Chương 81: Đánh dấu chủ quyền.
angel581992
24/10/2016
Tạm biệt vườn cacao đăng đắng ngọt ngào đầy ắp những kỷ niệm... chiếc xe lại khởi hành trên con đường chạy thẳng đến mục đích...
Đám nhóc lớp 1A toét miệng nhìn từng bao... từng bao cacao được đặt vào thùng xe cảm thấy rất mãn nguyện... trong khi đám nhóc 1B lại cảm thấy rất ủy khuất... họ rất muốn bay tới cướp vài bao cacao a~ này một lũ hồn đạm... rõ ràng là có mục đích... nếu không tại sao vài tên bên lớp 1A lại đi tay không xung quanh đi dạo... lại còn biểu cảm như lỡ tay hái quá nhiều....
Làm bọn họ tưởng có thể trả thù được rồi... không ngờ lại... cho lũ hồ ly kia làm giá y... rõ ràng đều bằng tuổi nhau nhưng mà vì sao lớp mình lại không thông minh như 1A a~ xê xích nhau có 0.9 điểm thôi mà sao lại kém xa như vậy
~
đám nhóc con sùng bái nhìn phía đang ôm gấu bông vẻ mặt mơ màng Doãn Y Ngưng thì trở nên rất im lặng... mọi người đều biết bữa buffet hôm nay cô nhóc là người khởi xướng cũng là người bận rộn nhất... nên có lẽ Doãn Y Ngưng đã mệt lắm rồi... mỗi người đều tự làm vệ sinh cho mình thật sớm sau đó vài con nhóc đi tới định kêu bé con nào đó dậy thì thấy Vũ Hạo Nhiên làm động tác giữ im lặng.
Vũ Hạo Nhiên nhìn khuôn mặt ngọt ngào đang ngủ say thì không muốn đánh thức cô dậy nữa.. vật nhỏ của hắn lần đầu tiên mệt mỏi như vậy....
Tên ranh con nào đó ánh mắt toát lên tia giảo hoạt lấy hai bộ đồ ngủ ra rồi ẵm cô nhóc vào thẳng phòng tắm để tắm rửa.
Đám nhóc bên ngoài như bị hóa đá... này... này... không phải nam nữ có khác sao... ách.. cùng nhau tắm rửa như vậy có phải hay không không tốt lắm a
~
Vài vị lão sư cũng cảm thấy ngỡ ngàng... đây là con dâu nuôi từ bé sao? Nhìn động tác của thằng bé cứ như đã làm rất nhiều lần... rất quen thuộc..
Ách
~
Tiểu nha đầu đang ngủ thì thấy một dòng nước ấm áp bao vây lấy mình sau đó cô nhóc dụi dụi mắt khẽ nheo nheo cặp mắt không mở nổi ra nhìn đang tắm rửa cho mình Vũ Hạo Nhiên.
Ngô~
"Ngủ tiếp đi. Đã tắm xong rồi..." nói rồi hắn ôm lấy vật nhỏ lau người cho khô rồi bận quần áo cho cả hai người. Sau đó ẵm cô nhóc đang ngủ say lại chỗ ngồi cả hai rồi đắp mền cho cô nhóc...
"Ách~ Hạo Nhiên~ Như vậy không tốt lắm đâu..." đi tắm chung như vậy là không nên a~ Tiết Hiểu Ngọc khuôn mặt đỏ hồng nhỏ giọng nói... xung quanh đám nhóc cả 2 lớp cũng đang theo dõi diễn biến sau đó gật đầu đồng ý ý kiến của công chúa mùa đông...
Quả thật là không tốt lắm... tuy còn nhỏ nhưng những việc nam nữ bọn nhóc cũng hiểu rất nhiều... cho nên...
"Doãn Y Ngưng là của ta... vị hôn thê." Vũ Hạo Nhiên cười cười đáp lời.... Ánh mắt nhu hòa nhìn đang ôm gấu bông ngọt ngào ngủ cô nhóc... đưa tay khẽ vuốt mái tóc mềm mại của cô...
Đám nhóc của hai lớp bắt đầu xì xào ...
"Thì ra là vị hôn thê~..."
"Thật ngưỡng mộ Y Ngưng nha~ ta cũng muốn có vị hôn phu như vậy~..."
".................."
"............"
"......"
Tiết Hiểu Ngọc chớp chớp mắt to ngạc nhiên nhìn vẻ mặt bình tĩnh Vũ Hạo Nhiên sau đó khẽ gật đầu rồi về chỗ ngủ của mình... là vị hôn phu/thê thì tắm chung là chuyện bình thường~ hơn nữa Vũ Hạo Nhiên rất sủng con nhóc Y Ngưng... như vậy thật tốt... Bất quá....làm sao bây giờ.. cô cũng rất muốn có vị hôn phu săn sóc nhar
~
Trong chiếc xe to đùng bỗng chốc im lặng hẳn... từng tiếng hít thở vang lên trong không khí như một bản giao hưởng dịu nhẹ ... yên bình...
Người lớn trong xe cũng gật đầu ra dấu cho nhau giữ im lặng cho lũ trẻ ngủ...
Hôm nay đám nhóc đó đã làm việc rất nhiều... cũng nên ngủ sớm... họ cảm thấy năm nay có lẽ là một năm đáng nhớ...
Chiếc xe vẫn từ từ chạy theo đúng lịch trình của nó... chạy xuyên qua rừng cây xanh mướt bây giờ tối đen như mực... xuyên qua những con đường dài ngoằn... rồi từ từ chạy qua cây cầu nhỏ...
Bầu trời đêm vẫn như mọi hôm... vẫn đầy những vì sao lấp lánh... nhưng trong lòng Vũ Hạo Nhiên bây giờ lại ấm áp lạ thường.... Hắn cúi đầu nhìn đang ngủ say trong lòng mình vật nhỏ chợt bật cười... vật nhỏ của hắn dường như rất yên tâm về hắn đâu...
Thật ngoan...
Rồi ánh mắt Vũ Hạo Nhiên chợt híp lại một cách nguy hiểm... hắn có linh cảm buổi ngoại khóa lần này sẽ không an toàn... hắn tin chắc như vậy bởi vì... linh cảm của hắn đối với nguy hiểm luôn rất mãnh liệt và hầu như chưa bao giờ sai...
Bên ngoài bầu trời chợt thổi qua những cơn gió mạnh khiến đám lá cây xào xạc làm lòng người bất an... yên tĩnh tiền giông bão.... Khi chiếc xe đi tới Pauly.... đó là lúc nguy hiểm bắt đầu.
Đám nhóc lớp 1A toét miệng nhìn từng bao... từng bao cacao được đặt vào thùng xe cảm thấy rất mãn nguyện... trong khi đám nhóc 1B lại cảm thấy rất ủy khuất... họ rất muốn bay tới cướp vài bao cacao a~ này một lũ hồn đạm... rõ ràng là có mục đích... nếu không tại sao vài tên bên lớp 1A lại đi tay không xung quanh đi dạo... lại còn biểu cảm như lỡ tay hái quá nhiều....
Làm bọn họ tưởng có thể trả thù được rồi... không ngờ lại... cho lũ hồ ly kia làm giá y... rõ ràng đều bằng tuổi nhau nhưng mà vì sao lớp mình lại không thông minh như 1A a~ xê xích nhau có 0.9 điểm thôi mà sao lại kém xa như vậy
~
đám nhóc con sùng bái nhìn phía đang ôm gấu bông vẻ mặt mơ màng Doãn Y Ngưng thì trở nên rất im lặng... mọi người đều biết bữa buffet hôm nay cô nhóc là người khởi xướng cũng là người bận rộn nhất... nên có lẽ Doãn Y Ngưng đã mệt lắm rồi... mỗi người đều tự làm vệ sinh cho mình thật sớm sau đó vài con nhóc đi tới định kêu bé con nào đó dậy thì thấy Vũ Hạo Nhiên làm động tác giữ im lặng.
Vũ Hạo Nhiên nhìn khuôn mặt ngọt ngào đang ngủ say thì không muốn đánh thức cô dậy nữa.. vật nhỏ của hắn lần đầu tiên mệt mỏi như vậy....
Tên ranh con nào đó ánh mắt toát lên tia giảo hoạt lấy hai bộ đồ ngủ ra rồi ẵm cô nhóc vào thẳng phòng tắm để tắm rửa.
Đám nhóc bên ngoài như bị hóa đá... này... này... không phải nam nữ có khác sao... ách.. cùng nhau tắm rửa như vậy có phải hay không không tốt lắm a
~
Vài vị lão sư cũng cảm thấy ngỡ ngàng... đây là con dâu nuôi từ bé sao? Nhìn động tác của thằng bé cứ như đã làm rất nhiều lần... rất quen thuộc..
Ách
~
Tiểu nha đầu đang ngủ thì thấy một dòng nước ấm áp bao vây lấy mình sau đó cô nhóc dụi dụi mắt khẽ nheo nheo cặp mắt không mở nổi ra nhìn đang tắm rửa cho mình Vũ Hạo Nhiên.
Ngô~
"Ngủ tiếp đi. Đã tắm xong rồi..." nói rồi hắn ôm lấy vật nhỏ lau người cho khô rồi bận quần áo cho cả hai người. Sau đó ẵm cô nhóc đang ngủ say lại chỗ ngồi cả hai rồi đắp mền cho cô nhóc...
"Ách~ Hạo Nhiên~ Như vậy không tốt lắm đâu..." đi tắm chung như vậy là không nên a~ Tiết Hiểu Ngọc khuôn mặt đỏ hồng nhỏ giọng nói... xung quanh đám nhóc cả 2 lớp cũng đang theo dõi diễn biến sau đó gật đầu đồng ý ý kiến của công chúa mùa đông...
Quả thật là không tốt lắm... tuy còn nhỏ nhưng những việc nam nữ bọn nhóc cũng hiểu rất nhiều... cho nên...
"Doãn Y Ngưng là của ta... vị hôn thê." Vũ Hạo Nhiên cười cười đáp lời.... Ánh mắt nhu hòa nhìn đang ôm gấu bông ngọt ngào ngủ cô nhóc... đưa tay khẽ vuốt mái tóc mềm mại của cô...
Đám nhóc của hai lớp bắt đầu xì xào ...
"Thì ra là vị hôn thê~..."
"Thật ngưỡng mộ Y Ngưng nha~ ta cũng muốn có vị hôn phu như vậy~..."
".................."
"............"
"......"
Tiết Hiểu Ngọc chớp chớp mắt to ngạc nhiên nhìn vẻ mặt bình tĩnh Vũ Hạo Nhiên sau đó khẽ gật đầu rồi về chỗ ngủ của mình... là vị hôn phu/thê thì tắm chung là chuyện bình thường~ hơn nữa Vũ Hạo Nhiên rất sủng con nhóc Y Ngưng... như vậy thật tốt... Bất quá....làm sao bây giờ.. cô cũng rất muốn có vị hôn phu săn sóc nhar
~
Trong chiếc xe to đùng bỗng chốc im lặng hẳn... từng tiếng hít thở vang lên trong không khí như một bản giao hưởng dịu nhẹ ... yên bình...
Người lớn trong xe cũng gật đầu ra dấu cho nhau giữ im lặng cho lũ trẻ ngủ...
Hôm nay đám nhóc đó đã làm việc rất nhiều... cũng nên ngủ sớm... họ cảm thấy năm nay có lẽ là một năm đáng nhớ...
Chiếc xe vẫn từ từ chạy theo đúng lịch trình của nó... chạy xuyên qua rừng cây xanh mướt bây giờ tối đen như mực... xuyên qua những con đường dài ngoằn... rồi từ từ chạy qua cây cầu nhỏ...
Bầu trời đêm vẫn như mọi hôm... vẫn đầy những vì sao lấp lánh... nhưng trong lòng Vũ Hạo Nhiên bây giờ lại ấm áp lạ thường.... Hắn cúi đầu nhìn đang ngủ say trong lòng mình vật nhỏ chợt bật cười... vật nhỏ của hắn dường như rất yên tâm về hắn đâu...
Thật ngoan...
Rồi ánh mắt Vũ Hạo Nhiên chợt híp lại một cách nguy hiểm... hắn có linh cảm buổi ngoại khóa lần này sẽ không an toàn... hắn tin chắc như vậy bởi vì... linh cảm của hắn đối với nguy hiểm luôn rất mãnh liệt và hầu như chưa bao giờ sai...
Bên ngoài bầu trời chợt thổi qua những cơn gió mạnh khiến đám lá cây xào xạc làm lòng người bất an... yên tĩnh tiền giông bão.... Khi chiếc xe đi tới Pauly.... đó là lúc nguy hiểm bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.