Chương 40: ôm
RubyLinh3
12/11/2016
Sáng hôm sau
Lucy dần mở mắt đầu cô vẫn còn hơi nhức nhưng đã ko còn sốt và khỏe hơn cô bước xuống giừơng
Lucy:tối nay mình cũng chẳng ngủ được mấy ,mình còn tính ở lại đây mấy ngày nhưng chắc phải đi rồi ở lại đây chỉ làm natsu khó xử thôi-nói đến đây cô nở nụ cười chát đắng
Lucy đi ra khỏi phòng ngủ,cô tìm khắp các phòng nhưng ko thấy natsu đâu cả
lucy:chắc natsu đi với cheria rồi chán thật
lucy đi đến ghế ngồi thì mặt cô vui mừng
lucy:thì ra natsu ở đây vậy mà mình cứ tưởng
Natsu bây giờ đang ngủ trên ghế cũng phải thôi cô ngủ giừơng rồi anh còn ngủ đâu được nữa nhưng nhìn anh bây giờ thật sự rất tội nghiệp tay anh khoanh trước ngực người thì lạnh mặt thì tái mét mà ko có một cái chăn cái gối nào lucy nhìn mà sót ,cô đi vào phòng ôm chăn và gối ra cho anh
cô ngồi bên cạnh nhìn anh ngủ nhẹ nhàng vuốt tóc anh khuôn mặt anh bây giờ cực kì đẹp trai (dù sắp chết cóng)cô mỉm cười nhẹ mà nhìn anh ngủ
Trong lúc ngủ bất chợt anh nói mớ chỉ vỏn vẻn ba chữ"anh yêu em"làm lucy giật mình trong lòng ko biết buồn hay vui
Lucy(nghĩ):chắc là natsu chỉ nói với cheria đây mà làm sao có thể là mình người đã làm tổn thương natsu
Mặt lucy thoáng chốc đượm buồn cô đứng dậy bỏ đi thì một bàn tay khéo cô lại ,nhất thời mất cân bằng cô ngã xuống trong lòng natsu anh ôm chặt cô vào lòng , natsu anh vẫn ngủ dường như anh ấy bị mộng dụ cô cựa quậy cố gắng thoát ra nhưng natsu vẫn ko chịu buông.
natsu:đừng đi ,đừng có đi mà xin em
Nhìn natsu như vậy lucy cũng ko nỡ đi cô dỗ dành anh như một đứa trẻ
lucy:em sẽ ko đi ngoan ngủ đi
Natsu cười nhẹ và ko còn mộng du nữa nhưng vẫn ôm chặt lucy ko buông cô ra lucy ko biết làm gì đành để im cho natsu ôm cô ngủ nhưng cô cũng ngủ khi nào ko biết
Bỗng lúc đó natsu nở một nụ cười mà ko biết nụ cười đó là mộng du hay là thật
Hai người ôm nhau ngủ đến 10h sáng luôn nhường như hôm nay là ngày họ dậy trễ nhất cảm nhận được hơi ấm từ hai bên nên ngủ ngon ko biết trời trăng mây đất gì luôn
Lucy dần mở mắt đầu cô vẫn còn hơi nhức nhưng đã ko còn sốt và khỏe hơn cô bước xuống giừơng
Lucy:tối nay mình cũng chẳng ngủ được mấy ,mình còn tính ở lại đây mấy ngày nhưng chắc phải đi rồi ở lại đây chỉ làm natsu khó xử thôi-nói đến đây cô nở nụ cười chát đắng
Lucy đi ra khỏi phòng ngủ,cô tìm khắp các phòng nhưng ko thấy natsu đâu cả
lucy:chắc natsu đi với cheria rồi chán thật
lucy đi đến ghế ngồi thì mặt cô vui mừng
lucy:thì ra natsu ở đây vậy mà mình cứ tưởng
Natsu bây giờ đang ngủ trên ghế cũng phải thôi cô ngủ giừơng rồi anh còn ngủ đâu được nữa nhưng nhìn anh bây giờ thật sự rất tội nghiệp tay anh khoanh trước ngực người thì lạnh mặt thì tái mét mà ko có một cái chăn cái gối nào lucy nhìn mà sót ,cô đi vào phòng ôm chăn và gối ra cho anh
cô ngồi bên cạnh nhìn anh ngủ nhẹ nhàng vuốt tóc anh khuôn mặt anh bây giờ cực kì đẹp trai (dù sắp chết cóng)cô mỉm cười nhẹ mà nhìn anh ngủ
Trong lúc ngủ bất chợt anh nói mớ chỉ vỏn vẻn ba chữ"anh yêu em"làm lucy giật mình trong lòng ko biết buồn hay vui
Lucy(nghĩ):chắc là natsu chỉ nói với cheria đây mà làm sao có thể là mình người đã làm tổn thương natsu
Mặt lucy thoáng chốc đượm buồn cô đứng dậy bỏ đi thì một bàn tay khéo cô lại ,nhất thời mất cân bằng cô ngã xuống trong lòng natsu anh ôm chặt cô vào lòng , natsu anh vẫn ngủ dường như anh ấy bị mộng dụ cô cựa quậy cố gắng thoát ra nhưng natsu vẫn ko chịu buông.
natsu:đừng đi ,đừng có đi mà xin em
Nhìn natsu như vậy lucy cũng ko nỡ đi cô dỗ dành anh như một đứa trẻ
lucy:em sẽ ko đi ngoan ngủ đi
Natsu cười nhẹ và ko còn mộng du nữa nhưng vẫn ôm chặt lucy ko buông cô ra lucy ko biết làm gì đành để im cho natsu ôm cô ngủ nhưng cô cũng ngủ khi nào ko biết
Bỗng lúc đó natsu nở một nụ cười mà ko biết nụ cười đó là mộng du hay là thật
Hai người ôm nhau ngủ đến 10h sáng luôn nhường như hôm nay là ngày họ dậy trễ nhất cảm nhận được hơi ấm từ hai bên nên ngủ ngon ko biết trời trăng mây đất gì luôn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.