Chương 42:
Tô Mã Lệ
07/06/2024
Hạng Huân cầm dương vật cứng rắn của mình lại gần lỗ huyệt của Phục Hoa, cậu không vội vã cắm vào mà dùng quy đầu cọ xát âm hộ của cô, dương vật thô to nghiền nát hai cánh hoa môi đang run rẩy, quy đầu chọc vào hạt đậu nhỏ, vòng đi vòng lại, cọ xát một lần nữa.
Phục Hoa cắn môi rên rỉ, run rẩy nói: “Hạng Huân…”
“Tối hôm qua chị cũng gọi em như vậy sao?” Hạng Huân cong môi cười, cầm dương vật thô dài cọ xát lần nữa, dâm thủy ướt át, mỗi lần dương vật cọ qua đều đem đến khoái cảm thấu xương, da đầu của Phục Hoa tê dại, cổ họng bật ra tiếng khóc nức nở, không ngừng lắc đầu: “Không…Không phải…”
Cô không thừa nhận.
Hạng Huân cúi đầu cắn môi cô, mút lưỡi cô, nặng nề thở dốc: “Nói dối.”
Vừa dứt lời, cậu nắm lấy dương vật cương cứng đâm thẳng vào tiểu huyệt đầy nước, cứ đẩy từ từ từng lần một.
Hai tay của Phục Hoa nắm lấy cánh tay cậu, đầu lắc điên cuồng, miệng bật ra tiếng khóc giống như tiếng kêu: “Hạng Huân…Đừng…A…”
Bụng cô trướng đến mức đau nhức, sống lưng bất giác run lên, cô ngửa cổ cao trào, hoảng hốt nhớ ra vừa rồi Hạng Chấn cũng dùng tư thế này làm mình.
Nhưng hiện tại người đàn ông trước mặt đã thay đổi.
Đổi thành em trai của Hạng Chấn.
Đầu cô như có một sợi dây bị đứt, khoái cảm giống như cơn bão, nhấn chìm cô trong tích tắc.
Hạng Huân chỉ mới cắm mấy lần mà Phục Hoa đã rên rỉ lên đỉnh, bụng cô run lên năm sáu lần, dâm thủy chảy ra hết đợt này đến đợt khác. Cậu cúi đầu hôn cô, bàn tay nóng bỏng ôm chặt eo cô, khiến cơ thể của cô áp sát người cậu hơn.
“Chị dâu.” Giọng điệu của cậu khàn, nghe có vẻ gợi cảm một cách khác thường, “Em nói với anh trai em.”
Cậu hôn lên tai cô, hơi nóng phả vào, cái lưỡi nóng bỏng không ngừng liếm tai cô: “Em muốn làm tình với chị.”
Khi cậu nói, động tác bên dưới không hề dừng lại, dương vật thô dài đâm sâu vào trong cơ thể nhiều lần tựa như đóng cọc, cậu dùng lực rất khéo, lực không quá mạnh nhưng vẫn có thể đâm dương vật vào sâu, từng chút từng chút một, khiến nước dâm phun ào ạt.
Phục Hoa điên mất, nước mắt tuôn rơi, khoái cảm khiến cô gần như không chịu nổi nữa. Sự kích thích mà Hạng Huân mang đến cho cô tăng lên từng mức độ một, cô không kiểm soát được cơ thể mình, bụng run rẩy muốn lên đỉnh. Cô lắc đầu khóc: “Đừng…”
“Đừng cái gì?” Hạng Huân nâng chân cô đặt lên eo mình, tay giữ mông cô đâm hai cái, bầu ngực của người phụ nữ căng mọng như trái đào ở ngay trước mắt, Hạng Huân cúi đầu ngậm một bên, vừa cắn trong miệng vừa đẩy hông.
Phục Hoa chịu không nổi, cô khóc lóc cầu xin cậu: “Hạng Huân…Đừng cắn…”
“Ở trước mặt anh trai em rõ ràng thành thật.” Hạng Huân cố ý đâm mạnh mấy chục lần, khiến Phục Hoa ôm cổ cậu khóc lóc, thấy cô chủ động ôm mình, động tác của cậu trở nên nhẹ nhàng hơn: “Tại sao lại luôn nói dối trước mặt em?”
“Chị dâu.” Cậu tìm đến môi cô, hôn lên môi cô, giọng nói bởi vì khàn nên hơi mơ hồ: “Chị như vậy em sẽ ghen.”
Tâm trí của Phục Hoa hoàn toàn hỗn loạn.
Hạng Chấn lái xe được nửa đường, nghĩ đi nghĩ lại cứ cảm thấy có gì đó không ổn, ngay từ đầu Hạng Huân đã có ý với vợ anh, sao anh có thể để cô một mình ở phòng bệnh được.
Anh quay xe, lái về phía bệnh viện, phải mất một thời gian mới tìm được chỗ đậu xe, khi đến cửa phòng bệnh, thấy cả hai giường bệnh đều không có người, anh sửng sốt, ra ngoài nhìn xung quanh, hành dang dài cũng không có ai.
Đang định đi tìm y tá thì nghe thấy tiếng động phát ra từ phòng vệ sinh.
Tiếng khóc của phụ nữ.
Là Phục Hoa, cô đang gọi tên Hạng Huân, giọng nói ngắt quãng giống như bị đâm nát.
“Hạng…Huân…”
Đầu Hạng Chấn ong ong, anh biết rõ âm thanh này, vừa rồi anh còn ở đây làm tình với Phục Hoa ngay trước mặt Hạng Huân.
Anh không hề nghĩ ngợi mà vặn tay nắm cửa, mở cửa ra.
Hạng Huân ngồi trên bồn cầu, ôm Phục Hoa trong lòng nực, một tay bóp ngực của Phục Hoa, tay kia ôm vòng eo thon của cô, hông đẩy lên trên, tư thế này cắm rất sâu, dương vật nhiều lần chọc đến cổ tử cung, Phục Hoa bị cắm đến run rẩy, hai tay đặt lên vai cậu, ngửa cổ kêu.
Hạng Huân nhìn thấy Hạng Chấn đứng ở cửa phòng vệ sinh, cậu buông núm vú trong miệng ra, liếm cổ Phục Hoa, khàn giọng nói: “Chị dâu, chị hôn em đi, em không làm nữa.”
Phục Hoa tin, run rẩy lại gần, chủ động hôn cậu.
Hạng Chấn đứng ở cửa thấy cảnh này, con ngươi đỏ hoe.
“Hạng Huân ——”
Phục Hoa cắn môi rên rỉ, run rẩy nói: “Hạng Huân…”
“Tối hôm qua chị cũng gọi em như vậy sao?” Hạng Huân cong môi cười, cầm dương vật thô dài cọ xát lần nữa, dâm thủy ướt át, mỗi lần dương vật cọ qua đều đem đến khoái cảm thấu xương, da đầu của Phục Hoa tê dại, cổ họng bật ra tiếng khóc nức nở, không ngừng lắc đầu: “Không…Không phải…”
Cô không thừa nhận.
Hạng Huân cúi đầu cắn môi cô, mút lưỡi cô, nặng nề thở dốc: “Nói dối.”
Vừa dứt lời, cậu nắm lấy dương vật cương cứng đâm thẳng vào tiểu huyệt đầy nước, cứ đẩy từ từ từng lần một.
Hai tay của Phục Hoa nắm lấy cánh tay cậu, đầu lắc điên cuồng, miệng bật ra tiếng khóc giống như tiếng kêu: “Hạng Huân…Đừng…A…”
Bụng cô trướng đến mức đau nhức, sống lưng bất giác run lên, cô ngửa cổ cao trào, hoảng hốt nhớ ra vừa rồi Hạng Chấn cũng dùng tư thế này làm mình.
Nhưng hiện tại người đàn ông trước mặt đã thay đổi.
Đổi thành em trai của Hạng Chấn.
Đầu cô như có một sợi dây bị đứt, khoái cảm giống như cơn bão, nhấn chìm cô trong tích tắc.
Hạng Huân chỉ mới cắm mấy lần mà Phục Hoa đã rên rỉ lên đỉnh, bụng cô run lên năm sáu lần, dâm thủy chảy ra hết đợt này đến đợt khác. Cậu cúi đầu hôn cô, bàn tay nóng bỏng ôm chặt eo cô, khiến cơ thể của cô áp sát người cậu hơn.
“Chị dâu.” Giọng điệu của cậu khàn, nghe có vẻ gợi cảm một cách khác thường, “Em nói với anh trai em.”
Cậu hôn lên tai cô, hơi nóng phả vào, cái lưỡi nóng bỏng không ngừng liếm tai cô: “Em muốn làm tình với chị.”
Khi cậu nói, động tác bên dưới không hề dừng lại, dương vật thô dài đâm sâu vào trong cơ thể nhiều lần tựa như đóng cọc, cậu dùng lực rất khéo, lực không quá mạnh nhưng vẫn có thể đâm dương vật vào sâu, từng chút từng chút một, khiến nước dâm phun ào ạt.
Phục Hoa điên mất, nước mắt tuôn rơi, khoái cảm khiến cô gần như không chịu nổi nữa. Sự kích thích mà Hạng Huân mang đến cho cô tăng lên từng mức độ một, cô không kiểm soát được cơ thể mình, bụng run rẩy muốn lên đỉnh. Cô lắc đầu khóc: “Đừng…”
“Đừng cái gì?” Hạng Huân nâng chân cô đặt lên eo mình, tay giữ mông cô đâm hai cái, bầu ngực của người phụ nữ căng mọng như trái đào ở ngay trước mắt, Hạng Huân cúi đầu ngậm một bên, vừa cắn trong miệng vừa đẩy hông.
Phục Hoa chịu không nổi, cô khóc lóc cầu xin cậu: “Hạng Huân…Đừng cắn…”
“Ở trước mặt anh trai em rõ ràng thành thật.” Hạng Huân cố ý đâm mạnh mấy chục lần, khiến Phục Hoa ôm cổ cậu khóc lóc, thấy cô chủ động ôm mình, động tác của cậu trở nên nhẹ nhàng hơn: “Tại sao lại luôn nói dối trước mặt em?”
“Chị dâu.” Cậu tìm đến môi cô, hôn lên môi cô, giọng nói bởi vì khàn nên hơi mơ hồ: “Chị như vậy em sẽ ghen.”
Tâm trí của Phục Hoa hoàn toàn hỗn loạn.
Hạng Chấn lái xe được nửa đường, nghĩ đi nghĩ lại cứ cảm thấy có gì đó không ổn, ngay từ đầu Hạng Huân đã có ý với vợ anh, sao anh có thể để cô một mình ở phòng bệnh được.
Anh quay xe, lái về phía bệnh viện, phải mất một thời gian mới tìm được chỗ đậu xe, khi đến cửa phòng bệnh, thấy cả hai giường bệnh đều không có người, anh sửng sốt, ra ngoài nhìn xung quanh, hành dang dài cũng không có ai.
Đang định đi tìm y tá thì nghe thấy tiếng động phát ra từ phòng vệ sinh.
Tiếng khóc của phụ nữ.
Là Phục Hoa, cô đang gọi tên Hạng Huân, giọng nói ngắt quãng giống như bị đâm nát.
“Hạng…Huân…”
Đầu Hạng Chấn ong ong, anh biết rõ âm thanh này, vừa rồi anh còn ở đây làm tình với Phục Hoa ngay trước mặt Hạng Huân.
Anh không hề nghĩ ngợi mà vặn tay nắm cửa, mở cửa ra.
Hạng Huân ngồi trên bồn cầu, ôm Phục Hoa trong lòng nực, một tay bóp ngực của Phục Hoa, tay kia ôm vòng eo thon của cô, hông đẩy lên trên, tư thế này cắm rất sâu, dương vật nhiều lần chọc đến cổ tử cung, Phục Hoa bị cắm đến run rẩy, hai tay đặt lên vai cậu, ngửa cổ kêu.
Hạng Huân nhìn thấy Hạng Chấn đứng ở cửa phòng vệ sinh, cậu buông núm vú trong miệng ra, liếm cổ Phục Hoa, khàn giọng nói: “Chị dâu, chị hôn em đi, em không làm nữa.”
Phục Hoa tin, run rẩy lại gần, chủ động hôn cậu.
Hạng Chấn đứng ở cửa thấy cảnh này, con ngươi đỏ hoe.
“Hạng Huân ——”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.