Nam Chính Né Ra Xa

Chương 107: Gia tộc người sói LoeKing Wolferi

angel581992

24/10/2016

Gia tộc người sói Wolferi, gia tộc Vampire Knight cùng gia tộc thiên sứ Angelin được gọi là tam thế chân vạc ở thế giới này.....Bookie đại lục.

Họ đầy đủ của ba gia tộc là LoeKing Wolferi, DarkKnight cùng Sandoji Angelin. Trong đó cả ba gia tộc người sói, Vampire cùng thiên sứ là lâu đời nhất tồn tại gần 10 thế kỷ với dòng máu vô lão bất tử... tiếp sau đó mới là sự phát triển của loài người... hay được gọi là những hài tử bị thượng đế chối bỏ.

Những hài tử bị chối bỏ danh như ý nghĩa: không có sức mạnh của riêng mình... phải trải qua quá trình sinh lão bệnh tử... phải chật vật với những nguy hiểm bất cứ khi nào cũng có thể mất mạng....

Mỗi gia tộc đều có một nơi ở của riêng mình như gia tộc LoeKing Wolferi sinh sống trên một hòn đảo giữa đại dương Riddy.

Đó là một hòn đảo lâu đời được xây dựng như một tòa lâu đài cổ những những bức tường thành bao bọc xung quanh như một pháo đài kiên cố...

Gia tộc DarkKnight sống trên một hòn đảo giữa biển đỏ Matas. Là một hòn đảo âm u với tòa lâu đài đen tuyền nằm giữa biển đó... cả hai màu đỏ đen vào những đêm huyết nguyệt như quyện vào nhau làm cho người ta cảm giác rợn người...

Trái ngược với gia tộc Vampire thì hòn đảo của gia tộc Sandoji Angelin là một nơi tràn ngập ánh sáng... đây là một hòn đảo trên mây với những đám mây dày bao phủ như một lớp kiêng kiên cố che khuất tầm mắt mọi người...

............

Hòn đảo gia tộc LoeKing Wolferi.

Jack đang bù đầu bù cổ cho việc sử lý đống rắc rối còn xót lại sau cuộc huyết tẩy vài ngày trước thì nghe được một tin tức khiến hắn xanh mặt...

"Chủ nhân a~ Nhân gia rất nhớ ngài." mỗ vị hiệu trưởng nào đó sau lần bị ăn dưa bở đã rất mặt dày lại gọi điện tới quấy rối...

Ai nhaz... công việc thật nhiều... thật nhiều.. hắn phải khiến chủ nhân vui vẻ mà bớt việc cho hắn...



"Chuyện gì?" tên này là chê việc ta giao cho hắn quá ít sao? Cho nên mới dùng giọng nói mè nheo đó chọc tức ta? Jack bực tức mím môi ánh mắt lóe lên tia sáng nguy hiểm...

Mỗ viện trưởng nào đó vui vẻ báo cáo thành tích của mình sau đó mới sực nhớ ra chuyện gì nên tò mò hỏi. "Chủ nhân. Lần này ngoại khóa Darkruft sẽ đi Seaperia ngài có đi hay không?" chủ nhân là lão sư đứng lớp nên cũng phải gọi tới thông báo một tiếng...

Seaperia? Nơi được mệnh danh vùng đất của những bãi biển trong mơ sao? Nghe có vẻ rất thú vị... nói như vậy... người đó cũng sẽ đi? Ra vẻ đây là cơ hội tốt... Jack khuôn mặt như tỏa sáng khẽ cười cười như nghiền ngẫm rồi trầm giọng phân phó...

Đang sung sướng vì nhiệm vụ được giao đã hoàn thành gần hết kẻ nào đó lại lần nữa sùi bọt mép... hắn... hắn vừa nghe được điều gì a~

Chủ nhân... ngài vừa mới nói gì? Ở đây gió lớn quá... ngẫu không nghe rõ...

*Tút...tút....tút....* Darkas nhìn phía đang tút tút điện thoại thì lại bắt đầu... bấn loạn...

*Gào khóc*

"Chủ nhân a~ không mang theo như vậy khi dễ nhân gia ...."

Nhân gia không muốn về đảo làm culi.. nhân gia tuyệt đối không muốn về đảo làm culi a

~

Chủ nhân... về đó nhân gia thật sự sẽ chết... sẽ chết... sẽ bị cười nhạo chết... sẽ bị tiểu ác ma hành hạ đến chết....

"Ngao ô



"

*Rầm!*

Vài người đeo kính đen đạp phía cửa phòng đi vào rồi hai người đưa tay nắm cổ áo đang phát ra tiếng sói tru mỗ hiệu trưởng từ từ kéo lên sân thượng...

"Darkas. Chủ nhân nói ngài ấy sẽ đi Seaperia... cho nên công việc ở đảo sẽ giao cho ngươi." sau đó ba nam nhân áo đen bật cười khanh khách... Darkas... ngươi xong rồi... công việc ở đảo sẽ không nhiều lắm.. chỉ cần ngươi ngoan ngoãn làm ngày làm đêm thì trong vòng 1 năm sẽ hoàn thành... nhanh thôi..

Điều ngươi nên lo lắng là tiểu ác ma ... nghe nói vị ấy đang nghiên cứu vài loại thuốc cần người thí nghiệm... Darkas a~ chúc mừng ngươi là người được chọn....

"Khôngggggggg~ ngẫu không muốn về đó... ngẫu không muốn về đó... ngao ô

"

*Bạch!*

Mỗ đang tru lên trước mắt tối sầm lại rồi ngất xỉu...

"Darkas. Là do ngươi quá ồn. Không nên trách huynh đệ chúng ta."

Khắp nơi khu nhà Darkruft từng đám học sinh khẽ ngẩng đầu nhìn phía tòa tháp dành riêng cho những vị lão sư khẽ lắc đầu... tiếng tru thảm thiết như vậy... viện trưởng đại nhân lại phát bệnh nữa rồi... rồi mọi người khẽ rùng mình dùng sức thu nhỏ lại thân thể...

Điều khi học ở Darkruft đáng sợ nhất không phải là thi rớt... điểm thấp hay đuổi khỏi trường... mà điều mọi người lo lắng là vào một ngày đẹp trời nào đó sẽ bị mỗ xổng chuồng hiệu trưởng bay lại cắn... không biết lúc đó có cần đi chích không nữa... Khu nhà Darkruft là nơi cực kỳ nguy hiểm...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Chính Né Ra Xa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook