Chương 6: Di Chúc
Dearfairy
20/08/2023
Cô giật giật môi, nói câu cảm ơn rồi sửa sang lại làn váy, ngồi xuống.
Diệp Hạo đánh giá cách Uyển Nghi ăn mặc, bất mãn nói: “Thiên Lan vừa mới hạ táng, còn ra thể thống gì?”
Hôm nay cô ăn mặc chỉ xinh đẹp hơn chút so với khi túc trực bên linh cữu nhưng tuyệt đối không tính là hoa hòe lộng lẫy, Uyển Nghi không lên tiếng, làm lơ ông gây sự, an tĩnh ngồi chờ luật sư của Diệp Thiên Lan tới tuyên đọc di chúc.
Đúng 10 giờ, ba luật sư của Diệp Thiên Lan tới, gọi tên Diệp Thanh Huyền và Uyển Nghi đi thư phòng nói chuyện. Những người khác nghe tới đây đã hiểu rồi, người phẫn nộ nhất chính là hai em trai của Diệp Thiên Lan, đương trường nói người anh quá cố khuỷu tay quẹo ra ngoài, đầu óc hồ đồ, thế mà phân tài sản cho một người họ khác. Diệp Thanh Huyền mắt lạnh đảo qua: “Hai chú nói chuyện tự trọng.”
“Câm miệng hết cho tôi!”
Diệp Hạo muốn thể diện, không phát tác trước mặt mấy luật sư nhưng cũng thịnh nộ trừng mắt với cô.
"Người khác họ" Tạ Uyển Nghi ưu nhã đứng dậy đi ngang qua đám người, rồi sau đó ẩn ẩn cong môi khiêu khích mọi người, đi theo sau Diệp Thanh Huyền, thong thả ung dung bước lên cầu thang đến thư phòng.
Sau khi hai người tới thư phòng, luật sư tuyên đọc di chúc, sự thật chứng minh Diệp Thiên Lan đối đãi với cô rất không tồi, cho dù Uyển Nghi gả vào nhà họ Diệp không sinh ra một đứa con, nhưng hắn vẫn để ý tới tình cảm vợ chồng bảy năm, phân cổ phần các công ty trên danh nghĩa thành hai phần, cô và Diệp Thanh Huyền mỗi người một nửa, động sản và bất động sản còn lại cũng đều chia đều. Điều này vượt xa Uyển Nghi mong muốn, không nghĩ tới Diệp Thiên Lan hào phóng với cô như vậy, đột nhiên hơi hối hận khi khóc tang không chảy nhiều nước mắt hơn.
Tóm lại, nhờ ơn người chồng quá cố rộng rãi mà Tạ Uyển Nghi đã nhảy lên hàng ngũ phú bà Vụ Lăng, còn là loại độc thân trẻ tuổi xinh đẹp. Có đám tài sản này, cô không cần sầu về việc tìm không thấy bến đỗ tiếp theo.
Trên mặt không hiện nhưng cô đang âm thần tự giễu, lúc này luật sư đã tới một đoạn chuyển ý, không đọc lên, chỉ đưa văn kiện cho cô để cô tự xem. Uyển Nghi đọc thầm một lần, hiểu rõ câu nói ngắn ngủn phía sau thì ngây người, sau đó câu môi cười khẽ một tiếng.
Diệp Thiên Lan đúng là Diệp Thiên Lan, cáo già xảo quyệt đã chết cũng không chịu buông tha cho cô.
Uyển Nghi lưu loát ký tên mình xuống chỗ người hưởng rồi đưa văn kiện cho Diệp Thanh Huyền đối diện, đầu ngón tay hai người một xúc tức ly (chạm một cái nhanh rồi rời ra), tiếp theo cô đứng lên, tự nhiên hào phóng rời đi.
Chung quy cô cũng chỉ là một người khác họ, sao có thể so sánh với con trai ruột người ta được.
Diệp Hạo đánh giá cách Uyển Nghi ăn mặc, bất mãn nói: “Thiên Lan vừa mới hạ táng, còn ra thể thống gì?”
Hôm nay cô ăn mặc chỉ xinh đẹp hơn chút so với khi túc trực bên linh cữu nhưng tuyệt đối không tính là hoa hòe lộng lẫy, Uyển Nghi không lên tiếng, làm lơ ông gây sự, an tĩnh ngồi chờ luật sư của Diệp Thiên Lan tới tuyên đọc di chúc.
Đúng 10 giờ, ba luật sư của Diệp Thiên Lan tới, gọi tên Diệp Thanh Huyền và Uyển Nghi đi thư phòng nói chuyện. Những người khác nghe tới đây đã hiểu rồi, người phẫn nộ nhất chính là hai em trai của Diệp Thiên Lan, đương trường nói người anh quá cố khuỷu tay quẹo ra ngoài, đầu óc hồ đồ, thế mà phân tài sản cho một người họ khác. Diệp Thanh Huyền mắt lạnh đảo qua: “Hai chú nói chuyện tự trọng.”
“Câm miệng hết cho tôi!”
Diệp Hạo muốn thể diện, không phát tác trước mặt mấy luật sư nhưng cũng thịnh nộ trừng mắt với cô.
"Người khác họ" Tạ Uyển Nghi ưu nhã đứng dậy đi ngang qua đám người, rồi sau đó ẩn ẩn cong môi khiêu khích mọi người, đi theo sau Diệp Thanh Huyền, thong thả ung dung bước lên cầu thang đến thư phòng.
Sau khi hai người tới thư phòng, luật sư tuyên đọc di chúc, sự thật chứng minh Diệp Thiên Lan đối đãi với cô rất không tồi, cho dù Uyển Nghi gả vào nhà họ Diệp không sinh ra một đứa con, nhưng hắn vẫn để ý tới tình cảm vợ chồng bảy năm, phân cổ phần các công ty trên danh nghĩa thành hai phần, cô và Diệp Thanh Huyền mỗi người một nửa, động sản và bất động sản còn lại cũng đều chia đều. Điều này vượt xa Uyển Nghi mong muốn, không nghĩ tới Diệp Thiên Lan hào phóng với cô như vậy, đột nhiên hơi hối hận khi khóc tang không chảy nhiều nước mắt hơn.
Tóm lại, nhờ ơn người chồng quá cố rộng rãi mà Tạ Uyển Nghi đã nhảy lên hàng ngũ phú bà Vụ Lăng, còn là loại độc thân trẻ tuổi xinh đẹp. Có đám tài sản này, cô không cần sầu về việc tìm không thấy bến đỗ tiếp theo.
Trên mặt không hiện nhưng cô đang âm thần tự giễu, lúc này luật sư đã tới một đoạn chuyển ý, không đọc lên, chỉ đưa văn kiện cho cô để cô tự xem. Uyển Nghi đọc thầm một lần, hiểu rõ câu nói ngắn ngủn phía sau thì ngây người, sau đó câu môi cười khẽ một tiếng.
Diệp Thiên Lan đúng là Diệp Thiên Lan, cáo già xảo quyệt đã chết cũng không chịu buông tha cho cô.
Uyển Nghi lưu loát ký tên mình xuống chỗ người hưởng rồi đưa văn kiện cho Diệp Thanh Huyền đối diện, đầu ngón tay hai người một xúc tức ly (chạm một cái nhanh rồi rời ra), tiếp theo cô đứng lên, tự nhiên hào phóng rời đi.
Chung quy cô cũng chỉ là một người khác họ, sao có thể so sánh với con trai ruột người ta được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.