[Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Chương 10: Chủ Quán, Cuối Cùng Cô Cũng Đến!

Thị Bạch Trà Bất Thị Trà

28/07/2024

Bà đã từng ăn cải dầu, có lúc ra chợ sớm, người bán có chút quen biết sẽ tặng một ít rau không bán được. Trong đó có cả cây cải dầu.

Nhưng bà xào cho dù thế nào thì cũng không ngon bằng Noãn Noãn xào.

Nấm hương cũng có sẵn ở trong nhà nhưng bà chưa bao giờ nghĩ rằng hai thứ này có thể xào chung.

Chẳng lẽ con gái nhỏ của mình thực sự có tài năng nấu ăn sao?

Cải dầu giòn ngọt, thơm mùi rau xanh, nấm hương mềm mại, cắn một miếng lập tức tứa nước xốt tan trong miệng, còn ngon hơn cả thịt!

Thấy vợ mình như vậy, Tô Tĩnh Vân cũng vội vàng thử một miếng. Ông không ngừng gật đầu, vừa gật vừa khen: "Noãn Noãn, con thật thông minh, sao có thể nghĩ ra xào nấm với cải dầu được vậy. Không chỉ làm cho cải bớt đắng, mà nấm cũng không nhạt nhẽo."

Nấm hương và nấm phỉ đều là do họ hái trên núi, vì ít nên họ không bán được, đành phải để lại.

Nhưng sau 2 lần thử không thấy ngon, họ vứt vào kho, khi nào thiếu lương thực mới lấy ra dùng.

Anh ba là Tô Hạo Lăng thấy mọi người tập trung vào cải dầu, bèn lấy đũa gắp một miếng khoai tây bên cạnh.

Nhưng một đôi đũa khác lại gắp cùng lúc.

Không cần nghĩ, cũng biết chủ nhân của đôi đũa đó là em tư, Tô Hạo Bác.

"Em tư, sao em lại tranh với anh."

Em tư cũng không hài lòng: "Rõ ràng em gắp trước."

Lâm Uyển Nhu khuyên: "Đĩa còn nhiều, hai anh em các con đổi miếng khác đi.

Nhưng liên tiếp vài lần, họ vẫn gắp cùng một miếng.

Vì anh ba và anh tư là song sinh, nên giữa họ vẫn luôn có sự ăn ý ngầm, chuyện này không phải lần đầu tiên xảy ra.



Dù song sinh nhưng họ là cặp song sinh khác trứng, cho nên hình dáng của 2 người họ không giống hệt nhau như các cặp song sinh cùng trứng khác.

Tô Noãn Noãn muốn phá vỡ tình cảnh bế tắc này bèn chia khoai tây và nấm cho mỗi người một miếng.

Nhìn em gái nhỏ nhà mình, hai người anh mỉm cười đầy yêu thương, quyết định không chấp nhặt với người kia nữa.

Đầu tiên, anh tư ăn khoai tây, có lẽ vì trong lòng có cảm giác sợ hãi đối với loại nấm đen sì đó, thêm vào đó là thường ngày anh ấy cũng hay ăn khoai tây.

Dù đã biết tay nghề em gái nhà mình rất tốt, song anh tư vẫn ngạc nhiên với món khoai tây.

Món khoai tây vốn dĩ rất bình thường nhưng khoai tay em gái làm mềm lại ngon, vừa vào miệng đã tan, khiến anh ấy muốn ăn thêm một miếng nữa.

Anh ba thì trong tâm trạng chần chừ đánh bạo ăn thử một miếng nấm phỉ, cũng có cảm giác ngạc nhiên không như trong tưởng tượng.

Nấm mềm mịn, thơm ngon, tuy không mềm như khoai tây, nhưng mỗi lần nhai thì hương vị lại càng thêm nồng.

Rất nhanh, cả gia đình đã ăn hết bàn thức ăn, không còn một miếng nấm nào.

May là Lâm Uyển Nhu đã giữ phần cho ông bà của bọn nhỏ.

Không biết có phải do ăn no hay không mà cả nhà hôm nay làm việc hăng hái hơn nhiều. Ai cũng tranh nhau rửa bát rồi tranh nhau sắc thuốc cho ông nội.

Tô Noãn Noãn thì bị mọi người đuổi về phòng nghỉ ngơi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, mới thấm thoát mà trời đã về đêm.

Khi đã ngủ đủ, Tô Noãn Noãn vươn vai, mở hệ thống và bắt đầu công việc buôn bán của ngày hôm nay.

Một tia sáng trắng lóe lên, Tô Noãn Noãn nhận ra nơi mình đến khác hôm qua một chút.

Điều này không được, nếu hoàng thượng không tìm thấy nàng lại nghĩ rằng nàng không đến, vậy thì hôm nay sẽ không bán được gì cả.



Nàng đẩy xe bé tẹo ra khỏi con hẻm nhỏ thì lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình.

Ngự lâm quân mặc giáp đồng, xếp thành hàng lối chỉnh tề, nhìn qua có ít nhất cả trăm người, đứng đông nghẹt một chỗ.

Nghe tiếng động, đám người quay đầu nhìn Tô Noãn Noãn. Nàng dừng lại, có hơi hoảng sợ.

Sau đó, đám Ngự lâm quân như phát điên, ùa lên vây quanh Tô Noãn Noãn và chiếc xe bán hàng nhỏ của nàng.

Ban đầu Tô Noãn Noãn có chút sợ hãi, sau khi nghe rõ những gì họ nói mới yên tâm.

“Chủ quán, cuối cùng cô cũng đến.”

“Chúng tôi đợi cô rất lâu rồi, mau, cho tôi một cái bánh rau hẹ trứng gà như hôm qua hoàng thượng đã ăn.”

“Ai lấy một cái thì ra chỗ trẻ con ngồi, tôi lấy 10 cái!”

“Đúng rồi, tôi nghe nói còn có nhân thịt bò phải không?”

...

Mọi người đều sôi nổi, quá đỗi nhiệt tình.

Tô Noãn Noãn cố gắng dùng giọng lớn nhất nói: “Từ từ từng người tới, chờ tôi đặt xe xong sẽ bắt đầu làm bánh!”

Đám Ngự lâm quân vốn đang ồn ào, sau khi nghe vậy thì im lặng, tự giác nhường đường cho nàng. Ai cũng sợ rằng vì mình mà chậm trễ bánh ra lò.

Sau khi dừng xe ổn thỏa, Tô Noãn Noãn bắt đầu đặt hàng nguyên liệu cần thiết trong shop hệ thống.

Vì hệ thống không yêu cầu nàng phải bán cố định một món gì. Sau khi suy nghĩ kỹ, Tô Noãn Noãn quyết định hôm nay không làm bánh rau hẹ trứng và nhân hành tây thịt bò nữa.

Nguyên liệu mua sẽ xuất hiện trong ngăn nhỏ dưới xe bán hàng, chỉ cần chờ vài giây để lấy ra, có thể giả vờ như đã mang từ nhà theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook