Mưu Ái (Thanh Mai Trúc Mã)

Chương 18: Ai Ở Bên Ngoài

Nãi Thái

19/07/2024

Mặc dù Lý Dung Hiên biết Liễu Văn Kiều nhất định sẽ đồng ý hôn sự này, nhưng khi thấy bá mẫu cầm hôn thư đi ra ngoài, tuy rằng vẻ mặt không rõ, trong lòng hắn vẫn không khỏi căng thẳng. Hắn biết hôn thư là bị cầm đi cho Liễu Văn Kiều xem.

Đợi khi thấy bá mẫu mặt giãn ý cười cầm hôn thư trở lại tiền sảnh, tự mình đưa cho phụ thân, hắn mới thở nhẹ một hơi, yên lòng.

"Liễu huynh à, chúng ta chính là thông gia, ha ha!"

Lý Hổ nhận lấy hôn thư, nhìn thoáng qua rồi giao cho thê tử đang ngồi trong tay bảo quản. Sau đó, ông ấy quay đầu nhìn về phía nhi tử, vừa ý gật đầu cười, dường như đang nói: "Tiểu tử giỏi!"

Hôn sự lần này đã định, hôn kỳ được định vào hai tháng sau.

Phu thê Liễu Ý để lại ba người Lý gia dùng bữa trưa trong phủ, vì quy củ, ngoại trừ tân nương tử Liễu Văn Kiều tương lai dùng bữa trong viện của mình, hai nhà đều cùng nhau dùng bữa trưa ở tiền đường, trên bàn cơm, mấy người vừa nói vừa cười, nhìn ra được hai bên đều hết sức hài lòng với con rể và con dâu tương lai.

Lý Dung Hiên ngồi ngay ngắn bên cạnh bàn, hôm nay vui vẻ, được phụ thân và bá phụ lôi kéo uống rượu. Tửu lượng của hắn thật ra bình thường, vài chén rượu vào bụng, lỗ tai đã ửng đỏ, vừa lúc nắm lấy cơ hội rời khỏi bữa tiệc, nói muốn ra ngoài giải rượu.

"Chính Nhị, ngươi ở cùng công tử."

Lưu Âm lo lắng nhi tử đi một mình bên ngoài sẽ say rượu té ngã, vội vàng gọi gã sai vặt ở cửa cùng đi.

Lý Dung Hiên biết tửu lượng của mình thế nào, trên phương diện nắm chắc thích hợp, sẽ không để mình say. Giờ phút này, trên mặt hắn chỉ đỏ bừng, thật ra rất tỉnh táo.

"Ngươi về trước đi, ta đi dạo một chút."

Ra tiền đường, Lý Dung Hiên gọi gã sai vặt đi theo hắn, kiểm tra trái phải xem còn có người đi theo mình hay không, bước chân kiên định đi về một hướng.

Khi còn bé hắn cũng thường xuyên chơi đùa ở phủ Thượng Thư, khi còn bé vì có thể dễ dàng bỏ qua cái đuôi Liễu Văn Kiều này, hắn đã sớm mò mẫm được tuyến đường của phủ Thượng Thư, tuy rằng đã nhiều năm như vậy, nhưng cũng không kém nhiều.

Bởi vì sau khi nam nữ đính hôn, quy củ không thể dễ dàng gặp mặt trước khi thành hôn, nam nhân cố ý chọn đường nhỏ, bởi vậy dọc theo đường đi không gặp bất kỳ nha hoàn hay gã sai vặt nào. Hắn vòng tới vòng lui, cuối cùng vòng đến một hoa viên nho nhỏ, xuyên qua hoa viên này, chính là cửa sổ sau của căn phòng xinh đẹp của Liễu Văn Kiều.



Lý Dung Hiên ổn định bước tới trước một cánh cửa sổ, nghiêng đầu dán tai lên trên cửa sổ, muốn nghe xem bên trong có người không. Nghe hồi lâu, hắn chỉ nghe thấy giọng nói của Liễu Văn Kiều và một nha hoàn, dường như là Hà Hoa, lại lo lắng nhìn vào trong phòng qua khe hở cửa sổ, nhìn trái nhìn phải, xác định chỉ có hai người.

Đưa tay gõ gõ bệ cửa sổ, âm thanh không lớn không nhỏ, có thể khiến người trong phòng nghe rõ, nhưng sẽ không khiến người trong viện chú ý. Lý Dung Hiên cố ý gõ vài lần, để người bên trong nghe rõ.

 "..."

"... Tiểu thư..."

Lập tức Liễu Văn Kiều nghe thấy âm thanh từ phía sau cửa sổ truyền đến, Hà Hoa cũng nghe thấy, không khỏi có chút sợ hãi, ban ngày ban mặt, ai dám gõ cửa sổ ở phía sau khuê phòng của tiểu thư? Hành vi lỗ mãng như vậy, chẳng lẽ là tặc nhân?

Hai người chăm chú nhìn cửa sổ không dám hé răng, nghe người này vẫn không ngừng phát ra âm thanh như trước. Liễu Văn Kiều ra hiệu cho Hà Hoa đóng cửa lại, còn bản thân bưng bình trà cẩn thận từng li từng tí đi đến bên cửa sổ, tim như muốn nhảy lên cổ họng, run rẩy khẽ kêu: "Ai ở bên ngoài!"

Nàng cảm thấy người bên ngoài dường như hơi sửng sốt, nhưng lập tức tiếp tục gõ cửa sổ. Nàng nghiêng đầu liếc nhìn Hà Hoa, phát hiện người sau đang xách theo một cái ghế, thần kinh căng thẳng đứng bên cạnh.

Hai người đồng thời nuốt nước miếng, Liễu Văn Kiều run rẩy đưa tay, mở cửa sổ ra, đang chuẩn bị ném ấm trà về phía người bên ngoài, lại phát hiện là Lý Dung Hiên cười đứng bên cửa sổ.

"Đây là làm gì..."

Nam nhân còn chưa nói xong, trên mặt đã bị hắt một đạo trà lạnh.

        "...!"

Hà Hoa trợn mắt há hốc mồm nhìn tiểu thư nhà mình, lại lo lắng nhìn người ngoài cửa sổ.

"Hà Hoa, muội ra ngoài trước đi."

Liễu Văn Kiều bị dọa nhảy dựng lên, há có thể dễ dàng buông tha Lý Dung Hiên, không đập ấm trà lên đầu hắn đã là nhân từ của nàng, nàng để Hà Hoa ra ngoài trước, như vậy càng dễ dàng nói đến chuyện giữa nàng và Lý Dung Hiên hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mưu Ái (Thanh Mai Trúc Mã)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook