Chương 180: Súc sinh này muốn lột da
Lý Hồng Thiên
22/01/2021
Trong không khí tràn ngập mùi thuốc, nồng nặc đến để rất nhiều người ngửi mùi thơm này, chân khí tựa hồ sôi trào lên, giống như nước sôi, có xu thế muốn đột phá.
Không ít xà nhân trực tiếp quấn đuôi rắn, dồn khí đan điền, bắt đầu tu luyện tại chỗ.
Băng Phách Vương Liên quả nhiên không hổ là linh dược tiến giai, thảo nào ngay cả Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm cũng nhịn không được men theo mùi thuốc chạy đến.
Ùng ùng!
Theo mùi thuốc càng ngày càng nồng đậm, Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm vẫn an tĩnh chậm rãi nâng thân mình lên, thân thể cao lớn nhìn xuống tất cả, trong con ngươi tràn đầy coi thường.
Lưỡi hộc đen kịt, tản ra mùi tanh, chờ đợi Băng Phách Vương Liên hành thục.
Mọi người trong bộ lạc đều nhịn không được vận chuyển chân khí trong cơ thể, nhìn chăm chú cự xà, hai vị Chiến Thánh cũng đứng ngạo nghễ ở trên trời cao, tản mát ra khí thế khổng lồ.
Bộ Phương nhìn nụ hoa, trong nụ hoa phảng phất như có ánh sáng phiêu đãng ra, như huỳnh hỏa dập dờn, dung hòa với ánh trăng ở trên vòm trời.
Linh thú ở xung quanh đều gào lên, hung thần ác sát, khí thế của chúng theo động tác của Hắc Trạch Nhiêm mà trở nên rục rịch.
Hắc Trạch Nhiêm đứng vững thân thể, đầu rắn lại hơi cúi xuống, từ từ tới gần Băng Phách Vương Liên.
Càng tới gần, hai vị Chiến Thánh cảm thấy áp lực trên người càng lớn... Hắc Trạch Nhiêm không hổ là tồn tại đáng sợ thay da ba lần, uy áp cực kỳ cường đại.
Vu Vân Bạch mở to mắt, môi nhấp nháy, nhìn bầu trời giằng co, xem bộ dáng như vậy, tựa hồ Chiến Thánh của xà nhân và người loại đã ở hạ phong.
- Mau nhìn! Sắp nở hoa rồi!
Có người kinh hô, ngón tay run rẩy chỉ nụ hoa, nụ hoa theo thời gian trôi qua, đang chậm rãi rung động.
Mọi người ngừng hô hấp, bỗng nhiên cảm giác trong hư không tựa hồ có cái gì tránh phá ràng buộc.
Khí tức của Băng Phách Vương Liên cuộn trào mãnh liệt, như sóng triều một tầng chồng một tầng.
- Bắt đầu rồi!
Ánh mắt của Vu Vân Bạch sáng lên, cực kỳ mong đợi nhìn chằm chằm nụ hoa.
- Vương Liên nỡ rộ, sát na phương hoa... Băng Phách Vương Liên ở thời điểm này thả ra mỹ lệ sẽ để mọi người say mê...
Vũ Phù cũng nỉ non, có chút mê say nhìn nụ hoa.
Một cánh hoa lặng yên hạ xuống, kèm theo linh khí cuộn trào mãnh liệt, sau đó là cánh hoa thứ hai, thứ ba...
Mỗi một lần nỡ rộ, trong hư không sẽ có một hư ảnh lá sen to lớn, giống như cực quang xinh đẹp nhất, làm cho người say sưa.
Trong mắt Bộ Phương tản ra quang huy rạng rỡ, cảnh sắc xinh đẹp như vậy, linh dược cấp bảy nỡ rộ đều kèm theo dị tượng, tựa như Hoàng Huyết Thảo trước đây, ở trong Lạc Hoàng Cốc nỡ rộ, cũng xuất hiện cảnh tượng hỏa phượng tận trời, mỹ lệ không gì sánh được.
Băng Phách Vương Liên cũng linh dược cấp bảy, dị tượng không kém Hoàng Huyết Thảo chút nào.
Tê tê!
Ùng ùng!
Mặt đất rung động, tâm thần của mọi người đều từ trong cảnh sắc xinh đẹp thu hồi lại, Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm rốt cục không chờ được, phun lưỡi, trong con ngươi toát ra ánh sáng.
Hung mang và sát ý bắt đầu khởi động.
Hai vị Chiến Thánh căng thẳng lên, đều rống một tiếng.
Trên vòm trời, Băng Phách Vương Liên rốt cục nở rộ, giống như sát na phương hoa, phù dung sớm nở tối tàn, chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Cánh hoa màu xanh nhạt lại nhanh chóng điêu linh, lộ ra một đài sen to lớn... đài sen mới là tinh hoa chân chính của Băng Phách Vương Liên.
- Súc sinh! Ngươi dám!
Trưởng lão Xà Nhân tộc gào to, đuôi rắn run lên, cả người phóng lên cao, trong tay xuất hiện một cây trường mâu đen kịt, trường mâu tản ra quang mang lạnh như băng.
Một mâu đâm ra, cự xà cuồn cuộn, nghiền ép về phía vườn thuốc, mục tiêu nhắm thẳng vào đài sen.
Ông!
Trưởng lão Xà Nhân tộc không dám khinh thường, vừa ra tay chính là toàn lực, chân khí mênh mông từ trên người hắn khởi động, nhất thời một hóa nghìn vạn, rậm rạp chằng chịt bao phủ trường mâu, đâm thẳng tới Hắc Trạch Nhiêm.
Trong mắt Hắc Trạch Nhiêm lộ ra hung quang, người ngăn cản nó lấy Băng Phách Vương Liên... đều phải chết!
Lân phiến cả người Hắc Trạch Nhiêm tản ra hàn quang, đuôi rắn khổng lồ hất một cái, trường mâu công kích hoàn toàn bị ngăn trở, không tạo thành chút thương tổn nào.
- Cứng như thế?
Ánh mắt của trưởng lão Xà Nhân tộc nhất thời biến đổi.
Chiến Thánh nhân loại cũng thét dài, đạp trong hư không, sau đó vọt thẳng lên, một chưởng vỗ tới cự xà, bàn tay ở trên trời phóng đại, chân khí ngưng tụ, hóa thành cự chưởng che trời.
Oanh!
Một chưởng này, trực tiếp vỗ vào đầu Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm, đập đến huyết quan run rẩy...
Đôi mắt của Bộ Phương nhất thời co rụt ại, khóe miệng giật giật, ngươi không nên vỗ hư huyết quan nha, đây chính là nguyên liệu nấu ăn khó được đấy.
Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm nổi giận, rít lên một tiếng, xà nha bén nhọn lộ ra, đuôi rắn đảo qua, như quét ngang thiên quân vạn mã.
Ùng ùng!
Không khí phảng phất như bị đuôi rắn phá vỡ.
Chiến Thánh nhân loại nhất thời hú lên quái dị, toàn lực thủ hộ thân thể, bịch… giống như quả bóng cao su bị đá bay, trong nháy mắt hung hăng rơi xuống mặt đất.
Trưởng lão Xà Nhân tộc càng thê thảm, bị Hắc Trạch Nhiêm nuốt vào trong bụng.
Đôi mắt của Đại trưởng lão co rụt, có chút không thể tin tưởng, súc sinh này... làm sao lại mạnh mẽ như vậy?
Bất quá may mắn, trưởng lão Xà Nhân tộc rất nhanh lại từ trong miệng rắn trốn ra, bất quá toàn thân đều là tiên huyết, bị ăn mòn có chút thê thảm...
Cường giả nhân loại phóng lên cao, sát khí xung tiêu, hai vị Chiến Thánh hợp lực vận chuyển chân khí, hai đạo chân khí đáng sợ trút xuống, trực chỉ Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm.
Hai vị Chiến Thánh cũng đánh ra chân hỏa, bọn họ không kiêng kỵ vận chuyển chân khí công kích, căn cơ rất dễ bị thương, nhưng bọn hắn không quản được nhiều như vậy.
Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm bị áp chế, không ngừng rút lui.
Từng tiếng thú rống vang lên, vô số linh thú như phát điên xông về phía bộ lạc.
Đại trưởng lão Xà Nhân Tộc ra lệnh, nhất thời trận pháp sáng lên, quang mang dập dờn.
Linh thú xông tới đều đụng vào trận pháp, đâm đến đầu óc choáng váng, nhưng không thể đột phá trận pháp phòng ngự.
Tràng diện trong lúc nhất thời giằng co xuống.
Trong hư không, đôi mắt của Hắc Trạch Nhiêm nhìn chằm chằm Băng Phách Vương Liên, phát ra gào thét không cam lòng, hai con kiến hôi nhỏ bé trước mắt lại muốn ngăn cản nó tiến giai, quyết không thể tha thứ!
Ở trong ánh mắt kinh hãi của hai vị Chiến Thánh, huyết quan của Hắc Trạch Nhiêm tản mát ra ánh sáng đỏ, da đầu của Hắc Trạch Nhiêm từ giữa hé ra...
- Súc sinh này muốn mạnh mẽ lột da? Cẩn thận!
Vu Vân Bạch sợ hãi hô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.