Chương 851: Cẩu mao Thần kỳ (2)
Lý Hồng Thiên
25/08/2021
Thân hình Tiểu U liền vọt tới, nhảy lên cao, và đáp xuống trên thuyền U Minh.
Thế đánh của trường kích không hề suy giảm. Đối với Tiểu U chính là những oanh kích hung hăng chém đến. Mục tiêu nhắm thẳng vào thuyền U Minh.
Ầm ầm!!
Thuyền U Minh cùng trường kích va vào nhau.
Thân hình Thiên Tuyền Thánh Tử trực tiếp ở trong hư không bị đánh bay ngược ra ngoài. Cả người lao thẳng xuống đất, đập nát không ít đài cao của nhiều cường giả.
Sau cùng, trước ánh mắt của tất cả mọi người, hắn bị quẳng rơi trên mặt đất.
Cuộc thi đấu khiêu chiến đang tiến hành lại bởi vì biến cố đột nhiên xuất hiện này mà ngưng hẳn.
Mọi người nhao nhao hiếu kỳ, quay đầu nhìn về phía vị trí sự tình phát sinh.
Từ trong đống phế tích, Thiên Tuyền Thánh Tử chậm rãi leo ra. Áo giáp trên người vẫn còn sáng, nhưng không ít người đã nhìn thấy trạng thái kiệt sức trên người Thánh Tử.
Cho dù ngẫm lại, có bao giờ thấy Thánh Địa Thánh Tử bị người ta quẳng xuống đất không lưu tình chút nào?
Cái này khiến hắn ta đều muốn mất sạch mặt mũi.
- Thánh Tử ta... nhất định phải giết chết ngươi!
Kim quan của Thiên Tuyền Thánh Tử vỡ nát. Tóc tai có chút lộn xộn, sát khí dâng trào trong ánh mắt hắn ta. Thân hình như quả đạn pháo lại một lần nữa bắn ra.
Trên thuyền U Minh, cẩu mao trong tay U Minh nữ nở rộ rạng rỡ phát ra ánh sáng chói lọi, chống lại cảm giác trói buộc khủng bố đang ngăn cản nàng.
Đây là cảm giác bị trói buộc ở Tiềm Long Đại Lục. Ở nơi này, nàng không có biện pháp nào để thi triển toàn bộ thực lực. Tuy nhiên, nàng có cẩu mao thần kỳ, khiến chiến lực của nàng khôi phục không ít.
Một thân váy đen tung bay, tóc dài cuốn bay lên. Tiểu U đứng lặng ở đầu thuyền của thuyền U Minh, cả người giống như cùng thiên địa dung hợp lại với nhau. Khí thế bậc này vô cùng khủng khiếp đáng sợ.
Tất cả mọi người hít vào một hơi sâu.
Thật sự là sinh linh Minh Khư, minh khí nồng đậm như vậy mà, đến bọn họ cũng cảm ứng được. Trong lúc nhất thời rất nhiều người đều có chút xoắn xuýt, hình như đang muốn ra tay trợ giúp Thiên Tuyền Thánh Tử, hỗ trợ hắn bắt được sinh linh Minh Khư này xuống.
Thế nhưng họ lại nghĩ đến hình ảnh Thiên Tuyền Thánh Tử bị đánh rơi xuống mặt đất từ giữa không trung. Da mặt của mọi người hơi giật giật một cái.
Oanh!!
Thêm một lần nữa Thiên Tuyền Thánh Tử bị đánh rơi xuống. Bản thân hung hăng bị quẳng trên mặt đất. Áo giáp trên người đều đang vỡ tan ra, hóa thành những mảnh vỡ tinh tế dày đặc.
- Ngươi có một chút bản lĩnh này mà cũng dám nói bắt ta? Cũng dám giết Bộ Phương?
Tiểu U cầm cẩu mao trong tay, mũi chân đặt lên trên thuyền U Minh, cơ thể có chút lơ lửng hiện lên. Đôi mắt nàng dần dần hóa triệt để thành màu đen.
Mái tóc dài của nàng chậm rãi mở ra, trở nên càng ngày càng dài.
Xoẹt, một thanh âm vang lên!
Mái tóc dài đột nhiên bung xạ ra, trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Thiên Tuyền Thánh Tử. Nó giống như một cây trường thương muốn đâm xuyên thủng người Thiên Tuyền Thánh Tử.
Tuy nhiên, đạo thân ảnh kia rất nhanh mờ đi nhạt dần biến vào hư không. Hiển nhiên, đó không phải là chân thân của Thiên Tuyền Thánh Tử, mà chỉ là hư ảnh.
Mái tóc dài của nàng liền chặn xuống, xoắn nát hư ảnh này. Tròng mắt đen của Tiểu U tìm kiếm trong hư không.
Bỗng nhiên, tâm niệm của nàng khẽ động. Từng đạo tóc dài của nàng như trường mâu bắn ra, cắt thẳng về một phía trong hư không mà phóng.
Phanh phanh phanh!
Nơi đó phát ra tiếng va chạm. Hắn nhanh chóng khẽ động, lập tức di chuyển sang một hướng khác.
Không ngừng nổ tung, không ngừng đập phá.
Toàn bộ quảng trường Thao Lâu vào thời khắc này đều bị đánh có chút tàn phá.
Nhưng ở dưới đáy, người phụ trách đại hội Yến Vũ lần này vẫn như cũ. Hắn vẫn rất bình tĩnh thưởng thức những món ăn được mang lên. Sau khi ăn xong, hắn còn dùng khăn vải lau miệng mình một phen.
- Trận này, người thắng là Quân Thanh Tiếu.
Hắn từ tốn nói.
Tiếu Liên Thành cùng Thiên Cơ Thánh Nữ cũng không nói gì thêm, đều đồng ý.
Sắc mặt của đầu bếp trên Bảng Thiết Bia Trù nhất thời thay đổi, trở nên vô cùng trắng bệch. Hắn thế mà lại thua?! Làm sao hắn có thể thua chứ?!
Oanh!!
Mái tóc đen dài mạnh mẽ đập xuống, đập chiếc bếp lò văng tung tóe.
Đá vụn đều bắn bay ra, phóng bay về phía mấy vị giám khảo.
Thiên Cơ Thánh Nữ cùng Tiếu Liên Thành đều dùng chân khí ngăn cản oanh kích của đá vụn. Nhưng Yến Vũ lại không cản được, khiến cho cục đá vụn kia đập mạnh vào mặt hắn.
Hắn mỉm cười lấy cục đá vụn kia từ trên mặt xuống, ngẩng đầu mỉm cười nhìn trận chiến của hai người trong không trung. Dưới đáy ánh mắt của hắn hiện lên tia sát khí.
Thiên Tuyền Thánh Tử càng đánh càng kinh hãi. Hắn không nghĩ rằng tu vi của nữ nhân này lại mạnh như vậy.
Hắn thậm chí còn lờ mờ cảm thấy bản thân mình bị áp chế mấy phần.
Hắn là Thánh Tử của Thiên Tuyền Thánh Địa... Tại sao có thể bị áp chế như vậy! Hơn nữa còn bị một tên sinh linh Minh Khư áp chế!
- Cút đi cho ta!!
Trường kích quét ngang đến, khiến bầu trời nổ tung đầy tơ xanh đen, xung phong liều chết giết ra một đường máu.
Ánh mắt Thiên Tuyền Thánh Tử đảo qua, trực tiếp khóa chặt trên người Bộ Phương sát khí tràn ra.
- Chết đi!!
Một kích này của hắn muốn giết chết Bộ Phương.
Hắn ta không thèm để ý những người khác trên đài cao. Hắn ta không giết được sinh linh Minh Khư, nhưng Bộ Phương nhất định phải chết.
Mục tiêu của chỉ có Bộ Phương, lúc trước hắn từng bị Sở Trường Sinh ngăn lại, trước nữa lại bị nữ nhân tóc đen kia chặn lại.
Lần này, ngược lại hắn ta muốn xem xem còn có ai đến giúp hắn!
Bùm!!
Một kích đánh xuống. Toàn bộ cao đài nứt toác ra. Vô số đá vụn bay tán loạn lên.
Trường kiếm trong tay Tiếu Nhạc biến thành một thanh kiếm lớn, cuốn Bộ Phương và tiểu nha đầu đang ăn vào trong đó, biến mất ngay tại chỗ.
Cho nên một kích này của Thiên Tuyền Thánh Tử cũng không đắc thủ.
Chẳng qua đồ ăn bị nổ tung bay đầy trời.
Chân Bộ Phương đạp trên phi kiếm. Lông mày hắn nhíu lại. Trong lòng của hắn chợt xuất hiện một dự cảm không tốt.
Hắn quay đầu nhìn lại thì phát hiện, trên người nha đầu Tiểu Nha tràn ngập hắc khí. Khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.