[Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Chương 11: Nhân Khác

Thị Bạch Trà Bất Thị Trà

28/07/2024

Vì hôm nay xung quanh có nhiều người, nếu đột nhiên xuất hiện một đống đồ ăn thì nàng không giải thích nổi.

Nàng vẫn bắt đầu từ việc ủ bột. Tô Noãn Noãn đã làm nhiều lần nên rất thành thạo. Hôm nay nàng ủ nhiều bột hơn hôm qua.

Nhìn lượng người đông đúc, nàng rất mong chờ hôm nay có thể kiếm được nhiều tiền hơn.

Cầm trong tay miếng thịt heo tươi rói, nàng rửa kỹ trong nước cho đến khi nó trở nên nhạt màu, sau đó băm thành nhân thịt.

Tô Noãn Noãn cầm hai con dao, khéo léo băm thịt, cho đến khi thịt băm vừa đủ nhỏ.

Nhân thịt không nên băm quá nhỏ, nếu bị băm nát nhuyễn sẽ ảnh hưởng đến cảm giác khi ăn.

Nêm gia vị vào theo thứ tự, sau đó nàng thái hành, cuối cùng thêm một chút dầu mè, trộn đều và để sang một bên.

Nhân thịt heo và hành tây đã chuẩn bị xong.

Trong lúc nghỉ, Tô Noãn Noãn ngẩng đầu lên, nghe thấy tiếng ai đó hô to từ xa, sau đó tất cả mọi người đều biến mất.

Đội Ngự lâm quân đông đúc chỉ trong vài giây đã chạy mất tăm theo con đường nhỏ bên cạnh.

Không lâu sau, Phong Thiên Cửu xuất hiện, ánh mắt sáng ngời trong đêm tối, từng bước tiến đến.

Tô Noãn Noãn lập tức hiểu ra.

Thì ra đội Ngự lâm quân này lén đến đây, có người đứng gác trên đường chính, hễ hoàng thượng đến là ra hiệu, để họ không bị bắt gặp.

Phong Thiên Cửu vì đi quá nhanh, khi đứng trước xe nhỏ của Tô Noãn Noãn phải thở hổn hển. Y nhanh chóng liếc nhìn qua thớt của nàng, ánh mắt lập tức sáng lên.

“Cô bé, hôm qua sao không nói với ta là còn có bánh nhân thịt bò hành tây, hôm nay ta phải ăn nhiều một chút.”

Hôm nay y không đủ ăn nên đã lấy một ít từ thái giám Lý Bồi Đức, y phát hiện ông ta còn mua thêm nhân khác.



Kết quả là y ăn một miếng thì không thể ngừng được.

Cuối cùng, y ăn hết 3 cái bánh nhân thịt mà Lý Bồi Đức đã mua.

Khác với nhân rau hẹ trứng gà, nhân thịt bò hành tây thơm phức, khiến cả ngày y không nghĩ gì khác ngoài việc chỉ muốn ăn thêm một cái nữa.

Vì vậy, khi dùng bữa tối, y chỉ uống hai hớp canh cho đỡ đói. Ban đêm cũng không gọi phi tần, y tự mình ra ngoài tìm Tô Noãn Noãn.

Chỉ là Tô Noãn Noãn nghe thấy lời này thì có chút xấu hổ: “Hôm nay không có nhân thịt bò hành tây.”

Phong Thiên Cửu thất vọng vô cùng.

“Thật tiếc, ta còn định mua nhiều một chút.”

Nhưng y đã nhanh chóng hồi phục tâm tình: “Vậy hôm nay có nhân gì?”

“Đây là nhân thịt heo hành tây.” Tô Noãn Noãn chỉ vào chậu nhân đã trộn sẵn bên cạnh. “Còn có nhân đậu đỏ, tôi đang chuẩn bị làm.”

“Vậy sao.”

Phong Thiên Cửu mím môi, lông mày hơi nhíu lại.

Hai loại nhân này y đều không thích lắm.

Có lẽ do thói quen, y luôn cảm thấy thịt heo có mùi tanh nhẹ, nên Ngự thiện phòng cũng hạn chế làm món thịt heo.

Nhân đậu đỏ thì càng không cần nói tới, loại nhân ngọt ngào này là sở thích của các phi tần trong hậu cung, nhưng bản thân y thì không.

Thái giám đi theo y nhận ra hoàng thượng không vui, vội vàng nháy mắt với Tô Noãn Noãn: “Cô bé, đổi nhân khác đi.”



“Dù là nhân rau hẹ trứng gà hôm qua cũng được.”

Tô Noãn Noãn lộ ra vẻ khó xử.

Chưa kể đến việc nguyên liệu đã tiêu tốn hết toàn bộ số tiền tiết kiệm của nàng thì hiện tại tài khoản của nàng chỉ còn lại 3 văn tiền. Nếu muốn mua thêm gì khác thì nàng sẽ phải trừ vào giá trị sinh mệnh.

Hơn nữa, nhân thịt đã trộn xong, nếu không sử dụng thì cũng không thể mang về nhà mà chỉ có thể lãng phí.

May mắn là lúc này Phong Thiên Cửu xua tay.

"Thôi được rồi, không sao, cứ làm như vậy đi."

Dù sao Tô Noãn Noãn làm các loại nhân khác đều rất ngon, hai loại này chắc cũng không khác biệt quá nhiều...

Cùng lắm là ăn ít đi một chút, rồi ngày mai bổ sung lại, Phong Thiên Cửu nghĩ vậy.

Tô Noãn Noãn nghĩ vị hoàng đế này cũng khá tốt, hơn hẳn người đã đuổi ông nội nàng đến nơi hoang dã.

Nàng đang tập trung tiếp tục làm bánh nhân thì đột nhiên nhớ ra mình đã nảy ra ý định bất chợt làm nhân đậu đỏ, nhưng không kịp ngâm đậu đỏ từ đêm trước.

Nàng chỉ còn cách đặt hàng trên shop hệ thống với giá cao để lấy một phần đậu đỏ đã ngâm sẵn.

Lòng Tô Noãn Noãn có chút xót, nàng lại trở thành con nợ. Tối nay nhất định phải kiếm thêm chút tiền!

Nàng đổ một nồi nước, chờ đến khi sôi thì cho những hạt đậu đỏ đều đặn vào.

Lúc này, Phong Thiên Cửu đột nhiên hỏi một câu kỳ quái: "Cô bé, bên trong xe của cô đốt củi à, sao ta không ngửi thấy mùi?"

Thời đại này, muốn nấu ăn đều phải đốt lửa. Đốt củi đã cháy vào lò, còn bên trên là đặt nồi. Mỗi lần y đi qua đều có thể ngửi thấy mùi củi cháy khô rất rõ ràng.

Hôm qua đến đây ăn trực tiếp nên không chú ý, hôm nay mới có thời gian quan sát.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook