Chương 828: Dựa Vào Chuyện Ăn Lửa, Tại Sao Phải Còn? (1)
Lý Hồng Thiên
19/08/2021
Thở ra một hơi, nấc lên một tiếng.
Tất cả mọi người nhìn thấy đều trợn mắt há hốc mồm, cảm giác tam quan của chính mình được đổi mới, bọn họ là đầu bếp, người ăn cái gì bọn họ đều đã gặp qua.
Nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ thấy người có thể ăn lửa, hơn nữa còn không phải ăn ngọn lửa bình thường, mà là Thiên Địa Huyền Hỏa có thể đốt người thành tro bụi.
Thiên Địa Huyền Hỏa cực nóng, táo bạo kinh khủng, đừng nói là ăn, cho dù là chạm vào đều sẽ bị đốt thành than đen.
Rốt cuộc người kia sao có thể làm được? !
Hơn nữa nhìn hắn như vậy, tựa hồ như... vị của Thiên Địa Huyền Hỏa cũng không tồi.
Lão giả cau mày hình chữ bát, khóe miệng co rút, ánh mắt nhìn Bộ Phương giống như đang nhìn thấy quái vật, tuy rằng thực lực của đầu bếp trẻ này không quá mạnh nhưng thật sự làm cho ông ta khá kinh ngạc.
- Chờ chút…
Lão giả bỗng nhiên sửng sốt, nhìn Bộ Phương, đồng tử bỗng nhiên mở lớn, miệng không khỏi hút vào một ngụm khí lạnh.
Những người khác cũng đều bị biểu tình của lão già này hù dọa, chẳng lẽ còn có chuyện gì đáng sợ hơn phát sinh sao?
Mọi người nghi hoặc, có người kinh hãi, có người cũng là học bộ dạng của lão già, nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Cả người Quân Thanh Tiếu giờ phút này cũng có chút lờ mờ, Bộ Phương thật sự gây cho hắn ta rất nhiều kinh ngạc, kỹ năng tỉa rau củ vô cùng tinh xảo , không chỉ có thể khống chế Thiên Địa Huyền Hỏa hoàn mỹ, còn có thể ăn Thiên Địa Huyền Hỏa…
Đây rốt cuộc là yêu nghiệt nơi nào đến vậy!
Loại yêu nghiệt này, nếu như ở Thao Thiết Cốc, không thể đến bây giờ vẫn vô danh, nhất định sẽ nổi tiếng ai ai cũng biết.
Quả nhiên không hổ là Thiết Tiên Yến, tụ họp đủ các loại yêu nghiệt .
Nhưng mà Lục trưởng lão biểu tình như vậy là có ý tứ gì…
Quân Thanh Tiếu quay đầu nhìn Lục Trưởng lão, Diệp Than Nam và mỹ nữ cũng nhìn hắn ta.
Biểu tình của Trưởng lão…có chút khoa trương.
Đây là sợ hãi than phục hay là thưởng thức vị đầu bếp kia đây?
Tất cả mọi người đều nghi hoặc.
Thế nhưng tiếp đó, mí mắt của lão già muốn rách cả ra, râu cũng muốn vểnh lên bay đi.
Lão già nhìn đài cao rỗng tuếch kia, trong lòng bỗng nhiên có dự cảm bất an:
- Ngươi. . . . . . Ngươi mau nhổ Thiên Địa Huyền Hỏa ra cho lão phu!
Tiểu tử này ăn lửa, ăn lửa xong còn có thể nhổ lửa ra trở lại sao?
Thiên Địa Huyền Hỏa đó...Tuy rằng không phải Thiên Địa Huyền Hỏa hàng đầu nhưng muốn tìm một đám hỏa như vậy thì cũng là tốn không ít sức đâu, cứ như vậy bị ăn…Đau lòng!
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ.
Chẳng lẽ Bộ Phương không có ý định trả lại Thiên Địa Huyền Hỏa sao? Không có khả năng… Ngọn lửa kia, khốn kiếp! Thật sự sẽ không trả? !
Mọi người vừa nghĩ, dựa theo cái tính nhỏ nhen kia của Bộ Phương, thật đúng là có khả năng không trả, nhất thời ánh mắt mọi người đều là dừng ở trên người Bộ Phương, tràn đầy cổ quái, chờ mong câu trả lời của hắn.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi, liếc mắt nhìn lão giả kia một cái.
Khóe miệng nhếch lên:
- Dựa vào chuyện ăn lửa, tại sao phải còn…
Câu trả lời này làm cho tất cả mọi người đều ngẩn ra, cũng không biết nên nói gì.
Vì những hắn nói rất có đạo lý, không phản bác lại được.
Lão giả kiềm hãm, râu đều thiếu chút nữa bị bay lên, gia hỏa này ăn Thiên Địa Huyền Hỏa còn có nói lý ?
Thân hình hắn vừa động, bước ra một bước, khoảnh khắc đó, trước mắt mỗi người đều là Nhất Hoa, ngay sau đó lại phát hiện lão giả đã xuất hiện ở trước mặt Bộ Phương, giơ bàn tay lên vỗ vào phía trên bả vai của Bộ Phương.
Oong…
Một cỗ Tinh Thần Lực mênh mông trên người lão giả trào ra, muốn tra xét Thiên Địa Huyền Hỏa trong cơ thể Bộ Phương.
Nhưng mà vẻ mặt của lão giả rất nhanh đã trở nên im lặng.
Bởi vì ông ta thật sự không thể cảm nhận được khí tức của Thiên Địa Huyền Hỏa bên trong thân thể của Bộ Phương, giống như Thiên Địa Huyền Hỏa thật sự bị tiêu hóa mất.
Thật sự bị ăn?
Vẻ mặt lão giả như bị táo bón, khóe miệng co rúm, đó là đau lòng.
Bộ Phương chân thành nói:
- Dựa vào chuyện ăn lửa, ta không phun được cũng phun không được.
Hắn càng nói, nét mặt lão giả càng đau lòng, bỗng nhiên ông ta có chút hối hận , vì sao lại lấy Thiên Địa Huyền Hỏa ra cho tên tiểu tử này ăn?
Bất quá hồi lâu sau, lão giả nhìn chằm chằm Bộ Phương, thần sắc trong đôi mắt không ngừng biến hóa, dường như đã nghĩ thông suốt cái gì đó, lão giả khẽ cười lên.
Bộ Phương bị nụ cười này làm cho rùng mình .
Lão nhân gia trong đầu nghĩ đến chuyện ác độc gì đó, cười bỉ ổi như vậy…
Rất nhiều người cũng khó hiểu.
Nhưng giờ phút này, vả mặt lão giả đã trở nên ôn hoà đi rất nhiều.
Lão giả vuốt bát tự vểnh lên của mình, cười nói:
- Tiểu tử, không phải ngươi đang rất gấp gáp sao? Chúng ta đây trực tiếp tiến hành cuộc khảo hạch thứ ba đi.
Bộ Phương chau mày, có chút cổ quái, chắc chắn có điều gì đó cổ quái, lão giả này sao lại trở nên bình tĩnh như vậy.
Bất quá lời nói của lão giả cũng đúng ý hắn cho nên hắn cũng sẽ không cự tuyệt.
Trận thi đấu tuyển chọn này lại sàng lọc ra hơn một nửa số người.
Lão giả chắp hai tay lại, híp mắt, bình tĩnh tiêu sái đi trước, mọi người thấy bóng dáng của lão giả, tất cả cảm nhận được gió thổi mưa giông trước cơn bão…Vô cùng kinh khủng.
Đẩy cửa tiến vào gian phòng.
Đây hoàn toàn là một gian phòng mới, cũng là một phòng bếp cực kì sạch sẽ gọn gàng, từng dãy về sau là những bếp lò ngay ngắn.
Diệp Than Nam và mỹ nữ đi theo phía sau lão giả, dẫn theo một đám người chậm rãi bước đi.
Lão giả nói:
- Lần khảo hạch lần thứ ba không khó, thông qua khảo hạch này, các ngươi có thể tiến vào quảng trường Thao Lâu, khiêu chiến đối với nhóm đầu bếp hàng đầu của Bảng Thiết Bia Trù, một khi các ngươi đạt được thắng lợi, chúc mừng các ngươi, các ngươi sẽ được thay thế hắn ta, trở thành đầu bếp hàng đầu của Bảng Thiết Bia Trù.
Tất cả mọi người nhìn thấy đều trợn mắt há hốc mồm, cảm giác tam quan của chính mình được đổi mới, bọn họ là đầu bếp, người ăn cái gì bọn họ đều đã gặp qua.
Nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ thấy người có thể ăn lửa, hơn nữa còn không phải ăn ngọn lửa bình thường, mà là Thiên Địa Huyền Hỏa có thể đốt người thành tro bụi.
Thiên Địa Huyền Hỏa cực nóng, táo bạo kinh khủng, đừng nói là ăn, cho dù là chạm vào đều sẽ bị đốt thành than đen.
Rốt cuộc người kia sao có thể làm được? !
Hơn nữa nhìn hắn như vậy, tựa hồ như... vị của Thiên Địa Huyền Hỏa cũng không tồi.
Lão giả cau mày hình chữ bát, khóe miệng co rút, ánh mắt nhìn Bộ Phương giống như đang nhìn thấy quái vật, tuy rằng thực lực của đầu bếp trẻ này không quá mạnh nhưng thật sự làm cho ông ta khá kinh ngạc.
- Chờ chút…
Lão giả bỗng nhiên sửng sốt, nhìn Bộ Phương, đồng tử bỗng nhiên mở lớn, miệng không khỏi hút vào một ngụm khí lạnh.
Những người khác cũng đều bị biểu tình của lão già này hù dọa, chẳng lẽ còn có chuyện gì đáng sợ hơn phát sinh sao?
Mọi người nghi hoặc, có người kinh hãi, có người cũng là học bộ dạng của lão già, nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Cả người Quân Thanh Tiếu giờ phút này cũng có chút lờ mờ, Bộ Phương thật sự gây cho hắn ta rất nhiều kinh ngạc, kỹ năng tỉa rau củ vô cùng tinh xảo , không chỉ có thể khống chế Thiên Địa Huyền Hỏa hoàn mỹ, còn có thể ăn Thiên Địa Huyền Hỏa…
Đây rốt cuộc là yêu nghiệt nơi nào đến vậy!
Loại yêu nghiệt này, nếu như ở Thao Thiết Cốc, không thể đến bây giờ vẫn vô danh, nhất định sẽ nổi tiếng ai ai cũng biết.
Quả nhiên không hổ là Thiết Tiên Yến, tụ họp đủ các loại yêu nghiệt .
Nhưng mà Lục trưởng lão biểu tình như vậy là có ý tứ gì…
Quân Thanh Tiếu quay đầu nhìn Lục Trưởng lão, Diệp Than Nam và mỹ nữ cũng nhìn hắn ta.
Biểu tình của Trưởng lão…có chút khoa trương.
Đây là sợ hãi than phục hay là thưởng thức vị đầu bếp kia đây?
Tất cả mọi người đều nghi hoặc.
Thế nhưng tiếp đó, mí mắt của lão già muốn rách cả ra, râu cũng muốn vểnh lên bay đi.
Lão già nhìn đài cao rỗng tuếch kia, trong lòng bỗng nhiên có dự cảm bất an:
- Ngươi. . . . . . Ngươi mau nhổ Thiên Địa Huyền Hỏa ra cho lão phu!
Tiểu tử này ăn lửa, ăn lửa xong còn có thể nhổ lửa ra trở lại sao?
Thiên Địa Huyền Hỏa đó...Tuy rằng không phải Thiên Địa Huyền Hỏa hàng đầu nhưng muốn tìm một đám hỏa như vậy thì cũng là tốn không ít sức đâu, cứ như vậy bị ăn…Đau lòng!
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ.
Chẳng lẽ Bộ Phương không có ý định trả lại Thiên Địa Huyền Hỏa sao? Không có khả năng… Ngọn lửa kia, khốn kiếp! Thật sự sẽ không trả? !
Mọi người vừa nghĩ, dựa theo cái tính nhỏ nhen kia của Bộ Phương, thật đúng là có khả năng không trả, nhất thời ánh mắt mọi người đều là dừng ở trên người Bộ Phương, tràn đầy cổ quái, chờ mong câu trả lời của hắn.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi, liếc mắt nhìn lão giả kia một cái.
Khóe miệng nhếch lên:
- Dựa vào chuyện ăn lửa, tại sao phải còn…
Câu trả lời này làm cho tất cả mọi người đều ngẩn ra, cũng không biết nên nói gì.
Vì những hắn nói rất có đạo lý, không phản bác lại được.
Lão giả kiềm hãm, râu đều thiếu chút nữa bị bay lên, gia hỏa này ăn Thiên Địa Huyền Hỏa còn có nói lý ?
Thân hình hắn vừa động, bước ra một bước, khoảnh khắc đó, trước mắt mỗi người đều là Nhất Hoa, ngay sau đó lại phát hiện lão giả đã xuất hiện ở trước mặt Bộ Phương, giơ bàn tay lên vỗ vào phía trên bả vai của Bộ Phương.
Oong…
Một cỗ Tinh Thần Lực mênh mông trên người lão giả trào ra, muốn tra xét Thiên Địa Huyền Hỏa trong cơ thể Bộ Phương.
Nhưng mà vẻ mặt của lão giả rất nhanh đã trở nên im lặng.
Bởi vì ông ta thật sự không thể cảm nhận được khí tức của Thiên Địa Huyền Hỏa bên trong thân thể của Bộ Phương, giống như Thiên Địa Huyền Hỏa thật sự bị tiêu hóa mất.
Thật sự bị ăn?
Vẻ mặt lão giả như bị táo bón, khóe miệng co rúm, đó là đau lòng.
Bộ Phương chân thành nói:
- Dựa vào chuyện ăn lửa, ta không phun được cũng phun không được.
Hắn càng nói, nét mặt lão giả càng đau lòng, bỗng nhiên ông ta có chút hối hận , vì sao lại lấy Thiên Địa Huyền Hỏa ra cho tên tiểu tử này ăn?
Bất quá hồi lâu sau, lão giả nhìn chằm chằm Bộ Phương, thần sắc trong đôi mắt không ngừng biến hóa, dường như đã nghĩ thông suốt cái gì đó, lão giả khẽ cười lên.
Bộ Phương bị nụ cười này làm cho rùng mình .
Lão nhân gia trong đầu nghĩ đến chuyện ác độc gì đó, cười bỉ ổi như vậy…
Rất nhiều người cũng khó hiểu.
Nhưng giờ phút này, vả mặt lão giả đã trở nên ôn hoà đi rất nhiều.
Lão giả vuốt bát tự vểnh lên của mình, cười nói:
- Tiểu tử, không phải ngươi đang rất gấp gáp sao? Chúng ta đây trực tiếp tiến hành cuộc khảo hạch thứ ba đi.
Bộ Phương chau mày, có chút cổ quái, chắc chắn có điều gì đó cổ quái, lão giả này sao lại trở nên bình tĩnh như vậy.
Bất quá lời nói của lão giả cũng đúng ý hắn cho nên hắn cũng sẽ không cự tuyệt.
Trận thi đấu tuyển chọn này lại sàng lọc ra hơn một nửa số người.
Lão giả chắp hai tay lại, híp mắt, bình tĩnh tiêu sái đi trước, mọi người thấy bóng dáng của lão giả, tất cả cảm nhận được gió thổi mưa giông trước cơn bão…Vô cùng kinh khủng.
Đẩy cửa tiến vào gian phòng.
Đây hoàn toàn là một gian phòng mới, cũng là một phòng bếp cực kì sạch sẽ gọn gàng, từng dãy về sau là những bếp lò ngay ngắn.
Diệp Than Nam và mỹ nữ đi theo phía sau lão giả, dẫn theo một đám người chậm rãi bước đi.
Lão giả nói:
- Lần khảo hạch lần thứ ba không khó, thông qua khảo hạch này, các ngươi có thể tiến vào quảng trường Thao Lâu, khiêu chiến đối với nhóm đầu bếp hàng đầu của Bảng Thiết Bia Trù, một khi các ngươi đạt được thắng lợi, chúc mừng các ngươi, các ngươi sẽ được thay thế hắn ta, trở thành đầu bếp hàng đầu của Bảng Thiết Bia Trù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.