cả ken và nhỏ . Nó dọn xong thì theo nhỏ ra ngoài trước , Ken chợt nhớ thứ gì đó thì lấy ra đưa cho anh và kèm theo lời nói :

_Hãy trân trọng nó! em đi đây !



Anh nhìn vào móc khóa búp bê gỗ mà khẽ nhói , ý gì đây , búp bê gỗ được khắc rất công phu nhưng còn vãi chỗ hơi kì , tay nghề mới đây. Anh bỏ túi rồi xách đồ đi ra ngoài . Nhỏ và ken nói có việc bận nên rời đi , nó và anh lên xe rồi về nhà tình thương . Trên đường đi , nó nhìn bên ngoài cửa sổ mà nhẹ nhõm , lâu rồi nó chưa được như vậy , nó thích tốc độ và đương nhiên không bao giờ nó chạy xe chậm để nhắm xung quanh , nó là tiểu thư kiêu ngạo và còn được gọi là 'sang chảnh'. Nó thở dài , lấy điện thoại cô đưa và mở ra , hình ảnh nền là ảnh gia đình, nó nhó gì đó kéo áo anh , ghi giấy ' Em muốn tới mộ mẹ và ba'' Anh nói :

_em mới xuất viện chưa được đi đâu !

Nó lắc đầu , ghi tiếp ' Làm ơn '. Anh động lòng nên đưa nó đi , anh quyết rồi , lúc trước anh toàn làm ''Lam'' đau khổ nên giờ đền bù, anh thay đổi , nhất định . Dừng xe , anh dìu nó lên từng bậc , gió thôi làm lay động những hàng cỏ dại quanh đấy . Cuối cùng cũng đến , quỷ bên mộ ba mẹ , nó khóc rất nhiều , đưa tay sờ lên bia mộ , nó đau tận ruột . Nó thầm nói ' Ba mẹ à, đứa con bất hiếu đến thăm ba mẹ đây , con xin lỗi vì không đến sớm hơn . Ba mẹ tha thứ cho con được không ? con biết lỗi rồi . Mà ba mẹ ơi , chị hai bệnh nặng lắm ba mẹ phù hộ chị ấy bình an nha ,con vô tâm quá '' Nó cứ ngồi đấy , đến khi anh đưa nó đi mới thôi . Nó im lặng suốt quảng đường dài rồi về nhà tình thương. Vừa mở cửa dắt xe vào nó đã nghe ' mẹ Lam , về rồi ' . Rồi chớp nhoáng , một bóng nhỏ xà vào lòng nó . Nó ngước nhìn lạ lẫm , rồi bế đứa bé lên vô nhà. Bước vào nhà , bỗng dưng nó thấy một cảm giác rất kì lạ , chút gì đó ấm áp av2 hạnh phúc lắm . Nó nhìn xung quanh , nới đây khá thoáng , lũ trẻ thì chạy khắp nơi và đặc biệt căn bếp luôn sáng đèn kia . Nó mỉm cười , rồi ngồi xuống nền đất với chúng , chú cứ hỏi :

_'Mẹ Lam thật đẹp nhá!

_phải phải , mẹ hát cho chúng con nghe đi

Nó cười hiền rồi lấy cuốn sổ kèm cây viết ghi ra '' Mẹ bị bệnh không nói được các con''. Lũ trẻ nhìn rồi lay tay nó hỏi :

_Mẹ bệnh gì có đau lắm không ?

_mẹ uống thuốc chưa ?

_kẹo này tốt lắm nè mẹ !

Tụi nhỏ quây quần bên nó , làm nó rất vui , có lẽ đây là lần đuầ nó được chơi vs trẻ em nhiều như thế bởi nó ghét trẻ con , nó nghĩ trẻ con rất lanh chanh và đáng ghét nhưng có lẽ giờ nó nên bỏ ý nghĩ đó . Anh đứng đó cầm máy ảnh mà chụp nó , chợt cười .Lát sua , nghe tiếng xe , quay lại thì thấy Kun , Kid , cậu , ken và nhỏ . Nó mỉm cười như lời chào rồi chơi với lũ trẻ . Nhỏ lại bên nó rồi chơi cùng riêng 5 người con trai thì vào bếp nấu ăn . Nhỏ nhìn nó rồi nắm tay nó mà nói :

_Nhạc Nhạc , Lúc nhập viện , cậu thấy lam sao rồi ?

Nó nhìn xung quanh rồi ghi giấy kêu lũ trẻ đi chơi đi .Nó lại lấy đt rồi ghi :

_Chị ấy hình như khá nặng nhưng cố gượng , em hi vong sẽ tốt,

Nhỏ trầm ngâm rồi nói :

_tớ thắc mắc, cậu về đây bên nhà kia không lo sao ?



Nó lắc đầu, rồi ghi :

_Chị với anh nguyên thích nhau sao ?

Nhỏ chợt ửng đỏ rồi nói :

_Em vs Chị em thật giống nhau cứ trêu chị mãi !

Nó và nhỏ cũng cười mỉm . Nó ngồi im rồi lại ghi ' Chị liên lạc được với chị Lam chưa ?', Nhỏ im rồi lắc đầu , không biết tại sao không có tín hiệu gì cả . Thế rồi cả hai trò chuyện đến khi thông báo vào ăn mới thôi .

Kể từ những ngày đấy , nó ngày càng thay đổi dần và trở lại con người lúc xưa , ngây ngô và trong sáng. Sáng sớm , nó mặc chiếc áo thun trắng hơi bạc cùng chiếc quần màu xanh lá sẫm , ngang eo buộc chiếc áo sọc cá tính . Chân mang giày nike cùng với anh . Anh hôm nay cũng khá menly nhỉ ? áo thun đen cùng quần jeans , tóc được chải gọn hơn . Cả hai cùng nhau đi ra ngoài , 2 tháng rồi , thời gian trôi nhanh thật , trong t/g đấy , cô cũng gửi thư về là khá ổn nên ai cũng đỡ lo hơn . Tới công viên , anh kêu nó ra đứng và chụp cho nó , nó cùng chơi vs những chú bồ câu và nở nụ cười tỏa nắng . Đi dọ quanh phố hoa Đông , những quầy thức ăn vặt thú hút đôi bạn trẻ và hai bạn trẻ nào nỡ chối từ . Cứ ngồi bên vỉa hè mà ăn , nó giơ điện thoại và chụp cùng anh . Anh cũng chụp chung nhưng ...không hợp tác , nó ghi ra giấy

_Anh cười lên xem ! anh chụp cứ như muốn ám sát em vậy !

_Tôi đã cười rồi !

Nó bặm môi , ghi một cách giận dữ

_Em không chụp với anh , đi chụp với người khác

Thế rồi nó đi ra chụp với mấy nhóc tì , nó cứ tạo đủ kiểu từ trẻ con đến ngộ nghỉnh nhìn mà yêu . Anh ngồi lâu rồi cũng chán nên trả tiền rồi lại với nó . Từng bước chậm rãi mà đến , mới thoáng đây đã hai tháng mau thật , cũng sắp thi rồi nhỉ ? Nhìn xung quanh , anh thấy một cặp đang trò chuyện với nhau , loáng thoáng nghe được :

_Tay em ấm thật !

Cô nàng kia e thẹn ,nói :

_Sao anh biết ấm ?

_vì khi ở gần em ,anh cảm nhận được tất cả và sự ấm áp lẫn hạnh phúc

Anh chợt đi chậm hơn ' Ấm áp sao ?'' hình như anh chưa từng nắm tay nó thì phải , chỉ cứ thế và dừng ở chữ thích .Anh nhiều lần cảm giác như nó đã vẽ một khoảng cách rất lớn ngăn anh vậy , nói trắng ra không cho anh lại gần , nhiều lần muốn vuốt tóc hay bẹo má thì nó lảng tránh .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook