Mưu Ái (Thanh Mai Trúc Mã)

Chương 7: Hắn Không Có Ở Đây

Nãi Thái

19/07/2024

"Sao không thấy Lý tướng quân và Dung Hiên?"

Từ cửa vào đi đến hậu viện, trên đường đi đều không gặp phụ tử Lý gia. Mấy người ở đây nói chuyện phiếm lâu như vậy, cũng không thấy hai người xuất hiện. Lúc này đã sớm qua buổi chầu sớm, theo lý thuyết ở trong phủ mới đúng.

"Mấy ngày trước, Thánh thượng hạ chỉ, sắp xếp tướng quân đi giám sát huấn luyện dẫn binh tới quân doanh, mỗi ngày ăn một bữa sáng rồi ra ngoài, ở bên ngoài một ngày, bữa tối mới trở về."

"Về phần Dung Hiên... Không biết vì sao nó lại bị phái tới Vinh huyện bên cạnh, nói là điều tra, nhưng cụ thể là chuyện gì... Bốn ngày trước hắn đã đi rồi, cũng không biết khi nào trở về."

Cũng khó trách Lưu Âm cảm thấy kỳ quái, bởi vì từ khi Lý Dung Hiên nhậm chức tới nay, chưa bao giờ bị yêu cầu đi nơi nào ngầm điều tra, lần này đột ngột như thế, không biết có phải chọc Thánh Thượng mất hứng hay không. Bà nói lo lắng của mình cho trượng phu nghe, nhưng ông lại không để ý, cho rằng đây là cơ hội rèn luyện tốt.

Bản thân Lý Hổ lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, từ nhỏ lớn lên trong sơn thôn hẻo lánh, sau khi tòng binh hoàn toàn dựa vào hai tay của mình, lúc này mới có địa vị như hiện nay. Bởi vậy ông cũng không hy vọng con trai của mình là một người chỉ biết nói ngoài miệng, không có chút thành tựu thực tế nào.

Trong mắt ông, người như vậy chỉ là phế vật.

"Thì ra là vậy... Nhưng tỷ cũng không cần quá lo lắng, Dung Hiên là người thông minh."

Liễu Ý vẫn luôn rất thưởng thức Lý Dung Hiên, là người làm việc trước mặt hoàng thượng, không chỉ có tài mà còn có trí tuệ. Là một nam nhân, lá gan và khí phách đều không nhỏ.

Ông từng không chỉ một lần ở trước mặt thê tử Trương Vân Thư tán dương Lý Dung Hiên, khen là người khéo đưa đẩy, làm việc chú ý, đây là đánh giá của ông đối với hắn.

        "..."

Liễu Văn Kiều không nói gì, vừa lúc nàng không muốn gặp hắn, cũng hy vọng hai người không nên gặp nhau quá nhiều.

Nàng rất ít hiểu biết về Lý Dung Hiên, phần lớn chỉ dừng lại trong ký ức khi còn bé, nhưng nghe cha mẹ khen ngợi hắn, hẳn hắn cũng là một quan viên không tồi.

Tướng Quân phủ, ba người đều trải qua một ngày rất vui vẻ. Thời gian trôi qua rất nhanh, nha hoàn dừng cách bàn đá bốn năm bước, bẩm báo đã chuẩn bị xong bữa tối.



"Kiều nha đầu, chờ lát nữa con phải ăn nhiều một chút, ta gọi người chuẩn bị thật nhiều đồ ăn con thích."

Lưu Âm đưa tay vỗ nhẹ mu bàn tay Liễu Văn Kiều, dặn dò nàng lát nữa nhất định phải ăn nhiều.

Buổi chiều Liễu Văn Kiều chỉ uống trà, ăn mấy miếng điểm tâm, đã sớm đói bụng, nghe thấy món mình thích được cố ý chuẩn bị, khỏi phải nói vui vẻ cỡ nào, ôm lấy cánh tay Lưu Âm cười thoải mái.

"Cảm ơn bá mẫu!"

Sau khi chuẩn bị xong bữa tối, Lý Hổ phái một tiểu binh đến bẩm báo, nói là quân doanh bận rộn công việc, hôm nay không trở về dùng bữa tối nữa. Ông không biết mẹ con Liễu gia đã đến phủ, dặn dò một mình Lưu Âm cũng phải ăn uống cho tốt, không thể để mình bị đói.

"Cũng may hôm nay hai người đến chơi với ta, nếu không chỉ có một mình ta làm ăn cơm."

Lưu Âm mời Trương Vân Thư và Liễu Văn Kiều ngồi xuống, nha hoàn phía sau lập tức đi lên gắp thức ăn cho nàng. Liễu Văn Kiều ăn cũng rất vui vẻ, không chỉ vì đồ ăn ngon, mà còn vì nàng thật sự đói bụng.

"Kiều nhi, con ăn từ từ, chú ý nhai kỹ nuốt chậm."

Trương Vân Thư thấy tướng ăn của con gái nhà mình, lại không nhịn được thuyết giáo, ra ngoài, bà lo lắng cho Liễu Văn Kiều về mọi mặt.

"Ai nha... Trước mặt người trong nhà, đâu còn quản nhiều như vậy."

Lưu Âm thích Liễu Văn Kiều, đương nhiên sẽ không để ý đến những chuyện này. Nhìn nàng càng thèm ăn hơn, cảm thấy Trương Vân Thư hơi quản giáo quá mức.

"Con biết, thưa nương..."

Đối với lời dạy bảo của mẫu thân, Liễu Văn Kiều đã nghe đến phát ngán, ngoan ngoãn gật đầu, sau đó lặng lẽ chớp mắt với Lưu Âm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mưu Ái (Thanh Mai Trúc Mã)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook