Nam Chính Ca Ca, Ta Chỉ Là Nữ Phụ. Thỉnh Ngài Tránh Xa A!
Chương 11: Lên Núi Tu Hành Chính Quả
Nhan Kỳ Nguyệt
24/08/2016
Sau khi từ biệt thái hậu đáng kính, Hạ Vũ chân bước xiêu vẹo đi về Bạch phủ. Vừa đến cửa, Thiên Ái cùng mấy cô tì nữ chạy ra: -Tiểu thư, người đi đâu mà gần đến giờ cơm mới về? Phu nhân đang lo lắng, định bảo bọn em đi tìm.
-Ân, đã làm các em lo lắng, ta đi dạo xung quanh một chút. Không để ý thời gian.-Hạ Vũ trả lời có chút qua loa.
Lúc vào dùng cơm, Bạch phu nhân cũng rất lo lắng mà hỏi han này nọ. Hạ Vũ cũng vẫn đánh trống lảng. Con mẹ nó, cô chính là không muốn chuyện mình đi đánh cờ với thái hậu bị khui ra a >O<. Quả thật, Bạch Hạ Vũ chính là sợ phát khiếp. Tài đánh cờ của vị thái hậu này không hề tầm thường a, không những thế, ăn nói cũng thực thâm thúy. Thắng ván cờ kia chẳng qua là ăn may, còn đầu óc Hạ Vũ lúc đó chỉ tập trung đến đối đáp với bà.
Quả thật là người đàn bà kinh điển, phụ nữ trong phụ nữ !
Sáng hôm sau, Hạ Vũ dậy rất sớm. Chuyện này làm cả phủ kinh động cả lên. Bác đầu bếp thậm chí còn rối rít hỏi đồ ăn tối hôm qua có làm sao không? Bị đau bụng à? Vậy là bữa sáng của Hạ Vũ hôm đó đầy các loại thức ăn tẩm bổ: canh nhân sâm, gà hầm nấm,...làm cô ăn không xuể.
Hạ Vũ thầm cảm thán: ''Bác đầu bếp, biết là bác có lòng tốt muốn cháu bồi bổ. Nhưng vào hè rồi, không cần làm những món ngột chết người thế này đâu a!'' Mặc dù nói là nói vậy, song cô vẫn cố hết sức mà ăn hết để mọi người vui lòng....
Được rồi, chắc hẳn mọi người đang thắc mắc vì sao bạn nhỏ Hạ Vũ của chúng ta lại thay đổi như vậy. Nhưng bạn ấy sẽ không nói ra đâu...
Cho dù có là một tên lưu manh thích ăn hàng vỉa hè và xem phim Mỹ cả ngày thì Bạch Hạ Vũ cũng vẫn có dây thần kinh xấu hổ. Bạn í sẽ không nói mình vì bị khí thế bức người của hoàng hậu mà mất ngủ cả đêm đâu...
Bạn í cũng sẽ không thừa nhận mình vì muốn tránh mặt thái hậu nên hôm nay dự định sẽ ở nhà cả ngày đâu...
*__________________________*_______________________*_________________________*__________________________*_________________________*_____________________*__________
-Hạ Vũ, con hôm nay ở nhà sao? Không phải đi luyện tập cùng Quản nhũ mẫu à?
-Ân, mẫu thân. Thực ra Quản nhũ mẫu nói hôm nay có việc nên con được nghỉ. Người đi đâu mà xếp nhiều đồ vậy a???
-À, là mấy vị phu nhân muốn tổ chức đi chùa với nhau. Dịp xuân lúc trước do có sứ giả của nước láng giềng sang nên không tổ chức đi được. Dù sao cũng sắp hết hè, cùng nhau đi cầu may một chút.
Đi chùa à. Bây giờ thời tiết cũng bắt đầu nóng lên, ở hoàng cung lâu ngày Hạ Vũ cũng bí bức vô cùng. Chi bằng lên núi một chút cho mát a, mỏi chân nhưng đỡ chán. Tính toán lợi hại rồi Bạch Hạ Vũ đưa ra quyết định:
-Mẫu thân, năm nay cũng chưa đi đâu, con cũng muốn đi chùa cùng người xem sao.
-Đứa nhỏ này, bình thường đâu có thích đi đâu?-Bạch phu nhân có chút ngạc nhiên. Song cũng lập tức trấn tĩnh lại, bảo con gái đi sắp đồ. Con gái bà dạo này rất lạ, cũng chẳng quản được. Nghe vậy, cô lập tức chuẩn bị, rủ cả Ái Ái cùng đi luôn cho vui.
Trước cổng thành, một đám người tụ tập lại với nhau. Chủ yếu là mấy vị phu nhân liễu yếu đào tơ, đã có tuổi cùng nhau đi lễ Phật. Hạ Vũ chẳng mấy chốc đã nhận ra chẳng có ai cùng lứa với mình..... Toàn là tiền bối...
Thật may vì đã đem Ái Ái đi cùng!!
-Bạch tiểu thư,tiểu thư cũng đi chùa sao?
Đang mải suy nghĩ, Hạ Vũ chợt thấy có ai gọi mình. Một nam nhân áo bào màu xanh đậm, họa tiết trang trí tuy rất ít nhưng không làm giảm đi phong thái lãng tử của bản thân. Đi cùng là một nam nhân khác thấp hơn, y phục màu tím vô cùng nho nhã. Hai người này đi cùng nhau toát ra khí chất vô cùng trái ngược, Hạ Vũ rất nhanh chóng nhận ra: Người cao cao kia chính là Ngạn Nhất Long, công tử bị mình chơi một vố lần trước:
- Đúng a, ta đi cùng mẫu thân. Nhất Long, Tiểu Khuyết, không ngờ hai đệ cũng thích đi chùa.-Hạ Vũ cố tình gọi đệ đệ, chính là muốn nói lão gia đây lớn tuổi hơn mấy đứa nha, cư xử có lễ nghĩa vào!
-Ân!- Nhất Long đương nhiên cũng biết lần trước mình đã thất thố, vội vàng xin lỗi-Đại sư tỷ, chuyện trước kia ta thất lễ thật đáng trách. Bây giờ rất mong được sư tỷ chỉ giáo.
-Được rồi được rồi, hai người hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, sau này còn gặp lại nhau, giúp đỡ nhau. Ch..chuyện cũ bỏ qua hết đi. Bạch sư tỷ, lần này cùng đi thăm thú một phen, có mỗi mấy người chúng ta là đồng lứa, hảo đối đãi.
Ngô Tiểu Khuyết bắt đầu lan man một tràng dài để xua đi bầu không khí gượng gạo. Hạ Vũ cũng không gây khó dễ cho vị công tử đào hoa kia nữa. Dù sao trong nguyên tác, cặp đôi này là bạn tốt, cũng chẳng làm hại gì đến cô.
-Được rồi được rồi, dù sao lần này đi lễ cũng toàn là các vị đại phu nhân đi hành hương. Ta cũng chẳng hiểu vì sao mấy người thanh niên chúng ta lại lọt vào-Nhất Long cảm thấy áp lực đã không còn. Vị tỷ tỷ này lúc chưa quen thì rất xa cách, nhưng về sau lại gây thiện cảm tốt.-Bạch sư tỷ, tỷ đi chùa làm chi a?
-Ta là sợ mẫu thân đi một mình bất tiện nên xin theo cùng. Còn hai đệ thanh niên trai tráng sao lại thích đến nơi yên tĩnh ngồi thiền vậy? Hiếm a-Hạ Vũ bật cười, cô không muốn kể ra sự thật rằng có mình đi cùng, thì mẫu thân còn bất tiện hơn.
-Nga, là ta muốn xem thử Thiên Môn Tử Đằng nổi tiếng rộng lớn đến mức nào a!- Tiểu Khuyết nhắc đến đi chơi là sắc mặt rạng rỡ hẳn.
-Tiểu tử này chưa ra khỏi hoàng cung bao giờ, dịp này nằng nặc đòi lão gia nhà cậu ta cho theo cùng. Song ông vẫn không an tâm nên nhờ ta hộ tống-Ngạn công tử cười đến là sáng lạn. Hai người bắt đầu đấu khẩu qua lại với nhau...
Bạch Hạ Vũ đứng một bên cười cười, lén dụi mắt. Cái gì vậy, sao lại có mùi Yaoi thoang thoảng ở đây??? Gọi là gì nhỉ, đào hoa phong lưu đại cường công và tạc mao mọt sách tiểu mỹ thụ? Không đúng, hai người này là bạn thân từ nhỏ của nam chính, rõ ràng là chỉ chơi thân thôi mà.
Hạ Vũ kịch liệt lắc đầu, mày đừng có xa rời kịch bản nữa!!
*___________________*_____________________________*_______________________*______________________________*__________________________*__________*__________________* Trước cổng thành là một loạt các xe ngựa xếp thành hàng dài, chắc cũng phải gần chục chiếc. Lần lượt các lão bà xếp hành lí, rồi tíu tít lên xe tán dóc. Hạ Vũ mí mắt giật giật, mình phải ngồi chung với mấy vị này à?
-Bạch sư tỷ! Xe này còn chỗ này!-Hạ Vũ quay lại thì thấy ở chỗ chiếc xe cuối hàng, Ngô Tiểu Khuyết đang vẫy vẫy tay gọi mình, còn Ngạn Nhất Long ở trong xe thò đầu ra ngoài. Ngồi với hai bọn họ chắc cũng được nhỉ.
-Được rồi, chờ ta với - Cô nói rồi chạy tới trèo lên xe....
Không hổ danh là xe ngựa của hoàng gia, loại xe bốn chỗ, cửa sổ đều có rèm che, trên mái còn trang trí văn hoa rồng phượng. Đúng là muốn khoe của mà. Hạ Vũ ngồi một bên, Tiểu Khuyết và Nhất Long ngồi một bên bắt đầu tán dóc. Bạch Hạ Vũ cảm thấy hai người này đều rất đáng yêu, mặc dù tính cách khác hẳn nhau nhưng ở chung lại đem lại không khí dung hòa chứ không tương khắc. Cũng tốt, cậu Tiểu Khuyết này sử sách đều tinh thông, cô có thể moi một vài thông tin về cái thế giới chết bầm này.
-Bẩm các công tử tiểu thư, các vị có đem theo hành lí gì không, để thần đem cất giùm cho ạ?-Một lúc sau, người đánh xe thông báo bắt đầu khởi hành.
-Hành lí của ta đã được người hầu cầm giúp rồi. Còn hai đệ tư trang đâu rồi?
-Chúng ta tí nữa sẽ có nô tài mang đến a!- Hai người bắt đầu vênh váo.
-Ta tưởng hai đệ đi một mình....???
-Ngạn Nhất Long, Ngô Tiểu Khuyết, hai cậu bảo ai là nô tài?
Âm thanh trầm thấp vang lên cắt lời của Hạ Vũ. Quay lại, hai ánh mắt chạm nhau....
-Hàn Mặc Thương?
-Hạ Vũ tiểu thư?
Hạ Vũ nhất thời có chút lúng túng, gặp nam chính chẳng phải là chuyện tốt gì. Đặc biệt là khi trong nguyên tác truyện không hề đề cập đến lần đi chơi này.....Còn Mặc Thương thì vô cùng ngạc nhiên, mặc dù mẫu thân có rủ đi cùng, song bà cũng chẳng phải mệnh phụ yếu đuối trói gà không chặt mà phải lo lắng gì quá. Cơ mà không ngờ Bạch tiểu thư cũng đi chùa lần này. Xem ra kế hoạch của anh phải thay đổi rồi...
-Hàn tiểu tử cậu cũng có tâm đấy chứ! Nếu chúng tớ không vứt đồ lại phòng cậu thì xem cậu có lưu tâm đến chúng tớ không?
Tiểu Khuyết và Nhất Long bắt đầu cười cợt, bọn họ hôm nọ đến nơi ở của tên này quậy phá, sau đó cứ vứt đồ lung tung ở đó để xem cậu ta có chịu mang hành lí đến đây không. Cũng may là vẫn biết điều một chút.
Mặc Thương chính là bó tay với lũ bạn quỷ sứ này. Vô cùng lễ độ mà chào hỏi người kia:
-Bạch tiểu thư, thật không ngờ tiểu thư cũng đi Thiên Môn Tử Đằng lần này.
-Ân, ta đi cùng với mẫu thân a.-Hạ Vũ đương nhiên vẫn trả lời rất khách sáo.
-Lần này đi cùng, rất mong được Hạ Vũ tiểu thư chiếu cố-Mặc Thương bắt đầu bắt chuyện-Dù sao lần này đi cũng toàn là các vị tiền bối đứng tuổi, xe này vẫn còn một chỗ, mạn phép tiểu thư.
Giọng điệu không lên không xuống, không cao không thấp. Lí do cũng hợp lí, Hạ Vũ trong lòng thầm rủa, nhà ngươi nói như vậy ta biết từ chối kiểu gì?
-Ân, cơ mà....Ta vẫn còn một người coi như em gái nữa, Thiên Ái cũng đi cùng ta a.....-Cô chống chế.
-Là cô người hầu thân cận của tiểu thư? Cô ấy ở cùng để chăm sóc Bạch phu nhân rồi.-Mặc Thương thừa nhận, anh không theo đạo Phật như mẹ mình: Hoàn toàn không trung thực.
-Ngồi cùng ta sẽ bất tiện a...
-Được ngồi với con gái Bạch thừa tướng là vinh hạnh của ta mới đúng-Anh lại một lần nữa khiến người khác cạn lời.
......
.......
Đến khi xe đã khởi hành, Nhất Long và Tiểu Khuyết từ nãy giờ im lặng bất thường mới bắt đầu lên tiếng:
-Mặc Thương, không có ý gì đâu nhưng cậu lúc đầu từ chối rồi lại bất ngờ đổi ý muốn đi như thế này....Quần áo cũng không mang thì làm thế nào a? Không lẽ mặc váy của mẫu thân cậu?-Khỏi phải nghĩ, từ nãy đến giờ hai người im lặng chính là theo dõi trò vui a! Lần đầu tiên Hàn tướng quân cao cao tại thượng hạ mình nói chuyện với nữ nhân, ngu gì mà không phá đám chút?!?
-Mấy cậu ngần này tuổi rồi còn không biết sắp hành lí, tớ đi cùng không phải quá tốt sao? Còn nữa,tớ không nghĩ Nhất Long cậu lại thiếu quần áo cho tớ mặc đâu, phải không? Cậu để lại nhà tớ kể cả nội y là hơn chục chiếc, chúng ta đi có 5 ngày thôi mà, NHỈ??
....
.........
..........................
Cả xe đứng hình..
Được rồi, làm gì có ai bắt bẻ được bạn nhỏ Hàn cơ chứ!
-Ân, đã làm các em lo lắng, ta đi dạo xung quanh một chút. Không để ý thời gian.-Hạ Vũ trả lời có chút qua loa.
Lúc vào dùng cơm, Bạch phu nhân cũng rất lo lắng mà hỏi han này nọ. Hạ Vũ cũng vẫn đánh trống lảng. Con mẹ nó, cô chính là không muốn chuyện mình đi đánh cờ với thái hậu bị khui ra a >O<. Quả thật, Bạch Hạ Vũ chính là sợ phát khiếp. Tài đánh cờ của vị thái hậu này không hề tầm thường a, không những thế, ăn nói cũng thực thâm thúy. Thắng ván cờ kia chẳng qua là ăn may, còn đầu óc Hạ Vũ lúc đó chỉ tập trung đến đối đáp với bà.
Quả thật là người đàn bà kinh điển, phụ nữ trong phụ nữ !
Sáng hôm sau, Hạ Vũ dậy rất sớm. Chuyện này làm cả phủ kinh động cả lên. Bác đầu bếp thậm chí còn rối rít hỏi đồ ăn tối hôm qua có làm sao không? Bị đau bụng à? Vậy là bữa sáng của Hạ Vũ hôm đó đầy các loại thức ăn tẩm bổ: canh nhân sâm, gà hầm nấm,...làm cô ăn không xuể.
Hạ Vũ thầm cảm thán: ''Bác đầu bếp, biết là bác có lòng tốt muốn cháu bồi bổ. Nhưng vào hè rồi, không cần làm những món ngột chết người thế này đâu a!'' Mặc dù nói là nói vậy, song cô vẫn cố hết sức mà ăn hết để mọi người vui lòng....
Được rồi, chắc hẳn mọi người đang thắc mắc vì sao bạn nhỏ Hạ Vũ của chúng ta lại thay đổi như vậy. Nhưng bạn ấy sẽ không nói ra đâu...
Cho dù có là một tên lưu manh thích ăn hàng vỉa hè và xem phim Mỹ cả ngày thì Bạch Hạ Vũ cũng vẫn có dây thần kinh xấu hổ. Bạn í sẽ không nói mình vì bị khí thế bức người của hoàng hậu mà mất ngủ cả đêm đâu...
Bạn í cũng sẽ không thừa nhận mình vì muốn tránh mặt thái hậu nên hôm nay dự định sẽ ở nhà cả ngày đâu...
*__________________________*_______________________*_________________________*__________________________*_________________________*_____________________*__________
-Hạ Vũ, con hôm nay ở nhà sao? Không phải đi luyện tập cùng Quản nhũ mẫu à?
-Ân, mẫu thân. Thực ra Quản nhũ mẫu nói hôm nay có việc nên con được nghỉ. Người đi đâu mà xếp nhiều đồ vậy a???
-À, là mấy vị phu nhân muốn tổ chức đi chùa với nhau. Dịp xuân lúc trước do có sứ giả của nước láng giềng sang nên không tổ chức đi được. Dù sao cũng sắp hết hè, cùng nhau đi cầu may một chút.
Đi chùa à. Bây giờ thời tiết cũng bắt đầu nóng lên, ở hoàng cung lâu ngày Hạ Vũ cũng bí bức vô cùng. Chi bằng lên núi một chút cho mát a, mỏi chân nhưng đỡ chán. Tính toán lợi hại rồi Bạch Hạ Vũ đưa ra quyết định:
-Mẫu thân, năm nay cũng chưa đi đâu, con cũng muốn đi chùa cùng người xem sao.
-Đứa nhỏ này, bình thường đâu có thích đi đâu?-Bạch phu nhân có chút ngạc nhiên. Song cũng lập tức trấn tĩnh lại, bảo con gái đi sắp đồ. Con gái bà dạo này rất lạ, cũng chẳng quản được. Nghe vậy, cô lập tức chuẩn bị, rủ cả Ái Ái cùng đi luôn cho vui.
Trước cổng thành, một đám người tụ tập lại với nhau. Chủ yếu là mấy vị phu nhân liễu yếu đào tơ, đã có tuổi cùng nhau đi lễ Phật. Hạ Vũ chẳng mấy chốc đã nhận ra chẳng có ai cùng lứa với mình..... Toàn là tiền bối...
Thật may vì đã đem Ái Ái đi cùng!!
-Bạch tiểu thư,tiểu thư cũng đi chùa sao?
Đang mải suy nghĩ, Hạ Vũ chợt thấy có ai gọi mình. Một nam nhân áo bào màu xanh đậm, họa tiết trang trí tuy rất ít nhưng không làm giảm đi phong thái lãng tử của bản thân. Đi cùng là một nam nhân khác thấp hơn, y phục màu tím vô cùng nho nhã. Hai người này đi cùng nhau toát ra khí chất vô cùng trái ngược, Hạ Vũ rất nhanh chóng nhận ra: Người cao cao kia chính là Ngạn Nhất Long, công tử bị mình chơi một vố lần trước:
- Đúng a, ta đi cùng mẫu thân. Nhất Long, Tiểu Khuyết, không ngờ hai đệ cũng thích đi chùa.-Hạ Vũ cố tình gọi đệ đệ, chính là muốn nói lão gia đây lớn tuổi hơn mấy đứa nha, cư xử có lễ nghĩa vào!
-Ân!- Nhất Long đương nhiên cũng biết lần trước mình đã thất thố, vội vàng xin lỗi-Đại sư tỷ, chuyện trước kia ta thất lễ thật đáng trách. Bây giờ rất mong được sư tỷ chỉ giáo.
-Được rồi được rồi, hai người hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, sau này còn gặp lại nhau, giúp đỡ nhau. Ch..chuyện cũ bỏ qua hết đi. Bạch sư tỷ, lần này cùng đi thăm thú một phen, có mỗi mấy người chúng ta là đồng lứa, hảo đối đãi.
Ngô Tiểu Khuyết bắt đầu lan man một tràng dài để xua đi bầu không khí gượng gạo. Hạ Vũ cũng không gây khó dễ cho vị công tử đào hoa kia nữa. Dù sao trong nguyên tác, cặp đôi này là bạn tốt, cũng chẳng làm hại gì đến cô.
-Được rồi được rồi, dù sao lần này đi lễ cũng toàn là các vị đại phu nhân đi hành hương. Ta cũng chẳng hiểu vì sao mấy người thanh niên chúng ta lại lọt vào-Nhất Long cảm thấy áp lực đã không còn. Vị tỷ tỷ này lúc chưa quen thì rất xa cách, nhưng về sau lại gây thiện cảm tốt.-Bạch sư tỷ, tỷ đi chùa làm chi a?
-Ta là sợ mẫu thân đi một mình bất tiện nên xin theo cùng. Còn hai đệ thanh niên trai tráng sao lại thích đến nơi yên tĩnh ngồi thiền vậy? Hiếm a-Hạ Vũ bật cười, cô không muốn kể ra sự thật rằng có mình đi cùng, thì mẫu thân còn bất tiện hơn.
-Nga, là ta muốn xem thử Thiên Môn Tử Đằng nổi tiếng rộng lớn đến mức nào a!- Tiểu Khuyết nhắc đến đi chơi là sắc mặt rạng rỡ hẳn.
-Tiểu tử này chưa ra khỏi hoàng cung bao giờ, dịp này nằng nặc đòi lão gia nhà cậu ta cho theo cùng. Song ông vẫn không an tâm nên nhờ ta hộ tống-Ngạn công tử cười đến là sáng lạn. Hai người bắt đầu đấu khẩu qua lại với nhau...
Bạch Hạ Vũ đứng một bên cười cười, lén dụi mắt. Cái gì vậy, sao lại có mùi Yaoi thoang thoảng ở đây??? Gọi là gì nhỉ, đào hoa phong lưu đại cường công và tạc mao mọt sách tiểu mỹ thụ? Không đúng, hai người này là bạn thân từ nhỏ của nam chính, rõ ràng là chỉ chơi thân thôi mà.
Hạ Vũ kịch liệt lắc đầu, mày đừng có xa rời kịch bản nữa!!
*___________________*_____________________________*_______________________*______________________________*__________________________*__________*__________________* Trước cổng thành là một loạt các xe ngựa xếp thành hàng dài, chắc cũng phải gần chục chiếc. Lần lượt các lão bà xếp hành lí, rồi tíu tít lên xe tán dóc. Hạ Vũ mí mắt giật giật, mình phải ngồi chung với mấy vị này à?
-Bạch sư tỷ! Xe này còn chỗ này!-Hạ Vũ quay lại thì thấy ở chỗ chiếc xe cuối hàng, Ngô Tiểu Khuyết đang vẫy vẫy tay gọi mình, còn Ngạn Nhất Long ở trong xe thò đầu ra ngoài. Ngồi với hai bọn họ chắc cũng được nhỉ.
-Được rồi, chờ ta với - Cô nói rồi chạy tới trèo lên xe....
Không hổ danh là xe ngựa của hoàng gia, loại xe bốn chỗ, cửa sổ đều có rèm che, trên mái còn trang trí văn hoa rồng phượng. Đúng là muốn khoe của mà. Hạ Vũ ngồi một bên, Tiểu Khuyết và Nhất Long ngồi một bên bắt đầu tán dóc. Bạch Hạ Vũ cảm thấy hai người này đều rất đáng yêu, mặc dù tính cách khác hẳn nhau nhưng ở chung lại đem lại không khí dung hòa chứ không tương khắc. Cũng tốt, cậu Tiểu Khuyết này sử sách đều tinh thông, cô có thể moi một vài thông tin về cái thế giới chết bầm này.
-Bẩm các công tử tiểu thư, các vị có đem theo hành lí gì không, để thần đem cất giùm cho ạ?-Một lúc sau, người đánh xe thông báo bắt đầu khởi hành.
-Hành lí của ta đã được người hầu cầm giúp rồi. Còn hai đệ tư trang đâu rồi?
-Chúng ta tí nữa sẽ có nô tài mang đến a!- Hai người bắt đầu vênh váo.
-Ta tưởng hai đệ đi một mình....???
-Ngạn Nhất Long, Ngô Tiểu Khuyết, hai cậu bảo ai là nô tài?
Âm thanh trầm thấp vang lên cắt lời của Hạ Vũ. Quay lại, hai ánh mắt chạm nhau....
-Hàn Mặc Thương?
-Hạ Vũ tiểu thư?
Hạ Vũ nhất thời có chút lúng túng, gặp nam chính chẳng phải là chuyện tốt gì. Đặc biệt là khi trong nguyên tác truyện không hề đề cập đến lần đi chơi này.....Còn Mặc Thương thì vô cùng ngạc nhiên, mặc dù mẫu thân có rủ đi cùng, song bà cũng chẳng phải mệnh phụ yếu đuối trói gà không chặt mà phải lo lắng gì quá. Cơ mà không ngờ Bạch tiểu thư cũng đi chùa lần này. Xem ra kế hoạch của anh phải thay đổi rồi...
-Hàn tiểu tử cậu cũng có tâm đấy chứ! Nếu chúng tớ không vứt đồ lại phòng cậu thì xem cậu có lưu tâm đến chúng tớ không?
Tiểu Khuyết và Nhất Long bắt đầu cười cợt, bọn họ hôm nọ đến nơi ở của tên này quậy phá, sau đó cứ vứt đồ lung tung ở đó để xem cậu ta có chịu mang hành lí đến đây không. Cũng may là vẫn biết điều một chút.
Mặc Thương chính là bó tay với lũ bạn quỷ sứ này. Vô cùng lễ độ mà chào hỏi người kia:
-Bạch tiểu thư, thật không ngờ tiểu thư cũng đi Thiên Môn Tử Đằng lần này.
-Ân, ta đi cùng với mẫu thân a.-Hạ Vũ đương nhiên vẫn trả lời rất khách sáo.
-Lần này đi cùng, rất mong được Hạ Vũ tiểu thư chiếu cố-Mặc Thương bắt đầu bắt chuyện-Dù sao lần này đi cũng toàn là các vị tiền bối đứng tuổi, xe này vẫn còn một chỗ, mạn phép tiểu thư.
Giọng điệu không lên không xuống, không cao không thấp. Lí do cũng hợp lí, Hạ Vũ trong lòng thầm rủa, nhà ngươi nói như vậy ta biết từ chối kiểu gì?
-Ân, cơ mà....Ta vẫn còn một người coi như em gái nữa, Thiên Ái cũng đi cùng ta a.....-Cô chống chế.
-Là cô người hầu thân cận của tiểu thư? Cô ấy ở cùng để chăm sóc Bạch phu nhân rồi.-Mặc Thương thừa nhận, anh không theo đạo Phật như mẹ mình: Hoàn toàn không trung thực.
-Ngồi cùng ta sẽ bất tiện a...
-Được ngồi với con gái Bạch thừa tướng là vinh hạnh của ta mới đúng-Anh lại một lần nữa khiến người khác cạn lời.
......
.......
Đến khi xe đã khởi hành, Nhất Long và Tiểu Khuyết từ nãy giờ im lặng bất thường mới bắt đầu lên tiếng:
-Mặc Thương, không có ý gì đâu nhưng cậu lúc đầu từ chối rồi lại bất ngờ đổi ý muốn đi như thế này....Quần áo cũng không mang thì làm thế nào a? Không lẽ mặc váy của mẫu thân cậu?-Khỏi phải nghĩ, từ nãy đến giờ hai người im lặng chính là theo dõi trò vui a! Lần đầu tiên Hàn tướng quân cao cao tại thượng hạ mình nói chuyện với nữ nhân, ngu gì mà không phá đám chút?!?
-Mấy cậu ngần này tuổi rồi còn không biết sắp hành lí, tớ đi cùng không phải quá tốt sao? Còn nữa,tớ không nghĩ Nhất Long cậu lại thiếu quần áo cho tớ mặc đâu, phải không? Cậu để lại nhà tớ kể cả nội y là hơn chục chiếc, chúng ta đi có 5 ngày thôi mà, NHỈ??
....
.........
..........................
Cả xe đứng hình..
Được rồi, làm gì có ai bắt bẻ được bạn nhỏ Hàn cơ chứ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.