Chương 41: hiểu lầm
RubyLinh3
12/11/2016
•Anh đi công tác campu
Chia chiến lợi phẩm ở tù 3 năm
•Anh đi công tác bản mường
Tè xong một cái lên đường về quê
•Chồng người du kích sông lô
chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
•Hữu duyên thiên lí lăng tương ngộ
Vô duyên lệch sóng đá vở mồm
------vào truyện thôi----
Đang ngủ
lucy Thấy có gì nhột nhột ở mặt lucy đang ngáy ngủ đưa tay lên mặt xua xua tay rồi cựa người
lucy(giọng ngáy ngủ mơ màng):mẹ ơi cho con ngủ một chút nữa thôi mà
Cô vừa nói vừa đưa tay ra ôm lấy chăn và chân thì gác lên ,bộ dạng ngủ của cô làm cho ai kia bật cười.
Nghe thấy tiếng cười lucy tỉnh ngủ nhìn phía đối diện thì ra cái mà cô ôm ko phải chăn mà là natsu ,phải nói là cô ôm anh ngủ ngon lành luôn ,lucy trợn to mắt ra từ từ ngước mặt lên ,đúng lúc natsu cúi xuống thì mặt chạm mặt mắt chạm mắt và....
MÔI CHẠM MÔI
Lucy và natsu đang ôm nhau và hôn ,lucy giật mình lùi ra sau nhưng ko cẩn thận sắp té xuống ghế thì natsu kéo tay cô lại ,cô sợ quá nhắm chặt mắt lại
natsu:ko sao nữa rồi lucy
Lucy thấy ko bị gì thì mở mắt ra và tình cảnh bây giờ natsu nằm trên cô nằm dưới một tay natsu vòng qua eo cô ôm lấy,còn tay kia thì nắm chặt tay của cô ,cô ngại đến đỏ chín cả mặt
natsu:em ko sao chứ lucy
lucy:k..o...s.a..o..cả..m....ơ.n..a..nh
Natsu(cười):mà sao em lại ngủ ở đây ko lẽ em....
Nói đến đây natsu cười gian xảo làm cho lucy lúng túng
lucy (xua tay):ko phải anh hiểu lầm rồi chỉ là em thấy anh lạnh mang chăn ra cho anh nhưng anh nói mớ còn kéo em xuống ôm chặt cho nên
Lucy quay mặt sang chỗ khác tránh ánh mắt của natsu mà mặt cô giống như bốc hỏa luôn.
Natsu thì cười hi hi
Natsu:thì ra là vậy ,xin lỗi em
Lucy lúc này mới quay mặt lại
lucy(cười gượng):ko sao dù sao lúc đó anh còn ngủ ko biết gì cả
Đột nhiên giọng lucy nhỏ xuống
lucy:đổi lại là ngời khác anh cũng làm vậy thôi
Lucy nói nhỏ nhưng natsu vẫn có thể nghe được
Thật ra trong lòng lucy rất mong người mà natsu nói đến trong mơ có thể là mình
natsu(mặt ngây thơ):vậy sao vậy mà anh ko biết
lucy:lúc đó nói mớ sao mà biết được
Natsu:ừ ha,mà lucy hình như tụi mình ngủ đến trưa luôn rồi
lucy giật mình la lên:chết rồi trưa rồi sao mình bị trễ chuyến bay rồi
(Thật ra lucy đã nói với yukino đặt chuyến bay lúc 9h)
Natsu nghe lucy nói đến chuyến bay mặt đột nhiên biến sắc nhưng cố gắng bình tĩnh
lucy:còn yukino ko biết cô ấy về chưa chắc cô ấy đang lo lắng cho em
natsu:em yên tâm anh đã nói với cô ấy lúc em đang ngủ rồi dù sao cũng ở cùng một khách sạn
lucy:vậy thì em yên tâm rồi ,nhưng anh tìm phòng em có cực ko
natsu(bộ mặt đáng thương):cũng hơi cực anh phải đi tìm từ dãy này đến dãy khác lượn mấy vòng với tìm được muốn gảy chân luôn
natsu(nghĩ):cực kì dễ tìm thật ra lucy ở phòng đối diện phòng mình hơn nữa là phòng trong cùng thì đương nhiên phòng yukino là phòng bênh cạnh rồi đi vài ba bước là đến.
natsu:vậy khi nào em tính về nước
lucy:chắc là 3h chiều nay
natsu(nghĩ):3h sao ko được nghĩ cách thôi
Ko khí bỗng nhiên im lặng thì cánh cửa đột nhiên mở ra
natsu+lucy:cheria
Cheria:xin lỗi hai người cứ tiếp tục
Nói xong cheria bỏ đi mất
Lucy:cô ấy đang nói gì vậy
natsu:anh cũng ko biết
Bây giờ nhìn lại mới thấy dáng vẻ của họ lúc này thật là hồi nãy cứu lucy nên natsu đang nằm trên người lucy cả hai nhìn nhau rồi ngượng đỏ cả mặt ,vội vàng ngồi lên đàng hoàng ko ai chịu nói gì
Lucy(nghĩ):mình quên còn cheria cô bé sẽ nghĩ gì đây
lucy:natsu
natsu:hở
lucy:anh mau đuổi theo cheria đi chắc bây giờ cô bé đang buồn lắm
natsu:nhưng..
Natsu chưa nói xong thì lucy đã đẩy natsu ra khỏi cửa
lucy:natsu an ủi cô bé đi nói cho cheria biết đó chỉ là hiểu lầm thôi
natsu thì mặt ngơ ra ko hiểu gì cả
natsu(nghĩ):hình như lucy đang hiểu lầm quan hệ giữa mình và cheria,nhưng lucy cô ấy sắp đi rồi mình có quyền gì cản
Bỗng nhiên đầu natsu lóe ra một ý tưởng
natsu(nói nhỏ):có cách rồi đi tìm cheria thôi
Natsu đi được một lúc lucy mở cửa ra nhìn
lucy:natsu đi rồi mình rất mong anh ấy ở lại nhưng mình ko thể ích kỉ vậy được
Lucy mặt đượm buồn rồi đóng cửa lại.
Chia chiến lợi phẩm ở tù 3 năm
•Anh đi công tác bản mường
Tè xong một cái lên đường về quê
•Chồng người du kích sông lô
chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
•Hữu duyên thiên lí lăng tương ngộ
Vô duyên lệch sóng đá vở mồm
------vào truyện thôi----
Đang ngủ
lucy Thấy có gì nhột nhột ở mặt lucy đang ngáy ngủ đưa tay lên mặt xua xua tay rồi cựa người
lucy(giọng ngáy ngủ mơ màng):mẹ ơi cho con ngủ một chút nữa thôi mà
Cô vừa nói vừa đưa tay ra ôm lấy chăn và chân thì gác lên ,bộ dạng ngủ của cô làm cho ai kia bật cười.
Nghe thấy tiếng cười lucy tỉnh ngủ nhìn phía đối diện thì ra cái mà cô ôm ko phải chăn mà là natsu ,phải nói là cô ôm anh ngủ ngon lành luôn ,lucy trợn to mắt ra từ từ ngước mặt lên ,đúng lúc natsu cúi xuống thì mặt chạm mặt mắt chạm mắt và....
MÔI CHẠM MÔI
Lucy và natsu đang ôm nhau và hôn ,lucy giật mình lùi ra sau nhưng ko cẩn thận sắp té xuống ghế thì natsu kéo tay cô lại ,cô sợ quá nhắm chặt mắt lại
natsu:ko sao nữa rồi lucy
Lucy thấy ko bị gì thì mở mắt ra và tình cảnh bây giờ natsu nằm trên cô nằm dưới một tay natsu vòng qua eo cô ôm lấy,còn tay kia thì nắm chặt tay của cô ,cô ngại đến đỏ chín cả mặt
natsu:em ko sao chứ lucy
lucy:k..o...s.a..o..cả..m....ơ.n..a..nh
Natsu(cười):mà sao em lại ngủ ở đây ko lẽ em....
Nói đến đây natsu cười gian xảo làm cho lucy lúng túng
lucy (xua tay):ko phải anh hiểu lầm rồi chỉ là em thấy anh lạnh mang chăn ra cho anh nhưng anh nói mớ còn kéo em xuống ôm chặt cho nên
Lucy quay mặt sang chỗ khác tránh ánh mắt của natsu mà mặt cô giống như bốc hỏa luôn.
Natsu thì cười hi hi
Natsu:thì ra là vậy ,xin lỗi em
Lucy lúc này mới quay mặt lại
lucy(cười gượng):ko sao dù sao lúc đó anh còn ngủ ko biết gì cả
Đột nhiên giọng lucy nhỏ xuống
lucy:đổi lại là ngời khác anh cũng làm vậy thôi
Lucy nói nhỏ nhưng natsu vẫn có thể nghe được
Thật ra trong lòng lucy rất mong người mà natsu nói đến trong mơ có thể là mình
natsu(mặt ngây thơ):vậy sao vậy mà anh ko biết
lucy:lúc đó nói mớ sao mà biết được
Natsu:ừ ha,mà lucy hình như tụi mình ngủ đến trưa luôn rồi
lucy giật mình la lên:chết rồi trưa rồi sao mình bị trễ chuyến bay rồi
(Thật ra lucy đã nói với yukino đặt chuyến bay lúc 9h)
Natsu nghe lucy nói đến chuyến bay mặt đột nhiên biến sắc nhưng cố gắng bình tĩnh
lucy:còn yukino ko biết cô ấy về chưa chắc cô ấy đang lo lắng cho em
natsu:em yên tâm anh đã nói với cô ấy lúc em đang ngủ rồi dù sao cũng ở cùng một khách sạn
lucy:vậy thì em yên tâm rồi ,nhưng anh tìm phòng em có cực ko
natsu(bộ mặt đáng thương):cũng hơi cực anh phải đi tìm từ dãy này đến dãy khác lượn mấy vòng với tìm được muốn gảy chân luôn
natsu(nghĩ):cực kì dễ tìm thật ra lucy ở phòng đối diện phòng mình hơn nữa là phòng trong cùng thì đương nhiên phòng yukino là phòng bênh cạnh rồi đi vài ba bước là đến.
natsu:vậy khi nào em tính về nước
lucy:chắc là 3h chiều nay
natsu(nghĩ):3h sao ko được nghĩ cách thôi
Ko khí bỗng nhiên im lặng thì cánh cửa đột nhiên mở ra
natsu+lucy:cheria
Cheria:xin lỗi hai người cứ tiếp tục
Nói xong cheria bỏ đi mất
Lucy:cô ấy đang nói gì vậy
natsu:anh cũng ko biết
Bây giờ nhìn lại mới thấy dáng vẻ của họ lúc này thật là hồi nãy cứu lucy nên natsu đang nằm trên người lucy cả hai nhìn nhau rồi ngượng đỏ cả mặt ,vội vàng ngồi lên đàng hoàng ko ai chịu nói gì
Lucy(nghĩ):mình quên còn cheria cô bé sẽ nghĩ gì đây
lucy:natsu
natsu:hở
lucy:anh mau đuổi theo cheria đi chắc bây giờ cô bé đang buồn lắm
natsu:nhưng..
Natsu chưa nói xong thì lucy đã đẩy natsu ra khỏi cửa
lucy:natsu an ủi cô bé đi nói cho cheria biết đó chỉ là hiểu lầm thôi
natsu thì mặt ngơ ra ko hiểu gì cả
natsu(nghĩ):hình như lucy đang hiểu lầm quan hệ giữa mình và cheria,nhưng lucy cô ấy sắp đi rồi mình có quyền gì cản
Bỗng nhiên đầu natsu lóe ra một ý tưởng
natsu(nói nhỏ):có cách rồi đi tìm cheria thôi
Natsu đi được một lúc lucy mở cửa ra nhìn
lucy:natsu đi rồi mình rất mong anh ấy ở lại nhưng mình ko thể ích kỉ vậy được
Lucy mặt đượm buồn rồi đóng cửa lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.