Mỹ Nhân Nõn Nà Ở Năm 80 [Xuyên Thư]

Chương 39: Ra oai (3)

Thanh Xuân Thị Kim Sắc Tỏa Liên

16/05/2024

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hiện tại cô có thể hiểu rồi, có thể nói rằng, thứ nhất là cần thư chứng minh, thứ hai là cần có đủ tiền để mua nhà.

Nhưng cô của hiện tại, không có thư chứng minh, tiền rõ ràng là không có rồi, đúng là nghèo kiếp xác luôn nha.

Xem ra trong khoảng thời gian ngắn này cô không thể rời khỏi nhà họ Ôn được rồi, nếu đã như vậy cô thực sự có chút hối hận, cũng thật là, buổi sáng không biết đã chọc phải gì phải tên ma đầu kìa, cô còn có một nhiệm vụ nặng nề hơn cần làm nha, tựa như kiếm tiền.

Hà Văn Yên rửa mặt thay đồ rồi đi ra ngoài, bà vừa nghe thấy tiếng người nói chuyện: “Trạch Dương về rồi à?"

“Vừa về ạ, mang về mấy chục cân hạt dẻ." Ôn Hinh mang đồ ăn ra bàn rồi trả lời.

“Hạt dẻ?" con trai của Diêm Vệ Quốc rất ít khi mang đồ về nhà, cùng lắm cũng chỉ mang đồ ăn vặt cho em gái, nhưng số lần cũng rất ít: “Mấy cái này không dễ làm, ở nông thôn mới có, trong thành phố thực sự hiếm gặp"

“Khà! Khà!" Vì mấy cái thứ này, anh ta thật sự hao tâm tổn phí nha, Ôn Hinh xong cảm thấy ngứa răng.

“Nó mang mấy cái này về để làm gì?"

“Nói là dưới quê gửi lên, nói con lột sạch đừng để ra dầu." Ôn Hinh đặt cháo và những chiếc bánh bao lên bàn, học theo giọng điệu của anh nói.

Hà Văn Yên nhìn lên đôi mắt Ôn Hinh, đôi mắt ngấn nước, biểu cảm và ánh mắt động lòng người, cái miệng nhỏ nhắn hồng như cánh hoa anh đào, đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng đều thẳng tắp, rất xinh đẹp dễ nhìn.

Đàn ông mà một khi đã không để tâm đến, thì liếc nhìn cũng lười, bà không nói gì chỉ cười nhẹ một cái.

“Vệ Quốc tối nay về nhà trễ không cần phần cơm cho ông ấy, Dương Trạch sớm như vậy đã về nhà, chắc chắn là chưa ăn gì, đợi xíu nữa mang một ít cháo và mấy cái bánh bao lên đó." Hà Văn Yên cắn thử một miếng bánh bao, vô cùng vừa ý, còn chia ra nhân chay và nhân thịt rất là chu đáo, nhân chay có mùi vị tươi mới rất hợp với khẩu vị của bà, nhân thịt vừa thơm lại dẻo dai, thật là khiến người ta muốn ăn thêm cái nữa. Đừng nói đến con gái nhà họ Ôn, thật là trăm nghe không bằng một thấy, tay nghề khéo léo không thể tin được, trước đây bà thực sự coi thường nhà họ Ôn rồi.

Còn cho rằng nhà của cô ta cố gắng trong vô ích, xem ra chưa chắc đã đúng.



Ôn Hinh trong phòng bếp lấy mấy chiếc bánh nhân thịt đặt vào đĩa, trong khoảng thời gian đó cô cũng câm một cái từ từ ăn, sau đó mới mang đồ ăn lên phòng.

Kết quả khi vừa lên lầu, cô nhìn thấy một cảnh dọa người.

Ma đầu Diêm cũng không ngờ tới cô đột nhiên lại lên lầu, Ôn hình cũng không ngờ rằng anh cũng vừa mới tắm xong.

Điều cô không ngờ rằng khi anh mặc quần áo đã hoàn hảo như vậy nhưng lúc anh cởi đồ ra thì lại càng hoàn hảo hơn. Nói thật lớn từng này nhưng cô chưa từng thấy một mỹ nam nào lại đẹp như vậy, chỉ nhìn thôi cũng cũng người ta không khép chân lại được.

Đôi mắt sáng người của cô không tự chủ được liếc nhìn đến một nơi nào đó, nơi đó phồng ra, tim cô đập bình bịch, gương mặt nhỏ nhắn không chút tiền đồ đỏ ửng lên.

Diêm đại đoàn trưởng mặc dù mỗi ngày đều là một thân quân phục chỉnh tề, chính khí ngất trời, nhưng thực tế lúc ở nhà lại ăn mặc bựa bựa, đừng thấy thế mà xem thường anh ta, mặc dù đôi khi chỉ mặc áo lót với áo sơ mi nhưng với đôi mắt tinh tường Ôn Hinh sớm đã nhận ra mặc dù kiểu dáng hay chất liệu ở thời đại này đều không phải tầm thường, thậm chí so với thẩm mỹ ở hiện đại cũng không phải quê mùa.

Vừa nhìn đã biết không phải hàng cảng thì cũng là hàng cao cấp của Dương Hành. Vừa mới tắm xong ra ngoài, anh ta chỉ mặc chiếc quần lót, không phải loại quần lót tới đầu gối loại trong quân đội dùng, mà là quần nam mặc dính sát người có tính đàn hồi.

Ôn Hinh nhìn thấy một thân hình hoàn hảo không chút mỡ thừa, vai rộng lưng rộng cường tráng, đường sống lưng đẹp đẽ, tứ chi thon dài, cơ bắp nhấp nhô, không phải dạng thô chắc mà là loại cơ ẩn dưới da, lúc nào cũng có thể bộc lộ ra được vẻ đẹp lực lưỡng, có lẽ thường luyện tập bên ngoài, làn da mang loại cường tráng vừa mê hoặc vừa nam tính.

Ôn Hinh cũng xem như thấy được toàn diện rồi, xã hội hiện đại ai mà chưa xem qua hai quyển tạp chí người mẫu nam chứ, nhưng mà bọn họ không giống nhau!

Cảnh tượng trước mắt hiện ra rõ ràng, đại soái ca ba trăm sáu mươi độ không một góc chết đang đứng trước mặt cô.

Tính công kính và bền bỉ của nội tiết tố mạnh mẽ tuyệt đối không phải một hình ảnh phẳng hoặc là một hình ảnh động là có thể miêu tả được!

Đặc biệt bao gồm bên trong lớp vải mềm mại...

Cô có thể cảm nhận được cảm giác đó, cảm giác loại nóng hừng hực phủ lên mặt mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Nhân Nõn Nà Ở Năm 80 [Xuyên Thư]

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook