Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 888: Kim Đao hộ pháp (1)

Lý Hồng Thiên

27/08/2021

 

 

- Cuối cùng cũng đến Thiên Lam Thành…

 

Bên trong Linh Chu, một người toàn thân được áo giáp vàng óng bao trùm, ngay cả trên đầu cũng đội mũ giáp màu vàng đi ra, bốn phía yên lặng, chỉ nghe thấy tiếng áo giáp va chạm vào nhau phát ra tiếng keng keng.

 

Hắn ta phát ra một tiếng cảm thán, nhìn Thiên Lam Thành nguy nga trước mắt, màu đỏ tươi trong mắt lóe lên.

 

Xuất phát từ Thao Thiết Cốc, không đi qua Truyền Tống Trận, chỉ dựa vào Linh Chu phi tốc phi nhanh, cuối cũng đi vào Thiên Lam Thành.

 

Thiên Lam Thành phồn hoa, từ tường thành bên ngoài có thể nhìn thấy bên trong, từng tòa nhà san sát nối tiếp nhau, lầu cao có ánh đèn lấp lóe, bóng người đông đúc.

 

Kim Giáp nam tử chậm rãi dạo bước, thủ vệ trên tường thành Thiên Lam Thành cũng không dám thở mạnh, có người hai chân đã nhũn ra, đặt mông ngồi dưới đất, có người thì bị uy áp khủng bố dọa cho toàn thân không ngừng run rẩy, thân thể cứng đờ, không thể động đậy.

 

Khí tức thật đáng sợ… Khí tức này, để cho người ta động vào cũng không dám.

 

Chỉ tùy ý động một cái, khí tức kia liền cắn nuốt bọn họ.

 

Linh Chu chậm rãi chạy, rất nhanh đã đỗ ở trên tường thành, nam tử được bọc trong Kim Giáp cất bước xuống từ trên thuyền, bước lên tường thành, vang một tiếng, gạch đá trên tường thành đều nứt ra dưới một bước này của Kim Giáp nam tử.

 

- A, không cố ý, không cẩn thận dùng quá nhiều sức.

 

Kim Giáp nam tử áy náy nói, nhưng trong giọng nói lại không nghe ra cảm giác áy náy nào.

 

Nam tử rút chân bị kẹt trong một khối đá ra, chân kia đạp xuống, nhưng sức mạnh đã thay đổi, được kiểm soát tốt, như đi trên mặt đất bằng phẳng.

 

Sau khi Kim Giáp nam tử đi xuống từ Linh Chu, từ trong Linh Chu lại xuất hiện một đống Kim Giáp cường giả, trên những người cường giả này cũng đều là áo giáp vàng, nhưng mà cũng không triệt để như người dẫn đầu kia, nam nhân dẫn đầu kia chỉ lộ ra một đôi mắt hung ác dữ tợn, thật sự là dọa người.

 

Ánh mắt kì dị của Kim Đao quét qua những thủ vệ nhỏ yếu này, trong đôi mắt hiện lên sự khinh thường.

 

Đây đều là thực lực bên ngoài Vương Đình, nhỏ bé đáng thương, mặc kệ là chân tu vi hay Tinh Khí Thần trên thân, so với những thế lực Vương Đình này đều kém hơn nhiều.

 

Kim Giáp vệ của Thiên Tuyền Thánh Địa đều thân kinh bách chiến từ Thần Thế Cảnh, thậm chí là cường giả Thần Hồn cảnh tổ hợp mà thành, lực chiến đấu không phải đáng sợ bình thường, hơn nữa còn có thể tạo thành chiến trận huyền ảo, càng có thể tung hoành giết địch!

 

Lần này mang năm mươi Kim Giáp vệ đến, đủ để tạo thành một chiến trận nhỏ, chiến trận vừa ra, dù là Đại Hư bá đạo của Minh Khư cũng phải đổ máu!

 

Năm mươi Kim Giáp vệ, trên thân mỗi một vị đều mang khí tức âm vang như hung thú cuồng bạo, khiến ý chí của thủ vệ Thiên Lam Thành đều run rẩy.

 

Ánh mắt của những Kim Giáp vệ này giống như điện, mỗi lần đảo qua đều khiến thủ vệ Thiên Lam Thành cảm giác như có kim đâm vào mắt, nhao nhao dời mắt đi, khí thế yếu đi không chỉ một bậc.



 

Những Kim Giáp vệ này hung mãnh hơn nhiều so với Tu La đại quân trước đây.

 

Kim Đao chậm rãi đi, đến bên cạnh thống lĩnh thủ vệ.

 

Toàn thân thống lĩnh này đều đang run rẩy, bị áp lực đè đến hoàn toàn không thể động đậy, cũng không dám động đậy.

 

Kim Đao giơ tay lên, cánh tay được áo giáp vàng óng bao phủ vỗ nhè nhẹ trên bờ vai thống lĩnh, khiến cho người phải khuỵu xuống, quỳ trên đất, hai gối quỳ trên đất khiến gạch đá nứt ra, vết nứt lan ra bốn phía.

 

- Bảo vệ tốt tường thành, những gì không nên nói… đừng nói ra.

 

Kim Đao từ tốn nói, sau đó, liền nâng lòng bàn tay lên, xoa xoa bàn tay được bao trùm trong áo giáp, đi xuống dưới tường thành.

 

Bọn thủ vệ run sợ.

 

Thống lĩnh quỳ trên đất cũng không đứng lên nổi.

 

Đồng tử hắn mở lớn, mồ hôi trên mặt không ngừng rơi xuống, thân thể hơi run rẩy…

 

Khủng bố! Thật sự quá khủng bố!

 

Thống lĩnh chỉ cảm thấy mình vừa nãy giống như bị một con hung thú tuyệt thế nhìn chằm chằm, nếu như hắn có làm gì bất thường, đều sẽ ở trong nháy mắt bị cường giả kia xé thành mảnh nhỏ.

 

Những người này rốt cuộc là ai? Bọn họ đến Thiên Lam Thành… đến cùng là muốn làm gì?!

 

Trong lòng thống lĩnh tràn đầy nghi hoặc, phẩm đức nghề nghiệp nói cho hắn biết, hắn cần phải thông báo cho phủ chủ Đan Phủ biết.

 

Thế nhưng thân thể lại không thể động đậy được.

 

Đáng hận!

 



 

Lạc Đan Thanh chắp hai tay, gió đêm chầm chậm thổi đến, thổi bay những sợi tóc của hắn, hắn cất bước đi dạo trên đường phố Thiên Lam Thành, trong không khí tràn ngập mùi thơm của quà vặt, còn có mùi đan hương đan dược, trên mặt hắn không khỏi khỏi lộ ra một nụ cười hưởng thụ.

 

Loại sinh hoạt bình dị an tĩnh này rất không tệ a.

 

Mỹ thực kết hợp với đan dược, khiến Đan Phủ thể hiện ra một mặt hoàn toàn khác biệt, sự đơn điệu trước đây dường như đã một đi không trở lại, cũng một lần nữa để cho Đan Phủ tỏa ra sức sống.

 



Ban đầu, bởi vì Đan Phủ chỉ nghiên cứu đan dược, tử khí của toàn bộ Đan Phủ có chút cực đoan nặng nề.

 

Nhưng bởi vì sự gia nhập của mỹ thực, giống như rót vào sinh mệnh một sức sống mới, làm cho toàn bộ tòa thành như sống dậy.

 

Loại cảm giác này rất không tệ.

 

Hiện giờ đã có một số người bán hàng rong đã nghĩ ra các món ăn mới lạ, kết hợp giữa đồ ăn và đan dược.

 

Bọn họ đem đan dược đã được luyện chế nghiền nát thành bột, rắc lên đồ ăn trong lúc nấu nướng, dùng phương pháp này để bán đan dược, đồng thời vừa có thể thưởng thức các món ăn vừa có thể gia tăng hiệu quả của đan dược.

 

Tuy nhiên điều này sẽ làm hiệu quả của dược tiêu tan đi vài phần, nhưng cách tiếp cận này được hoan nghênh hơn so với Ích Cốc Đan trước đó.

 

Cái này được gia tộc Nam Cung lấy làm sản nghiệp chủ yếu, giống như lúc trước buôn bán Ích Cốc Đan.

 

Bây giờ gia tộc Nam Cung đã chuyển giao sản nghiệp trọng yếu, mặc dù Ích Cốc Đan vẫn đang sản xuất, nhưng đã vượt ra khỏi những hạn chế, còn đang không ngừng đổi mới.

 

Cái này là một dấu hiệu tốt, nếu như tiếp tục thế này, có lẽ một ngày nào đó sức sống của Đan Phủ sẽ khôi phục lại.

 

Lạc Đan Thanh đứng trên cầu, cầu hình vòm bắc ngang qua sông Thiên Lam Thành đang chảy, trên mặt sông sóng nước lăn tăn, thỉnh thoảng có cá bơi lên, phun ra bong bóng nước.

 

Có gió thổi qua trên mặt sông, làm trường bào Thanh Sam của hắn bay lên, khiến hắn không khỏi thở ra một hơi.

 

Bỗng nhiên, khuôn mặt đang hài lòng chợt cứng đờ.

 

Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm mặt sông kia.

 

Trên mặt sông, từng đạo gợn sóng khuếch tán ra, giống như có vật nặng gì đó đang hành tẩu khiến cho mặt sông rung động.

 

Trong lòng Lạc Đan Thanh cảnh giác, quay đầu nhìn bốn phía.

 

Trời đất như quay cuồng.

 

Hắn nhìn ra bốn phía, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm bên trái phía trước.

 

Chỗ ấy, dưới ánh chiều tà, có một đám người đang chậm rãi đi đến.

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook