Nam Chính Né Ra Xa

Chương 83: Kỹ năng sinh tồn thực thụ.

angel581992

24/10/2016

Bọn nhỏ ở đây cũng đã được hai tuần lễ. Hai tuần này xảy ra thật nhiều chuyện đa số có liên quan tới thức ăn... bất quá những việc này đều được nhanh chóng giải quyết... tình trạng này dễ dàng chấm dứt vì đám nhóc tụ tập lại thành một quần thể lớn để đi tìm kiếm những thứ có thể ăn được...

Những vị lão sư ở ngày thứ hai cũng đã rời khỏi khu bìa rừng đi sâu vào trong để phần bìa rừng cho lũ trẻ phát huy khả năng sinh tồn...

Bọn nhỏ phải đem tất cả những gì đã học được ở cả ba khu vườn để có thể bình yên sống sót.

Rừng phong tím là khu rừng nhân tạo do trường quốc tế Lanka cùng hàng trăm học viện trong nước góp vốn để chuyên môn tạo ra là nơi vừa thích hợp để kết hợp dã ngoại cùng rèn luyện khả năng sinh tồn trong mọi tình huống.

500 năm trước trong một cuộc bắt cóc quy mô lớn trên toàn thế giới hơn hai triệu hài tử bị bắt làm vật thí nghiệm ở trong một khu rừng nguyên sinh. Sau đó với sự liên hợp giữa các quốc gia rất nhiều hài tử đã được cứu.... gần hai triệu năm trăm ngàn đứa trẻ được đưa ra khỏi căn cứ thí nghiệm đó...

Những vị lính đó cùng lúc hủy đi khu thí nghiệm trong rừng.

Nhưng rồi biến cố chợt xảy ra khi trong đội quân giải cứu đó xuất hiện nội gian của phe địch... những vị lính khi đó cơ hồ bị diệt quân chỉ vài người thoát khỏi chạy ra ngoài cầu cứu... trong cuộc chiến nội bộ hỗn loạn đó đám hài tử bị lạc trong rừng.

Đến khi viện trợ đến cứu viện đã là một tuần sau...

Mục tiêu hai triệu năm trăm ngàn hài tử được cứu trong chiến dịch đó... chỉ an toàn trở ra một triệu chín trăm ngàn....trong đó hơn phân nửa phải nhập viện trong tình trạng nguy kịch... nhiều nhất là đói xỉu...

Rất nhiều đứa trẻ đáng dĩ ra có thể thoát được khỏi khu rừng nguyên sinh khi đó nhưng không một hài tử nào thoát được... bởi vì bọn nhỏ thiếu kỹ năng cần thiết khi tồn tại trong rừng.



Cũng vì vụ việc thương tâm đó trên tất cả các quốc gia đều kêu người tạo ra những khu rừng nguyên sinh nhân tạo để rèn luyện kỹ năng sinh tồn cho bọn trẻ. Rèn luyện bắt đầu từ cấp 1 cho tới khi trưởng thành những khu rừng nhân tạo từ từ nâng lên thành những khu rừng thực thụ theo độ tuổi...

Hai khu nhà Darkruft cùng Skynia lần này xuất ngoại là để đi tới những nơi khác nhau để rèn luyện kỹ năng sinh tồn của mình trong mọi hoàn cảnh ở dưới biển cùng trên những ngọn núi nguy hiểm đều cần những kỹ năng sống khác nhau.

Một tuần cuối cùng bọn nhỏ sẽ phải tiến vào trạng thái của một cuộc sinh tồn thật thụ...

Từng nhóm năm hài tử của một lớp sẽ phải đi sâu vào rừng và trong một tuần phải sống hoàn toàn trong đó. Vì là rừng nhân tạo để bọn nhỏ rèn luyện nên trong rừng không có bất kỳ một loài động vật nào gây nguy hiểm... chỉ có những chú gà rừng hay những đàn nai sinh sống trong khu vực trung tâm....

Tuy nói là rừng nhân tạo nhưng vẫn xen lẫn với thực tế vì họ chỉ lai giống cây trồng cho lạ... và đem đi những loài sinh vật gây chết người như rắn... như sói... heo rừng.. vân vân...

Bất quá lần chia tổ lần này của 1A có thay đổi đó là đổi chỗ Vũ Ninh của tổ 1 qua tổ 3 và Hỷ Hỷ của tổ 3 qua tổ 1. Đội hình như sau:

Tổ 1: Hỷ Hỷ, Khương Nhật, Thiên Hạo, Mạnh Đình cùng Lâm Kiệt.

Tổ 2: Hoan Hoan, Muội Muội, Trúc Viễn, Vĩnh Linh, Hoàng Tuấn.

Tổ 3: Hiểu Ngọc, Y Ngưng, Hạo Nhiên, Vũ Ninh, Phú Tài.

Mỗi đội đều phải có nữ hài, 5 nữ hài chia đều cho 3 tổ. Vì Vũ Hạo Nhiên cảm thấy chuyến đi này không an ổn nên đã phát cho mọi người những vật dụng phòng thân khác nhau lúc nào cũng mang theo bên người... những lớp khác thấy 1A như vậy cẩn thận nên cũng đem theo rất nhiều vật để phòng ngừa...



Cuộc sống sinh tồn... Bắt đầu....

Mỗi đứa trẻ khi vào rừng sẽ được đeo trên tay một chiếc đồng hồ để thông báo về khu vực mà chúng đang đi. Từng lớp sẽ có từng màu để những vị lão sư biết đâu là học sinh lớp mình.

Nhiệm vụ cuối cùng của chuyến ngoại khóa là mỗi nhóm phải thu thập một lá cờ bất kỳ ở bất cứ đâu trong khu rừng... số cờ của một lớp bằng với số nhóm lớp đó xuất phát.

Xuất phát đầu tiên là tổ 1 lớp 1A sau đó từ từ tới hết 60 lớp 1 có ở đây.

Tổ 3 là nhóm đi vào cuối cùng của lớp 1A. Vũ Hạo Nhiên một tay nắm tay Y Ngưng một tay cầm dao nhỏ mở đường... nhóm năm người Vũ Hạo Nhiên đi đầu, sau tới Doãn Y Ngưng, Vũ Ninh, Hiểu Ngọc và đi cuối cùng là Phú Tài....

Vừa bước vào hẳn trong rừng khung cảnh trở nên tối dần lại.... Những tán lá phong dài rộng như che khuất đi ánh mặt trời. Xung quanh chỉ có tiếng bước chân cùng tiếng xào xạc khiến lòng người bất an... vì cứ một nhóm năm người cách nhau 15p mới được bước vào cho nên khi vào sẽ không đụng phải nhóm vào trước.

Tiểu Y Ngưng một tay nắm tay Vũ Hạo Nhiên tay còn lại ôm chặt chú gấu bông của mình... trên vai mỗi người là những chiếc balo đựng những dụng cụ cứu hộ, thuốc men, nước uống... vài bộ quần áo gọn nhẹ. Hàn ca ca nói chỉ cần có chú gấu bông này bên cạnh Y Ngưng sẽ an toàn... như cũng ngửi thấy vị nguy hiểm của chuyến đi tiểu nha đầu lúc nào cũng ôm nó mỗi khi học xong.. đặc biệt là những ngày trong rừng...

Lũ nhóc 1A cũng đã quen với việc vài người bạn luôn ôm gấu bông khi đi học hay làm bất cứ gì nên cũng không nói gì bé mèo cùng lớp... vì Hoan Hoan, Hỷ Hỷ cũng đem theo gấu bông nên 24/24 đều ôm chúng.

Này cũng không có gì lạ.

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Chính Né Ra Xa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook