Mỹ Nhân Nõn Nà Ở Năm 80 [Xuyên Thư]

Chương 41: Lấy lòng (2)

Thanh Xuân Thị Kim Sắc Tỏa Liên

16/05/2024

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Dù sao vali cũng đã mở ra rồi, cô bèn sắp xếp lại đồ đạc bên trong, đừng thấy bên ngoài không to mà nghĩ không gian bên trong nhỏ, bên trong ngoài sạc dự phòng và dây điện ra còn có túi trang điểm của cô, bên trong có một số chai xịt, thoa, kem chống nắng, hai thỏi son môi, phấn má hồng dạng lỏng,....

Còn lại là nội y bó sát kiểu nhẹ mỏng với đồ ngủ và hai cái áo hai dây, còn có chiếc quần ấm, cô xem tới xem lui, ngoài quần áo và giày cô đang mang trên người lúc xuyên qua đây ra thì chỉ còn lại bao nhiêu đồ dùng này thôi, còn có một cái túi nhỏ đựng hộp trang sức.

Trong túi đều là nhẫn, mặt dây chuyền và phụ kiện quần áo,đều có màu sắc, vàng, bạch kim, bạc chế thành, tay nghề tinh xảo, nhưng ở thời đại này không biết đến những món đồ này, cho dù là hoàng kim cũng không có nơi đổi.

Ôi, trên người không có gì đáng giá, cô lấy chiếc nhẫn đính kim cương đeo lên tay một lúc, trước kia cô rất thích chiếc nhẫn này, kết quả cô cũng không thể đeo nữa rồi, chỉ đành tháo ra ném qua một bên.

Sau khi khoá xong vali, cô nằm trên giường liên tục thở dài, thời đại này một đồng tiền có thể mua được một mớ đồ.

Cô rốt cuộc phải làm sao mới có thể kiếm được một nghìn năm trăm đồng đây?

Đây là mức tối thiểu để mua nhà rồi.

Ôn Hinh suy nghĩ một lúc, do hôm qua không ngủ ngon nên chẳng bao lâu cô đã ngủ thiếp đi.

Có điều lần này cô đã biết cách thích ứng rồi, chọc giận cái tên ma đầu đó chỉ khiến bản thân khó sống, hà tất làm khó bản thân, cô ý thức được tình hình trước mắt.

Vì thế, ngày thứ hai bốn giờ sáng cô đã thức dậy xuống giường đi vệ sinh tiện thể rửa mặt rồi đi vào nhà bếp.

Diêm Trạch Dương còn không phải bởi vì dày vò cô mới dậy bốn giờ luyện tập, anh ta vẫn luôn giữ thói quen này, chỉ có điều trước kia luyện tập xong anh ta sẽ trực tiếp đến quân doanh, ăn sáng sẽ ăn ở nhà ăn.

Chỉ là bây giờ.... Bốn giờ sáng lúc anh ta đi xuống thì thấy đèn ở nhà bếp đang sáng, có một bóng người mảnh mai đang bận bận bịu bịu bên trong, anh ta dừng bước đưa mắt nhìn bóng người vừa mới bước ra khỏi cửa.



Bốn giờ rưỡi trời đã sáng rồi.

Sáng nay Ôn Hinh dùng lồng hấp hấp cơm trắng, tối qua trước khi ngủ thì ngâm gạo để lên nồi hấp, sau đó sáng dậy trực tiếp hấp là được, cô làm món hấp cực kỳ ngon, bởi vì cô cho thêm rất nhiều “gia vị.”

Thực tế cô đã dùng hệ thống lấy ra nhiều loại nguyên liệu, trong đó có sữa bò đã qua xử lý tách dầu mỡ, loại dầu này thích hợp để dưỡng da mùa thu đông, dùng để dưỡng thể cũng rất dễ chịu, Ôn Hinh rất thích hương vị thanh ngọt này, hương sữa tự nhiên vừa không ngán, huống hồ loại sữa này có thể chế biến ăn, để làm một số loại bánh chỉ cần cho vào một ít sẽ có mùi thơm sữa thoang thoảng, lúc lấy ra tất cả hương vị của sữa được bảo quản ở mức tốt nhất.

Cô thích nhất cho thêm một ít dầu chiết xuất sữa lên trên mì và cơm, không cần cho vào quá nhiều chỉ cần vài thìa là có thể làm ra màn thầu thơm sữa, mặc dù cơm có hương vị đạm nhạt một chút, nhưng gạo hấp ra vô cùng đầy đặn mềm dẻo, trên hạt gạo dường như được phủ bởi một lớp dầu trong suốt, ăn vào mùi vị thơm dịu.

Hôm qua, bên hậu cần gửi tới một phần thịt bò, tối qua dùng một ít làm bánh bao, phần còn lại vẫn luôn để trong tủ lạnh.

Lúc này đây, cô nhận thấy được lợi ích của việc làm cán bộ cao cấp của Dương Vệ Quốc, trên cơ bản thức ăn nhà ăn mua đều hàng là tươi sống chất lượng, mỗi sáng đều sẽ gửi tới đại viện của mấy nhà lãnh đạo trước tiên, còn những người khác một là ăn ở nhà ăn, hai là tự mua đồ ăn, có dùng tiền cũng chưa chắc mua được hàng tốt.

Diêm gia không chỉ được gửi tới đồ ăn, mỗi ngày còn có thể thay đổi món đa dạng, thịt nhất định là không thiếu, trái cây cũng có, dưa hấu hai ngày một quả.

Thời tiết mùa hè rất nóng, hầu như mọi người ăn gì cũng thấy không ngon miệng. Khi cần một món ăn hợp khẩu vị, Ôn Hinh lấy thịt bò trong tủ lạnh ra, thái hạt lựu, cho thêm vào nhiều loại gia vị và tương, làm món khai vị mùa hè sở trường nhất, sau khi xào xong, mùi vị thơm cay tươi ngon, ăn một lần khó quên.

Mùi thơm nồng nặc hầu như lan ra cả toàn bộ không gian bếp và đại sảnh.

Khi Diêm Trạch Dương trở về, ở trong viện đã ngửi thấy mùi thơm, liếc mắt hướng về nhà bếp, Ôn Hinh vẫn còn đang bận, cô mang món bò xào tương cay lên trước, nhưng Hà Văn Yên và Diệu Diệu không ăn được cay, cô phải xào vị mới hương nấm đông cô, lại thêm vào một ít rau cải ngon miệng.

Trước bàn ăn đã bày sẵn một bát lớn, trong bát đựng những hạt cơm óng ánh vừa mới nấu xong vẫn còn hơi nóng bốc lên, bên trên những hạt cơm trắng tuyết rắc lên hai thìa nước sốt tản ra mùi thơm thịt bò.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Nhân Nõn Nà Ở Năm 80 [Xuyên Thư]

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook