Nam Chính Né Ra Xa

Chương 109: Thầy trò cấu kết.

angel581992

24/10/2016

"Ách...lão sư...ý ta muốn nói là....đi.. đi biển phải mặc... A~ phải mặc đồ bơi." đúng vậy... đi biển phải mặc đồ bơi... Tiết Hiểu Ngọc ánh mắt đảo qua đảo lại để tìm từ ngữ thích hợp thì cả người chợt rùng mình...

Quanh thân Jack đang tỏa ra một luồng khí lạnh hắc ám... nhiệt độ của căn phòng vốn mát mẻ cũng trở nên lạnh dần...

"Sau đó đâu?" câu này ngươi đã nói một lần rồi... cho nên câu tiếp theo đâu? Hắn đưa tay khẽ xoa bóp thỉnh thoảng còn phát ra những tiếng kêu răng rắc khiến Tiết Hiểu Ngọc giật mình ngồi xổm xuống ôm đầu rồi la oai oái...

"Cho nên ta đem tất cả quần áo của Y Ngưng đem giấu a! Lão sư đánh người là không tốt... ngài không thể sử dụng bạo lực học đường ở đây....tuy là ở đây cũng không phải ở trường nhưng ngài là lão sư thì không được...ách.." đợi đến nãy giờ cơn đau vẫn chưa ập xuống Tiết Hiểu Ngọc khẽ ngẩng đầu thì thấy vị lão sư đáng kính đang nở một nụ cười gian trá...

Jack lỗ tai khi nghe từ khóa Y Ngưng chợt run rẩy một cách hưng phấn nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường nhìn phía đống đồ trên giường khẽ nhíu mày.... Ra vẻ đống quần áo đó là của Y Ngưng nha đầu? Cho nên mèo nhỏ là định mặc quần ngắn áo thun đi bơi sao? Như vậy sao được a

~

"Tiết nha đầu. Làm rất tốt." hắn ung dung đi tới giường ngồi chễm chệ bên đống quần áo mà hắn cho là đống rác ban nãy sau đó nở nụ cười hài lòng nhìn phía đang ngu ngơ Tiết Hiểu Ngọc... xem ra thời gian qua hắn dung túng đám nữ hài 10A1 là chính xác thôi...

Được nước làm tới con nha đầu nào đó không sợ chết lon ton đi tới đứng bên cạnh lão sư lớp mình vẻ mặt cực kỳ gian trá...

"Lão sư a~ lão nhân gia ngài cũng biết Y Ngưng nha đầu kia tuy bề ngoài xa cách nhưng rất hay thẹn thùng.. cho nên... ngài thấy đó... toàn là quần áo..." Ách~ ra vẻ xa cách cùng thẹn thùng không ăn nhập gì với nhau thì phải... nhưng mà thôi kệ ...

"Ân!" không phải toàn mà nhìn đống đồ này hắn có thể nghĩ tới hầu như 99% vali đồ kia đều là quần cùng áo...

"Cho nên ta đã mua một bộ đồ tắm rất xinh xắn cho mèo con lớp ta mặc... ách... nhất định ngài sẽ rất thích... vì nó rất dễ..." vừa nói con nhóc vừa đưa tay làm động tác tháo nơ sau đó gian tà nhìn phía ánh mắt đang sáng lấp lánh lão sư lớp mình...

Khụ... hắn cảm thấy hệ thống giáo dục của Tiết gia rất tốt... xem ra có thể trường kỳ hợp tác...



Thấy dáng vẻ như bị lọt vào hố của lão sư Hiểu Ngọc càng thêm hưng phấn khoa tay múa chân...

"Lão sư ... vì nghĩ cho tính phúc của ngài trong tương lai ..ngài có nên...đem đống đồ đó cho...xử lý..." chỉ cần ngài đồng ý giấu đi sẽ như nước chảy thành sông...

"Ta sẽ." Jack trầm tư gật gật đầu... xem ra hắn phải kêu bọn thuộc hạ mua thêm vài bộ đồ bơi cho bảo bối của hắn... ra vẻ có rất nhiều loại đồ bơi...thú vị...

"Thật tốt quá.. lão sư.. vậy nếu Y Ngưng có hỏi..." Tiết Hiểu Ngọc chớp chớp mắt to nhìn lão sư như đang chờ câu trả lời cuối cùng.

"Ta không biết. Bất quá mai ta sẽ cho người đem thêm vài bộ đồ cho các ngươi.. ngươi biết..." Jack nhếch khóe môi nhìn phía học trò của mình... trong đôi mắt là vẻ tính kế chợt thoáng qua...

"Thành giao!"

Bên này gian phòng hai con hồ ly lớn và nhỏ đang đạt thành hiệp nghị thì phía bên kia sau khi tắm xong Doãn Y Ngưng đang định soạn đồ của mình cất vào tủ thì chợt xanh mặt...

Quần áo của cô đâu rồi a? Rõ ràng cô đã đem chúng tới.. này... này làm sao bây giờ..

"Ngưng Ngưng... có chuyện gì sao?" Hỷ Hỷ nhìn phía đang đứng hình Doãn Y Ngưng trong lòng cười phiên nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh vừa lau khô tóc vừa đi lại hỏi...

"Đồ... quần áo mất rồi... sao lại như vậy chứ? Ta rõ ràng thấy Maris bỏ vào vali mà...."

"Ách. Có khi nào nhìn nhầm hay không? Trong đây không có quần áo gì nha... chỉ có nội y cùng đầm thôi..." Hoan Hoan bu tới đưa tay xốc lên những thứ bên trong chiếc vali rồi chép miệng nói.



Muội Muội đang ngồi chơi game thấy phía giường ồn ào cũng bu lại... "hay Ngưng Ngưng gọi về hỏi thử xem." vừa nói dứt câu cô nhóc đã bị hai ánh mắt sắc như dao bắn qua đầy vẻ cảnh cáo... muốn chết.. sao lại dám khuyên như thế chứ...

Muội Muội khẽ cười cười làm động tác yên tâm rồi ngồi xuống cầm laptop lên chơi game tiếp...

"Maris. Là ta..."

"........."

"Maris. Ngươi không bỏ vào vali quần áo cho ta sao?"

"............"

"A~ Là ma ma nói không cần bỏ vào á?"

"................"

"Đã biết. Tạm biệt."

Oa... ma ma ... sao lại không cho Y Ngưng mang quần áo đi bơi a~ còn nói phải mặc đồ bơi cho đàng hoàng mới được xuống nước... Y Ngưng không có đồ bơi... làm sao bây giờ...

Doãn Y Ngưng mếu máo nhìn phía cả đại dương đang lấp lánh những ánh đèn san hô khẽ thở dài... mai mua vậy... dù sao... chắc ở đây cũng có bán...

Phía bên kia đang tụ lại chơi game ba cô nhóc vảnh tai nhỏ nghe lén sau đó cúi đầu cười gian... thành công... Nguyệt ma ma thật tốt...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Chính Né Ra Xa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook