Nam Chính Ca Ca, Ta Chỉ Là Nữ Phụ. Thỉnh Ngài Tránh Xa A!
Chương 10: Gameshow Thực Tế?!?!?
Nhan Kỳ Nguyệt
16/10/2019
Tối hôm đó, Hạ Vũ không về nhà. Cô cùng Thiên Ái ở lại chỗ Quản nhũ mẫu. Nói gì thì nói, người này cũng là huấn luyện viên trá hình của mình, Hạ Vũ sau cùng chính là vẫn lo lắng đi. Gần khuya, Quản nhũ mẫu mới tỉnh dậy. Xem ra đúng là tâm thần có vấn đề, chuyện xảy ra đều không nhớ rõ, mơ mơ hồ hồ. Hạ Vũ quyết định không nhắc lại, có nhiều thứ không biết thì thoải mái hơn....
Giữa đêm, có hai người ngồi ở sân phủ, một người ăn bánh quế hoa, một người cầm quạt giấy phe phẩy...
-Cuộc đời cũng thật vi diệu. Không ngờ một nữ cường nhân như Quản nhũ mẫu lại có thể thoáng chốc chuyển thành mệnh phụ yếu đuối trong truyền thuyết.-Hạ Vũ vừa nhai vừa cảm thán. Thiên Ái cũng đồng tình mà gật gật:
-Người nói phải, em trước đây cũng chỉ nghe mọi người đồn đại, không ngờ lại có ngày được tiếp xúc người thật việc thật như này. Suy cho cùng, Quản nhũ mẫu cũng chính là vì dằn vặt bản thân, lại bị nhốt trong lãnh cung lâu đến thành ra không bình thường.
-Nga Ái Ái, nói vậy sau này người phải suốt đời đi theo ta, tuyệt đối không được đi vào lãnh cung!
Thiên Ái bật cười, sao cô chủ của mình tự nhiên lại ngơ ngơ vậy???
-Tiểu thư người nói gì vậy, chỉ cần người trọng dụng em là sẽ không bị bắt đi lãnh cung rồi. Còn sau này già đi, nếu người cho phép vẫn có thể ở trong phủ của Bạch gia. Chuyện này phải là em cầu xin người mới đúng chứ?
-Ta biết a....-Hạ Vũ cảm thấy mình càng ngày càng mâu thuẫn. Lúc đầu, cô chính là cảm thấy nữ chính được thiên vị nên rất ghen tức. Song khi bị xuyên vào câu chuyện cẩu huyết này mới lại luôn luôn gắn bó với nữ chính là Thiên Ái.
Bạch Hạ Vũ, mày đúng là đồ hai mặt =v='
*- - - - - - - - - -*
Sáng hôm sau, Hạ Vũ được Thiên Ái để cho dậy muộn. Bạch phu nhân vốn dĩ là thương con, nghĩ hài nhi nhà mình vốn dĩ yếu ớt từ nhỏ, gần đây tuy rằng đã thay đổi bạo dạn hơn thì trải qua chuyện kia chắc cũng có chút sợ hãi. Vậy là tật ngủ nướng của Bạch Hạ Vũ lại càng được dung túng.
Ngông nghênh đi dạo một vòng quanh hoàng cung, hết qua tàng kinh các của triều đình đọc sách lại loi choi qua quốc tử giám xem lũ trẻ tập đọc. Lúc cô định ghé qua Ngự lâm viện xem binh sĩ tập võ, còn khiến lính canh đứng hình một phen. Cứ gặp mấy vị phu nhân tiểu thư là y rằng, Hạ Vũ nhận được một loạt lời ''hỏi thăm'':
-Hạ Vũ cô nương, thế nào, hôm nọ Quản bà bà kia phát điên không đánh cô chứ?
-Hạ Vũ tiểu thư, nghe nói Quản nhũ mẫu lúc đó còn khùng lên đánh đập cả mấy thị nữ trong cấm cung đúng không?
-Hạ Vũ tiểu thư @#$#%%??%%$&
Bach Hạ Vũ sau gáy nổi lên một trận ớn lạnh. Ai nói chuyện công sở là phức tạp nhất. Mức độ bà tám trong cung đình xưa so ra còn khủng khiếp gấp bội. Từ một chuyện khiến người ta phải chấm nước mắt nước mũi sụt sùi thương tiếc, lại biến thành thị phi đâu đâu...
Sau một hồi bị tra tấn như thế, cô quyết định phải tìm nơi nào yên tĩnh cho nhẹ bớt đầu óc. Đang quanh quẩn trong ngự hoa viên, Hạ Vũ lại diện kiến một vị phu nhân khác..
Mà vị phu nhân này, thì phải bằng tất cả các vị phu nhân kia cộng lại!!!
*- - - - - - - - - -*
-Thật không ngờ Bạch tiểu thư cũng có sở thích ngắm hoa buổi sáng, các nữ nhân bây giờ hầu như chỉ lo việc son phấn áo quần. Đi dạo hoa viên cũng chỉ để khoe mẽ. Làm bậc mẫu nghi ta thực lo lắng.
-Ân thái hậu, người thực ra không cần lo nghĩ gì nhiều. Làm đỏm vốn là thói quen không thể thiếu của người phụ nữ thượng lưu. Các cô ấy bình thường líu lo nhiều chuyện một chút nhưng thực ra đều tốt bụng thành thật.
Hạ Vũ trong đầu thầm rủa, cmn, chuyện người khác trang điểm thôi mà cũng được bà bà lo nghĩ từng li từng tí như vậy. Muốn biến tất cả thiếu nữ trong phủ thành người của hậu cung a!
-...Bạch tiểu thư quả là ăn nói hơn người, không hổ danh con gái của Bạch thừa tướng...... Ngươi xem, hôm nay thời tiết thật đẹp, thích hợp cho đi dạo ha!-Không hiểu vì lí do gì mà thái hậu đột nhiên ấp úng.
-Bẩm thái hậu, người có chuyện gì thì cứ nói, sao lại đột ngột như vậy a?
Vì được đào tạo trở thành diễn viên nên cô rất giỏi đoán ý đồ người khác. Huống chi, trong sách đã ghi rõ: vị thái hậu này bình thường rất ít khi nói chuyện riêng với người khác, chủ yếu chỉ thích những buổi tụ tập đông người...
-Bạch tiểu thư ngươi sao vậy, ta chỉ là có chút bồn chồn, đâu có đột ngột gì a!?
-Thái hậu, có phải người muốn hỏi chuyện của Quản nhũ mẫu?
...
Im lặng có đến một phút..
-Hạ Vũ, ta thật sự xin lỗi!!! Chuyện là Quản Lan gần đây đã có chuyển biến tốt. Hơn nữa, lại năm lần bảy lượt xin ta một chức danh để làm việc. Ta cũng đơn giản nghĩ bà là người đảm đang tháo vát nên mới nhờ chỉ giáo cho ngươi. Không ngờ lại khiến ngươi hoảng sợ.-Thái hậu uy nghiêm hiền từ xoay 180 độ, trở thành mẫu thân dỗ ngọt con gái diệu của mình....
Hạ Vũ cảm thấy mình lúc nãy ăn tận hai cái bánh quế hoa thật là sai lầm. Bây giờ bụng trở nên nhộn nhạo, cực kì khó chịu. Cô nhíu mày:
-Xin người chớ lo lắng thái hậu. Con cũng đâu phải trẻ con, Quản nhũ mẫu có đánh con đâu mà sợ. Chỉ là nghe chuyện của bà ấy thì có chút ngạc nhiên thôi. Con vẫn muốn được Quản nhũ mẫu chỉ giáo, người không cần lo.
-Ngươi nói vậy ta cũng yên tâm-Thái hậu thở phào
Thế rồi nguyên sáng hôm đó, Bạch tiểu thư của chúng ta bị thái hậu bắt đi chơi cờ tướng cả ngày. Hạ Vũ khóc thầm, nếu không phải ngày trước cô ở nhà ông nội suốt mấy mùa hè đều ngồi đánh cờ thì bây giờ đã được yên><
-Vậy, thái hậu, ta tò mò tại sao người lại mở cuộc thi Hậu cung đại mỹ nữ kia làm gì? Nếu có mở, không phải chỉ những ai trong hậu cung mới được tham gia thôi sao?-Hạ Vũ vừa hỏi, vừa đưa quân mã của mình đến ăn xe của đối phương.
-Cái tên chỉ là phù phiếm. Ta vừa muốn tăng tình đoàn kết giữa mọi người trong cung, cũng vừa muốn mai mối các cặp đôi với nhau. Cuộc thi này ai đoạt giải cũng chủ yếu vì điều đó.-Thái hậu di chuyển quân pháo của mình.
-Vậy a, người thật biết lo toan. Vậy, lần này thái hậu muốn mai mối cho ai?
Lại một quân cờ nữa bị đoạt vào tay Hạ Vũ. Thái hậu bật cười, xem ra với trình độ chỉ để hầu lão thái thượng hoàng lúc nhàm chán của mình không thể đấu lại với nữ nhân tuổi trẻ tài cao này...
-Qua cuộc thi này hàng năm,ta đều gán ghép được rất nhiều đôi uyên ương. Song chỉ có cháu họ ta, tiểu Mặc là khiến ta phiền muộn. Nó tuy là cháu họ nhưng ta đã coi như con ruột từ lâu. Đã qua tuổi thành thân mà vẫn chăn đơn gối chiếc, thật làm ta bực mình.
Hạ Vũ khẽ chun mũi, hóa ra Hậu cung mỹ nữ gì gì kia không phải thi hoa hậu hoàn vũ thường phát sóng trực tiếp đầu tháng 7, nó là chương trình truyền
hình hẹn hò cặp đôi Date'n'Love chiếu mỗi 8h tối chủ nhật a!
-Ta hiểu, mong thái hậu sớm mai mối thành công. Nếu có đám cưới ta nhất định giúp làm a hoàn nâng áo váy cho cô dâu.
Cạch!Chiếu tướng!
....
....
-Bạch tiểu thư quả nhiên tài giỏi, ta phải xin thua rồi.-Thái hậu giơ hai tay tỏ vẻ đầu hàng.
-Đa tạ thái hậu quá khen, rất mong lần sau được diện kiến người.
*- - - - - - - - - -*
Gần trưa, khi Hạ Vũ đã về từ lâu, thái hậu vẫn ngồi đó uống trà. Mặc cho cung nữ giục về dùng bữa.
Chính bà cũng không ngờ, mình vì một nữ nhân lại suy nghĩ nhiều quá thể đáng như thế.....
Cô gái này nhìn kiểu gì cũng thấy thuận mắt, chỉ tiếc, đối với bà xem ra có vẻ rất khách khí. Bạch Hạ Vũ này luôn luôn giữ chừng mực với người khác, xem ra nội tâm khá khép kín...
Haizzz, nếu có ai có thể khiến con bé mở lòng thì thật tốt...
Giữa đêm, có hai người ngồi ở sân phủ, một người ăn bánh quế hoa, một người cầm quạt giấy phe phẩy...
-Cuộc đời cũng thật vi diệu. Không ngờ một nữ cường nhân như Quản nhũ mẫu lại có thể thoáng chốc chuyển thành mệnh phụ yếu đuối trong truyền thuyết.-Hạ Vũ vừa nhai vừa cảm thán. Thiên Ái cũng đồng tình mà gật gật:
-Người nói phải, em trước đây cũng chỉ nghe mọi người đồn đại, không ngờ lại có ngày được tiếp xúc người thật việc thật như này. Suy cho cùng, Quản nhũ mẫu cũng chính là vì dằn vặt bản thân, lại bị nhốt trong lãnh cung lâu đến thành ra không bình thường.
-Nga Ái Ái, nói vậy sau này người phải suốt đời đi theo ta, tuyệt đối không được đi vào lãnh cung!
Thiên Ái bật cười, sao cô chủ của mình tự nhiên lại ngơ ngơ vậy???
-Tiểu thư người nói gì vậy, chỉ cần người trọng dụng em là sẽ không bị bắt đi lãnh cung rồi. Còn sau này già đi, nếu người cho phép vẫn có thể ở trong phủ của Bạch gia. Chuyện này phải là em cầu xin người mới đúng chứ?
-Ta biết a....-Hạ Vũ cảm thấy mình càng ngày càng mâu thuẫn. Lúc đầu, cô chính là cảm thấy nữ chính được thiên vị nên rất ghen tức. Song khi bị xuyên vào câu chuyện cẩu huyết này mới lại luôn luôn gắn bó với nữ chính là Thiên Ái.
Bạch Hạ Vũ, mày đúng là đồ hai mặt =v='
*- - - - - - - - - -*
Sáng hôm sau, Hạ Vũ được Thiên Ái để cho dậy muộn. Bạch phu nhân vốn dĩ là thương con, nghĩ hài nhi nhà mình vốn dĩ yếu ớt từ nhỏ, gần đây tuy rằng đã thay đổi bạo dạn hơn thì trải qua chuyện kia chắc cũng có chút sợ hãi. Vậy là tật ngủ nướng của Bạch Hạ Vũ lại càng được dung túng.
Ngông nghênh đi dạo một vòng quanh hoàng cung, hết qua tàng kinh các của triều đình đọc sách lại loi choi qua quốc tử giám xem lũ trẻ tập đọc. Lúc cô định ghé qua Ngự lâm viện xem binh sĩ tập võ, còn khiến lính canh đứng hình một phen. Cứ gặp mấy vị phu nhân tiểu thư là y rằng, Hạ Vũ nhận được một loạt lời ''hỏi thăm'':
-Hạ Vũ cô nương, thế nào, hôm nọ Quản bà bà kia phát điên không đánh cô chứ?
-Hạ Vũ tiểu thư, nghe nói Quản nhũ mẫu lúc đó còn khùng lên đánh đập cả mấy thị nữ trong cấm cung đúng không?
-Hạ Vũ tiểu thư @#$#%%??%%$&
Bach Hạ Vũ sau gáy nổi lên một trận ớn lạnh. Ai nói chuyện công sở là phức tạp nhất. Mức độ bà tám trong cung đình xưa so ra còn khủng khiếp gấp bội. Từ một chuyện khiến người ta phải chấm nước mắt nước mũi sụt sùi thương tiếc, lại biến thành thị phi đâu đâu...
Sau một hồi bị tra tấn như thế, cô quyết định phải tìm nơi nào yên tĩnh cho nhẹ bớt đầu óc. Đang quanh quẩn trong ngự hoa viên, Hạ Vũ lại diện kiến một vị phu nhân khác..
Mà vị phu nhân này, thì phải bằng tất cả các vị phu nhân kia cộng lại!!!
*- - - - - - - - - -*
-Thật không ngờ Bạch tiểu thư cũng có sở thích ngắm hoa buổi sáng, các nữ nhân bây giờ hầu như chỉ lo việc son phấn áo quần. Đi dạo hoa viên cũng chỉ để khoe mẽ. Làm bậc mẫu nghi ta thực lo lắng.
-Ân thái hậu, người thực ra không cần lo nghĩ gì nhiều. Làm đỏm vốn là thói quen không thể thiếu của người phụ nữ thượng lưu. Các cô ấy bình thường líu lo nhiều chuyện một chút nhưng thực ra đều tốt bụng thành thật.
Hạ Vũ trong đầu thầm rủa, cmn, chuyện người khác trang điểm thôi mà cũng được bà bà lo nghĩ từng li từng tí như vậy. Muốn biến tất cả thiếu nữ trong phủ thành người của hậu cung a!
-...Bạch tiểu thư quả là ăn nói hơn người, không hổ danh con gái của Bạch thừa tướng...... Ngươi xem, hôm nay thời tiết thật đẹp, thích hợp cho đi dạo ha!-Không hiểu vì lí do gì mà thái hậu đột nhiên ấp úng.
-Bẩm thái hậu, người có chuyện gì thì cứ nói, sao lại đột ngột như vậy a?
Vì được đào tạo trở thành diễn viên nên cô rất giỏi đoán ý đồ người khác. Huống chi, trong sách đã ghi rõ: vị thái hậu này bình thường rất ít khi nói chuyện riêng với người khác, chủ yếu chỉ thích những buổi tụ tập đông người...
-Bạch tiểu thư ngươi sao vậy, ta chỉ là có chút bồn chồn, đâu có đột ngột gì a!?
-Thái hậu, có phải người muốn hỏi chuyện của Quản nhũ mẫu?
...
Im lặng có đến một phút..
-Hạ Vũ, ta thật sự xin lỗi!!! Chuyện là Quản Lan gần đây đã có chuyển biến tốt. Hơn nữa, lại năm lần bảy lượt xin ta một chức danh để làm việc. Ta cũng đơn giản nghĩ bà là người đảm đang tháo vát nên mới nhờ chỉ giáo cho ngươi. Không ngờ lại khiến ngươi hoảng sợ.-Thái hậu uy nghiêm hiền từ xoay 180 độ, trở thành mẫu thân dỗ ngọt con gái diệu của mình....
Hạ Vũ cảm thấy mình lúc nãy ăn tận hai cái bánh quế hoa thật là sai lầm. Bây giờ bụng trở nên nhộn nhạo, cực kì khó chịu. Cô nhíu mày:
-Xin người chớ lo lắng thái hậu. Con cũng đâu phải trẻ con, Quản nhũ mẫu có đánh con đâu mà sợ. Chỉ là nghe chuyện của bà ấy thì có chút ngạc nhiên thôi. Con vẫn muốn được Quản nhũ mẫu chỉ giáo, người không cần lo.
-Ngươi nói vậy ta cũng yên tâm-Thái hậu thở phào
Thế rồi nguyên sáng hôm đó, Bạch tiểu thư của chúng ta bị thái hậu bắt đi chơi cờ tướng cả ngày. Hạ Vũ khóc thầm, nếu không phải ngày trước cô ở nhà ông nội suốt mấy mùa hè đều ngồi đánh cờ thì bây giờ đã được yên><
-Vậy, thái hậu, ta tò mò tại sao người lại mở cuộc thi Hậu cung đại mỹ nữ kia làm gì? Nếu có mở, không phải chỉ những ai trong hậu cung mới được tham gia thôi sao?-Hạ Vũ vừa hỏi, vừa đưa quân mã của mình đến ăn xe của đối phương.
-Cái tên chỉ là phù phiếm. Ta vừa muốn tăng tình đoàn kết giữa mọi người trong cung, cũng vừa muốn mai mối các cặp đôi với nhau. Cuộc thi này ai đoạt giải cũng chủ yếu vì điều đó.-Thái hậu di chuyển quân pháo của mình.
-Vậy a, người thật biết lo toan. Vậy, lần này thái hậu muốn mai mối cho ai?
Lại một quân cờ nữa bị đoạt vào tay Hạ Vũ. Thái hậu bật cười, xem ra với trình độ chỉ để hầu lão thái thượng hoàng lúc nhàm chán của mình không thể đấu lại với nữ nhân tuổi trẻ tài cao này...
-Qua cuộc thi này hàng năm,ta đều gán ghép được rất nhiều đôi uyên ương. Song chỉ có cháu họ ta, tiểu Mặc là khiến ta phiền muộn. Nó tuy là cháu họ nhưng ta đã coi như con ruột từ lâu. Đã qua tuổi thành thân mà vẫn chăn đơn gối chiếc, thật làm ta bực mình.
Hạ Vũ khẽ chun mũi, hóa ra Hậu cung mỹ nữ gì gì kia không phải thi hoa hậu hoàn vũ thường phát sóng trực tiếp đầu tháng 7, nó là chương trình truyền
hình hẹn hò cặp đôi Date'n'Love chiếu mỗi 8h tối chủ nhật a!
-Ta hiểu, mong thái hậu sớm mai mối thành công. Nếu có đám cưới ta nhất định giúp làm a hoàn nâng áo váy cho cô dâu.
Cạch!Chiếu tướng!
....
....
-Bạch tiểu thư quả nhiên tài giỏi, ta phải xin thua rồi.-Thái hậu giơ hai tay tỏ vẻ đầu hàng.
-Đa tạ thái hậu quá khen, rất mong lần sau được diện kiến người.
*- - - - - - - - - -*
Gần trưa, khi Hạ Vũ đã về từ lâu, thái hậu vẫn ngồi đó uống trà. Mặc cho cung nữ giục về dùng bữa.
Chính bà cũng không ngờ, mình vì một nữ nhân lại suy nghĩ nhiều quá thể đáng như thế.....
Cô gái này nhìn kiểu gì cũng thấy thuận mắt, chỉ tiếc, đối với bà xem ra có vẻ rất khách khí. Bạch Hạ Vũ này luôn luôn giữ chừng mực với người khác, xem ra nội tâm khá khép kín...
Haizzz, nếu có ai có thể khiến con bé mở lòng thì thật tốt...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.