Chương 802: Câu cá trên hồ Lạc Nhật (1)
Lý Hồng Thiên
13/08/2021
- Vâng, Thánh Tử điện hạ.
Thị nữ Lam Cơ như xuất thủy phù dung*, nét mặt thanh lệ, dáng người yểu điệu, khuôn mặt như trứng ngỗng, da dẻ trắng nõn mà mềm mại.
*Thành ngữ Trung Quốc, chỉ dung mạo xinh đẹp của người con gái.
Nàng ta chậm rãi cúi đầu với Thiên Tuyền Thánh Tử, ngay sau đó liền xoay người, hòa mình trong màn mưa ngập trời.
Mấy vị Kim Giáp Vệ cũng đi theo phía sau nữ nhân áo lam kia, cùng nhau hướng về phương xa rồi dần biến mất trong màn mưa.
- Hồng Cơ, chúng ta đi thôi.
Nhìn bóng dáng nữ nhân áo lam đã biến mất, Thiên Tuyền Thánh Tử gạt đi những lọn tóc lòa xòa trên trán sang một bên, nhẹ nhàng nói với người nữ nhân áo đỏ đang cầm ô giấy dầu cho hắn ta.
Thiếu nữ áo đỏ kia cũng vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt giống như em bé, thanh tú mà đáng yêu, đôi mắt to tròn cứ chớp chớp, dường như có thể nói được.
- Lam tỷ tỷ thật sự có thể giết chết tên đầu bếp kia sao? Thế nhưng Lục tỷ tỷ đã chết rồi, điện hạ, hay là để Tiểu Hồng đi đi.
Thiếu nữ áo đỏ chớp mắt, trên mặt hiện rõ vẻ hưng phấn.
Khóe miệng Thiên Tuyền Thánh Tử nhếch lên, giơ bàn tay lên, nhẹ nhàng gõ lên trán thiếu nữ áo đỏ.
- Nha đầu ngươi cứ thích liều lĩnh, Lam Cơ so với ngươi thì làm việc tốt hơn nhiều.
Thiếu nữ áo đỏ một tay cầm ô, một tay sờ trán mình, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc.
- Tiểu Hồng cũng muốn làm chút việc cho điện hạ mà.
- Được rồi, trở về đi, Thiết Tiên Yến sắp bắt đầu rồi.
Thiên Tuyền Thánh Tử nói.
Lúc này thiếu nữ áo đỏ không nói thêm gì nữa, cầm ô rồi đi theo phía sau Thiên Tuyền Thánh Tử, bước ra màn mưa.
Âu Dương Trầm Phong đứng ở trước cửa quán mì, hắn ta khoanh tay nhìn về phía xa, nhìn giọt mưa cứ không ngừng rơi xuống rồi khẽ thở dài một hơi.
- Thao Thiết Yến lần này, e rằng sẽ xảy ra chuyện lớn.
...
Bộ Phương cầm ô giấy dầu, kéo Tiểu Nha đi theo phía sau một đám người.
Tiếu Nhạc được mấy người dìu đỡ, chậm rãi đi về phía trước.
Thiết Tiên Thành vô cùng rộng lớn, đường phố lại chằng chịt phức tạp, Bộ Phương thỉnh thoảng nhìn quanh và thấy có rất nhiều tửu lâu, từ trong đó tỏa ra mùi thơm nồng nàn.
Tiểu Nha mở to đôi mắt tò mò nhìn bốn phía, nhìn vào một tửu lâu rồi không khỏi nuốt nước bọt.
Tiểu nha đầu cũng chỉ mới nghe ông nội nói qua về Thiết Tiên Thành, thật không ngờ bây giờ có thể tự mình tiến vào trong Thiết Tiên Thành, đây là chuyện mà con bé chưa từng nghĩ đến.
Thiết Tiên Thành thật giống như ông nội nói, khắp nơi đều là mỹ thực.
- Đại ca ca, huynh nhìn xem, đó là tiệm thịt rồng mà ông nội từng nói với Tiểu Nha! Bên trong có rất nhiều món ăn nấu từ thịt rồng.
Tiểu Nha nhìn lên thì thấy một tửu lâu được trang trí kim bích huy hoàng*, kéo tay áo Bộ Phương rồi hưng phấn hô lên.
*Thành ngữ Trung Quốc, ý chỉ nguy nga lộng lẫy.
Bộ Phương ngạc nhiên, tiệm thịt rồng này có vẻ thú vị đây.
Bộ Phương ngược lại rất am hiểu về thịt rồng, lúc trước ở Thanh Phong đế quốc, Bộ Phương đã nhờ vào tài nấu thịt rồng của mình mà nổi danh.
Có điều, lúc này đám người Bộ Phương cũng không có tiến vào trong đó, mà là đi dọc theo đường phố rồi tiến vào một khu dân cư.
Đây là nơi mà Thao Thiết Cốc đã đặc biệt bỏ trống để cho các cường giả từ bên ngoài cốc vào sinh sống.
Đi dưới mưa mất một hồi lâu, cuối cùng mọi người cũng đã đến đích.
Có một khoảng sân rộng lớn, đây là nơi Tiếu Nhạc sinh sống.
Thuộc hạ của Tiếu Nhạc cũng đều ở trong đó.
Bộ Phương dẫn theo Tiểu Nha bước vào trong sân.
Tiếu Nhạc sai người sắp xếp chỗ ở cho Bộ Phương, rồi sau đó trở về phòng dưỡng thương.
Sau trận chiến này, trên người hắn chi chít những vết thương, cả người dường như đã trở thành huyết nhân, máu tươi không ngừng chảy xuống trông vô cùng đáng sợ.
Nếu như không phải nhờ vào mì sợi bạo tẩu và viên thịt Đại Lực Ngưu, Tiếu Nhạc có lẽ đã sớm bị giết dưới tay của Lục Đại Sát Lục Kiếm Khách đó rồi.
Lục Đại Sát Lục Kiếm Khách là thuộc hạ của Thiên Xu Thánh Tử Tiếu Liên Thành, tu vi cường đại, là sáu thanh kiếm sắc bén trong tay Tiếu Liên Thành.
Sáu vị Sát Lục Kiếm Khách tồn tại giống như ba vị thị nữ dưới trướng của Thiên Tuyền Thánh Tử.
- Ngày mai là Thiết Tiên Yến, bây giờ các hạ có thể ở trong phủ nghỉ ngơi, đợi Nhạc công tử dưỡng thương xong sẽ cùng đi tham dự Thiết Tiên Yến trong Thao Thiết Cốc, là cũng là một sự kiện trọng đại trong Tiềm Long Vương Đình.
- Các loại mỹ vị sẽ không ngừng được bày ra, tuyệt đối sẽ không khiến các hạ thất vọng.
Một vị quản gia trung niên cười nói với Bộ Phương.
Bộ Phương hờ hững nhìn người trung niên này, tuy rằng trên nét mặt người này đầy ý cười, nhưng Bộ Phương vẫn chưa cảm nhận được thiện ý từ trên người ông ta.
Tinh thần lực của Bộ Phương hiện giờ vô cùng cường đại, đã vượt xa người cùng cảnh giới, vì vậy hắn có thể nhận thức rõ ràng về sự thay đổi cảm xúc.
- Ồ, được rồi, ta đi dạo xung quanh một lát.
Bộ Phương khoanh tay, gật đầu nói.
Sau đó nhìn liếc quản gia một cái rồi xoay người đi ra khỏi viện.
Trên mặt quản gia vẫn tràn ngập ý cười, sau khi nhìn bóng lưng Bộ Phương rời đi thì nụ cười trên khuôn mặt ông ta lập tức biến mất.
Ông ta vừa lật tay lại thì một quả ngọc phù màu trắng lập tức rơi vào trong tay, ông ta khẽ động niệm thì có một luồng năng lực đập vào ngọc phù khiến ngọc phù bị vỡ vụn, phát ra những âm thanh lớn.
Khóe miệng quản gia giật giật, nở một nụ cười lạnh rồi xoay người rời đi.
Bước ra khỏi sân.
Mưa đã dần nhỏ lại, chỉ còn vài hạt mưa bay bay.
Hắn khoanh tay, giẫm lên vũng nước còn đọng lại trên mặt đất rồi chậm rãi bước đi.
Đối với hắn cái gọi là Thiết Tiên Yến cũng không quan tâm lắm, điều mà hắn quan tâm chính là tìm cách bắt được Linh Ban ở hồ Lạc Nhật.
Hồ Lạc Nhật vô cùng rộng lớn, trong hồ có vô số linh thú có sức mạnh cường đại, hắn nên bắt như thế nào đây... Điều này thật sự khiến cho hắn khá đau đầu.
Hai bên đường của Thiết Tiên Thành dày đặc những tửu lâu với những món ăn khác nhau.
Bộ Phương dạo quanh một lượt, nhìn thấy rất nhiều tửu lâu đầy sắc màu, lông mày bất giác nhíu lại.
Hắn đã nhắm trúng một tửu lâu và bước vào trong đó.
Sau khi hắn tiến vào trong đó, nhiều bóng đen mang trường kiếm trên lưng lập tức xuất hiện.
Những bóng đen này liếc nhau một cái, nhìn vào tấm biển của tửu lâu rồi lại biến mất.
Bộ Phương đã bước vào trong tửu lâu, đương nhiên không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.
Tửu lâu này khá vắng vẻ, khác xa với những tửu lâu ăn nên làm ra ở Thiết Tiên Thành.
So với những tửu lâu ăn nên làm ra ấy, tửu lâu này có không gian rất nhỏ và tổng cộng chỉ có một vài bàn ghế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.