Quyển 1 - Chương 6: Quan hệ kết nghĩa
Tân Tiểu Thuyết
17/01/2017
Mười hai giờ đêm, thời điểm cô bé lọ lem biến thân.
Cá Hoa Vàng lần thứ mười hai mới ngăn được lời buôn chuyện về anh bạn trai có má lúm đồng tiền của Lâm Văn , chính thức mở màn câu chuyện đêm khuya.
Cá hoa vàng ho khan chỉ đạo, “Đề tài đêm nay, phòng kết nghĩa!”
“Ôi chao, thật tiếc, tôi muốn làm quen với Tô Đồng, nhưng phòng của cậu ấy đã có phòng kết nghĩa rồi.” Lâm Văn lại một lần nữa xen mồm.
Cá hoa vàng tức điên, âm trầm nói “Nào chỉ có Tô Đồng, tôi thấy còn cả Lục Nghị nữa.”
Lâm Văn câm miệng, Hứa Thuần cười khẽ, Tiếu Tề Tề ngáp.
“Tôi với danh nghĩa trưởng phòng nói cho mọi người biết, chúng tôi đã quyết định kết nghĩa với phòng 607 nhà 7.”
“Chúng tôi là ai? Không phải bà và mỹ nữ Hứa Thuần chứ?” Lâm Văn kiên cường như tiểu Cường, thù dai, nhớ lâu chuyện Hứa Thuần đoạt đi “Mối tình đầu” Hạ Tuyên của mình. Ôi, bạn nhỏ Lâm Văn, lại cả mối tính đầu nữa? Dù sao bà cũng có Tô Đồng! Tiếu Tề Tề khinh bỉ nghĩ. Chao, phòng 607 nghe quen quen?
Vảnh tai nghe tiếp “… Tuy nhiên hiện đang có khó khăn, anh cả phòng 607 sống chết không đồng ý kết nghĩa với phòng chúng ta.” Tiếu Tề Tề cảm thấy da đầu run lên, giả bộ ngủ luôn.
“Nghe nói bởi vì có một cô gái tên Tiếu XX đắc tội anh cả phòng 607, hắc hắc…” Tiếng cười gằn của Cá hoa vàng làm cho Tiếu Tề Tề rùng mình một cái.
“Chị cả Hoàng, tôi không đi!” Tiếu Tề Tề ôm cột giường, lại một lần nữa hiên ngang lẫm liệt la lên, “Lâm Văn, con muỗi nhỏ kia, bà chạy đi đâu? Cứu tôi!” Lâm Văn đang chạy đi hẹn hò hắt hơi một cái, làm cho đồng chí Tô Đồng vội chạy ra hiệu thuốc.
Cá hoa vàng có kinh nghiệm liền gỡ một cách nhẹ nhàng đôi tay như bạch tuộc của Tiếu Tề Tề, “Không đi cũng phải đi, đi cũng phải đi!” Hứa Thuần ngồi ở trên giường thể hiện trạng thái trầm tư như Thánh nữ, hoàn toàn thể hiện không nghe, không nhìn, không thấy.
“Chị cả Hoàng, ô ô, thật bất công! Rõ ràng là Hứa Thuần muốn nhân cơ hội mồi chài Hạ Tuyên, sao lại bắt tôi đi làm bà mối? Tôi không đi, không đi! Nhiều phòng nam như vậy cứ tùy tiện kết nghĩa với một phòng, 607 không thích mình thì mình còn kết làm gì! Có đúng không, tỷ tỷ Cá hoa vàng?” Câu nói của Tiếu Tề Tề thay đổi vài giọng điệu, lại ôm cột giường “Ô ô, bà thật bất công!”
“Hắc hắc, bất công? Tôi nào có bất công, tôi là cô gái nhiệt tình, nếu bà có bản lĩnh thích người nào, Hoàng Ngọc tôi tận tình tận nghĩa thay bà thu phục!” Cá hoa vàng vừa lòng vỗ lên bả vai Hứa Thuần “Người ta là mỹ nữ nhân ái, dù sao cũng rụt rè, sao có thể làm chuyện mặt nóng áp mông lạnh?”
Tiếu Tề Tề oán hận, hai mắt tỏa sáng, “Vậy bà muốn tôi mặt nóng áp mông lạnh?”
“Sai! Bà đi sẽ là mặt lạnh áp mông lạnh! Như vậy mọi người đều không biết là lạnh.” Cá hoa vàng chém đinh chặt sắt.
Tiếu Tề Tề hộc máu, trong lòng thầm mắng tên Hạ Tuyên ngu ngốc lên tới ngàn lần. “Sao chính bà không đi mặt lạnh áp mông lạnh đi?”
“Tôi? Tôi là chị cả, quản lý toàn cục! Hơn nữa, Hạ Tuyên là vì cái mồm thối của bà mới không chịu kết nghĩa với phòng chúng ta, bà là đầu sỏ gây nên đương nhiên phải chịu đòn nhận tội.”
“Mắng hắn Ngớ ngẩn rõ ràng là Lâm Văn mà!” Tiếu Tề Tề ủy khuất.
“Aha! Đừng cho là tôi không biết, Lâm Văn là người cẩn thận sao có thể nghĩ ra từ xấu xa như vậy, bà ấy nói là do bà dạy.” Cá hoa vàng cười chắc chắc, tiếp tục gỡ đôi tay bạch tuộc của Tiếu Tề Tề “Ngoan nào, đi thôi!” Sắc mặt Mẹ kế nhìn không xót cái gì.
“Ai…” Mỹ nữ than lên một tiếng u oán, đôi mắt to lướt qua ánh ảm đạm giống như một đứa trẻ lạc mất linh hồn, đứng dậy, “Tề Tề, bà không muốn đi thì thôi, Cá hoa vàng, bà…các bà cũng đừng lo cho tôi.” Nước mắt xinh đẹp như hoa chuyển động trong hốc mắt, Tiếu Tề Tề nhìn thấy nhịn không được, tim đập chậm đi vài nhịp, thật đáng thương!
“Tôi đi!” Tiếu Tề Tề tự nhiên có thêm dũng khí, vỗ ngực một cái, nuốt nước bọt ực một tiếng, “Hắc hắc, chỉ là thu phục tên Hạ Tuyên ngu ngốc chứ gì, tôi làm được!”
“Tề Tề, hắn… hắn không phải là Ngu ngốc!” Mỹ nữ kháng nghị một cách u oán.
“Tôi biết, không phải ngu ngốc…là anh chàng đẹp trai đáng yêu, hoàng tử bạch mã.”
Hứa Thuần cười làm điên đảo chúng sinh, Cá hoa vàng vừa lòng cười như bác gái, Tiếu Tề Tề nhếch miệng cười như mẹ kế.
Tiếu Tề Tề trốn ở sau gốc cây, ai, nếu có Lâm Văn ở đây thì tốt, xoa nắn da thịt như bông kia tâm tình sẽ tốt hơn. Vỗ vỗ mặt chui ra từ gốc cây hòe, vừa muốn biểu hiện một gương mặt tươi cười đã bị giật mình bởi những tiếng thét chói tai. Hóa ra là từ bên khán đài trên sân thể dục, một đám nữ sinh trang điểm xinh đẹp đang điên cuồng vỗ tay, thét chói tai. Ôi chao, đồ háo sắc! Tiếu Tề Tề nhìn về phía sân thể dục, có một cậu đang đi bóng, sau đó hung hăng sút về phía gôn! Tiếu Tề Tề vội che kín lỗ tai, quả nhiên lại nghe thấy một trận tiếng thét.
Tiếu Tề Tề ôm tay, xem Hạ Tuyên đầy sức sống tỏa ra bốn phía đang chạy trên sân, tranh đoạt, tràn đầy thanh xuân, thân ảnh chớp nhoáng, phiêu dật, động tác tiêu sái, ánh mắt khi đá bóng đầy chăm chú và tối sẫm lại, ôi, kỳ thật ngắm thực thích mắt. Nếu không phải vì đến xin lỗi, có lẽ sẽ càng thấy thích. Nghĩ tới, Tiếu Tề Tề nhịn không được đá bay cục đá dưới chân, quyết định từ nay về sau không để ý tới tên ngu ngốc kia nữa. Dù cho có kết nghĩa cũng kiên trì bồi dưỡng quan hệ kẻ thù! Gặp hắn sẽ đen đủi, mùa đông đến rồi tốt nhất chỉ lo ngủ, làm gì phải chạy đến nơi này chơi trò cây si.!
Tiếu Tề Tề cảm thấy gió lạnh đầu đông thổi sưu sưu, lạnh quá nhưng không lạnh bằng trái tim băng giá, chị Đậu Nga, cuối cùng tôi cũng hiểu được tâm tình của chị, Tiếu Tề Tề lại cắn răng.
A, xong rồi? Nhìn một đám người vỗ tay, cười nói, đi về hướng khán đài, Tiếu Tề Tề không nhịn được rùng mình một cái, quần đùi, áo ngắn tay sao không thấy lạnh?
Hạ Tuyên đã nhận ra Tiếu Tề Tề đang đứng như trời trồng dưới tàng cây hòe, trong lòng vẫn còn cơn tức giận chưa tan. Cô gái này thật kỳ lại, Mình không cố ý đắc tội cô ấy sao lại gọi mình là “Ngớ ngẩn” trước mặt nhiều người như thế, hại hắn đi đâu cũng gặp những ánh mắt khác thường. Hạ Tuyên mặc quần áo, chỉ cảm thấy có hai luồng gió lạnh sưu sưu phía sau lưng, nhịn không được quay đầu lại, nhìn thấy Tiếu Tề Tề đứng đối diện, ánh mắt lạnh lẽo đang phóng điện theo dõi mình. Vốn định không để ý tới nhưng vẫn nhịn không được bước đi tới.
Hoảng, lại hoảng? Hạ Tuyên cố nắm chặt tay, không nhịn được cười khổ, cô ấy thực ra có nhìn mình hay không? Người sống đứng trước mặt cô ấy như thế nào còn nhìn chằm chằm? Nhìn theo ánh mắt cô, hóa ra đàng sau có một đàn hàn nha bay qua, Hạ Tuyên lúc này mới cảm thấy cơn lạnh vừa rồi như biến theo cùng cơn gió đó.! (Ôi chao, tớ còn chưa tìm được con hàn nha này là con gì nữa. để tớ bổ sung sau)
Lại hoảng! Tiếu Tề Tề chụp tay một tiếng “Ba” “Đừng cản tầm mắt tôi” Đàn hàn nha bay qua, Tiếu Tề Tề mới đường đường chính chính nói: “Hàn nha trong sân thể dục, đoạn trường nhân sinh dưới gốc cây! Anh xem có thấy không anh??”
Hạ Tuyên cười cười gật đầu, nghiêm túc trả lời: “Thấy .”
“Vậy anh cảm thấy chúng đáng thương không? Ngay cả quạ đen cũng có thể bay đi tìm nơi ấm áp, mà chúng chỉ có thể đứng trong gió lạnh đến phát run.”
Hạ Tuyên nghiêng đầu trầm tư, “Ừ, có vẻ có chút đáng thương.”
“Ôi trời, thật tốt, anh cũng biết chúng thật đáng thương?” Tiếu Tề Tề kích động, hai mắt tỏa sáng, Ngu ngốc hóa ra cũng có lúc thông mình, nếu hắn ta lại tiếp tục thông minh thì tốt, “Anh nói xem, cô gái đáng thương như vậy anh có nên vươn cánh tay kết tình hữu nghị?”
Hạ Tuyên nhịn cười, “Được, vươn tay kết tình hữu nghị.” Sau đó thật sự đưa ra một đôi tay thon dài “Thế nào?”
Tiếu Tề Tề nhìn ngắm cánh tay Hạ Tuyên, nước mắt muốn chảy ra, hai tay đã nắm lấy, gắt gao, lay động “Đồng chí Hạ Tuyên, cảm ơn cánh tay hữu nghị của anh! Từ nay về sau, chúng ta chính là hai phòng kết nghĩa. Tối hôm nay 6 giờ rưỡi có tiệc ăn nhiều* mừng quan hệ kết nghĩa hai phòng 402 và 607 tại tầng 2 tòa Như Ý” Tiếu Tề Tề nhanh chóng nói xong, sau đó xoay người chạy như điên, “Aha, không được quên anh đã vươn cánh tay hữu nghị kết nghĩa ra.”
Hạ Tuyên kinh ngạc nhìn theo bóng dáng nhỏ biến mất phía sau bóng cây ở đầu sân thể dục, kỳ quái nhìn tay mình “Cứ như vậy?”
Lý Dược lúc này mới ôm cầu đi lại, đấm Hạ Tuyên, “Có phải Tiếu Tề Tề phòng 402? Hai người biết nhau?”
“Không biết!” Hạ Tuyên chột dạ nhớ tới lời cảnh cáo của Tiếu Tề Tề, lắc đầu như trống bỏi “Cô ấy bảo đêm 6 giờ rưỡi có tiệc ăn nhiều mừng quan hệ kết nghĩa hai phòng 402 và 607 tại tầng 2 tòa Như Ý.”
“Dát?” Lý Dược nuốt nước miếng, “Không phải ông tránh Hứa Thuần như rắn rết sao? Sao lại đồng ý?”
“Ừ!” Hạ Tuyên cũng đang thầm trách mình sao lại đồng ý, ảo não nhưng chỉ đành cười “Đi thôi, tắm rửa, buổi tối ăn cơm.”
Lý Dược nhìn theo bóng dáng Hạ Tuyên rời đi, mơ hồ, cảm thấy có gì đó không đúng “A! Hạ Tuyên, không đúng, Tiếu Tề Tề không phải là người chửi vào mặt ông là “ngớ ngẩn”? Hạ Tuyên vẫn đi, quay đầu lừ mắt một cái, Lý Dược vội cúi đầu.
Tiếu Tề Tề hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang quay trở lại phòng, thật hãnh diện.
Mặt mày Cá hoa vàng hớn hở, Hứa Thuần cười thẹn thùng, Tiếu Tề Tề cười ngây ngốc, Lâm Văn vừa trở về cười âm trầm.
“Tề Tề, hắn ta thật sự đồng ý?” Cá hoa vàng hỏi đi hỏi lại đến trăm lần.
Tiếu Tề Tề gật đầu như con tôm, thực ra trong lòng cũng bồn chồn, không…không thể nào? “Chị cả Cá hoa vàng, nếu không bà cứ gọi điện thoại xác định lại, có lẽ…hắn ta nghe không rõ, ha, không nghe rõ ràng.”
Cá hoa vàng không phát hiện ra Tiếu Tề Tề đang bối rối, gật đầu đi đến bên điện thoại “Ừ, tôi nghĩ nên gọi điện thoại hỏi một chút, dù sao cũng là ngày đầu tiên kết nghĩa.”
Tiếu Tề Tề cấu đùi Lâm Văn, ôi, thật là thoải mái, còn mềm hơn bông. Lâm Văn đã quen bị cô sỗ sàng, kề vào tai Tiếu Tề Tề nói nhỏ, “Bà xem mấy tên kia, tròng mắt như sắp rơi xuống ước gì lột sạch quần áo của Hứa Thuần.” Tiếu Tề Tề đang uống nước chút nữa phun ra, nàng tiểu bạch thỏ thuần khiết sau mấy tháng đã biến thành đại sói xám?? Nhưng Lâm Văn nói cũng đúng, sáu tên phòng 607, trừ bỏ một tên giống như con thỏ béo vụng trộm đánh giá Hứa Thuần, bốn tên kia đều nhìn một cách trắng trợn và cười gian, không ngừng gắp thức ăn cho Hứa Thuần . Thật là ân cần, ngay cả người luôn rộng lượng Cá hoa vàng mặt cũng trắng bệch. Còn một người, tên Hạ Tuyên ngu ngốc, vẻ mắt luôn tươi cười, ai cũng lễ phép, chu đáo, ngay cả Hứa Thuần cũng không quên, chỉ duy nhất Tiếu Tề Tề bên này, thấy hơi lạnh sưu sưu phía sau lưng, cô thấy lạnh run nhưng nhanh chóng khôi phục ý chí chiến đấu, lườm một cái như muốn giết người, đồ trẻ con ngu ngốc, Ngu ngốc chính là ngu ngốc, chỉ nói hai câu đã lừa đến đây!
Hạ Tuyên thấy Tiếu Tề Tề đắc ý cười gian, nhịn không được cấu vào lòng bàn tay, không chấp nhặt với tiểu cô nương, ai bảo chính mình ở trước mặt cô ấy lại như vậy, nói mấy câu liền mông muội, tự nhiên mơ hồ đáp ứng quan hệ kết nghĩa! Lại liếc về phía Hứa Thuần đang liếc mắt đầy ẩn tình càng nhịn không được cúi đầu, phiền toái! Đối với hắn, Hứa Thuần giống như một con búp bê xinh đep, hắn thực không có hứng thú. Đã nói với anh em là đồng ý kết nghĩa, cũng không thể để bọn họ suốt ngày mắt lạnh trừng mình như vậy.
Hạ Tuyên lễ phép chu đáo chuyển đồ ăn trên bàn, lễ phép trả lời những vấn đề bén nhọn mà mỹ nhân quan tâm.
Lâm Văn cười ngọt ngào, đôi mắt to trong suốt “Hạ Tuyên, nụ hôn đầu của anh là với ai?”
Hạ Tuyên sửng sốt, tiếp tục cười ôn nhu, nghiêm túc trả lời “Vào một đêm tối, gió thổi trên bờ cát, với một người đen như cá chạch” Mọi người chợt cười. Tiếu Tề Tề đói miệng ăn quàng, thuận tay gắp thức ăn đưa lên miệng, thật đen đủi, uống nước lạnh cũng nghẹn, tự nhiên gắp nhầm cà tím.
“Phốc” nhổ ra giống như thuốc độc, nhìn lên, nhìn vào mắt Hạ Tuyên đang cười “Vì sao không ăn cà tím?”
Tiếu Tề Tề nhẫn nhịn, cố cười, “Cảm thấy không ăn được.”
“Cảm thấy không ăn được cái gì chưa chắc đã không tốt, cảm thấy người đó không tốt chưa chắc không phải người tốt. Không nếm thử, bạn làm sao mà biết là không tốt?” Ánh mắt Hạ Tuyên như có sương mù, giống như hồ nước mang theo chút gợn sóng, làm cho người ta cảm giác khó chịu, hắn gắp cà tím tới bát cô “Có dinh dưỡng, đừng kén chọn.”
“Không cần!” Tiếu Tề Tề nhíu mày chu miệng, kháng nghị tự nhiên, trừng mắt nhìn hắn, trời ạ, không chịu nổi đôi mắt cá kia, thật câu hồn? “Không cần anh lo, ngu ngốc!”
Sắc mặt Hạ Tuyên đột biến, không khí trong phòng cũng biến theo, Cá hoa vàng đúng lúc cười gian “Ăn đi, ăn đi, A, Tiếu Tề Tề hệt như trẻ con, các anh đừng chấp cô ấy.”
Từ đó về sau, mọi người đều tự hiểu mâu thuẫn giữa Tiếu Tề Tề và Hạ Tuyên, Tiếu Tề Tề luôn chống lại Hạ Tuyên, Hạ Tuyên luôn cam chịu, cố không chủ động trêu chọc cô. Đương nhiên, ánh mắt mọi người chỉ tập trung chú ý vào người Hứa Thuần và Hạ Tuyên nên không chú ý đến quan hệ vi diệu giữa hai người.
Cá Hoa Vàng lần thứ mười hai mới ngăn được lời buôn chuyện về anh bạn trai có má lúm đồng tiền của Lâm Văn , chính thức mở màn câu chuyện đêm khuya.
Cá hoa vàng ho khan chỉ đạo, “Đề tài đêm nay, phòng kết nghĩa!”
“Ôi chao, thật tiếc, tôi muốn làm quen với Tô Đồng, nhưng phòng của cậu ấy đã có phòng kết nghĩa rồi.” Lâm Văn lại một lần nữa xen mồm.
Cá hoa vàng tức điên, âm trầm nói “Nào chỉ có Tô Đồng, tôi thấy còn cả Lục Nghị nữa.”
Lâm Văn câm miệng, Hứa Thuần cười khẽ, Tiếu Tề Tề ngáp.
“Tôi với danh nghĩa trưởng phòng nói cho mọi người biết, chúng tôi đã quyết định kết nghĩa với phòng 607 nhà 7.”
“Chúng tôi là ai? Không phải bà và mỹ nữ Hứa Thuần chứ?” Lâm Văn kiên cường như tiểu Cường, thù dai, nhớ lâu chuyện Hứa Thuần đoạt đi “Mối tình đầu” Hạ Tuyên của mình. Ôi, bạn nhỏ Lâm Văn, lại cả mối tính đầu nữa? Dù sao bà cũng có Tô Đồng! Tiếu Tề Tề khinh bỉ nghĩ. Chao, phòng 607 nghe quen quen?
Vảnh tai nghe tiếp “… Tuy nhiên hiện đang có khó khăn, anh cả phòng 607 sống chết không đồng ý kết nghĩa với phòng chúng ta.” Tiếu Tề Tề cảm thấy da đầu run lên, giả bộ ngủ luôn.
“Nghe nói bởi vì có một cô gái tên Tiếu XX đắc tội anh cả phòng 607, hắc hắc…” Tiếng cười gằn của Cá hoa vàng làm cho Tiếu Tề Tề rùng mình một cái.
“Chị cả Hoàng, tôi không đi!” Tiếu Tề Tề ôm cột giường, lại một lần nữa hiên ngang lẫm liệt la lên, “Lâm Văn, con muỗi nhỏ kia, bà chạy đi đâu? Cứu tôi!” Lâm Văn đang chạy đi hẹn hò hắt hơi một cái, làm cho đồng chí Tô Đồng vội chạy ra hiệu thuốc.
Cá hoa vàng có kinh nghiệm liền gỡ một cách nhẹ nhàng đôi tay như bạch tuộc của Tiếu Tề Tề, “Không đi cũng phải đi, đi cũng phải đi!” Hứa Thuần ngồi ở trên giường thể hiện trạng thái trầm tư như Thánh nữ, hoàn toàn thể hiện không nghe, không nhìn, không thấy.
“Chị cả Hoàng, ô ô, thật bất công! Rõ ràng là Hứa Thuần muốn nhân cơ hội mồi chài Hạ Tuyên, sao lại bắt tôi đi làm bà mối? Tôi không đi, không đi! Nhiều phòng nam như vậy cứ tùy tiện kết nghĩa với một phòng, 607 không thích mình thì mình còn kết làm gì! Có đúng không, tỷ tỷ Cá hoa vàng?” Câu nói của Tiếu Tề Tề thay đổi vài giọng điệu, lại ôm cột giường “Ô ô, bà thật bất công!”
“Hắc hắc, bất công? Tôi nào có bất công, tôi là cô gái nhiệt tình, nếu bà có bản lĩnh thích người nào, Hoàng Ngọc tôi tận tình tận nghĩa thay bà thu phục!” Cá hoa vàng vừa lòng vỗ lên bả vai Hứa Thuần “Người ta là mỹ nữ nhân ái, dù sao cũng rụt rè, sao có thể làm chuyện mặt nóng áp mông lạnh?”
Tiếu Tề Tề oán hận, hai mắt tỏa sáng, “Vậy bà muốn tôi mặt nóng áp mông lạnh?”
“Sai! Bà đi sẽ là mặt lạnh áp mông lạnh! Như vậy mọi người đều không biết là lạnh.” Cá hoa vàng chém đinh chặt sắt.
Tiếu Tề Tề hộc máu, trong lòng thầm mắng tên Hạ Tuyên ngu ngốc lên tới ngàn lần. “Sao chính bà không đi mặt lạnh áp mông lạnh đi?”
“Tôi? Tôi là chị cả, quản lý toàn cục! Hơn nữa, Hạ Tuyên là vì cái mồm thối của bà mới không chịu kết nghĩa với phòng chúng ta, bà là đầu sỏ gây nên đương nhiên phải chịu đòn nhận tội.”
“Mắng hắn Ngớ ngẩn rõ ràng là Lâm Văn mà!” Tiếu Tề Tề ủy khuất.
“Aha! Đừng cho là tôi không biết, Lâm Văn là người cẩn thận sao có thể nghĩ ra từ xấu xa như vậy, bà ấy nói là do bà dạy.” Cá hoa vàng cười chắc chắc, tiếp tục gỡ đôi tay bạch tuộc của Tiếu Tề Tề “Ngoan nào, đi thôi!” Sắc mặt Mẹ kế nhìn không xót cái gì.
“Ai…” Mỹ nữ than lên một tiếng u oán, đôi mắt to lướt qua ánh ảm đạm giống như một đứa trẻ lạc mất linh hồn, đứng dậy, “Tề Tề, bà không muốn đi thì thôi, Cá hoa vàng, bà…các bà cũng đừng lo cho tôi.” Nước mắt xinh đẹp như hoa chuyển động trong hốc mắt, Tiếu Tề Tề nhìn thấy nhịn không được, tim đập chậm đi vài nhịp, thật đáng thương!
“Tôi đi!” Tiếu Tề Tề tự nhiên có thêm dũng khí, vỗ ngực một cái, nuốt nước bọt ực một tiếng, “Hắc hắc, chỉ là thu phục tên Hạ Tuyên ngu ngốc chứ gì, tôi làm được!”
“Tề Tề, hắn… hắn không phải là Ngu ngốc!” Mỹ nữ kháng nghị một cách u oán.
“Tôi biết, không phải ngu ngốc…là anh chàng đẹp trai đáng yêu, hoàng tử bạch mã.”
Hứa Thuần cười làm điên đảo chúng sinh, Cá hoa vàng vừa lòng cười như bác gái, Tiếu Tề Tề nhếch miệng cười như mẹ kế.
Tiếu Tề Tề trốn ở sau gốc cây, ai, nếu có Lâm Văn ở đây thì tốt, xoa nắn da thịt như bông kia tâm tình sẽ tốt hơn. Vỗ vỗ mặt chui ra từ gốc cây hòe, vừa muốn biểu hiện một gương mặt tươi cười đã bị giật mình bởi những tiếng thét chói tai. Hóa ra là từ bên khán đài trên sân thể dục, một đám nữ sinh trang điểm xinh đẹp đang điên cuồng vỗ tay, thét chói tai. Ôi chao, đồ háo sắc! Tiếu Tề Tề nhìn về phía sân thể dục, có một cậu đang đi bóng, sau đó hung hăng sút về phía gôn! Tiếu Tề Tề vội che kín lỗ tai, quả nhiên lại nghe thấy một trận tiếng thét.
Tiếu Tề Tề ôm tay, xem Hạ Tuyên đầy sức sống tỏa ra bốn phía đang chạy trên sân, tranh đoạt, tràn đầy thanh xuân, thân ảnh chớp nhoáng, phiêu dật, động tác tiêu sái, ánh mắt khi đá bóng đầy chăm chú và tối sẫm lại, ôi, kỳ thật ngắm thực thích mắt. Nếu không phải vì đến xin lỗi, có lẽ sẽ càng thấy thích. Nghĩ tới, Tiếu Tề Tề nhịn không được đá bay cục đá dưới chân, quyết định từ nay về sau không để ý tới tên ngu ngốc kia nữa. Dù cho có kết nghĩa cũng kiên trì bồi dưỡng quan hệ kẻ thù! Gặp hắn sẽ đen đủi, mùa đông đến rồi tốt nhất chỉ lo ngủ, làm gì phải chạy đến nơi này chơi trò cây si.!
Tiếu Tề Tề cảm thấy gió lạnh đầu đông thổi sưu sưu, lạnh quá nhưng không lạnh bằng trái tim băng giá, chị Đậu Nga, cuối cùng tôi cũng hiểu được tâm tình của chị, Tiếu Tề Tề lại cắn răng.
A, xong rồi? Nhìn một đám người vỗ tay, cười nói, đi về hướng khán đài, Tiếu Tề Tề không nhịn được rùng mình một cái, quần đùi, áo ngắn tay sao không thấy lạnh?
Hạ Tuyên đã nhận ra Tiếu Tề Tề đang đứng như trời trồng dưới tàng cây hòe, trong lòng vẫn còn cơn tức giận chưa tan. Cô gái này thật kỳ lại, Mình không cố ý đắc tội cô ấy sao lại gọi mình là “Ngớ ngẩn” trước mặt nhiều người như thế, hại hắn đi đâu cũng gặp những ánh mắt khác thường. Hạ Tuyên mặc quần áo, chỉ cảm thấy có hai luồng gió lạnh sưu sưu phía sau lưng, nhịn không được quay đầu lại, nhìn thấy Tiếu Tề Tề đứng đối diện, ánh mắt lạnh lẽo đang phóng điện theo dõi mình. Vốn định không để ý tới nhưng vẫn nhịn không được bước đi tới.
Hoảng, lại hoảng? Hạ Tuyên cố nắm chặt tay, không nhịn được cười khổ, cô ấy thực ra có nhìn mình hay không? Người sống đứng trước mặt cô ấy như thế nào còn nhìn chằm chằm? Nhìn theo ánh mắt cô, hóa ra đàng sau có một đàn hàn nha bay qua, Hạ Tuyên lúc này mới cảm thấy cơn lạnh vừa rồi như biến theo cùng cơn gió đó.! (Ôi chao, tớ còn chưa tìm được con hàn nha này là con gì nữa. để tớ bổ sung sau)
Lại hoảng! Tiếu Tề Tề chụp tay một tiếng “Ba” “Đừng cản tầm mắt tôi” Đàn hàn nha bay qua, Tiếu Tề Tề mới đường đường chính chính nói: “Hàn nha trong sân thể dục, đoạn trường nhân sinh dưới gốc cây! Anh xem có thấy không anh??”
Hạ Tuyên cười cười gật đầu, nghiêm túc trả lời: “Thấy .”
“Vậy anh cảm thấy chúng đáng thương không? Ngay cả quạ đen cũng có thể bay đi tìm nơi ấm áp, mà chúng chỉ có thể đứng trong gió lạnh đến phát run.”
Hạ Tuyên nghiêng đầu trầm tư, “Ừ, có vẻ có chút đáng thương.”
“Ôi trời, thật tốt, anh cũng biết chúng thật đáng thương?” Tiếu Tề Tề kích động, hai mắt tỏa sáng, Ngu ngốc hóa ra cũng có lúc thông mình, nếu hắn ta lại tiếp tục thông minh thì tốt, “Anh nói xem, cô gái đáng thương như vậy anh có nên vươn cánh tay kết tình hữu nghị?”
Hạ Tuyên nhịn cười, “Được, vươn tay kết tình hữu nghị.” Sau đó thật sự đưa ra một đôi tay thon dài “Thế nào?”
Tiếu Tề Tề nhìn ngắm cánh tay Hạ Tuyên, nước mắt muốn chảy ra, hai tay đã nắm lấy, gắt gao, lay động “Đồng chí Hạ Tuyên, cảm ơn cánh tay hữu nghị của anh! Từ nay về sau, chúng ta chính là hai phòng kết nghĩa. Tối hôm nay 6 giờ rưỡi có tiệc ăn nhiều* mừng quan hệ kết nghĩa hai phòng 402 và 607 tại tầng 2 tòa Như Ý” Tiếu Tề Tề nhanh chóng nói xong, sau đó xoay người chạy như điên, “Aha, không được quên anh đã vươn cánh tay hữu nghị kết nghĩa ra.”
Hạ Tuyên kinh ngạc nhìn theo bóng dáng nhỏ biến mất phía sau bóng cây ở đầu sân thể dục, kỳ quái nhìn tay mình “Cứ như vậy?”
Lý Dược lúc này mới ôm cầu đi lại, đấm Hạ Tuyên, “Có phải Tiếu Tề Tề phòng 402? Hai người biết nhau?”
“Không biết!” Hạ Tuyên chột dạ nhớ tới lời cảnh cáo của Tiếu Tề Tề, lắc đầu như trống bỏi “Cô ấy bảo đêm 6 giờ rưỡi có tiệc ăn nhiều mừng quan hệ kết nghĩa hai phòng 402 và 607 tại tầng 2 tòa Như Ý.”
“Dát?” Lý Dược nuốt nước miếng, “Không phải ông tránh Hứa Thuần như rắn rết sao? Sao lại đồng ý?”
“Ừ!” Hạ Tuyên cũng đang thầm trách mình sao lại đồng ý, ảo não nhưng chỉ đành cười “Đi thôi, tắm rửa, buổi tối ăn cơm.”
Lý Dược nhìn theo bóng dáng Hạ Tuyên rời đi, mơ hồ, cảm thấy có gì đó không đúng “A! Hạ Tuyên, không đúng, Tiếu Tề Tề không phải là người chửi vào mặt ông là “ngớ ngẩn”? Hạ Tuyên vẫn đi, quay đầu lừ mắt một cái, Lý Dược vội cúi đầu.
Tiếu Tề Tề hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang quay trở lại phòng, thật hãnh diện.
Mặt mày Cá hoa vàng hớn hở, Hứa Thuần cười thẹn thùng, Tiếu Tề Tề cười ngây ngốc, Lâm Văn vừa trở về cười âm trầm.
“Tề Tề, hắn ta thật sự đồng ý?” Cá hoa vàng hỏi đi hỏi lại đến trăm lần.
Tiếu Tề Tề gật đầu như con tôm, thực ra trong lòng cũng bồn chồn, không…không thể nào? “Chị cả Cá hoa vàng, nếu không bà cứ gọi điện thoại xác định lại, có lẽ…hắn ta nghe không rõ, ha, không nghe rõ ràng.”
Cá hoa vàng không phát hiện ra Tiếu Tề Tề đang bối rối, gật đầu đi đến bên điện thoại “Ừ, tôi nghĩ nên gọi điện thoại hỏi một chút, dù sao cũng là ngày đầu tiên kết nghĩa.”
Tiếu Tề Tề cấu đùi Lâm Văn, ôi, thật là thoải mái, còn mềm hơn bông. Lâm Văn đã quen bị cô sỗ sàng, kề vào tai Tiếu Tề Tề nói nhỏ, “Bà xem mấy tên kia, tròng mắt như sắp rơi xuống ước gì lột sạch quần áo của Hứa Thuần.” Tiếu Tề Tề đang uống nước chút nữa phun ra, nàng tiểu bạch thỏ thuần khiết sau mấy tháng đã biến thành đại sói xám?? Nhưng Lâm Văn nói cũng đúng, sáu tên phòng 607, trừ bỏ một tên giống như con thỏ béo vụng trộm đánh giá Hứa Thuần, bốn tên kia đều nhìn một cách trắng trợn và cười gian, không ngừng gắp thức ăn cho Hứa Thuần . Thật là ân cần, ngay cả người luôn rộng lượng Cá hoa vàng mặt cũng trắng bệch. Còn một người, tên Hạ Tuyên ngu ngốc, vẻ mắt luôn tươi cười, ai cũng lễ phép, chu đáo, ngay cả Hứa Thuần cũng không quên, chỉ duy nhất Tiếu Tề Tề bên này, thấy hơi lạnh sưu sưu phía sau lưng, cô thấy lạnh run nhưng nhanh chóng khôi phục ý chí chiến đấu, lườm một cái như muốn giết người, đồ trẻ con ngu ngốc, Ngu ngốc chính là ngu ngốc, chỉ nói hai câu đã lừa đến đây!
Hạ Tuyên thấy Tiếu Tề Tề đắc ý cười gian, nhịn không được cấu vào lòng bàn tay, không chấp nhặt với tiểu cô nương, ai bảo chính mình ở trước mặt cô ấy lại như vậy, nói mấy câu liền mông muội, tự nhiên mơ hồ đáp ứng quan hệ kết nghĩa! Lại liếc về phía Hứa Thuần đang liếc mắt đầy ẩn tình càng nhịn không được cúi đầu, phiền toái! Đối với hắn, Hứa Thuần giống như một con búp bê xinh đep, hắn thực không có hứng thú. Đã nói với anh em là đồng ý kết nghĩa, cũng không thể để bọn họ suốt ngày mắt lạnh trừng mình như vậy.
Hạ Tuyên lễ phép chu đáo chuyển đồ ăn trên bàn, lễ phép trả lời những vấn đề bén nhọn mà mỹ nhân quan tâm.
Lâm Văn cười ngọt ngào, đôi mắt to trong suốt “Hạ Tuyên, nụ hôn đầu của anh là với ai?”
Hạ Tuyên sửng sốt, tiếp tục cười ôn nhu, nghiêm túc trả lời “Vào một đêm tối, gió thổi trên bờ cát, với một người đen như cá chạch” Mọi người chợt cười. Tiếu Tề Tề đói miệng ăn quàng, thuận tay gắp thức ăn đưa lên miệng, thật đen đủi, uống nước lạnh cũng nghẹn, tự nhiên gắp nhầm cà tím.
“Phốc” nhổ ra giống như thuốc độc, nhìn lên, nhìn vào mắt Hạ Tuyên đang cười “Vì sao không ăn cà tím?”
Tiếu Tề Tề nhẫn nhịn, cố cười, “Cảm thấy không ăn được.”
“Cảm thấy không ăn được cái gì chưa chắc đã không tốt, cảm thấy người đó không tốt chưa chắc không phải người tốt. Không nếm thử, bạn làm sao mà biết là không tốt?” Ánh mắt Hạ Tuyên như có sương mù, giống như hồ nước mang theo chút gợn sóng, làm cho người ta cảm giác khó chịu, hắn gắp cà tím tới bát cô “Có dinh dưỡng, đừng kén chọn.”
“Không cần!” Tiếu Tề Tề nhíu mày chu miệng, kháng nghị tự nhiên, trừng mắt nhìn hắn, trời ạ, không chịu nổi đôi mắt cá kia, thật câu hồn? “Không cần anh lo, ngu ngốc!”
Sắc mặt Hạ Tuyên đột biến, không khí trong phòng cũng biến theo, Cá hoa vàng đúng lúc cười gian “Ăn đi, ăn đi, A, Tiếu Tề Tề hệt như trẻ con, các anh đừng chấp cô ấy.”
Từ đó về sau, mọi người đều tự hiểu mâu thuẫn giữa Tiếu Tề Tề và Hạ Tuyên, Tiếu Tề Tề luôn chống lại Hạ Tuyên, Hạ Tuyên luôn cam chịu, cố không chủ động trêu chọc cô. Đương nhiên, ánh mắt mọi người chỉ tập trung chú ý vào người Hứa Thuần và Hạ Tuyên nên không chú ý đến quan hệ vi diệu giữa hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.