Nam Chính Né Ra Xa

Chương 82: Tới mục đích: Cánh rừng phong tím.

angel581992

24/10/2016

Tiến vào địa phận khu vực thực vật Quizzo thành phố Pauly... hai bên đường những hàng cây đang từ xanh mướt ngả từ từ thành hồng ... rồi trở nên đậm dần đậm dần khoảng 50 cây số thì thành hẳn một màu tím.

Lũ nhóc con hiếu kỳ nhìn phong cảnh xung quanh một cách thất thần... thật đẹp quá...

Hai bên đường lúc này ngoại trừ những hàng cây tím thì cả con đường cũng mang một màu tím ma mị... màu tím thần bí như đang hút lòng người...

Chạy suốt ba ngày xe cuối cùng những chuyến xe của trường quốc tế Lanka cũng đã tới mục đích của nó... là một cánh rừng phong tím đầy lãng mạn.

Khu rừng phong tím này có tất cả năm lối vào... từ năm phía khác nhau.. cũng như những lần trước khu nhà Lightas đều chia ra năm khối lớp tiến vào năm khu vực khác nhau... trong rừng.

Cánh rừng phong tím phía Đông có một thác nước khổng lồ chảy xiết thông ra biển... từ phía trên vách đá trên đỉnh thác có thể nhìn thấy một chiếc hồ xanh thẳm tuyệt đẹp...

Lũ nhóc từ từ xuống xe... sau đó bắt đầu ngày đầu tiên ở lại trong rừng...

Từng chiếc lều to được đem ra... những chiếc lều ở thế giới này đối với Y Ngưng là rất thú vị... nó nhỏ xíu như một chiếc hộp đựng nhẫn... chỉ cần cầm chiếc hộp quăng ra bãi đất muốn ở lại thì chiếc hộp nhỏ xíu sẽ khẽ run vài cái sau đó trong tích tắc hóa thành một túp lều to lớn xinh đẹp... lại rất... tiện lợi...

Muốn thu nhỏ lại để mang đi về cũng chỉ cần bấm nút nhỏ kế bên lối ra vào chiếc lều sẽ tự động thu nhỏ lại như lúc ban đầu...

Lũ nhóc con lần đầu tiên nhìn thấy đều cảm thấy rất hứng thú cùng tân kỳ... và cái nút thu nhỏ được sử dụng hơn chục lần chỉ để thỏa trí tò mò... cho tới khi giáo viên bảo đủ rồi mới dừng lại...



Thế là lớp nào lớp nấy đều phải dừng việc phóng to thu nhỏ để bước vào lều. Không gian bên trong lều rất lớn có thể ở gần 30 người ngủ... trong đó có một toilet nhỏ để những người bên trong có thể làm vệ sinh cá nhân hoặc tắm rửa.

Túp lều không có giường nhưng lại có rất nhiều tấm nệm mỏng... gối mền thì trực tiếp lấy từ trong xe xuống... cho nên mọi thứ đều rất tiện lợi.

Dụng cụ làm bếp như nồi, niêu, xoong, chảo, dao thớt ...cũng có đầy đủ bên trong nhưng lại không có phòng bếp... đây là để tiện cho việc nấu cơm dã ngoại...

Xong việc lều trại mọi người bắt đầu việc nấu cơm dã ngoại... những nam hài tử xung phong công việc bắt cá cùng nhặt những cành củi nhỏ.. nữ hài thì trực tiếp vo gạo nấu cơm...

Bất quá... ra vẻ mọi việc không được thuận lợi cho lắm...

Ví dụ như ...cô nhóc Hoan Hoan đang đổ nước vo gạo thì tuột tay... thế là ... nguyên nồi cơm rơi tõm xuống hồ...

Hoan Hoan xanh mặt lượm lên nồi cơm... sau đó ... đã không có sau đó a~ bởi vì gạo đều đã trôi hết xuống hồ rồi...

Mỗi lớp được phát gạo một lần cho mỗi bữa ăn... nếu nấu khét hoặc rơi mất sẽ không được cấp lại... đây là rèn luyện về tính thích ứng với hoàn cảnh trong rừng bởi không phải lúc nào cũng có cái ăn...

Thế là đám nhóc 1A cả nam lẫn nữ phải lội xuống hồ đi bắt cá...

Ra vẻ những lần may mắn trước đây của lũ nhóc 1A đã xài hết rồi... cho nên hết lần này đến lần khác chỉ bắt được 10 con cá loại ...vừa... cứ nghĩ mà xem... một lớp 15 hài tử mà chỉ có 10 chú cá 15 cm thì ai ăn ai nhịn...

Thế là không nản lòng.. Vũ Hạo Nhiên rủ thêm năm nhóc con nữa đi vào........... lều lấy ra bánh kẹo trong balo để ăn đỡ đói...



Muốn hỏi vì sao không vào rừng sao? Đơn giản vì bọn nhóc vẫn chưa có dụng cụ để đi...săn... cho nên chỉ có thể cầm hơi bằng bánh kẹo cùng cá... chờ đợi bữa cơm tối...

Lại ví dụ như cô nhóc Doãn Y Ngưng cùng Tiết Hiểu Ngọc... một người thì cố sức chà cho cây gỗ khô bốc lửa để nướng cá... người còn lại thì nôn nóng nhìn phía chỉ ra khói mà không có hỏa sau đó tỏa ra luồng khí lạnh ai oán..

Cuối cùng là do Hoan Hoan cùng Hỷ Hỷ không nhìn được nên nắm lấy cổ áo sau ót của công chúa mùa đông lôi đi... một lúc sau khi bàn tay đã đỏ bừng đóm lửa nhỏ mới bắt đầu xuất hiện... tiểu Y Ngưng lau mồ hôi trên trán rồi ngồi bệch xuống đất để thở...

Sau khi có hỏa đó là việc nướng cá... chỉ chốc lát sau những chú cá hóa thành màu vàng thơm phức... bất quá cũng không phải con nào cũng có màu vàng... có những con lớp da ngoài đã đen nhưng phía trong không đến nỗi nào....

Đám nhóc con nào đó rất galăng... khi cá chín đều đưa tay tới gỡ xương cho những nữ hài để chúng không bị mắc nghẹn..

Tiểu nha đầu khi thấy cá chín định đưa tay ra bóc thì một bàn tay nhỏ đánh vào mu bàn tay cô nhóc... bé mèo nào đó ánh mắt rưng rưng nhìn phía đang cầm trong tay con cá Vũ Hạo Nhiên...

Meo ô~ Ngưng Ngưng đói

rất muốn ăn cá... bé mèo nào đó cúi đầu cụp tai ủ rủ...

Chỉ thấy Vũ Hạo Nhiên cầm lấy con cá bóc ra miếng thịt cá đang nghi ngút bốc khói rồi lựa hết xương bỏ vào cái miệng mếu máo của cô nhóc nào đó....

Thế là 10 chú cá được chia đều cho 15 đứa nhóc... cộng thêm mớ bánh kẹo trong balo... bữa trưa đã được giải quyết...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Chính Né Ra Xa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook