Chương 181: Cầm dao phay chạy dưới ánh trăng
Lý Hồng Thiên
24/01/2021
Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm muốn cưỡng ép lột xác?!
Súc sinh này bị điên à! Linh thú lột xác cũng giống như nhân loại tấn cấp, cần tìm một nơi yên tĩnh lặng lẽ mà làm, một khi bị quấy nhiễu rất có khả năng bị tẩu hỏa nhập ma. Linh thú cũng sẽ tẩu hỏa nhập ma giống như con người, không ai ngờ tới dưới sự liều mạng bảo vệ của hai vị Chiến Thánh mà súc sinh này lại trực tiếp bắt đầu lột xác lần thứ tư, nó hoàn toàn muốn được ăn cả ngã về không, liều chết một lần.
Vì Băng Phách Vương Liên này mà Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm hoàn toàn dùng bất cứ giá nào. Nhưng tuy rằng nói Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm lột xác bị quấy nhiễu sẽ tẩu hỏa nhập ma, nhưng cũng có nghĩa là tu vi của con súc sinh này cũng bành trướng, có thể gần đạt tới linh thú bát cấp.
Bát cấp... đó là cấp bậc đáng sợ cỡ nào, một khi con súc sinh này vượt qua bát cấp thì tất cả mọi người ở đây đều phải chết. Trận pháp thủ hộ này căn bản không chịu được tấn công của linh thú bát cấp. Đại trưởng lão cũng hơi hoảng hốt, nếu như thật sự con Hắc Trạch Nhiêm lột xác thành công vậy bọn họ sẽ tiêu đời...
Trong mắt Vu Vân Bạch cũng hiện lên vẻ bối rối, nàng tính toán kỹ càng mọi chuyện nhưng lại không tính tới súc sinh này lại sẽ lựa chọn làm thế này, quả thực là rắn điên!
Ầm ầm! Hai tiếng nổ vang lên, hai vị cường giả Chiến Thánh trực tiếp bị bắn văng ra, chật vật lui lại mấy bước trên không, sắc mặt khó coi. Trên trán Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm nứt ra, một tầng vảy chầm chậm cởi ra, linh khí mênh mông cuộn trào mãnh liệt như gió bão sắp nổi lên. Đau đớn kịch liệt khiến Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm không nhịn nổi kêu gào, thân rắn khổng lồ uốn éo vùng vẫy không ngừng, đuôi rắn đập loạn đánh mạnh lên trận pháp khiến trận pháp rung động. Tim của Đại trưởng lão cũng run rẩy theo không thôi...
"Nghìn lần phải trụ vững..."
Đại trưởng lão thầm cầu nguyện trong lòng. Nhưng mà theo khẩn cầu của hắn, trận pháp run rẩy càng kịch liệt hơn, động tác va chạm của linh thú cũng càng ngày càng hung mãnh, mỗi một con Linh thú đều trở nên vô cùng hung tàn.
"Chết tiệt! Không thể tiếp tục như vậy được. Nếu không trận pháp bị phá mọi người đều phải chết, bộ lạc này cũng sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt."
Vu Vân Bạch mắt lấp lóe suy nghĩ đường thoát. Bộ Phương thì quét mắt nhìn xung quanh, phát hiện trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ kinh khủng, hiển nhiên bọn họ cũng hiểu nếu như để con rắn kia lột xác thành công, hậu quả sẽ cực kỳ đáng sợ.
Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm có thể lột xác thành công không? Điều này thật khó nói cho chính xác được, bởi vì Băng Phách Vương Liên ở cách đó không xa, súc sinh này chỉ cần nuốt lấy thì tiến cấp thành công không khó khăn gì. Đến lúc đó con rắn khổng lồ này thẹn quá hóa giận tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho những người đã ngăn cản nó.
- A Võ đại sư! Nhận lấy!
Vu Vân Bạch sải bước ra, thân nhẹ như chim yến xông lên trời, trong tay lóe ra quang mang, một thanh trường kiếm xuất hiện. Thanh trường kiếm lóe lên ánh sáng lấp lánh, mỗi một tia sáng đều giống như từ trong thanh kiếm nở rộ.
- Vân Khởi Kiếm? Tiểu thư... đây là bán thần khí Vân Khởi Kiếm trang chủ cho người?
Chiến Thánh tên gọi là A Võ lập tức trừng lớn mắt, vô thức tiếp thanh kiếm sáng rỡ kia, cả người run rẩy kích động không thôi. Bán thần khí... đây chính là bán thần khí nha! Hơn nửa là bán thần khí được ghi nhận trong Binh khí phổ Thiên Cơ Tông đấy!
Vị Chiến Thánh này kích động thiếu điều rớt nước mắt, hắn lại có thể cầm bán thần khí trong tay, có thể sử dụng bán thần khí chiến đấu... coi như chết cũng mẹ nó đáng giá!
Chiến Thánh nhân loại A Võ nắm bán thần khí lập tức khí thế thay đổi, cả người trở nên vô cùng tự tin, chân khí sung mãn truyền vào kiếm, cả người xông vọt lên giống như chiến thần đứng ngạo nghễ với trời xanh, cả người dường như tỏa ra hào quang. So với lúc trước thì vẻ ngoài của vị Chiến Thánh này lập tức thăng cấp.
Bán thần khí trong tay, thiên hạ đều của ta, chỉ là con rắn nhỏ, chết đi cho Võ gia!
Vị Chiến Thánh này huýt một hơi dài kiếm quang lấp lánh, kiếm khí bén nhọn che kín cả trời xuất ra, kiếm khí mênh mông tràn ngập thiên địa, hội tụ lại thành một thanh trường kiếm khổng lồ chém tới Hắc Trạch Nhiêm. Chém chết con súc sinh ngươi! Hung tàn trong mắt Hắc Trạch Nhiêm lập tức bùng nổ, rít dài một tiếng linh khí cuồn cuộn bạo phát, một phần ba da đã lột cũng bắt đầu run rẩy, bị mạnh mẽ xé nát dưới luồng kiếm khí này. Đây chính là lớp da của linh thú thất cấp, nếu như chế tạo thành áo giáp thậm chí có thể ngăn cản một kích toàn lực của Chiến Vương ngũ phẩm, nhưng mà bây giờ lại bị phá hủy hoàn toàn dưới kiếm khí. Đủ để có thể thấy được, kiếm khí này đáng sợ cỡ nào, bán thần khí quả nhiên danh bất hư truyền.
Một kiếm này có thể coi là kinh thiên động địa, Hắc Trạch Nhiêm cũng cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, nó há to miệng rắn gầm lớn với thanh trường kiến trên không trung, sau đó phóng vụt ra, lấy thế như sấm chớp đập tới.
Ầm ầm ầm!
Huyết quang bắn ra trong không trung, thịt rắn khổng lồ vừa mới lột ra lại bị chém nát, máu tươi văng tung tóe. Nhưng Chiến Thánh kia co rụt ánh mắt, chỉ thấy một luồng áp lực đáng sợ ập vào mặt, sau đó chính là bóng đen ngút trời từ miệng rắn phun ra chớp mắt quất vào người hắn. A Võ trên không phun ra một ngụm máu, cả người suýt chút nữa bị đánh thành hai đoạn, nếu như không phải bởi vì bán thần khí bổ trợ có thể hắn đã sớm đi đời. Nhưng mà A Võ cũng đã bị thương nặng té thẳng xuống đất, bán thần khí Vân Khởi Kiếm cũng rớt ở nơi xa.
Vu Vân Bạch ngẩn ra, Đại trưởng lão sững sờ, mọi người đều ngây người...
không phải đã chiếm thế thượng phong ư? Làm sao thoắt một cái bị giải quyết rồi? Đã nói chém súc sinh mà? Đã nói khí thế kiếm nơi tay thiên hạ đều của ngươi đâu?
Chiến Thánh Xà Nhân tộc cũng đen mặt, có bán thần khí còn mẹ nó chút nữa bị một con súc sinh quật chết, thật đúng là mất mặt Chiến Thánh!
Thân thể khổng lồ của Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm rơi ầm xuống đất, một con rắn nhỏ bé gấp mười đứng trên không phun lưỡi trông càng thêm hung bạo, nó nhanh như cắt xẹt qua hư không, mục tiêu chính là đài sen trên đất. Da của nó cũng mới lột một nửa, đây mới là chân thân của Hắc Trạch Nhiêm, bị bán thần khí bức bách không thể không hiện ra chân thân để đối phó địch nhân. Nó vô cùng khao khát, nó đã quét sạch tất cả địch nhân ngăn cản mình, nó lập tức sắp đạt được Vương Liên, không ai có thể cản nó tiến cấp linh thú bát cấp. Đến lúc đó nó sẽ trở thành bá chủ linh thú toàn bộ Huyễn Hư Linh Trạch, bá chủ linh thú đéng trên đỉnh chuỗi thực vật.
Đài sen Vương Liên nở rộ tỏa ra quang mang, đẹp đẽ khiến người ta nín thở, mà Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm tốc độ bay cực nhanh, như tia chớp phóng xuống, trong mắt ngập tràn khát vọng. Gần, gần nữa! Sắp đạt được linh dược mà nó tha thiết mong mỏi, nó lập tức có thể trở thành linh thú bát cấp, ngạo thị cả khu vực.
Trong ánh mắt đám người Đại trưởng lão đều là vô hạn tuyệt vọng, bọn hắn làm sao cũng không ngờ, hai bị Chiến Thánh thất phẩm lại không ngăn cản được Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm thất cấp...
Một khi để súc sinh này đạt được linh dược này, cả bộ lạc Xà Nhân đều rơi vào diệt vong. Ấy vậy mà đúng lúc mọi người gần như tuyệt vọng, tiếng bước chân bình thản vang lên, một bóng người chầm chậm từ trong đám người đi ra, đi về phía Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm. Ánh mắt Vu Vân Bạch co lại, không thể tin được nhìn thanh niên đang bước đi chậm rãi này.
"Sao lại là hắn?!"
Trong lòng Vu Vân Bạch ngờ vực không thôi, chỉ là Chiến Vương ngũ phẩm đứng ra vào lúc này làm gì? Tìm chết à?
Bộ Phương hơi nhếch miệng, nhìn Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm, trong tay lập lờ khói xanh, một cây dao phay đen như mực hiện ra trong tay hắn. Bộ Phương cầm con dao, bước chân từ từ tăng lên, sau cùng tăng tốc phóng vọt ra.
Trong đêm đen nhánh, một thiếu niên tay cầm dao phay chạy dưới ánh trăng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.